Tran : Rem

Edit: KA

Chương mới sau tuần đây: lát sẽ có thêm Cmt nhiệt tình vào

========================================================================

Nằm bên cạnh doanh trại là căn cứ chính vừa mới hoạt động trở lại. Đại diện của các tộc đã tập trung trong phòng họp nằm trên tầng cao nhất của tòa nhà sáu tầng này.

Người đứng trước mặt những người đang ngồi quanh cái bàn là Ordy. Chiếc bàn trông giống như một mô hình một phần của bản đồ, những bức tượng ở phía trên tương ứng với kẻ thù và đồng minh, các bộ tộc của họ.

“Được rồi, bắt đầu báo cáo đi”

Một người đàn ông trung niên được gửi đến từ thành phố đế quốc để trở thành chỉ huy quản lí vấn đề chính trị của thành phố pháo đài này hối thúc Ordy.

“Trước tiên là cấp dưới của tôi đã phát hiện được căn cứ của quân đội Alwina nằm trong khu vực này khi đi do thám…….. Chúng đã dựng trại ở đây, cách làng Shrem khoảng một giờ đi ngựa”

Shrem là tên ngôi làng mà Reona và Rina sống.

―――― Đúng hơn là phải nói đó là nơi họ đã từng sống.

“Chúng đã đến gần đến như thế rồi sao!? Sớm nhất thì chúng sẽ tấn công vào căn cứ của chúng ta vào rạng sáng ngày mốt”

Người đang khịt mũi và quát inh ỏi vào bản báo cáo của Ordy là cấp trên của ông, một người đàn ông thuộc tộc nhân mã, chỉ huy của lực lượng vệ quân thành Citadel.

Phần trên của ông là cơ thể lực lượng của con người, còn phần dưới là bốn đôi chân ngựa khá lớn, vì là một loài có kích thước lớn hơn con người rất nhiều, đầu ông ta có vẻ như sắp chạm tới trần nhà.

“Những ngôi làng còn lại ở trong khu vực này cũng bị phá hủy rồi sao?”

Một người đang mặc áo choàng đen với họa tiết phức tạp hỏi.

Nghe qua thì chắc chắn có thể khẳng định rằng đây là giọng nữ nhưng mặt cô ta đang ẩn bên trong chiếc áo choàng, rất khó để phân biệt đó là một người phụ nữ trẻ hay già.

Ngón tay nhỏ bé của cô gõ vào phần ngoài của mô hình. Màu da của cô ta còn trắng hơn cả người chết, một màu trắng pha chút xanh mà không hề có bất kì dấu hiệu rám nắng nào.

“Khi chúng tôi đến làng Shrem nó đã…. Ngoại trừ con gái tôi và một dân làng, những thứ còn lại đều trong tình trạng đổ nát. Tôi nghĩ rằng những ngôi làng khác đều bị rơi vào hoàn cảnh như vậy”

“Đây đúng là một thảm họa. Tôi mừng là con gái ông còn sống nhưng nó vẫn là một trải nghiệm thảm khốc đối với bọn trẻ. Sau khi chuyện này dịu lại, ông có thể nghỉ một chút và dành thời gian bên bọn trẻ”

“Cảm ơn rất nhiều”

Giọng điệu của người phụ nữ đó giống như của một bà lão tốt bụng nhưng không kém phần quyến rũ như Reona.

Người chỉ huy tỏ ra khó xử khi đang xoa cằm của mình.

“Có nghĩa là quân đội Alwina đã cướp được một lượng lớn lương thực từ những ngôi làng mà chúng tấn công. Những ngôi làng quanh khu vực này thường tập trung sản xuất lương thực”

“Tình trạng lương thực của vương quốc phụ thuộc vào khu vực đó. Ý kiến của đế quốc trước tình hình này là gì?”

"Ban đầu thành phố này là căn cứ tiền tuyến để chống lại lực lượng Alwina nên đường dây cung cấp lương thực vẫn chưa bị cắt. Và để phù hợp với quy mô của các cuộc vận chuyển lương thực, những con đường cũng đã được kiểm tra.”

Người trả lời họ là một chàng trai đeo kính đang hoảng sợ, người đưa tin từ thành phố đế quốc đến để tiếp viện.

Là người đại diện cho liên minh Belkan, quyền của anh ta còn cao hơn cả chỉ huy của thành phố này.

“Chúng ta không cần phải lo vấn đề lương thực nữa. Chính xác thì quân đội Alwina có bao nhiêu người?”

“Vâng ―――――― Số lượng tương đối lớn. Theo như cấp dưới của tôi thì phải có ít nhất hai sư đoàn”

Trong chốc lát căn phòng trở nên im lặng đến mức mà còn nghe được tiếng thở.

