---Con hẻm tại Phiên chợ [Underwood] Lễ Hội Thu Hoạch.

Đó là thời điểm trăng non đã lên thiên đỉnh.

Đã có lệnh sơ tán khẩn cấp tại khu vực Phiên chợ Lễ Hội Thu Hoạch và bầu không khí tĩnh lặng đã bao trùm xung quanh. Bất chấp thực tế rằng đáng lẽ hiện tại là khoảnh khắc nhộn nhịp trong đêm Hội, Thành phố Cây Đại thụ vẫn chìm trong im lặng, như thể đang ngủ. Âm thành duy nhất có thể nghe thấy trên đường phố là tiếng nước chảy róc rách của dòng sông và tiếng lá xào xạc trên Cây Đại Thụ.

Tại trung tâm của Phiên chợ, nơi mà thật khó để tưởng tượng rằng Phiên chợ đã được chuẩn bị, đứng tại đó là Kasukabe You, Shirayuki và cô bé cáo, Lily.

“Vẫn còn vài giờ tới khoảng một ngày trước khi ‘Cơn Gió Hoang Phế’ lao ra khỏi cửa hàng. Cho tới khi Coppelia hoàn thành, chúng ta phải ngăn chặn hắn lại.”

“Oi, đừng nói nghe kiểu đơn giản thế chứ. Ngay cả khi hắn không ở trạng thái mạnh nhất, hắn vẫn là Quỷ Vương, biết chứ?”

Shirayuki-hime liếc nhìn You với gương mặt đầy oán hận như vừa rút phải quẻ xăm siêu siêu tệ.

Liên tục vẫy đuôi tạo nên âm thanh tội nghiệp, Lily đầy bối rối nhìn họ.

“Em thực sự xin lỗi…… Em không nghĩ mọi chuyện lại tới nước này.”

Lily vô lực hạ thấp đôi tai cáo của mình. Được cho là đang bất mãn, nhưng ngoài ý muốn là, Shirayuki-hime lại lắc lắc đầu.

“Mặc dù tôi nói vậy, nhưng cô bé cũng không cần phải xin lỗi. …… Mhm. Trái tim hiệp nghĩa chiến đấu vì bạn bè ấy. Nếu nói thật thì điều đó cũng đáng khâm phục lắm.”

Bày tỏ sự ngưỡng mộ của mình, Shirayuki đặt tay lên đầu Lily và vuốt ve nó cùng với cả đôi tai cáo, tạo ra âm thanh sột soạt nhẹ nhàng.

You mỉm cười, nhưng biểu hiện có chút căng thẳng.

“Tôi sẽ trông cậy vào mọi người và làm theo kế hoạch. Hãy chạy trốn nếu gặp nguy hiểm. Tôi sẽ xử lý phần còn lại.”

“Mhm, cậu là phòng tuyến cuối cùng. Đừng để thất bại, được chứ?”

“You-san, chúng ta trông cậy vào cậu làm phần còn lại!”

Nảy! Đôi tai cáo dựng lên đầy khí thế.

Ngay khi bộ ba xác nhận vai trò của mình, một âm thanh nổ ra như một cơn chấn động bắt nguồn từ những khe nứt trong chợ.

*

--- "Underwood" công xưởng ngầm dưới lòng đất.

"...Tuy lúc nãy nói vậy đấy, vẫn phải để chúng ta ra tay."

Quay ngược thời gian một chút, địa điểm tất nhiên là công xưởng ngầm.

Người vừa lên tiếng là đại tham mưu của "Will o' wisp", Jack o' Lanter.

Nghe được mọi chuyện từ Izayoi, ông lắc lư đầu qua lại nhìn sang Coppelia và một con búp bê khác--- búp bê kim loại sắc đỏ được làm từ Thần Trân Thiết --- Deen.

Đặt một mảnh vỡ của Deen vào lò lửa, Jack kinh ngạc cưới nói.

