Sau năm phút đi trong con hẻm ở Thành Phố Ngầm, Izayoi và những người khác đã tìm thấy Lily tại một vị trí gọn gàng, ngoài ra còn có một cửa hàng cũng được bài trí gọn gàng như vậy.

Asuka vội vàng sải bước tới ôm cô bé vào lòng.

“Em, em ổn chứ, Lily?!”

“V, vâng…… Em chỉ hơi chóng mặt chút……”

Mặc dù có những ngôi sao bay tròn trên đầu, Lily vẫn lịch sự trả lời. Sau khi mọi người thở phào nhẹ nhõm, họ ngay lập tức chĩa những ngọn giáo giận dữ về phía con ngựa hung hăng kia.

“Kasukabe. Cậu nghĩ sao về món sashimi thịt ngựa cho bữa tối ngày mai?”

“Đồng ý. Hãy để cả thịt trâu hung hăng quay nguyên con bên cạnh nữa.”

Mhm, họ gật đầu với nhau. Mặc dù Sala rất ngạc nhiên, cô vẫn tiếp tục đốt lửa ở đầu ngón tay như một nguồn sáng thay thế, chiếu sáng khu vực trong khi dẫn đầu. Dù sao, ánh trăng trên cao cũng đã bị chắn lại bởi những cái rễ từ Đại Thụ.

Khu vực bên trong con hẻm này vẫn còn hơi ẩm và điều này có nghĩa là nó được tạo ra trong sự xuất hiện của Rồng Khổng Lồ. Như vậy chí ít thì cửa hàng này đã xuất hiện được trong khoảng thời gian trước sau mười ngày.

(Đây, có thể là……? )

Mặc dù có một linh cảm xấu hiện hữu trong tâm trí của Sala, cô vẫn tiếp tục đi trên con đường được trang hoàng dọn dẹp gọn gàng.

Cuối cùng cũng đến trước cửa hàng, nhóm năm người đứng trước cánh cửa màu đen là chủ đề trong hành trình của họ. Geass Roll dán trước cửa ghi rằng

“Chỉ chấp nhận cho khách hàng đã hoàn thành game mua thương phẩm”, và mẫu mã đắt tiền cùng với hoa văn lá vàng trên nó đem lại một cảm giác sang trọng.

Nhóm năm người nhìn nhau trước khi đặt tay lên cánh cửa trong chuyển động thật chậm.

Ánh sáng chói lòa chiếu vào mắt họ giữa lúc cánh cửa mở ra.

“---Này……!”

Thứ phát ra ánh sáng chói lòa kia là một lượng lớn đồ trang sức và đồ cổ hết sức sang trọng và quý phái. Nằm trên các tủ trưng bày, được lót bằng nhẫn ruby và vàng, là một tấm thảm óng ánh dường như là một tác phẩm được chế tác với các kỹ thuật thủ công tinh xảo nhất. Nếu muốn tìm món hàng đắt nhất ở đây, khả năng cao sẽ là tấm mạng đang tỏa ánh hào quang như các kim loại quý khác, và nó chắc chắn là sản phẩm của một người thợ thủ công từ vùng đất vô danh nào đó.

Cách đó không xa, phía trước tấm thảm quá đỗi tinh xảo kia, có một món đồ cổ được chế tác cũng tinh xảo không kém với những chi tiết cầu kỳ nhất.

Toàn bộ căn phòng này được tận dụng triệt để để trưng bày các vật phẩm giá trị từ cái giá treo quần áo, đồng hồ dài và các mô hình bánh xe nước thu nhỏ được cung cấp bởi các nguyên lý nổi, con lật đật không ngừng lắc lư cùng với rất nhiều món đồ không biết sử dụng khác. Không gian này rõ ràng rộng hơn rất nhiều so với những gì nó thể hiện ở bên ngoài.

“Đây thực sự …. Trông giống như một bảo tàng hơn là một cửa hàng.”

“Ara, nhưng có vẻ như không phải như vậy rồi. Nếu cậu để ý kỹ hơn, có lẽ cậu sẽ tìm thấy các thẻ giá trên tất cả các mặt hàng đó?”

Cái gì? Asuka ngạc nhiên hỏi ngay trong câu trả lời và lấy một chiếc nhẫn ra khỏi kệ gần đó để nhìn gần hơn.

Gắn trên chiếc nhẫn là một mảnh giấy nhỏ ghi giá tương đương với mười năm chi phí sinh hoạt cho Cộng đồng [No Name] của họ.

“…… . Thật muốn phát bệnh mà.” Izayoi nhún vai đưa ra lời nhận xét.

