Duran VS Nacht
Trước khi tiến vào hang, Aisha đã thay đổi trang phục, và do đó cả hai đã hoàn tất chuẩn bị.
Aisha mặc bộ đồng phục hầu gái màu đen trắng, dài tới trên đầu gối, cực kỳ dễ thương. Nacht đã chọn những món đồ trông đẹp mắt và có hiệu năng cao mà cô đã thu thập được game và đưa chúng cho Aisha. Tất nhiên, có thể có những món đồ tốt hơn trong kho của cô, nhưng Nacht sẽ không bỏ qua vẻ bề ngoài chỉ vì tính thực chiến của chúng. Bởi vì không gì tuyệt vời hơn một cô hầu gái tóc vàng trẻ đẹp.
Mặc dù nó trông không giống một bộ trang phục dùng trong chiến đấu, nhưng tất cả chúng đều là trang bị độc nhất. Để chống lại những tên cướp, nó có khả năng kháng tấn công vật lí và ma pháp cao.
Dù sao thì, ngay từ đầu, miễn là Nacht còn ở đó, chúng sẽ không thể chạm tay vào Aisha.
“Được rồi, đi thôi, Aisha! Những chuyện sẽ xảy ra có thể hơi gớm, em có chắc mình sẽ ổn không? ”
“Xin đừng nói như thể chúng ta đang dạo chơi, Nacht-sama. Và bây giờ chị mới hỏi điều đó thì hơi muộn rồi ”
Kể từ lần gặp đầu tiên của họ, em ấy đã chứng kiến một chút, nếu không muốn nói là rất nhiều cảnh bạo lực, máu me.
Vì vậy, câu hỏi của cô quả thực thừa thãi. Đối với Aisha, cái chết luôn là điều gì đó cận kề. Bởi vì em đã sống một cuộc sống mà người ta có thể chết vì lý do tầm thường nhất. Em không phải là một ngoại lệ, và cha em cũng vậy. Đó là lý do tại sao sự lo lắng của Nacht là vô căn cứ.
"Chị hiểu. Tuy nhiên, chỗ này khá sâu. "
Khi cô nhìn vào bên trong hang động, càng vào sâu nó càng mờ tối. Gần lối vào, có rào chắn tạo thành các khúc gỗ, và nếu ai đó xông vào, một trận mưa tên sẽ rơi xuống. Thậm chí ngay bây giờ, Nacht có thể cảm thấy sát được những kẻ đang rình chờ con mồi bước vào.
Thông thường, một nơi chật hẹp, không có nơi nào để chạy hoặc ẩn nấp như thế này là một bất lợi cho Nacht.
Bởi vì phương tiện tấn công chính của Nacht là các phép thuật diện rộng hào nhoáng, và cô yếu trong cận chiến. Một không gian chật hẹp như thế này đã hoàn toàn xóa bỏ lợi thế và gia tăng lên nhược điểm của cô. Thêm vào đó, cô cần phải điều chỉnh phép thuật của mình để giữ cho hang động không bị sụp đổ.
“Thật rắc rối… tôi không thể cho nổ hết chỗ này bằng ma thuật sao…?”
“Chị không thể! Có thể có con tin bên trong. Chị không muốn cứu họ sao, Nacht-sama? "
Nghe thấy giọng nói có phần lo lắng của Aisha, lượng mana tập hợp trong tay Nacht bắt đầu phân rã.
Nếu không có con tin bên trong, cô có thể đã cho bọn cướp cùng cái hang với nổ tung.
"Aisha, bám sát chị."
Rắc rối nhất là gì, bọn cướp ở đây có tính đồng đội cao. Không chỉ quân tiên phong, mà những kẻ ẩn nấp trong ngã ba đường cũng đã giăng sẵn mồi ở giữa, và gài bẫy từ hai bên bằng cách lợi dụng địa hình..
"V-vâng!"
Vậy tại sao Nacht quyết định xông thẳng luôn?
Có hai lý do. Thứ nhất, Nacht không nghĩ rằng bất kỳ ai trong số chúng có sức tấn công đủ để xuyên thủng hàng phòng thủ của cô. Và điều còn lại là, để cô có được một lý do chính đáng để dính gần Aisha trong một nơi tối tăm, thế thôi.
Một bước, hai bước, họ tiến vào. Ở bước thứ ba, một cơn mưa tên trút.
Có mười mũi tên, cũng cho biết số lượng của những tên cướp, và rất có thể chúng đã sẵn sàng cho tấn công đợt thứ hai.