"Nhưng muốn làm ra động cơ vĩnh cửu thì thật đúng là một yêu cầu không ổn lắm. Nói rõ trước, tôi chỉ là thợ rèn thôi phải không?"

"Tôi biết. Nhưng không có <Community> nào có thể ủy nhiệm nữa cả. Mà <Community> có năng lực thực hiện cũng vậy... Ông biết lý luận về động cơ vĩnh cửu chứ?"

Đáp lại lời khiêu khích của Izayoi, Jack trả lời bằng một giọng điệu trầm tĩnh.

"Cái này hả. Tôi nhớ là "Động cơ không cần hấp thu năng lượng từ bên ngoài vẫn có thể vận hành vĩnh viễn" phải không? Nhưng cái đó không phải đã bị nhận định là không có khả năng thực hiện khi định luật nhiệt động lực học tăng giảm Entropy được xác lập rồi sao?"

"Nói tới chỗ này thì chỉ cần sử dụng kim loại hiếm của Khu Vườn Nhỏ thì vấn đề sẽ được giải quyết ngay thôi. Đó là lý do cần tới Deen đấy."

Nha ha hả? Jack nghiêng cái đầu bí đỏ của mình mà suy ngẫm.

Ở ngay bên đợi lệnh, Asuka cũng nghiêng đầu hỏi Izayoi.

"Cái đó, là sao hả Izayoi-kun..."

"Chỉ là một lý luận rất đơn giản thôi. Oujou-sama biết nguyên lý hoạt động của động cơ hơi nước chứ?"

"Đừng có nhìn tôi như vậy. Chuyện nhỏ xíu này tôi cũng biết mà... Cái đó, sử dụng nhiệt lực và hơi nước để khiến bánh xe vận hành đúng không?"

"Đúng vậy. Động cơ hơi nước đốt than đá làm nhiệt độ xuất hiện chênh lệch, khiến pít tông tiến hành vận động. Nhưng chỉ cần không có nhiệt độ chênh lệch thì pít tông sẽ không thể hoạt động dẫn đến viện không thể nhận được năng lượng. Đây là định luật nhiệt động lực thứ hai. Cũng chính là định luật tăng giảm entropy."

"...Rồi, rồi."

Mập mờ cười một tiếng cho qua chuyện. Đối với một oujou-san 15 tuổi thì mấy cái này vân là khá khó hiểu mà.

Izayoi cố nén cười khổ, quay lại với Jack để tiếp tục chủ đề.

"Nhưng chỉ cần có Thần Trân Thiết thì sẽ giải quyết được vấn đề thôi. Muốn nói nguyên do thì bởi vì đó là kim loại có thể co dãn như thường. Sử dụng vật chất co dãn để bổ sung vào pít tông vận động quan trọng nhất, là có thể hoàn thiện được động cơ vĩnh cửu theo cấu tạo bình thường."

Bùm! Jack nện một nhát búa, gật đầu ra vẻ đã hiểu.

"Nha ha hả a! Cuối cùng cũng hiểu rồi! Nếu như có thể khiến cấu tạo giản lược đến mức đó, thì việc nhiệm vụ rèn nó cứ giao lại cho chúng ta cũng không thành vấn đề!"

"Ừm. Đề cập đến phương diện cấu tạo, ta cũng chỉ đứng một bên đưa ý kiến thôi. Vấn đề còn lại... Là phải xem Oujou-sama có đồng ý hay không."

Nói rồi ghé mắt nhìn về phía Asuka. Trong tay Izayoi chính là mảnh nhỏ Thần Trân Thiết của Deen bị rồng khổng lồ làm vỡ. Xem ra là muốn yêu cầu cô nhượng lại mảnh vỡ này.

Thần Trân Thiết dựa vào tổng hàm lượng để quyết định cân nặng và linh cách. Dù chỉ là một chút mảnh nhỏ, nhưng nếu như giao ra, linh cách của Deen chắc chắn sẽ bị rút nhỏ đi một chút.