Trong thế giới này, binh lính trong một đơn vị được chi như sau:

Một tiểu đoàn quân bao gồm 200 người.

Một trung đoàn quân gồm 600 người.

Một lữ đoàn gồm 2000 người.

Một sư đoàn gồm 4000 người.

Một quân đoàn gồm 10000 người.

Nói cách khác, theo như báo cáo của Ordy thì số lượng binh lính Alwina sẽ tấn công vào thành trì đô Citadel là hơn hai vạn người.

“Chúng kiếm đâu ra lượng lớn binh lính như vậy cơ chứ”

“Có thể chúng đã thuê rất nhiều lính đánh thuê. Thành phố đế quốc đã có được thông tin rằng Alwina đã bí mật thuê hết toàn bộ lính đánh thuê loài người trong khu vực này với phần thưởng cao gấp nhiều lần so với giá chợ”

“Sau cùng thì ngân khố của chúng luôn ở trong tình trạng tốt. Có thể chúng vẫn còn vàng, bạc, đồng và kho báu mà chúng cướp được từ chúng ta và những vùng đất chúng chiếm được”

“Không chỉ có lính loài người. Theo báo cáo thì cũng có Orc và Troll ở trong quân đội họ”

“Orc và Troll hả! Chúng sẽ rất phiền phức đây”

Người hét lên cái âm thanh to đến mức có thể thủng tai là một người lùn với bộ râu che kính cả khuôn mặt.

Ông ta không phải một người lính từ một đơn vì bình thường mà là đại diện cho quân đội tình nguyện đã chạy đến đây sau khi biết được cuộc xâm lược của quân đội Alwina. Mặc trên người một bộ giáp dày chắc chắn với hai mảnh giáp vai, có thể thấy rằng ông ta là chiến binh đã từng trải qua nhiều trận chiến.

Tuy nhiên, vì tính cách đặc trưng của họ và chiều cao không khác một đứa trẻ của mình, ông ta phải đứng lên trên bàn mới có thể thấy được mô hình. Vẻ nam tính của ông không hề phù hợp với cảm giác tỏa ra từ người ông.

Lời nói của chiến binh người lùn này có vẻ như vang lại trong tâm trí mọi người.

“Không thể tin rằng quân đội Alwina lại thuê bán nhân, còn chưa tính đến chuyện chúng thuộc tộc Orc và Trolls….”

“Đúng là một lũ khốn khát máu! Dù sao thì ý định của chúng là làm tăng tổn thất cho quân đội ta”

Trong thế giới này, ngoại trừ vương quốc Alwina và một phần nhỏ loài người thì bán nhân và những tộc khác chung sống với nhau đã trở thành phong tục, chỉ có loài Orc và Troll vẫn bị ghét bỏ qua nhiều năm.

Điểm chung của hai loài này là ngoại hình xấu xí. Cả hai loài đều có cơ thể to lớn với sức mạnh vượt xa con người và những loài khác. Chúng có lượng thể lực lớn và quan trọng nhất là ham muốn giết người mãnh liệt của chúng. Qua nhiều thế hệ, vẫn còn nhiều ngôi làng và xe hàng trở thành nạn nhân của chúng.

Điều làm chúng trở nên phiền phức là việc chúng khá thông minh khác với bản chất hung dữ của mình. Chúng chia thành nhiều phe phái khác nhau và sử dụng chiến thuật đơn giản để tấn công. Tình thế có thể nhanh chóng trở nên bất lợi nếu bạn bất cẩn. Có một vài ghi chép lịch sử có nói đến việc con người cho Orc và Troll vào quân đội nhưng đổi lại chúng có thể làm bất kì những gì chúng muốn ở trên chiến trường.

Bất kể đàn ông, trẻ em hay người già, chúng sẽ tàn sát hết nếu không vừa ý. Nếu không thì họ sẽ trở thành thức ăn cho chúng. Còn phụ nữ trẻ thì chúng đưa về hang ổ để nhân giống.

Đúng vậy, Troll và Orc sẽ bắt phụ nữ loài người hay thú nhân về và ép họ có thai để tăng cường số lượng.

“Dù sao thì tôi nghĩ chúng chỉ là quân thí mạng mà thôi. Còn đội pháp sư của chúng có đông không?”

