[Ngày xửa ngày xưa]

“Shi-chan, bên này nè!”

“Ch-Chờ tớ với, Takkun!”

Tôi nắm tay Shi-chan và băng qua khu rừng của ngôi đền.

Shi-chan, với sức của một cô bé tiểu hoc,

cố hết sức để đuổi theo tôi.

Chúng tôi cùng đến một nơi rộng rãi ở phía rìa của ngôi đền.

Tôi tình cờ phát hiện ra chỗ này khi đi khám phá cùng Takayuki, và vì không ai từng đến đây nên đây là căn cứ bí mật, một chỗ đặc biệt của chúng tôi.

“Ồ! Tuyệt quá đi!”

Shi-chan cũng vô cùng bất ngờ trước không gian được bao quanh bởi cây cối và tách biệt khỏi mọi thứ xung quanh.

“Đúng vậy nhỉ? Chúng ta có thể yên tâm ngắm pháo hoa ở đây đấy!”

Nói xong, tôi kéo tay củ Shi-chan và để cô ấy ngồi ngay bên cạnh tôi.

Vì cô ấy ở rất xa, tôi muốn cô ấy tận hưởng gì đó về thành phố này.

Nếu cô ấy thích khoảng thời gian ở đây, tôi có thể hy vọng rằng cô ấy có thể quay lại đây với tôi sớm thôi.

“Takkun, cảm ơn cậu vì đưa tớ đến một nơi tuyệt với như vậy.”

Shi-chan ngồi bên cạnh và cảm ơn tôi với một nụ cười trên mặt.

Nụ cười đó trông như một thiên thần vậy, dù cho cô ấy chỉ là một đứa trẻ nhưng nó cũng đã làm trái tim tôi đập rộn ràng lên rồi.

“Ư-Ừ! Vậy chúng ta cùng ăn nó và chờ pháo hoa nhé!”

Tôi lấy hai cái kẹo từ túi của mình và đưa một cái cho Shi-chan để che giấu sự xấu hổ trong tôi.

Chúng tôi cùng nhau ăn kẹo trong khi chờ pháo hoa chuẩn bị được bắn lên trên trời.

Cuối cùng, màn pháo hoa cũng đã kết thúc

Khi nhìn thấy những chùm pháo hoa phát nổ liên tiếp cùng với tiếng nổ lớn, Shi-chan thì

thầm ”tuyệt thật...”

Tôi vô cùng hạnh phúc khi nghe thấy nên chỉ nhìn vào khuôn mặt tươi cười hạnh phúc của cô ấy hơn là pháo hoa.

Khi Shi-chan thấy ánh nhìn của tôi, cô ấy quay sang như thể định hỏi “Sao vậy?” cùng một chút ngượng ngùng.

Những cử chỉ của cô ấy trông vô cùng dễ thương, và tôi thấy mặt mình bất chợt đỏ bừng lên.

“Takkun?”

“Không, không có gì đâu!”

Như để che giấu sự xấu hổ đo, tôi quay mặt về trước và chỉ tạp trung vào pháo hoa.

Cô ấy thấy nó có vẻ vui nên cô ấy cười khúc khích một cách thích thú.

“... Cậu biết gì không, Takkun?”

“A~,mồ,! Cùng ngắm pháo hoa đi nào!”

Tôi sợ Shi-chan sẽ nói gì đó kì lạ nên tôi đã cắt ngang lời của cô ấy.