“Takuya… Takuya… Dậy đi… Trời đã sáng rồi…”
Những tia nắng ấm áp buổi sáng khiến cho căn phòng trở nên rực rỡ.
Giọng nói ngọt ngào của cô bạn gái nhẹ nhàng đánh thức chàng trai vẫn còn đang say giấc nồng.
“Thôi nào… Nagisa… 10 phút nữa thôi…”
"Nè! Anh sẽ bị muộn mất! Ojii-san đã ăn sáng rồi đấy."
“Được rồi được rồi mà… Fuuah…”
Takuya uể oải tỉnh giấc và miễn cưỡng ngồi dậy, nhìn chằm chằm vào cô gái trước mặt. Vẫn như mọi ngày, cậu tận hưởng niềm hạnh phúc nhỏ bé này, là thức dậy khi có bạn gái ở bên.
Với thân hình như một chiếc đồng hồ cát, đôi chân dài miên man và đôi mắt hạnh nhân, không còn nghi ngờ gì nữa, cô ấy là một mĩ nữ cực kì xinh đẹp. Cái miệng nhỏ nhắn thốt ra những âm thanh trong trẻo, nữ tính có thể chạm đến trái tim người đối diện.
Mặc dù chúng tôi đã biết nhau từ khi cả hai còn bé xíu, nhưng được đánh thức bởi một cô gái xinh đẹp như vậy là ước mơ của bất cứ gã đàn ông nào.
Ngoài ra nữa thì–
“… Giờ anh đã dậy rồi, hãy tặng cho bạn trai của mình nụ hôn chúc một ngày tốt lành nào, ~ chu ~”
Shiroyama Nagisa cũng là bạn gái của Mihara Takuya.
"Đồ ngốc!! Đừng có làm mọi thứ đột ngột như vậy mà!"
"Ehh ~ Tại sao không? Nagisa luôn muốn hôn khi chúng ta làm chuyện đó mà."
“L-là sao cơ… !?”
“Mấy thứ dễ thương ấy, kiểu như là, nút lưỡi nhau hay đại loại thế…”
"D-dừng lại đi! Đừng nhắc đến chuyện đó nữa! Tại sao anh lại làm em nhớ lại chuyện đó! Chuyện đó sẽ sẽ không bao giờ xảy ra nữa đâu! Em chỉ làm vậy vì đột nhiên anh muốn ... Đừng có cười nữa mà! Tên biến thái này!"
Bốp! Bốp!Bốp!
Nagisa mặt đỏ bừng, cô ấy táy yêu Takuya.
Cậu đang cảm thấy vô cùng hạnh phúc khi có thể giải phóng ham muốn của mình trên cơ thể săn chắc cùng với làn da trắng mịn đó kể từ khi hai người bắt đầu hẹn hò.
Cậu cũng cảm thấy cực kì phấn khích khi dương vật của cậu được bao bọc bởi cặp vú khủng của cô, và cả âm đạo của Nagisa cũng tuyệt đến nỗi khiến cậu không thể chịu đựng được lâu.
“Haah… Anh thật là phiền phức mà… Em chẳng thể nào có lựa chọn nào khác. Nhắm mắt lại đi.”
"Được thôi!"
Takuya nhắm mắt và chu môi ra. Sau một chút do dự, Nagisa xoa đầu Takuya và–
Chu ~ ♥ ️
Cô ấy hôn lên trán anh.
“… Anh đã nghĩ đó là một nụ hôn môi…”
"Fufun ~ Đó là hình phạt cho việc trêu trọc em ban nãy. Anh sẽ phải chấp nhận điều đó ngày hôm nay.”
"Điều đó có nghĩa là ngày mai em sẽ đánh thức anh với một nụ hôn kiểu người lớn sao?"
“… Fufu… Để xem ~ Nếu Takuya làm tốt, em sẽ suy nghĩ về chuyện đó ~”
"Được! Là em nói đấy nhá!"