Những gì Nacht quan sát được lúc đầu là loại mũi tên mà chúng bắn ra. Nếu chúng được đào tạo trong lớp ‘xạ thủ’, chúng sẽ có thể tạo ra những mũi tên từ ma thuật và bắn chúng liên tục.
Tuy nhiên, thứ xuất hiện trước mặt cô là một mũi tên gỗ thông thường. Nó cắt xuyên không khí, tạo ra một bức tường mũi tên không thể tránh khỏi.
Trong tình huống tưởng chừng như vô vọng đó, người duy nhất nghe thấy tiếng thở dài của Nacht chỉ có Aisha bám sát cô.
“Chán quá–”
Vào lúc đó, Nacht sử dụng ma thuật của mình.
"Kyaa!"
Đột nhiên xuất hiện một cơn gió lớn. Nó thổi tung váy của Aisha, khiến em bối rối và trừng mắt nhìn Nacht.
Có vẻ như cô đang khá thong thả, xét đến tình hình của họ.
Sức mạnh xuất hiện cùng với bão gió nhanh chóng kết hợp với nhau và tạo ra một trường hấp dẫn nghiền nát tất cả những mũi tên đang hướng về phía họ.
Đó không phải là tất cả. Gió dưới sự điều khiển của Nacht cũng tạo ra những lưỡi cắt chân không di chuyển theo ý muốn của cô.
Trong tích tắc, ba cái đầu bay qua không trung, giây tiếp theo sáu cái khác bay theo.
“H…ả…”
Không biết chuyện gì đã xảy ra, ý thức của tên cướp biến mất vào bóng tối vĩnh cửu.
Theo như những tên cướp rơi vào ảo ảnh của Nacht, trong số tám mươi ba tên cướp, bảy mươi trong số đó là nông dân bình thường. Vì vậy, số lính đánh thuê dày dặn kinh nghiệm chỉ gồm mười ba tên, và thậm chí chúng sẽ không thể ngăn chặn ma thuật của Nacht.
Hoặc có lẽ là không, một trong số chúng sẽ có thể.
Môi Nacht nhếch lên thành một nụ cười khi một niềm kỳ vọng nhỏ lớn dần lên trong cô.
Và còn một điều nữa khiến cô quan tâm. Đó là về loại hình thức chiến đấu được sử dụng trong thế giới này, một kỹ năng kỳ lạ được gọi là ART(kĩ nghệ).
Rõ ràng, đó là đỉnh cao của người sử dụng art, mà nếu được đào tạo, bất kỳ ai cũng có thể đạt được. Theo một cách nào đó, nó hơi khác so với kỹ năng JOBS trong RWO.
Mặc dù không thể dễ dàng coi nó là yếu kém hơn, nhưng thực lực của chúng quả thực hơi thấp.
“Chết đi đồ quái vật! ART: Con đường của Ngàn mũi tên. ”
Ví dụ đòn này. Từ một mũi tên mà tên cướp phóng ra, đột nhiên nó tách ra thành hàng chục và tăng tốc. Nó tương đương với mũi tên bóng tối, kỹ năng đầu tiên của xạ thủ, và mũi tên bay kết hợp.
Tuy nhiên, mặc dù nó phải là một kỹ năng tổng hợp, hỏa lực của nó rất thấp.
“Hãy nhảy múa cho ta, Lưỡi hái gió–!”
Mũi tên bay tới va vào tường gió và biến mất. Các đầu mũi tên vỡ ra và rơi xuống đất một cách vô ích.
"Gì chứ! Khỉ thật! Con đường của– ”
Tên cướp chuẩn bị tung ra một loạt mũi tên khác.
Tất nhiên, mặc dù Nacht đã cho phép tên cướp sử dụng nó lần đầu tiên vì Nacht muốn nhìn thấy nó, nhưng Nacht đã ngăn chặn nó lần 2. Giống như một tiếng sét, khi chúng nhìn thấy ánh sáng, nó đã ập đến.
Nacht đã biến mất khỏi tầm mắt của chúng, và lúc chúng nhận ra …
“Kh! Foohh… ”
...Cuộc sống của chúng đã kết thúc. Với tốc độ phi thường của Nacht, mặc dù cô có kìm lại một chút để tránh thiệt hại, nhưng vẫn quá nhanh đối với mắt người.
“Được rồi - tôi đoán còn hai tên nữa.”
Ba phút sau khi Nacht bắt đầu xâm nhập vào hang động.
