Một thành phố hoang tàn.
Những đống đổ nát ở khắp mọi nơi. Sự tàn phá khủng khiếp đến mức không một tòa nhà nào còn nguyên vẹn. Giữa tất cả những điều ấy, chúng tôi đang kẹt trong một cuộc chiến sinh tử.
[Alphaaaaaa!!]
Một con quái vật với chiều dài hơn 50 mét.
Một khối thịt nhầy nhụa màu tím bằng cách nào đó vẫn giữ được vài nét thô ráp của một sinh vật sống, nhưng trong hình dáng này nó đã hoàn toàn mất đi sự tỉnh táo, trở thành một thảm họa mang đến sự hủy diệt đến môi trường xung quanh.
Danh tính thực sự của thứ sinh vật này chính là Ma Vương [Omega].
Đột ngột xuất hiện ở Nhật Bản cách đây khoảng một năm. Nó là nguồn gốc của mọi loại quái vật gây hại cho nhân loại.
Sau vô số cuộc chiến với những con quái vật, chúng tôi cuối cùng đã tìm ra gốc rể của mọi thứ, chính nó, con quái vật đã tạo nên vô số những con quái vật khác.
“Mọi người!! Tôi sẽ kết thúc nó ngay tại đây và ngay tại thời khắc này!”.
Tôi hét lên bằng tất cả sức lực trong khi kiểm tra bộ giáp đen tuyền của bản thân.
Đáp lại giọng nói của tôi là ba cô gái mặc những bộ phục trang sặc sỡ như trang phục siêu anh hùng.
“Được thôi!”
“Đây chính là thời khắc của sự thật.”
“Hãy thật bùng nổ nào.”
Nghe thấy giọng nói của Red, Yellow và Blue trong những trang phục đầy màu sắc, tôi thực hiện cuộc tấn công đầu tiên.
“Gwaaaah!!”
Omega mọc ra tám cái súc tu từ khắp cơ thể của nó, những nhãn cầu lớn được hình thành trên từng đầu xúc tu, cùng lúc nhìn thẳng về phía chúng tôi.
“Ohhhh!! Alphaaaa!!!”
Tám nhãn cầu trở nên trắng, ngay lặp tức bắn ra những chùm tia ánh sáng, hội tụ lại và bay thẳng về phía chúng tôi.
“Xuống địa ngục đi!!!”
Tôi xóa sạch những tia sáng bằng nấm đấm của mình, rồi đấm thẳng vào cơ thể không một chút phòng bị nào của nó, khiến nó thổi bay đi.
Khi tôi đánh ngã cái cơ thể khổng lồ vượt xa những tòa nhà, nó quật những xúc tu của nó về phía tôi như một cây roi, nhưng trước khi tôi kịp phản công, một chiến binh trong bộ giáp màu vàng phát ra những tiếng lách tách của dòng điện, Justice Yellow, đã cắt đôi những chiếc xu tu bằng chiếc rìu hai lưỡi của cô ấy.
“Tôi không để anh hưởng hết vinh quang đâu!”
“Tôi cũng vậy.”
Những viên đạn năng lượng màu xanh được bắn từ khẩu súng của chiến binh mang sắc xanh, Justice Blue, bắn xuyên qua những chiếc xúc tu đang tấn công chúng tôi.
Và trước khi Yellow và Blue, chiến binh đỏ, Justice Red, đáp xuống bên cạnh tôi, nắm chặt thanh kiếm đỏ bừng nhìn về phía tôi.
“Tôi sẽ chiến đấu cùng với anh.”
“Đừng có làm vướng chân tôi!!”
Dù bị chặn bằng cái mặt nạ, tôi vẫn có thể nghe được sức nặng trong lời nói của cô ấy. Tôi gật đầu, sau đó ánh mắt chúng tôi chạm phải khuôn mặt bất động của Omega, Red và tôi lao thẳng về phía trước để tung đòn dứt điểm.
“..........Hn.”
Tôi tập trung sức manh, tầm nhìn trở nên dao động.
Vết thương từ những trận chiến trước khiến xương kếu cót két, cả cơ thể như muốn gào lên vì cơ đau.
“Bây giờ, ngươi nghĩ một tí cơn đau như vậy cơ thể ngăn được ta sau?”
Với sự quyết tâm tuyệt đối, tôi ép cả cơ thể phải di chuyển, nâng nấm đấm và giáng thẳng xuống con quái vật đang ở trước mắt mình.
Thanh kiếm của Red và nấm đấm của tôi va chạm cùng lúc, đâm xuyên qua cơ thể cứng như thép của nó, khoét xuyên qua những khối thịt, và nhắm thẳng vào mạng sống của nó.
“Gaaaaaah!!”
“Nhanh lên và chết đi!!”
Omega phát ra những âm vang thống khổ.
Kể cả khi nghe thấy điều ấy, tôi vẫn tiếp giáng nấm đấm để chấm dứt sinh mạng kẻ thù của nhân loại.
-----------------------------------------
Tôi được dân chúng biết đến là [Hắc Kị Sĩ].
Chiến binh bí ẩn với bộ giáp đen tuyền cùng chiếc mặt nạ đột nhiên xuất hiện chống lại những hiểm họa đe dọa sự tồn vong của nhân loại........ vâng đó chính là tôi.
Về mặt xã hội, tôi được xem như một tên tội phạm đã cướp bộ giáp biến thân được phát triển trong bí mật của một tập đoàn khổng lồ, nên bất kể tôi được gọi như thế nào hay tôi phủ nó ra sao, nhận thức ấy vẫn sẽ không bao giờ thay đổi.
Sự thật là, tôi không có cố tính đánh cắp bộ giáp.
Việc tôi có được nó chỉ là một sự tình cờ ngẫu nhiên, không có phép màu hay bất cứ thứ gì khác.
Chỉ là khi đi lang thang trong một vài cơ sở và chạm vào một bộ giáp cơ khí có nhãn [PROTO TYPE 0], vì một lí do không thể lí giải nó được tự động trang bị lên tôi.
Đó là cách tôi lấy được bộ giáp từ một cơ sở nguyên cứu bí ẩn.
Ban đầu tôi chỉ chạy xung quanh thành phố với bộ giáp.
Nhảy qua những tòa nhà và thoải mái tận hưởng mà không một ai phát hiện ra.
Không ai có thể can thiệp hay làm phiền tôi - tôi chỉ sử dụng sức mạnh vì lợi ích cho riêng bản thân..... trong khi tôi hành động như một tên ác nhân, điều đó không kéo dài được lâu.
[Gigiiii!!]
Sự xuất hiện của một tên quái vật hình người.
Bởi vì những kẻ xuất hiện vào ban đêm, mà hoạt động bình yên của một tên ác nhân đã kết thúc.
[Kuroshii!!]
[Kuroshiine!!]