Dù những món đồ có lấp lánh hào quang thế nào và lọt vào mắt xanh của ai đó cũng không còn quan trọng, vì nó sẽ không khác gì bảo tàng khi giá của nó ngăn cản bất cứ ý định mua nào.

Mặt khác, You và Sala không có bất kỳ hứng thú với vàng bạc châu báu kia mà sải bước về phía trước. Hai người họ di chuyển thẳng theo lối đi của cửa hàng và sớm tìm ra được chiếc ghế của chủ tiệm và một con búp bê nữ mắt xanh. Và đúng như mô tả của Lily, một [Geass Roll] đã nằm trên tay cô. Yō đọc nội dung trên đó, cô rơi vào im lặng trầm ngâm sau một cái liếc mắt.

<< ─ Ta là người siêng năng nhất thế giới---

Ta đầu tiên là người siêng năng thế giới!

Không cần bất kỳ ai giúp đỡ cũng có thể làm việc, làm việc, liên tục làm việc!

Bởi vì vô cùng cố gắng làm việc không ngừng, người cha đầu tiên cũng vô cùng cao hứng!

Thế nhưng là có một ngày, bị phát hiện đó chỉ là lời nói dối.

Ta và người cha đầu tiên, dối trá bị vạch trần mà hỏng mất.

Ta thứ hai là người siêng năng nhất thế giới!

Bởi vì được bạn bè trợ giúp mà có thể làm việc, làm việc, càng không ngừng làm việc!

Bởi vì rất cố gắng làm việc liên tục, người cha thứ hai cũng vô cùng cao hứng!

Tuy nhiên có một ngày, bị phát hiện đó là đồ dỏm.

Song ta và người cha thứ hai, được bạn bè giúp đỡ nên có thể tiếp tục làm việc.

Ta thứ ba là người siêng năng thật sự!

Mặc dù chưa sinh ra, nhưng sẽ vĩnh viễn làm việc không ngừng!

Nhanh chóng sinh ra đi! Nhanh chóng sinh ra đi! Tất cả mọi người không ngừng nói thế!

Nhưng có một ngày, ta bị phát hiện không thể được sinh ra.

Nên người cha thứ ba đã từ bỏ ta thứ ba!

Nhưng đó là điều không thể tha thứ! Rất nhiều người cha đang chờ đợi ta!

Tiền tài! Thanh danh! Mộng tưởng loài người! Chỉ cần ta sinh ra thì hết thảy chúng đều có thể thực hiện!

Cho nên làm ơn......... Đừng từ bỏ ta.........! Cho dù biết được sự thật đi nữa.........!>>

“Đây là…. [Geass Roll]?”

“Mặc dù phong cách sắp xếp nội dung có khác thường, nhưng rất có thể là vậy.”

Với ánh mặt lộ rõ vẻ tập trung cao độ, Sala nhìn chằm chằm vào nội dung trên tấm da dê, nhưng cô nhanh chóng bỏ cuộc chỉ sau một lần đọc lướt qua.

“Xin lỗi về chuyện này, nhưng mình thật sự không hiểu được tất cả. Tôi đoán tôi sẽ để vụ này cho mọi người.”

“Oi Oi. [Floor Master] mới nhậm chức sao có thể thế được chứ?”

Nghe bình luận châm chọc của Izayoi, Sala bĩu môi trả lời.

“Tôi không giỏi về những trò chơi kích thích trí tuệ như này. Trong [Salamandra], có một cơ quan riêng chuyển giải mã câu đố……”

“Nhưng không có cơ quan nào như vậy trong Liên minh [Draco Greif] phải chứ? Vậy sẽ ra sao nếu trong trận đấu tiếp theo phải đối đầu với Ma Vương thiên về dạng trí lực??”

Ugu, cô im lặng. Đây đơn thuần là nỗi khổ khi bị nói tới mức chả thể nào cãi lại.

Mái tóc đỏ run rẩy trong khi Sala quay mặt đi, gò má hơi ửng đỏ.

“……Chuyện này tôi biết. Nhưng đâu phải ai cũng đa tài như cậu hay Shiroyasha-sama chứ?”

Sala hơi khó chịu trong lòng. Dù vậy, cô đã nhún vai bình tĩnh lại và đọc lại cuộn giấy để có một cái nhìn khác. Izayoi chống cằm chìm trong suy nghĩ…… đột ngột mí mắt cậu co lại, ánh nhìn hướng về khoảng không.

“Với những người tuân thủ, sẽ tiến tới sự thật……? Ha, trò chơi này thực sự khá tàn nhẫn đây.”