Số kẻ thù chỉ còn lại hai.
Sau khi kẻ thù bị hạ gục, Nacht và Aisha bình tĩnh tiến vào bên trong hang động. Tuy nhiên, đột nhiên Aisha, người bám vào Nacht rùng mình.
Một tinh thần chiến đấu mạnh mẽ phảng phất trong không khí.
Nacht không bận tâm tới nó và nhìn Aisha.
Vẻ mặt của cô giống như một Nữ thần và có phần hạnh phúc.
Chà, cô đang rất vui.
Bởi vì giác quan nhạy bén của Aisha là một thứ vô cùng tuyệt vời.
Ngay từ đầu, thứ hướng đến họ không phải là ác ý hay sát khí, mà chỉ là tinh thần chiến đấu.
Vậy mà em ấy nhanh chóng nhận ra và dừng lại, điều đó chứng tỏ khả năng phát hiện nguy hiểm của em rất cao.
“Thật tuyệt vời, Aisha! Trong tương lai, em sẽ trở nên rất mạnh!”
Nacht xoa đầu Aisha.
Trong khi từ phía bên kia, tiếng bước chân ngày càng đến gần họ.
"Bị bỏ qua như thế này làm tôi buồn đó."
Duran không giấu giếm.
Anh ta chỉ tiến về phía họ với tinh thần chiến đấu tràn trề cơ thể, và tuyên chiến với Nacht. Tuy nhiên, câu trả lời của Nacht rất lạnh lùng.
Cô ấy để không lộ nanh, đại loại như vậy.
Cô phớt lờ Duran và tập trung vào Aisha.
Tất nhiên, Duran cảm thấy bị sỉ nhục.
Ngay cả tinh thần chiến đấu được thổi bùng bởi tất cả sức mạnh của anh ta cũng bị bỏ qua. Điều đó có nghĩa là cô gái trước mặt anh thậm chí không coi anh là đối thủ xứng tầm.
Đây là lần đầu tiên.
“Để mà nghĩ, ngươi là một cô gái…”
Crysta cũng là một nữ chiến binh có sức mạnh ma thuật đáng kinh ngạc. Nhưng chả sao cả. Ngay cả khi so sánh với Crysta, người có lượng ma lực đáng kinh ngạc so với đồng nghiệp của mình, cô gái trước mặt anh ta là thứ gì đó khác hoàn toàn.
Đó là những gì anh có thể nhận ra từ sự hiện diện của cô.
Bên trong anh, chuông báo nguy hiểm liên tục vang lên, điều mà chưa từng xảy ra. Không được chiến đấu với cô ta. Đó là điều mà bản năng mách bảo. Sự khác biệt về sức mạnh có thể dễ dàng bị chôn vùi bằng ma thuật. Ngay cả chiến binh kiệt xuất nhất cũng sẽ gặp cái chết nếu họ cho pháp sư thời gian.
“Giới tính chỉ là một chi tiết tầm thường – Nhưng anh là–”
“Hãy gọi tôi là Duran.” Khi cắt ngang lời cô, anh ta cũng rút thanh kiếm và thủ thế.
“–Tôi hiểu rồi, Duran phải không? Tại sao anh ở đây? Dù linh hồn anh thô ráp, nhưng nó không hề vẩn đục. Nếu tôi phải nói, nó chỉ đơn giản là trống rỗng. "
Lời nói của cô như một lời khiêu khích Duran.
“GH! Tại sao chứ… không, điều đó không quan trọng. Lời ban phước cho tôi biết - Con mồi tiếp theo, là cô! ”
Dù họ chỉ đang trò chuyện, nhưng Duran cảm thấy như thể linh hồn anh đang bị phơi bày dưới cái nhìn của cô. Trái ngược với vẻ ngoài hấp dẫn, cô gái trước mặt anh càng thêm bí ẩn.
Như thể đôi mắt vàng của cô có thể nhìn thấu mọi bí mật của anh.
"Tôi hiểu rồi, vậy là anh đang đóng vai một tên cướp?"
Cô ấy có vẻ như đang trách móc anh, tuy nhiên, anh đã dùng thời gian đó để bình tĩnh lại và đáp lại.
“Tất nhiên là không rồi - sau khi chiến đấu với cô, tôi đã lên kế hoạch tự mình tiêu diệt chúng. Nhưng cô đã làm cho nó dễ dàng cho tôi. Tên đầu não ở trong, bị trói. Nếu tôi thua, cô có thể có hắn, cùng toàn quyền kiểm soát đám tù nhân, cô muốn làm gì với chúng cũng được. "
Duran đã lên kế hoạch phá hủy căn cứ này ngay từ đầu.