Cả hai tiếp tục trò đùa vui vẻ như một cặp đôi. Nói chung thì, hai người bọn họ là một cặp đôi hạnh phúc.
(Liệu tôi có bị trừng phạt vì điều này không…?)
Khi Takuya đang tự vấn bản thân, anh nghe thấy giọng nói của cha mình vọng lên tầng dưới.
"Takuya! Mau dậy đi! Đừng có gây rắc rối cho Nagisa-chan nữa!"
“Vâng ạ… Đi thôi, Nagisa.”
“Không… Aah…”
Nagisa đỏ mặt và đột nhiên gật đầu, cô ấy bị làm sao vậy?
(Lúc này trông cô ấy cũng dễ thương quá…)
Takuya luôm cảm thấy hạnh phúc khi ngắm nhìn dáng vẻ đáng yêu ngây thơ của người yêu mình.
… Ge… pu ♥ ️
-------------
--------
---
“Con vẫn tiếp tục ngủ ngay cả khi Nagisa-chan đến đánh thức tận giường như vậy? Nếu con coi điều đó là lẽ đương nhiên, con bé sẽ chán ngấy con đấy. Con nên học tập bố và rời khỏi giường ngay lập tức. ”
"Vâng, vâng. Con xin lỗi."
"Này, anh đừng bất lịch sự với Ojii-san như vậy. Con xin lỗi, anh ấy thật hỗn xược ạ."
"Nagisa? Cả em cũng đứng về phía ông ấy sao?"
“Hahaha…”
Nó giống như một buổi sáng bình thường giống như bao gia đình khác, nếu cậu và Nagisa kết hôn. Takuya luôn tưởng tượng ra rằng mọi chuyện sẽ diễn ra như thế này vào mỗi buổi sáng.
(Nếu một ngày nào đó chúng ta thực sự trở thành một gia đình, tôi không còn gì hạnh phúc hơn nữa…)
Cậu ăn bữa sáng mà Nagisa đã chuẩn bịtrong khi tâm trí hình dung ra viễn cảnh tương lai mà một ngày nào đó có thể xảy ra. Trái tim Takuya đang cảm thấy ấm áp hơn bao giờ hết.
"Ý con là Nagisa sẽ không cần phải đánh thức bố dậy mà, đúng không? Đó là lý do tại sao mà con gần đây luôn dậy muộn hơn đấy."
"Uoh? Con ghen tỵ với cả bố mình sao? Thật là một đứa con ích kỷ mà."
"Không, chỉ là con sẽ luôn dậy muộn hơn mà thôi."
Đúng là Nagisa đã luôn đánh thức cha tôi trước khi cả hai bắt đầu hẹn hò, và dù tôi hơi ghen tị với điều đó, nhưng ông ấy đã tự tay nuôi nấng tôi sau khi mẹ mất sớm.
Takuya luôn biết ơn sự giúp đỡ của Nagisa trong việc giảm bớt gánh nặng cho cha mình vào mỗi buổi sáng.
"Tại sao con không nói với thằng bé, Nagisa-chan? Nagisa, con nên nói cho nó biết rằng bố thích gì."
“……”
“…? Nagisa? Có chuyện gì vậy?”
“… Hả? K-không, em ổn. Em chỉ hơi mất tập trung một chút thôi.”
Tôi cảm thấy dường như có gì đó u ám ở thái độ của Nagisa trong giây lát, nhưng cô ấy nhanh chóng trở với điệu bộ vui vẻ thường ngày của mình.
Có lẽ cô ấy cảm thấy hơi ốm sao?
“… V-yeah, Ojii-san là một người đàn ông‘ to lớn ’hơn Takuya ♥ ️… Ông ấy sẽ ra ngay lập tức và ăn… bữa sáng…”
"Oioi em đang thực sự cố gắng làm cho anh ghen tỵ?"
“… Fuu. Bố sắp đến giờ đi làm rồi, nên Takuya, hãy nhớ khóa cửa trước khi đến trường. Nagisa-chan, con lo nốt phần còn lại nhé.”