“Aye?”

You và Asuka đã ở trong một giai điệu hợp tấu khi họ đồng thanh kêu lên. Không lâu sau, cửa hàng tràn ngập âm thanh của một cơn chấn động.

“Chuyện…. Chuyện gì đang diễn ra vậy……?!”

Mặc dù ở đây không có cửa sổ nào để xác định tình hình, nhưng rõ ràng đây không chỉ đơn thuần là một trận động đất bình thường. Cửa hàng đang rung chuyển. Ngay tại cửa hàng lung linh này, có thứ gì đang tiến tới.

Cảm nhận được nó, Sala và You hét lên báo động.

“Cẩn thận! Có gì đó đang tới!”

“Và có lẽ…….thêm chút nữa……!”

You mở rộng các giác quan của mình để xác định nguồn cơn chấn động và phát hiện ra nguồn cơn chấn động ngược hướng với lối vào. Sâu trong cửa hàng, nơi có biển hiệu “Không phận sự miễn vào”, có vẻ như có một mối nguy hiểm đang tiến tới.

Izayoi lặng lẽ đặt Lily lên vai mình,

“Lily. Ở yên đây nhé, không sao đâu.”

“V, vâng!”

" ---tới rồi!"

Với lời báo động như một pháo hiệu của You, chúng xuất hiện ở ngưỡng cửa, với số lượng lên tới hàng trăm và có nhiều kích cỡ khác nhau---

Một đám búp bê nam cơ bắp.

“ “ “ ---Waaaah! ” ” ”

Bộ ba hét lên kinh hoàng ngay cùng một lúc. Như là một phản ứng đồng thời mà không có sự khác biệt nào về độ trễ, nó chính là điển hình của việc hợp nhất làm một.

Ngay cả Sala, người đã ở trạng thái chiến đấu, cũng bị tác động tới mức mái tóc đỏ tươi đẹp của cô chuyển sang trạng thái màu trắng xám. Còn Lily sợ tới mức rơm rớm nước mắt.

Cánh tay kim loại của kẻ kia được chế tạo với những chi tiết của một cơ bắp bóng loáng. Bất kỳ chuyên gia nào cũng sẽ nhận thấy được vẻ đẹp của cơ bắp đó chỉ bằng một cái nhìn. Từ cơ bắp nâu rám nắng và sự oai vệ của trang phục . Người tạo ra những con búp bê này hẳn phải là một nhà thiết kế búp bê tuyệt vời. Và sau khi tạo dáng với những tư thế duyên dáng, những con búp bê cơ bắp nở một nụ cười rạng rỡ khoe hàm răng trắng sáng của chúng.

“……Giận dữ!”

“Giận dữ?!”

“Giận dữ?!!”

“Nó nói giận dữ!! Giận dữ sao??!”

“Hey, nhóm con gái bình tĩnh nào. Những gì mọi người nghe không phải là giọng của chúng đâu.”

Izayoi cố gắng trấn an các cô gái đang rơi vào trạng thái hoang mang. Mặc dù phân cảnh này khá là hiếm thấy.

Nhân cơ hội này, bầu không khí xung quanh đám búp bê thay đổi để tiến vào trạng thái chiến đấu,

“……Đàn ông cường tráng!”

“Đàn ông cường tráng?!”

“Đàn ông cường tráng?!!”

“Đàn ông cường tráng?!! Chắc chắn nó vừa nói đàn ông cường tráng!”

“Đúng thế. Chúng vừa nói đàn ông cường tráng.”

Nhóm con gái đã hoảng loạn tới cùng cực. Izayoi cho rằng không còn cách nào nữa mà bỏ cuộc. Một phương diện khác, Lily vùng vẫy cục cựa liên tục trên vai Izayoi.

Đội hình do thám mất đi năng lực hành động thống nhất và một bầy búp bê cơ bắp có kích thước lớn nhỏ khác nhau.

Nhóm Izayoi rơi vào tình huống khẩn cấp trước nay chưa từng có.

Hai bên tạm thời trợn trừng mắt nhìn nhau--- và phe hành động trước tiên là đám đàn ông cơ bắp.

"---Dũng mãnh a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a!!!"

"---Á a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a!!!"

Dũng mãnh, chỉ có thể dùng hai chữ này để mô tả đám búp bê cơ bắp đang kêu gào lao tới ấy.

Có gọi cảnh tượng một đống cơ bắp di động đẹp đẽ màu vàng cháy đang rung lên này là một màn ảo tưởng cũng không quá đáng. Thứ mà những cái mông rắn chắc to lớn kia muốn biểu hiện không phải cơ bắp, mà là sức mạnh cuồn cuộn tuôn trào.

