Tôi tỉnh dậy...
Tôi đã nghĩ mình đang ở trong ngôi nhà của mình...
Thế nhưng...
Tôi đang được bao quanh bởi những tán cây...
Tôi đang ở giữa một khu rừng...
Bằng cách nào? Tại sao?
Tôi đang cố gắng chơi game trong căn phòng của mình. Thế nhưng cảm giác chạm vào cỏ thật là dễ chịu, mùi hương của thiên nhiên, tất cả đều rất chân thật...
Tôi nhớ là đã có một luồng ánh sáng xuất hiện trong lúc đang nhìn vào màn hình và một cửa sổ triệu hồi sang thế giới khác.
Tôi nhìn xung quanh và nhận thấy có một ô cửa sổ trong suốt ở cạnh tầm nhìn của mình. Tôi cố nhìn thật kỹ vào nó và thấy một bảng Menu.
Đây là game ư?
Nếu đây chỉ là game, thì hẳn nó là một tựa game thực tế ảo tiên tiến.
Ngay cả VRMMORPG với hệ thống dive vẫn chưa phát triển tới mức này. Nó một sự chênh lệch rất lớn về công nghệ.
Tôi nhìn vào màn hình Menu một cách bình tĩnh. Nó là bảng trạng thái, kỹ năng, trang bị, nút BẬT/TẮT để hiển thị bản đồ, hội nhóm và những thứ khác.
Tôi nhìn vào bản đồ và cửa sổ ảo hiển thị trước mắt tôi. Nó có một cái nền đen với hai chấm đỏ nhấp nháy. Dường như chấm đỏ đó chính là tôi. Tôi đã thử di chuyển và đúng thế, đó là tôi. Sau đó tôi thử nhìn vào bảng trạng thái của tôi.
|Status
Tên: Kent.
Chủng tộc: Ác quỷ.
Giới tính: Nam.
Tuổi: 15.
Ngôn ngữ: Tiếng Anh.
Thông hiểu: Không.
Khả năng chiến đấu: Không.
Khả năng tổng thể: Không.
Kỹ năng chiến đấu: Không.
Kỹ năng tổng thể: Không.
Kỹ năng khởi đầu: [Đẹp Trai], [Được Bảo Vệ], [Kẻ Trăng Hoa], [Thiên Tài Tình Dục].
Trang bị: Quần áo cơ bản.|
Đó là nhân vật mà tôi đã tạo ra. Vấn đề là tôi không thể điều chỉnh các chỉ số cũng như kỹ năng của mình. Tôi không biết bản thân mình mạnh hay yếu. Hãy cố gắng coi nó như một trò đùa. Tôi đưa thanh HP và MP của mình lên phía trên tầm nhìn bên phải của tôi.
Menu là thứ duy nhất có thể kiểm tra kho đồ và các kỹ năng của tôi.
Kho đồ là nơi tôi chứa tất cả các vật phẩm của mình nhưng có vẻ như tôi không có thứ gì cả.
Các loại kỹ năng được chia thành Chiến Đấu - Tổng Thể - Ban Đầu. Các kỹ năng chiến đấu cũng được chia thành hai dạng là Vật Lý và Phép Thuật. Vì vậy tôi cố gắng kiểm tra các kỹ năng của mình và ô cửa sổ hiện lên.
Đẹp trai: Nó sẽ giúp bạn dễ dàng tương tác và gần gũi với người khác giới hơn. Kỹ năng đặc biệt.
Được bảo vệ: Nó sẽ giúp bạn dễ dàng hợp tác, được mời tham gia nhóm và nhận quà từ người khác giới. Kỹ năng đặc biệt.
Kẻ trăng hoa: Nó sẽ giúp bạn tăng cơ hội quyến rũ và làm chuyện ấy với người khác giới lên cao hơn. Kỹ năng đặc biệt.
Thiên tài tình dục: Bạn sẽ không cảm thấy mệt mỏi khi làm chuyện ấy. Kỹ năng đặc biệt.
