Tôi luôn muốn trở thành một thứ gì đó thật đặc biệt.

Đó là mong ước chung của rất nhiều người, chỉ có điều họ luôn giữ nó trong lòng mà thôi.

Khi tôi nhìn thấy những siêu anh hùng trên màn hình TV, tôi cũng mong một ngày mình được giống như họ. Tôi khá chắc rằng ai cũng muốn thể hiện bản thân để được mọi người tung hô và công nhận.

Đó thật sự là một niềm khát khao, một ước mơ to lớn đối với tôi. Giá như tôi được như vậy.

Nhưng con người luôn có giới hạn của bản thân, bạn không thể trở nên đặc biệt nếu bạn cố gắng không đủ hay đơn giản là vì bạn không phải người được chọn.

Tôi, Tojo Hidetaka, đã sớm nhận thức được điều này.

Tôi đã nhận ra mình chỉ là một người bình thường khi chứng kiến tài năng của em gái tôi, người đặc biệt hơn bất cứ ai. Tên cô ấy là Tojo Alice.

Cô có một mái tóc bạc dài qua vai, cùng với đôi mắt xanh như bầu trời trong vắt, cộng thêm vẻ ngoài xinh đẹp nữa khiến cho cô như một nàng tiên bước ra từ những câu chuyện cổ tích.

Không chỉ vẻ ngoài của cô toát ra sự đặc biệt, mà thành tích học tập cũng như khả năng chơi thể thao của cô đều rất tốt, điều đó khiến cho cô như một thần tượng trong trường tôi và luôn được mọi người vây quanh.

Cô nổi tiếng đến mức không ngày nào tôi không nghe thấy cái tên ‘Alice’ ở trường của mình. Dù chỉ mới chuyển đến đây được một thời gian, nhưng cô đã trở thành người nổi tiếng nhất trường.

Tojo Alice là một người hoàn hảo hơn bất cứ ai, tuy nhiên-

“Onii-san, Em yêu anh hơn bất cứ ai trên thế giới này.”

-Cô ấy muốn độc chiếm tôi…

“Em sẽ không để ai cướp anh khỏi em đâu, vì anh là thuộc về em.”

Có vẻ tôi có gì đó đặc biệt trong mắt của Alice dù tôi chỉ là một người bình thường.