“Theo như báo cáo thì số lượng pháp sư không nhỏ hơn một tiểu đoàn. Thêm vào đó, số lượng kỵ binh bầu trời được báo cáo là có cùng kích cỡ với đội pháp sư”

“Một cuộc tấn công quy mô lớn nữa hả”

Sự tồn tại được gọi là pháp sư trong thế giới này chỉ những người sử dụng ma thuật tâm linh để tạo ra pháo ma thuật hay những đòn tấn công tương tự. Vì thế , thay vì bắn bằng những khẩu đại bác, họ sử dụng gậy phép và phép thuật để bắn.

Cứ hai đến ba trăm người thì sẽ có một người sinh ra với khả năng điều khiển tinh linh tốt hơn tất cả. Đó là sức mạnh của những người có thể trở thành pháp sư.

Nói về ma thuật tinh linh thì nó luôn có một bức tường lớn ngăn cách giữa các loài.

Ngoại trừ loài Elves có khả năng sử dụng tinh linh thuật tốt hơn con người thì bán nhân không thể điều khiển tinh linh ở trong người họ. Đây là một điểm yếu của bán nhân.

Cụ thể hơn là kể cả bán nhân có thể sử dụng tinh linh, họ cũng không thể sử dụng đòn đánh tầm xa như pháp sư con người. Không một ai biết được tại sao nó lại như vậy.

Đó cũng là lí do tại sao vương quốc Alwina có thể đàn áp được loài bán nhân có sức mạnh phi thường và thống trị phần lớn lục địa này.

Tinh linh thuật mà bán nhân có thể sử dụng chủ yếu là tăng cường sức mạnh vật lí. Cho dù sức mạnh vật lí của họ có tăng đến mức nào thì nếu gặp một tấn công một chiều bằng phép thuật tầm xa thì họ hoàn toàn không thể thắng.

Ngay cả khi một phần con người không thể thờ ơ trước cảnh các tộc khác bị bóc lột tham gia với bán nhân để nổi dậy thì vương quốc Alwina vẫn có thể thống trị được lục địa bằng kiến thức phép thuật lâu đời. Đến tận bây giờ, kể cả khi một phần lớn thông tin đã bị lộ ra bên ngoài thì vương quốc Alwina vẫn là người đi đầu trong kĩ thuật tấn công tầm xa bằng ma thuật tinh linh.

Hơn thế nữa, vì lí do nào đó mà con người với tài năng để trở thành pháp sư dễ sinh ra ở vương quốc Alwina hơn. Vì thế nên lượng pháp sư ở trong quân đội họ cao hơn nhiều so với những quân đội khác.

Với sự giúp đỡ từ các nước khác, họ vẫn có thể chống lại cuộc tấn công của quân đội Alwina bằng cách tấn công từ nhiều điểm khác nhau, làm giảm sức chiến đấu của họ. Từ từ đè bẹp chúng sau một trận đánh dài giúp họ có được lợi thế.

――――――Nhưng có vẻ như họ đã chạm giới hạn của mình.

Lợi thế đang nghiêng về phía quân đội Alwina.

“Tình hình quân đội của chúng ta như thế nào rồi?”

“Có 2500 binh lính của lực lượng phòng vệ, quân tiếp viện từ thủ đô đế quốc hiện tại đang là bốn ngàn người. Tổng số kỵ binh bầu trời hiện tại là khoảng một trăm người, thêm vào đó, một nhóm lính tương tự đang vận chuyển đồ tiếp tế nhưng sẽ mất ít nhất ba ngày để chuẩn bị lực lượng cho trận đánh”

“Còn binh lính tình nguyện thì sao?”

“Đến bây giờ thì có khoảng năm trăm người. Hơn một nữa là từ các loài khác con người và họ rất muốn được chạm mặt với kẻ thù nhưng Orc và pháp sư sẽ rất khó giải quyết”

“Chúng ta có bao nhiêu pháp sư có thể dùng được cho trận thủ thành này”

Người đại diện trẻ nhìn vào người phụ nữ đang mặt áo choàng.

“Hiện tại, những người có thể dùng được là khoảng một đội có ba mươi người. Kể cả nếu tính cả tôi thì chúng ta vẫn đang trong tính trạng bất lợi”

Cho dù không thấy được mặt nhưng cô ấy chắc đang cau mày một cách hổ thẹn. Có thể dễ dàng nhận ra điều đó qua giọng của cô ta.

Bảy ngàn người chống lại hai mươi ngàn người. Chênh lệch lực lượng cách nhau đến tận ba lần.

Kể cả bên phòng thủ thường có lợi thế hơn trong các trận thủ thành, lợi thế đó vẫn không đủ để lấp đầy chênh lệch giữa hai quân.