"Được rồi. Cha đi cẩn thận!"
"Được rồi. Bố hiểu mà."
Gii ... Batan ...
Bố tôi đi làm trước khi hai chúng tôi đi học. Cuối cùng thì tôi và Nagisa cũng được ở một mình, Takuya tự hỏi liệu có thể trêu trọc và tán tỉnh cô ấy trên đường đến trường hay không.
Nhưng.
"À, xin lỗi Takuya. Em để quên vài thứ ở nhà mất rồi. Em về nhà lấy đây, nên anh tự lo việc rửa bát nhé."
(Có chuyện gì với Nagisa vậy ? Mãi mới có cơ hội để cả hai ở riêng với nhau mà… Cô ấy thi thoảng lại vụng về như vậy.)
Chỉ còn lại một mình, Takuya bật tivi lên xem trong khi rửa bát.
Bang… bang… bang ♥… bang ♥… bang…
A… ra -… Raa… đây ♥ ️
… Nóng
-…
… NNN- ♥ ️… - không… - đừng...r.. nữa… ♥ ️
Hyuu ♥… Pu… pu… ♥ Ju… ♥
Ah ... Sướng….quá ...đi.
Khi tôi sắp rửa bát xong, tôi nghe thấy tiếng nói chuyện và âm thanh phát ra từ đâu đó bên ngoài cánh cửa. Nhưng cánh cửa vẫn chưa mở ra, có lẽ là Nagisa vẫn chưa quay trở lại.
(Có ai đó đang nói chuyện sao. Chắc là đám trẻ hàng xóm lại đang quậy phá rồi)
Nagisa cuối cùng cũng quay trở lại sau khi tôi dọn dẹp xong và thay bộ đồng phục.
“X-xin lỗi em đến muộn… Fuu… ♥ ️ Fuu… ♥ ️ Xin lỗi, để anh phải đợi mất rồi.”
"Anh không sao. Nhưng trông em thở gấp lắm, chuyện gì đã xảy ra đấy?"
“Nó tốn thời gian nhiều hơn là em nghĩ. Nhanh lên, chúng ta sẽ bị muộn mất.”
Dapun ♥ ️
-------------
--------
---
(Chỗ này vẫn đông đúc như mọi khi…)
Takuya và Nagisa cùng nhau đi tàu đến trường, và sân ga vẫn luôn chật kín người đi làm và đi học.
Takuya luôn muốn ở bên Nagisa nhiều nhất có thể, nhưng khi có rất nhiều hành khách cùng lên tàu, đám đông chen chúc đôi khi đẩy họ ra xa.
Thành thật mà nói thì, với tư cách là một người bạn trai, tôi lo lắng khi để cô bạn gái dễ thương như vậy một mình trên chuyến tàu đông đúc, nhưng ngay cả khi có một tên biến thái xuất hiện, tôi có thể yên tâm rằng Nagisa hoàn toàncó thể kiểm soát tình hình dễ dàng.
[Chuyến tàu tiếp theo sẽ khởi hành từ Đường ray số một. Tất cả hành khách xin hãy giữ an toàn.]
Thật không may, hôm nay chuyến tàu thậm chí còn đông hơn thường lệ, và tôi chỉ có thể giết thời gian một mình trong khi ghi nhớ các từ tiếng Anh trong 15 phút. Tôi nhìn ra xung quanh toa tàu, nhưng ngay cả đối với Nagisa, dù sở hữu chiều cao đáng nể so với những cô gái khác, cũng không thể tìm thấy tôi, khi có quá nhiều người như vậy.
(Tôi có bài kiểm tra trắc nghiệm vào sáng nay và mình cần phải tập trung cho điều đó. Tôi sẽ tìm kiếm cô ấy ở sân ga sau vậy.)
Với tiếng ầm ầm quen thuộc vang lên ở toa tàu phía say, Takuya từ bỏ việc cố gắng tìm kiếm Nagisa và nhìn xuống cuốn sổ từ vựng của mình.