Trước cơ bắp lý tưởng, vàng bạc hay đá quý cũng chẳng có chút ý nghĩa nào, những gã đàn ông cường tráng giơ tay nhấc chân đập bay đống kim loại hiếm văng ra xa xa rồi vỡ nát thành từng mảnh. Lỡ mà bị bắt được thì không phải chuyện đùa đâu.

Nhưng cái mà phe con gái sợ hãi là một vấn đề khác.

"Buồn, buồn nôn! Thật buồn nôn mà!"

"Không thể nào, cái thứ đó không thể tồn tại được!"

Trước cơ thể mộng tưởng của đàn ông, Asuka và You tái nhợt mặt mày mà lui lại phía sau. Còn Sala đã sớm trốn ra khỏi cửa hàng. Xem ra rất là sợ hãi. Dù có hào hùng nghiêm nghị ra sao đi nữa, thì trên mặt sinh lý cũng có một giới hạn không thể vượt qua.

Izayoi là người duy nhất vừa rút lui vừa nhìn nhìn đám búp bê đàn ông cường tráng ấy, thấp giọng nói,

"...Thật muốn một con quá."

"Không nên!"

"Dừng lại!"

"Xin anh đừng làm vậy mà, Izayoi-sama!"

Đúng là đáng tiếc... Một tiếng như là âm thanh thở dài từ bỏ.

Izayoi kẹp lấy Asuka dưới nách, nhanh chóng chạy khỏi đám đàn ông cơ bắp ấy.

Khoảnh khắc sau cùng khi chạy ra khỏi cửa hàng--- Izayoi liếc nhìn vào con búp đê tĩnh mịch đang ngồi trên chiếc ghế chủ cửa hàng.

"...Dù thế nào đi nữa, cũng phải quay lại đây một chuyến."

" "Kiên quyết từ chối!" "

You và Asuka hiếm gặp đồng thanh lên tiếng.

Bốn người chạy ra khỏi cửa hàng vẫn bị đám đàn ông cơ bắp đuổi tới tận lối vào khe núi mới thôi.

*

Sâu trong cửa hàng được trang trí lộng lẫy, con búp bê lặng lẽ theo dõi từ sau lưng những kẻ xâm phạm đang rút lui.

Khi tiếng cửa đóng lại vang lên, con búp bê bắt đầu lắc sang bên trái và bên phải với âm thanh *Ka Chi Ka Chi*.

--- *Aa*, những vị khách lần này cũng không thể hoàn thành được sao?

Con búp bê với đôi mắt xanh lam giống như trong suốt và mái tóc ánh kim trắng nhạt sẽ để lại ấn tượng trong tâm trí của bất kỳ ai với hình ảnh của một con người thật sự khi cô dịu dàng đứng lên khỏi ghế. Ánh sáng và sinh khí tràn ngập bên trong đôi mắt, da thịt hồng nhuận phơn phớt như thể có những mạch máu mang theo sự ấm áp chảy xuôi bên dưới.

Cô bước ra khỏi chỗ ngồi, tùy ý để cho tà váy ngắn của mình tung bay theo gió, xoay vòng bước tới trong điệu múa giữa cửa hàng đổ vỡ.

Những bước chân duyên dáng tạo nên ảo ảnh về một điệu múa của một nữ vũ công Ba lê.

Không, đó không phải là phép ẩn dụ--- Cô gái thực sự đang nhảy điệu “Búp Bê Nhảy Múa (Coppelia)."

“La……La,La……”

Ngân nga một khúc hát trong cửa hàng mà không có nhạc, tà váy tung bay trong không khí khi cô ấy thực hiện những bước nhảy vọt và xoay vòng nhanh gọn theo từng bước nhảy.

Theo những bước chân nhanh nhẹn quanh cửa hàng, đống đổ nát được tạo ra cũng đã trở về với nguyên trạng ban đầu. Con búp bên nhìn quanh cửa hàng để kiểm tra kết quả, sau đó vô tư trở về vị trí ban đầu.

"Vị khách tiếp theo--- liệu có mong muốn ta không?"

Sự sống tan biến khỏi con ngươi lam sắc. Dường như đang đợi thời khắc này, ánh sáng trong cửa hàng cũng đang tan biến.

Người xâm nhập đã rời đi, "Búp Bê Nhảy Múa" tiếp tục ngủ say.

Thẳng đến khi tình yêu định mệnh của cô xuất hiện.