Trên hết, chênh lệch về sức mạnh của pháp sư và không quân quá lớn. Chênh lệch về sức mạnh của pháp sư đồng nghĩa với chênh lệch về sức công phá. Đặc biệt là khi mà pháp sư đánh lại các mục tiêu cố định như pháo đài hay một thành phố được bao bọc, chỉ cần một lượng nhỏ thành viên ưu tú họ có thể dễ dàng làm một hay hai lâu đài biến mất, chưa kể đến việc họ còn có kỵ binh bầu trời.

Bên cạnh đó, khoảng một nữa nhóm pháp sư thuộc nhóm kỵ binh bầu trời nên trên thực tế chúng có thêm khoảng ba trăm người có khả năng chiến đấu cao nữa.

Nói cách khác, lực lượng vệ quân bây giờ đang bị bất lợi áp đảo.

“Ngươi đã biết được ai là chỉ huy của đoàn quân xâm lược đó chưa? Có thể vị vua mới nắm quyền chỉ huy trực tiếp? Nếu là vậy thì chúng ta coi như xong đời rồi”

Căn phòng trở nên im lặng một lần nữa.

Ngoài trừ Ordy. người trực tiếp đi do thám quân đội Alwina, những người còn lại thử phào nhẹ nhõm. Ít nhất thì đây vẫn chưa là tình huống tệ nhất.

Chỉ trong một lúc nhưng.

“Không. Khi cấp dưới của tôi đi do thám, họ không thể tìm ra được người chỉ huy”

Khi đội của Ordy đến được làng Shrem, xác của Rezado đã được cuốn lại và mang về trụ sở quân đội Alwina.

“Có thể vị tướng quân được nhà vua mới tin tưởng chỉ huy…. Tuy nhiên vẫn còn phải thứ tôi cần báo cáo”

“Đó là gì? Vì đây là tình huống khẩn cấp nên hãy làm nhanh lên”

Ông tiếp tục báo cáo mà không hề sợ hãi trước nhận xét đột ngột của chàng trai trẻ.

“―――― Thực ra, có một người đã đánh với quân đội Alwina trước khi chúng tôi có thể bắt chúng”

“Cái gì? Vẫn còn một đội đi do thám ngoài đội của ngươi sao”

“Không thể như vậy được. Tôi chỉ cho đội của Ordy đi do thám và đến cả họ còn không được tham gia chiến đấu. Nhưng nó có thể là những người ở gần đó hành động theo ý mình khi nghe tin quân đội Alwina xâm lược”

“Có bất kì thông tin nào về người đi mà không có sự cho phép và đánh với chúng không?”

“.....Có. Danh tính của anh ta vẫn không rõ nhưng chúng tôi tìm được dấu hiện của một sức mạnh không rõ và trận chiến với quân đội Alwina”

“Và rồi?”

“Ở gần một pháo đài trống dành cho lữ khách, cách thành phố này khoảng nữa ngày đi bằng ngựa, chúng tôi tìm thấy xác của pháp sư và kỵ binh bầu trời cùng với một tiểu đoàn (khoảng 200 người). Chúng tôi cũng tìm thấy xác một người chỉ huy cấp cao”

Họ trở nên im lặng lần thứ ba.

Họ nhìn vào mắt nhau, không biết nên phản ứng thế nào khi nghe được tin này và quay lại về hướng Ordy.

“Điều này là thật sao?

“Đúng vậy. Tôi đã tự tay kiểm chứng nó. Rất nhiều cái xác bị nát thành từng mảnh và có ít nhất một tiểu đội (30 người) pháp sư của quân đội Alwina đã bị tiêu diệt”

“Một trận đấu lớn như vậy xảy ra thì chắc ngươi sẽ nhận ra nó nhỉ?”

“Đúng vậy, tuy nhiên khi chúng tôi nghe được tiếng của trận chiến ác liệt đó và chạy đến thì mọi chuyện đã kết thúc. Một lượng lớn xác binh lính nằm rải rác xung quanh, có dấu hiệu của một vài vụ nổ quanh pháo đài và vô số dấu chân của người và ngựa ở khu rừng gần pháo đài. Tôi cho rằng khả năng quân đội Alwina rút lui sau khi bị tổn thất nặng như vậy chỉ trong thời gian ngắn là rất cao”

“Nói cách khác là một sức mạnh không rõ đã tiêu diệt ít nhất một tiểu đoàn của quân đội Alwina mà trong đó còn có cả pháp sư”

“Tôi chưa từng nghe bất kì câu chuyện hay tin đồn gì về một thứ sức mạnh mà có thể thắng được hàng trăm người ẩn xung quanh khu vực. Người này là ai vậy? Tôi muốn gặp mặt người này”

Người phụ nữ mặc áo choàng hướng mặt về phía Ordy. Mắt của cô lóe lên một ánh sáng như mắt của một con mèo khi thấy được con mồi của mình từ trong bóng tối.