Anh ta sẽ không để nguồn gốc của ảo giác ám ảnh anh ta, những tên cướp, được tự do.
"Ngươi sẽ làm vậy chỉ để chơi với tôi?"
Nacht không nói ‘chiến đấu’. Và như vậy có vẻ như cô phủ nhận lý do tồn tại của anh.
Anh đã ném mình vào chiến trường, chỉ sống trong những trận chiến.
Lời nói đó đã phủ nhận sự tồn tại của anh.
"Tôi muốn chiến đấu."
Đó chỉ là một linh cảm. Tuy nhiên, giác quan của anh ta chắc chắn đã nói với anh. Cô gái trước mặt anh ở đẳng cấp hoàn toàn khác.
Đó là lý do tại sao anh muốn nhanh chóng nếm thử nó.
“Nếu anh chiến đấu với tôi, anh sẽ chết. Ngay lập tức. ”
Đột nhiên không khí xung quanh cô bùng nổ. Áp lực đè nặng
trong không khí.
Nacht đã bật sức mạnh của rồng. Đó là tất cả những gì cô làm.
Nhưng đối với Duran, đó là một áp lực ngoài sức tưởng tượng. Mặc dù anh biết cô ở trên anh, nhưng sự khác biệt về sự hiện diện giống như một con người và một con rồng. Cứ như thể bốn Đại Long đang ở ngay trước mặt anh. Đó là những gì anh cảm thấy.
Duran vẫn không dám nhìn vào mắt Nach ngay cả khi mồ hôi lạnh chảy ra từ cơ thể. Ánh mắt của cô trông giống như thú săn mồi..
Tuy nhiên, Duran đã thành công giữ lại chút dũng cảm cuối cùng.
"Ngay cả khi đó là kết quả."
Không giống như những gì Nacht mong đợi, tinh thần chiến đấu của Duran không hề biến mất. Giống như cách một con kiến đứng trước con người, một con rồng có thể nghiền nát con người một cách dễ dàng.
Tuy nhiên, Duran không bỏ chạy trước áp lực đó. Bởi vì nếu anh làm vậy, thì coi như anh ta đã vứt bỏ ý nghĩa cuộc sống của mình.
Chiến đấu, và ở lại chiến trường cũng có nghĩa là lấy lại giá trị của anh mà cha mẹ anh đã vứt bỏ ngày đó.
“–Ồ.”
Chỉ trong giây lát, một nụ cười nở trên khuôn mặt Nacht.
"Anh có muốn chiến đấu ngay bây giờ?"
Duran là một thiên tài trong chiến đấu. Với năng lực quan sát phi thường, anh ta đã bao quát chiến trường và sử dụng chiến thuật có lợi nhất cho mình.
Ngoài năng lực lãnh đạo quân đội, anh còn có tài đưa ra những chỉ dẫn thích hợp cho đồng đội. Vào lúc này, khả năng tốt nhất để chiến thắng Nacht là, phong ấn chuyển động của cô ấy bằng cách nhắm vào cô gái trẻ bên cạnh cô.
Nếu làm được điều đó, Nacht chắc chắn sẽ bảo vệ cô gái trẻ, đó là lời tiên đoán của anh.
Nhưng điều đó có thực sự ổn không? Cho dù đối thủ của anh có xuất chúng như thế nào đi chăng nữa, thì việc chĩa kiếm về phía một người không đứng trên chiến trường, điều đó có thực sự được phép không?
Xung đột đó sinh ra trong lòng anh. Nhưng sự nghi ngờ chỉ kéo dài trong chốc lát.
“Chuẩn bị tinh thần–”
Xua tan nghi ngờ của mình, cơ thể Duran di chuyển nhanh hơn suy nghĩ của bản thân. Khi Duran tiến lên, ngay lúc đó. Mặc dù Nacht chỉ mở miệng, cơ thể cường tráng của anh ta vẫn có thể bắt được nó.
Trong khi đối mặt với Duran đang tiến nhanh, Nacht nói.
“Anh có thể nhắm vào cô ấy nếu anh muốn”
Cô đã nhìn thấu anh. Anh thậm chí còn không thực sự nhìn cô gái trẻ. Và anh cũng không thực sự định nhắm vào cô ấy.
Anh chỉ giả vờ, vì vậy nó sẽ khiến Nacht hạ thấp cảnh giác và tăng cơ hội cho anh. Nhưng Nacht đã nhìn thấu anh và thậm chí còn chế nhạo anh.