"Ah a... Vậy ra đây là nguyên nhân cần tới Deen sao."

"Đúng vậy. Vậy nên nếu không có được sự đồng ý của Oujou-sama thì không thể nào bắt đầu làm được... Như vậy, ý cô thế nào?"

"Cũng đâu còn lựa chọn nào khác, tình hình bây giờ đâu thể nào không đồng ý phải không."

Asuka thở dài, có chút không phục.

Jack đột nhiên dựng thẳng ngón trỏ lên như thể vừa nảy ra ý gì đó.

"Hay là như thế này đi. Để tương đồng với Thần Trân Thiết mà Asuka-san đã bỏ ra, Izayoi-san sẽ gánh toàn bộ chi phí sửa chữa cho Deen, các người thấy sao?"

"Hả?"

Mọi người đều kêu lên một tiếng kinh ngạc trước đề xuất bất ngờ này.

Asuka phản ứng đặc biệt lớn. Biểu lộ tới tận lúc nãy vẫn còn không vừa lòng hoàn toàn thay đổi, cầm lấy tay Jack hưng phấn nói.

"Lẽ nào, Deen còn có thể sửa chữa được ư!?"

"Nha ha hả a! Dễ dàng thôi mà! Tuy là thủ thuật gia công Thần Trân Thiết có chút phiền phức, nhưng chỉ cần thời gian một tháng là sửa chữa xong!... Mà, phải thu một khoảng tiền tương đương mới được."

---Nói xong. Ghé mắt liếc nhìn về phía Izayoi.

Bên này tuy rằng lộ ra biểu cảm bất mãn, nhưng người đưa ra yêu cầu là chính Izayoi chứ không phải ai khác. Vậy nên cậu vừa cười khổ vừa giơ tay lên như thể đầu hàng.

"OK, tôi biết rồi. Cứ tính hết cho tôi đi."

"Nha ha hả a! Đương nhiên là không có vấn đề! Dù là trả hết một lần hay trả góp theo chu kỳ chúng tôi cũng chấp nhận hết."

Jack phe phẩy quả đầu bí đỏ, cười nói. Người nhận được chỗ tốt lớn nhất trong chuyện này nói không chừng chính là lão quái vật đầu bí đỏ ấy.

Một bên khác, Coppelia ngồi trên ghế công xưởng, chậm rãi chờ việc chế tác bắt đầu.

(Thần Trân Thiết... Thứ kim loại có khả năng co dãn tự nhiên. Nếu như sử dụng thì hoàn có thể tạo ra động cơ vĩnh cửu không chút nghi ngờ. Nhưng đó không phải là tạo vật mà nhân loại tự mình hoàn thành.)

Cô dùng sức lắc đầu như thể muốn xóa bỏ cảm giác không thích hợp vừa mới xuất hiện trong lòng.

Bây giờ không phải là lúc để ý những chuyện này. Ưu tiên hiện tại là phải đánh đuổi "Cơn Gió Hoang Phế" . Nếu không thể làm được điều đó thì cô không có tư cách nghĩ về tương lai.

(Nhóc hồ ly. Đúng như những gì cô bé nói. Cho tới nay, tôi vẫn chỉ có thể cầu khẩn người của định mệnh có thể tìm thấy "Ta" . Nhưng muốn thực hiện mộng tưởng một cách chân chính... Thì chính "Ta" mới là kẻ nên đi tìm người của định mệnh. )

Vì thế, cô vứt sự rụt rè của bản thân vào trong góc.

Phải thoát khỏi cái gông xiềng của vinh quang quá khứ.

Hiện tại chính là lúc nên rời khỏi nhà giam hồi ức, tiến về phía trước vì bản thân mình.

"Như vậy bắt đầu chế tác thôi, chuẩn bị xong chưa, Coppelia-san."

"---Đã xong rồi. Xin nhờ ông, thợ rèn bí đỏ."

*