Mặc dù tất cả chúng đều là kỹ năng nhưng tác dụng của nó thật vô lý. Nó sẽ rất hữu ích nếu tôi trở thành một diễn viên AV. Tuy nhiên, tôi cảm thấy thật nhẹ nhõm khi nó chỉ tác dụng với người khác giới. Đương nhiên tôi là một người bình thường và khoẻ mạnh.
Tuy vậy lại không có lựa chọn để đăng xuất. Có lẽ nó chỉ có thể thực hiện tại một điểm cố định nào đó.
Không có điểm nào như thế xung quanh nên tôi quyết định đi bộ và khám phá.
Có lẽ tôi có thể tìm thấy một ngôi nhà, một số người,... nhưng... tôi đã bị lạc.
Bản đồ không hiển thị cho tôi bất cứ thị trấn hay thông tin nào. Tôi tiếp tục đi bộ và cảm thấy cực kỳ đói khát. Thật đáng mừng khi họ làm cái này quá đỗi thực tế. Tuy nhiên lại không có nút đăng xuất và bản đồ hiển thị không hề hoạt động, khiến cho tôi muốn phàn nàn với nhà phát triển hàng giờ vậy.
Khi tôi đang nguyền rủa họ, bụi cỏ phía sau tôi bắt đầu động đậy.
Tôi quay lại thì bắt gặp một con bọ ngựa bạc. Nó không phải là một con bình thường. Nó phải cao đến hơn 3 mét. Con bọ ngựa khổng lồ nhìn tôi bằng đôi mắt của nó, nó nhấc đôi liềm bạc của mình lên với cái miệng nhìn như đang cười toét ra.
Nó như đang nhắm mục tiêu vào tôi. Tôi chính là mục tiêu của nó.
Tôi gục xuống đất và không thể di chuyển. Đôi chân của tôi đóng băng vì sợ hãi.
Con bọ ngựa vung đôi liềm bạc của mình xuống với một tiếng xé gió lớn, nó lướt qua má tôi.
Tôi cảm thấy sự nguy hiểm của cái chết phát ra từ cơn đau trên má của mình.
“Đây chỉ là game ư?”
Tôi nhìn lấy thanh HP của mình tụt xuống một cách điên cuồng và cảm giác đau đớn này thật quá sức đến nỗi tôi phải hét lên.
Tựa game này thật nực cười.
Đây có phải là chế độ khó? Ác mộng? Địa ngục?
Con bọ ngựa bạc tiếp cận tới gần tôi mà tôi chẳng thể đứng dậy. Nó nhảy lên và đạp xuống đầu tôi.
Tất cả các giác quan của tôi đều bị hạn chế.
Tôi đã được nếm thử sự sợ hãi cái chết. Sự khủng hoảng, sự đau đớn, tôi cảm thấy mình có thể bất tỉnh bất kỳ lúc nào, nhưng cơn đau đã kéo tôi trở về với thực tại.
Con bọ ngựa và tôi nhìn nhau. Tuy nhiên một bên là con mồi và phía còn lại là kẻ đi săn.
Tôi có thể cảm nhận được cơ thể mình đang co lại vì sợ hãi. Cảm giác sững sờ dần chảy xuống má tôi.
Con bọ ngựa giơ chiếc liềm của mình nhằm tiễn tôi sang thế giới bên kia.
Tôi nhắm mắt lại...
Tôi mong rằng nó sẽ không quá đau đớn.
Có một thứ chất lỏng nóng chảy xuống cơ thể tôi. Đó là máu của tôi sao?
Không, không hề có sự đau đớn.
Tôi từ từ mở mắt ra và nhìn thấy con bọ ngựa bạc...
Cái đầu của nó đã mất...
Ê. Bây giờ, nó có thể lấy máu của tôi sao? Nhưng, nó không hề đau đớn. Tôi mở mắt trong sự sợ hãi, con bộ ngựa trước mặt tôi đã không còn đầu và đôi liềm của nó.