Batan… Srup! ♥ ️… Panpan… Panpan… ♥ ️Srup… Uwu…… Panpan ♥ ️ Panpan ♥ ️
Bang… Dừng lại… Bang… Không… Con cu-… To q… ♥ ️
Batan… Srup! ♥ ️… Panpan… Panpan… ♥ ️Srup… Uwu…… Hyuu… ♥ ️ Gatan… Aah… Lại ra lần nữa rồi… ♥ ️ Không… ♥ ️ Goton… Để tôi…
Không… Lại nữa… Dương vật… Bang… Không… ♥ ️ Tôi không cảm thấy gì hết… ♥ ️ Goton…
Im đi… Gatan… Nó kẹt ở bên trong mất… Goton… Nhuoh ♥ ️… Gatan… Đừng ra nữa ♥ ️… Goton… Dương vật … Không thể nào… ♥ ️ Gatan… Mình… Em bé mất… ♥ ️ Goton…
Gatan ... goton ... gatan ... goton ... gatan ... goton ...
[Ga Shirakami Gakuenmae, Xin nhắc lại đã tới ga Shirakami Gakuenmae ~ Hãy đảm bảo các bạn mang theo đầy đủ hành lý
~]
Khi tàu đến ga, các học sinh mặc đồng phục bước ra khỏi tàu và đổ ra sân ga, đẩy những người làm công ăn lương trên tàu sang một bên.
Khi tôi đang tìm Nagisa giữa đám đông, cô ấy bước ra khỏi toa tàu phía sau và đứng ngay bên cạnh tôi
Hơn nữa, có lẽ đám đông khiến Nagisa xuống chậm, trông mặt cô ấy mặt hơi đỏ và thở hồng hộc, còn bộ đồng phục thì bị nhăn nhúm và trông cực kì xộc xệch.
"Em có sao không? Tàu hôm nay thật sự đông quá ? Chúng ta có lẽ nên đi sớm hơn vào hôm sau."
“… Vâng, hãy làm điều đó… Fuu… ♥ ️ Có lẽ nếu Takuya thức dậy sớm hơn, chúng ta có thể đi sớm hơn đấy.”
"Xin lỗi vì đã gây rắc rối cho em."
"Aah, đừng lo lắng. Cảm ơn anh vì đã quan tâm ... đi nào."
......
Nói xong, Nagisa đưa tay ra.
"Chúng ta hãy nắm tay nhé."
“Hả… nhưng, em không thấy xấu hổ sao?”
"Gì cơ, chả lẽ anh không muốn nắm tay em sao?"
“Chúng ta không biết liệu rằng có người quen nào sẽ bắt gặp hay không đâu ?.”
“Vậy thì chúng ta cứ để họ biết… rằng Takuya là người yêu của em.”
(Tôi cũng nghĩ vậy. Sẽ thật là kì lạ nếu cứ giấu giếm như thế.)
Có thể thể hiện rằng Nagisa, cô gái xinh đẹp nhất ở trường là của tôi, khiến tôi cảm thấy có chút phấn khích.
Nếu Nagisa ổn với điều đó, chẳng có lý do gì để mà từ chối cả.
Gyu ...
"Thôi nào, chúng ta đi thôi."
Takuya nắm lấy tay cô ấy và hai người họ đi cùng nhau, dù có chút hơi ngượng ngùng nhưng như thế là đủ để thể hiện tình yêu của hai người họ với mọi người xung quanh. Đôi bàn tay mềm mại nữ tính của cô ấy đang cảm thấy nóng hơn bình thường.
“Xin lỗi, Takuya… Xin anh đừng bao giờ rời bỏ em nhé…”
Giọng nói lý nhỉ của cô bị át đi bởi những âm thanh ồn ã xung quanh.
