Tập 7 đợi chờ đã lâu nay đã xuất bản rồi đây. Đây cũng là kết của phần 1, Phần truyện Thấu linh nhãn.
Tôi vẫn chưa quyết phần hai sẽ ra sao, nhưng nếu các bạn kiên nhẫn, tôi sẽ cơ hội thông báo về nó một ngày nào đấy.
Nếu có phần hai, tôi muốn tập trung vào mảng trường học hoặc hài hước hơn. Trọng tâm truyện đáng ra xoay quanh trường học, nhưng bối cảnh phần một không dính dáng đến trường là mấy.
Nhân tiện, tôi đăng ngoại truyện của Neechan wa Chuunibyou với tựa <Big Sistering to Win in a VRMMO> trên Shosetsuka ni Narou!, cứ thoải mái lên đó mà đọc. Đây là mẩu truyện tôi định cho vào tập năm.
Ừm, ngoại truyện chỉ có 2 chương, nhưng có lẽ tôi sẽ sớm viết thêm…
Tôi cũng đang viết bộ <Sokushi Cheat ga Saikyou Sugite, Isekai no Yatsura ga Marude Aite ni Naranai n desu ga> trên Shosetsuka ni Narou, hy vọng là các bạn sẽ thích nó.
Cuốn này cũng là tập truyện thứ mười của tôi được xuất bản. Một cột mốc đáng nhớ để nhìn lại những điều đã qua… và chỉ nhớ mỗi áp lực không à.
Tôi còn có một công việc khác nên không có nhiều thời gian để viết; với việc con tôi càng lớn, tôi càng ít thời gian hơn.
Nếu biết sắp xếp hơn, có lẽ tôi đã làm tốt hơn, nhưng ngẫm lại thì có vẻ tôi không hợp với nghiệp viết lách. Tôi ban đầu viết cho vui, nhưng nó khó khăn hơn tôi tưởng.
Tôi có nhiều thứ cần suy nghĩ, nhưng tạm thời, tôi muốn đánh một giấc và trở thành một người cha tốt.
A, chắc mấy lời ca thán của tôi nghe nản quá nhỉ.
*<YK: lão này bị stress nặng vãi, chắc vì bộ này bị trảm chăng>
Có lẽ tôi nên viết về những thứ khiến tôi vui vì đã trở thành một nhà văn! Một ai đó đã làm mô hình Aiko cho Wonfes [1] và tôi nhận được một hàng mẫu. Nó làm tôi rất vui. Đây là điều làm tôi hạnh phúc vì mình đã theo nghiệp viết.
[1] Nơi tụ hội sản phẩm của tất cả các hãng sản xuất nổi tiếng nhất trong làng figure Nhật nửa năm một lần. Ngoài ra có riêng 1 góc fes cho các figure do fan tự làm.
Với lại, để coi nào… Tôi cũng có thể mua thêm nhiều manga và game hơn nhờ tiền kiếm được.
Tôi cứ lấy cớ là mua chúng về chỉ để tham khảo và nghiên cứu, nên tôi chi tiêu có hơi quá tay. Dù tôi không chắc đó có phải là việc nên làm không nữa.
Giờ là đến phần cảm ơn.
Tới biên tập viên của tôi, xin lỗi vì lúc nào cũng trễ hẹn.
Tới người vẽ minh họa An2A, cảm ơn anh vì những bức minh họa tuyệt vời.
Và cảm ơn các độc giả vì đã đi cùng tôi hết chặng đường.
Ừm, chắc vậy là ổn rồi đó.
Hẹn gặp lại các bạn vào một nào đó.
Tsuyoshi Fujitaka