Duran đã sử dụng ART-trộm, để chớp mắt để tiếp cận Nacht, nhưng anh ta đã thất bại.
Dường như anh bị tê liệt, cho dù anh có làm gì đi nữa, cơ thể anh vẫn không nghe lời anh.
Cái này là thứ gì? Lúc đó, anh mới nhận ra bóng đen mỏng manh đang uốn lượn quanh cơ thể anh như thể đang trói buộc anh.
“Ma thuật bóng tối-Trói buộc(Kẻ phản bội trong đêm).
Không đời nào một pháp sư lại cho phép cận chiến. Ngu ngốc."
Đối với một Job-pháp sư, giữ khoảng cách là một trong những điều quan trọng nhất.
Giữ khoảng cách thuận lợi nhất và bắn phá kẻ thù bằng đòn tấn công là quy tắc vàng của lớp Pháp sư, mặc dù các JOB khác cũng có luật tương tự.
“Sao có thể, chết tiệt…!”
Duran chỉ có thể rên rỉ khi nhìn thấy bốn quả cầu ma thuật lơ lửng gần Nacht. Chúng có nhiều màu sắc khác nhau. Đất, Nước, Lửa, Gió. Và chúng tấn công Duran mà không cần dự trữ.
“Kh! Art – Bức tường ma thuật– ”
Thanh trường kiếm trong tay hấp thụ mana của anh và phát sáng với ánh sáng mờ ảo. Đó là một kỹ năng gốc mà Duran tạo ra bằng cách pha trộn giữa ma kĩ và võ kĩ, khả năng tạo ra một bức tường cao, bền bỉ, được thiết kế đặc biệt để chống lại các pháp sư. Kết giới ma thuật đó đã thành công chống lại Ice Empress.
Dòng mana dày và bạo lực chảy qua thanh kiếm và hiện ra một bức tường. Nhưng,
“Gaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!”
Duran cảm thấy cơn đau dữ dội gặm nhấm mình. Cảm giác đau đớn như da thịt bị đốt cháy, đau âm ỉ - cơ thể bị thứ gì đó nặng đè lên, đau đớn xé ra từ hàng ngàn vết chém, thêm vào đó, ngón tay anh cảm thấy đau tê tái vì bị đóng băng.
“Chà, tôi đoán đến đây thôi–”
Mặt đất bị khoét sâu và hơi nước, xuất hiện do phản ứng giữa lửa và băng, bao phủ tầm nhìn của họ. Không có nghi ngờ gì về việc Duran bị thương khắp cơ thể.
Tuy nhiên, khi Nacht sắp phá vỡ ma trận của cô …
“Chưa, vẫn chưa xong! … Tôi chưa chiến đấu…! ”
Mặc dù bóng đen trói chặt cơ thể anh ta, và máu chảy ra từ vết thương khắp người, anh ta vẫn chưa khuỵu xuống.
Tôi không làm gì cả, anh nghĩ.
Tôi đã không làm bất cứ điều gì, anh nghĩ.
Tôi không có gì cả, anh nghĩ.
Cơn khát của anh thật bức rức nhưng nó vẫn giữ cho cơ thể anh đứng vững.
Mặc dù toàn thân bị thương và biểu hiện rất nghiêm trọng, Nacht vẫn nhìn anh với đôi mắt như pha lê đầy thích thú.
Nụ cười của cô thậm chí còn sâu hơn.
“—Hahaha, tôi hiểu —- Được rồi. Vậy thì hãy cho tôi thấy tất cả những gì anh có! ”
Nacht vỗ tay. Ngay lập tức, sự kiềm chế trong cơ thể Duran đã được rút lại.
“Tên tôi là Nacht. Nacht Schatten, và tôi sẽ đón nhận tất cả tình cảm của anh ”.
Nacht không chuẩn bị bất kỳ phép thuật nào, đứng chắn
trước Aisha, và nhìn Duran.
Cô đã thay đổi thế đứng của mình.
Nó khác hẳn so với khi cô nghiện PVP, cô nghiêm túc, liều lĩnh, đam mê và thậm chí sẵn sàng đánh cược mạng sống của mình cho nó.
Tuy nhiên, một số cảm xúc bên trong cô vẫn như cũ.
Một cảm giác kỳ lạ.
Đó hẳn là do sự nghiêm túc của Duran. Nacht nhìn anh với vẻ thích thú.