Bupi… ♥ Toroo… ♥
-------------
--------
---
Shirakami Gakuen là học viện nằm ngay trên đường phố chính từ ga sang, là trường trung học tư thục với khoảng 600 học sinh đang theo học. Đây là trường trù bị nổi tiếng dành cho những học sinh muốn vào đại học, nhưng nó cũng rất nổi tiếng đối với học sinh, phụ huynh và cư dân xung quanh khu vực vì trường rất coi trọng quyền tự chủ của học sinh và tổ chức các sự kiện thường niên và hoạt động tình nguyện do học sinh khởi xướng.
Đây cũng là ngôi trường mà Takuya và Nagisa đang theo học.
“Chào buổi sáng ~” “Chào buổi sáng!”
Hai người bọn họ chuẩn bị đi qua cổng trường, cùng với các học sinh đang trên đường tới trường.
Bu ~! Bu ~! Bu ~! Bubyu ♥ ️ Bu ~!
“… !!”
Điện thoại thông minh của Nagisa, đáng lẽ phải ở chế độ im lặng, lại đang phát ra âm thanh cảnh báo nguy hiểm.
Hai người họ vội vàng chạy về phía dãy phòng học nằm phía sau trường, nơi có rất ít người qua lại..
Ngoài việc là một mĩ nhân, Shiroyama Nagisa cũng là một cô gái bình thường, nhưng cô ấy có một bí mật. Gia đình Shiroyama là một gia tộc có dị năng và họ đã tiêu diệt những con quái vật từ trong bóng tối qua nhiều thế hệ.
Và Nagisa, người có khả năng biến hình, cũng tham gia chiến đấu với những con quái vật được sinh ra bởi hội kín “Ever Darkness” không lúc nào ngơi tay.
Vâng, cô ấy chính là White Love, chiến binh ma thuật được sinh ra để bảo vệ tình yêu và khát vọng của mọi người!
"Tớ xin lỗi Takuya, có vẻ như bọn chúng lại xuất hiện rồi."
“Ừ… Cậu hãy cẩn thận, được chứ? Tớ biết rằng dù việc này rất khó, nhưng nếu cậu gặp nguy hiểm thì, hãy tự bảo vệ bản thân trước tiên.”
"Em sẽ làm như vậy. Anh đừng có lo lắng gì cả, em sẽ trở lại vào bữa trưa."
"Anh sẽ đợi em cùng ăn trưa nhé."
Đã bốn năm rồi, kể từ lần đầu tiên Takuya biết được bí mật của Nagisa và trở thành người đồng hành không thể thay thế của cô ấy. Đã bốn năm trôi qua kể từ khi cậu biết được bí mật của Nagisa và trở thành bạn trai không thể thay thế của cô. Từ năm lớp 8 cho tới tận bây giờ, dù Takuya đã biết bí mật của Nagisa, nhưng điều đó không làm thay đổi tình cảm của anh
dành cho cô ấy.
Ngoài ra, cậu không chỉ được Nagisa bảo vệ mà còn được cô ấy hướng dẫn sử dụng phép thuật để bảo vệ Nagisa, và dù vẫn còn non kinh nghiệm nhưng cậu đã dần có thể cùng Nagisa chiến đấu với quái vật.
“Vậy thì, Em đi đây.... Biến hình!”
Paa!
Khi cô ấy hét lên, ánh sáng chói lòa bao trùm lên khắp cơ thể Nagisa. Mái tóc đen của cô ấy chuyển sang màu đỏ rực, và bộ đồng phục học sinh của cô ấy đã biến
thành một bộ đồ bó sát với chiếc quần bó màu trắng cực kì tinh xảo, trông chúng giống như một bộ đồ bơi trường học giúp cho cô ấy di chuyển dễ dàng.
Sau đó, Nagisa cất cánh bay và lên trời.
(Nagisa… Em có thể làm được mà!)
Dù có lo lắng, nhưng Takuya luôn tin tưởng vào bạn gái của mình và cậu thầm ước cho cô ấy hoàn thành nhiệm vụ.
Đúng vậy, để bảo vệ tương lai của mọi người…
Doro… ♥ ️ Bicha! ♥ ️