Trong thời gian nghỉ trưa ở trường, tôi tới một góc sân trường ngồi và nhìn chằm chằm lên bầu trời.
Khi tôi nhìn thấy Ryuu bắn ra một tia lazer đen từ mắt của cậu nhóc, tôi đã tự hỏi bản thân mình liệu tôi cũng có thể làm được vậy. Vậy nên, tôi đã cố thử bắn tia lazer được vài phút rồi, nhưng chẳng có dấu hiệu gì cho thấy tia lazer sẽ bắn ra từ mắt tôi cả.
[Này, cậu đang làm gì ở đấy thế?]
Tôi theo phản xạ quay mặt về hướng phát ra tiếng nói và trông thấy Patrick. Oh, cẩn thận chút nào tôi ơi. Tôi vội quay đầu tránh xa Patrick.
[Đừng có đến quá gần mình!]
[X-xin lỗi.]
Tôi không ngờ rằng Patrick nói với vẻ ủ rũ như vậy. Tôi giải thích ngắn gọn về tình huống cho cậu ấy, khi cậu đang cố gắng rời khỏi đây nhanh nhất có thể.
[Cậu biết đấy, tớ đang cố gắng bắn tia lazer ra từ mắt tớ, thế nên tớ mới bảo cậu là việc đến gần tớ rất nguy hiểm.]
[Tia lazer?]
[Ờ… lia lazer ấy? Cậu biết mà, cái thứ ánh sáng màu đen lúc mà Ryuu sơ sinh bắn ra từ mắt ấy.]
[Oh, cái đó à. Eh? Có phải đó là cái cậu đang thử làm đúng không?]
Vừa giữ một khoảng cách nhất định, chúng tôi còn tránh nhìn vào mắt nhau, và cứ thế tiếp tục thảo luận.
[Ừ, cho dù số lượng bị hạn chế, nhưng tốc độ thi triển của nó sẽ nhanh hơn và trên hết, tớ nghĩ nó sẽ rất ngầu luôn đấy.]
[… Ngay từ đầu, mục đích của việc cậu muốn bắn chúng ra từ mắt là gì thế hử?]
Oh, tôi hiểu rồi. Tôi bị vướng từ nãy đến giờ bởi tôi chỉ thấy Ryuu bắn tia lazer ra từ mắt của cậu nhóc, chứ không phải từ bộ phận nào khác.
[Ừ thì, nếu cậu có thể bắn chúng ra từ các đầu ngón tay của cậu, cậu sẽ bắn ra được mười tia lazer cùng một lúc, và chắc chắn cách này sẽ tốt hơn việc bắn ra từ mắt.]
[Cứ như thể đang tìm kiếm rắc rối í…]
Nếu tôi sử dụng mắt, tôi chỉ có thể bắn ra hai tia lazer, và tệ hơn là tầm nhìn của tôi có thể bị cản trở. Patrick luôn là vậy đấy, cậu ấy có thể nghĩ ra những ý tưởng mà tôi không bao giờ nghĩ nó sẽ khả thi.
Tôi nghĩ việc chỉ tập trung vào một bộ phận nhất định trên cơ thể chẳng phải là một ý tưởng hay. Nếu tôi có thể bắn ra tia lazer từ mọi lỗ chân lông trên cơ thể của mình, tôi sẽ không có bất kỳ điểm mù nào.
[Hmmm, nhưng nếu tớ làm thế từ sau lưng hay kiểu thế, nó sẽ để lại một lỗ thủng trên quần áo của tớ mất…]
[Từ sau lưng?]
[Cậu không nghĩ là đòn đánh ấy sẽ rất mạnh nếu cậu có thể bắn ra từ mọi hướng sao? Giống kiểu hạt dẻ ấy.]
[note50226]
Patrick cau mày như thể đang tưởng tượng cảnh tôi bắn tia lazer từ mọi bộ phận trên cơ thể.
[Đừng làm thế. Tớ giả sử tất cả chuyện này cũng giống như “Hơi thở của rồng” từ lúc đầu đi, một con rồng có thể làm điều đó và một con người thì không thể.]
[Oh, mà cậu có nghĩ là tớ nên bắt đầu luyện tập hơi thở của tớ không?]
Tôi há miệng thật to để thở ra lửa. Oh, hãy thử làm nó thôi.
[… Câu trông hệt như một đứa ngốc ấy.]
Patrick bảo tôi hãy nghĩ về nó một cách cẩn thận, giờ đây tôi muốn nôn.
[Được rồi… Tớ sẽ từ bỏ chiêu Hơi thở và Bắn Lazer vậy.]
Lý do mà tôi không đối mặt với cậu ta lúc này bởi tôi lo về việc tia lazer sẽ bắn ra từ mắt tôi.
Chứ không phải vì tôi cảm thấy e thẹn hay gì đâu.