Kể cả bị nhìn với một con mắt như vậy, Ordy vẫn đứng nghiêm, không hề di chuyển đến một cọng tóc.

“Dù thắng bằng số lượng hay sức mạnh thì ít nhất chúng ta cũng biết được là người đó có thù địch với quân đội Alwina”

“Chúng ta có thể bỏ qua chuyện tìm hiểu sức mạnh bí ẩn này một chút được không? Chỉ huy Ordy, còn một thứ tôi muốn hỏi. Làm sao ông biết được cái xác của người chỉ huy ông tìm được là tướng cấp cao?”

“Không thể nhầm lẫn được. Kiểm tra áo quần và vũ khí trên người hắn ta, chúng tôi chắc chắn là chức của hắn ta khá cao”

“Nếu là như vậy thì có khả năng chuỗi lệnh của quân đội Alwina đã bị rối loạn ở một mức độ nào đó. Sẽ tốt hơn nếu mọi chuyện cứ giữ nguyên như vậy cho đến khi viện binh của chúng ta tới”

“Kể cả vậy chúng ta cũng không nên quá phụ thuộc vào những việc như vậy. Chúng ta cần phải tăng cường khả năng phòng thủ càng nhiều càng tốt cho đến khi quân đội Alwina đến”

“Xây rào chắn hai bên đường chính của khu vục tản cư để đề phòng trường hợp kẻ thù phá được tuyến phòng thủ của chúng ta thì sao? Kể cả những thứ làm một cách vội vàng thì ít nhất vẫn có thể cản bước chân của địch được một lúc”

“Trong trường hợp đó, chúng ta nên cho người người bảo vệ nhũng con đường rộng mà pháp sư của họ có khả năng đi qua ―――――”

Nội dung của cuộc hợp đã chuyển từ báo cáo của Ordy sang bàn luận về việc bảo về thành trì đô.

Người phụ nữ mặc áo choàng rời khỏi tòa thị chính. Nhân mã và người lùn đại diện đang bận sắp xếp những bước tượng xung quanh thành trì đô trên cái mô hình bản đồ trong cuộc thảo luận sôi nổi này bước tói chỗ Ordy và thì thầm.

“Vậy người đang giấu gì vậy? Việc thằng nhóc này nói dối là bình thường chút nào”

“Đúng như dự đoán, tôi đã bị nhìn thấu. Và đừng gọi tôi là thằng nhóc nữa”

“Fu fu fu, không phải chuyện đó cũng ổn sao? Dù dì thì nó cũng là sự thật. Cho dù người lớn đến đâu thì khoảng cách giữa chúng ta vẫn không thay đổi đâu”

“..................”

「・・・・・・・・・」

“Maa, ngươi không cần phải quan tâm đến việc đó. Vì ta đang cảm nhận một sự hiện diện là nên ta sẽ tự mình tìm ra nó thôi”

“...... Đừng làm phiền nó nhiều quá. Nó là ân nhân của con gái tôi”

“Được rồi”

“――――――Ta sẽ truyền đạt cho các người những lời của nhà vua”

Một giọng cao của một người phụ nữ phát ra từ bên trong túp được coi như là trung tâm liên lạc của quân đội Alwina.

Trước mặt người nữ hiệp sĩ với bộ tóc đỏ thẫm đậm hơn cả máu và dữ dội hơn bất kì ngọn lửa nào, buột hình đuôi ngựa là những người chỉ huy cuộc xâm lược đến liên minh Belcan đang quỳ gối và cúi đầu xuống trước cô.

Cô đang mặc một bộ giáp mithril óng ánh màu bạc và treo bên hông là một cây kiếm dài có gắn một viên đá quý ở phần cán.

Từ góc nhìn của cô thì mặt của họ đã ẩn đi nhưng kể cả không nhìn vào cũng có thể dễ dàng tưởng tượng được khi thấy cái vai đang run ướt đẫm mồ hôi lạnh của họ.

Cô nhìn vào những kẻ khó coi này bằng ánh mắt lạnh lùng và nói.

“―――― Ba ngày nữa. Chiếm căn cứ của chúng trong ba ngày và người sẽ tha thứ cho lũ khốn các ngươi vì đã không bảo vệ được em trai của người”

“Điều này là thật sao!!!?”

“Các người không tin ta người đã nhận lời nhắn trực tiếp từ nhà vua sao?”

“Không phải vậy”

"Vậy thì đi nhanh lên, thời gian có hạn đấy“”