"Cảm ơn cô."
Duran đã thủ sẵn thế, anh hạ hông xuống và giữ chặt thanh trường kiếm.
Trước mặt anh là sự tồn tại mạnh nhất mà anh từng phải đối mặt. Và do đó anh ta phải tạo ra đòn tấn công mạnh nhất mà anh ta có được.
Anh nâng thanh kiếm lên cao hơn nữa. Cơ thể được cường hóa sức mạnh và tốc độ tới độ tạo ra dư ảnh. Anh cảm thấy ảo giác rằng tất cả các tế bào bên trong cơ thể anh chuyển động cùng nhau tạo thành một chuyển động duy nhất. Anh luôn cảm thấy thanh kiếm như một phần của cơ thể mình, và bây giờ đã đến lúc đem nó đi thử nghiệm.
Một khoảnh khắc tĩnh lặng– Âm thanh báo động của nhịp tim anh ngừng lại trong giây lát, rồi khi âm thanh đập mạnh tiếp theo vang lên, cơ thể Duran di chuyển theo bản năng. Một cuộc tấn công có thể chia cắt ngọn núi, hoặc cắt đứt mặt đất.
.
.
.
Nó đã chém xuống trong giây tiếp theo. Duran không thể nhìn thấy Nacht. Tại thời điểm anh vung kiếm, Nacht đã biến mất khỏi tầm mắt anh.
… Kiiiiinnnn.
Như thời gian ngừng trôi. Lưỡi kiếm chịu toàn bộ lực của anh gầm rít, và nó rơi xuống, xuyên qua mặt đất. Thứ còn lại trong tay anh là cảm giác tê tái như thể cắt về phía một ngọn núi làm từ thép.
Thực tế là Duran vẫn có thể giữ được ý thức của mình tất nhiên là do sự khoan hồng của Nacht.
Nếu cô muốn, cô có thể chặt đầu anh ngay tại đó.
“Độc kỹ(Kỹ năng Chủng tộc) – Long ma pháp, ánh sáng của Long thần–”
“Haha! …. ”
Sự ngạc nhiên và ngưỡng mộ buộc anh phải bật cười.
“–Anh đã chiến đấu tốt, giờ thì, Anh có hài lòng không?”
Mặc dù đó là một kỹ năng tấn công vật lý chứ không phải phép thuật, Nacht đã sử dụng kỹ năng cấp cao nhất mà bình thường cô sẽ không sử dụng để chống lại Duran. Đó là kết quả của việc Nacht đánh giá cao ý chí của anh, và một chút bộc phát tức thời.
Giải thưởng cho việc vượt qua mãnh lực của rồng.
“Vâng… Cảm ơn… Tôi đã thua–”
Những gì anh có thể nhận ra là một hình ảnh mờ nhạt và thoáng qua. Như thể là một ảo ảnh. Nhưng như vậy là đủ.
Đòn tấn công ánh sáng như thể đang nhảy múa, nhanh như chớp, và hung dữ như thể một tiếng sấm. Đó là sức mạnh mà anh tìm kiếm. Bất kể ai đã nhìn thấy nó, họ sẽ không bao giờ nghi ngờ nó là hình thức thực sự của sức mạnh.
Ngay cả khi kỹ năng đó hút cạn vô số máu, cắt đứt một ngàn cơ thể, vẻ đẹp sẽ không thay đổi.
Sau khi nhìn thấy điều đó, Duran không còn vướng bận.
"hãy làm theo ý cô."
Anh hiến dâng mọi thứ cho kẻ thắng trận.
Ý anh không phải vậy, …
…cô có thể kết liễu mạng sống của anh, ý anh là vậy
Nhưng Nacht chỉ thể hiện một cái nhìn nhăn nhó không che giấu. Và rồi cô nói cộc lốc.
"Tôi không cần một ông già."
"Gì!? Tôi vẫn ở tuổi đôi mươi! ”
“Eh… Trông không giống…”
Cơ thể gồ ghề vốn có của Duran và bộ râu ria xồm xoàm trên khuôn mặt chưa cạo khiến anh trông chẳng giống người đang tuổi 20 chút nào.
“Trông không giống…”
Aisha làm giống Nacht.
“Chỉ … Giết tôi đi…”
Mặc dù họ chỉ nói với anh những gì họ thực sự nghĩ, nhưng không hiểu sao Duran trông còn sốc hơn cả sự thật rằng anh đã thua.
Còn bộ dáng quỳ gối của anh trông thê thảm hơn trước.