Ngay sau khi được tái sinh, vị thần nói với tôi 「Ta sẽ ban cho ngươi ba điều ước」.
Ước nguyện đầu tiên của tôi là được tái sinh vào thế giới 『Dragoon・Quest』trò chơi mà tôi yêu thích khi còn trẻ.
Sau đó là 『Khả năng giao tiếp tốt』và『Công việc người hướng dẫn của thị trấn』.
Tôi có thể nhận những kỹ năng cheat và tạo dựng harem, nhưng nguyện ước nằm ngoài ý muốn sẽ chỉ gây phiền phức cho tôi sau này.
Tôi không phải người giỏi xây dựng các mối quan hệ xã hội ở kiếp trước và chỉ có bạn ở trong game, nên không điều ước nào tuyệt vời hơn nếu tôi có thể sử dụng kiến thức từ game cho công việc.
Như điều ước, tôi tái sinh thành Người dân A.
Tôi không tự nhận mình hút gái, nhưng tôi được tái sinh thành một thiếu niên ưu nhìn.
Nguyên nhân chủ yếu cho chứng rối loạn giao tiếp của tôi là bởi vẻ ngoài luộm thuộm, nên điều này sẽ triệu tiêu với chứng rối loạn giao tiếp.
Như điều ước, công việc của tôi là chào đón các du hành giả 「Chào mừng đến thị trấn ○○!」 và dẫn đường cho họ trong thị trấn.
Du hành giả và người dân trong thị trấn cũng biết ơn tôi, thật là một công việc tuyệt vời!
...Ừm, cho đến giờ mọi thứ vẫn ổn.
Tôi nghĩ vị thần đó đã đáp ứng đủ nguyện ước của tôi.
Chỉ…
Chỉ có vậy.
Dungeon cuối cùng ở ngay phía trước thị trấn này『Hellhermit』!
Hay dễ hiểu hơn, đây là「Thị trấn cuối cùng」mà party của Hero-sama sẽ đến!
Do vậy, như một lẽ tự nhiên, như một quy luật tất yếu――――
――――Chả có ma nào đến đây cả!
「Haa…… chán quá……」
Hôm nay tôi vẫn đứng đợi ở cổng thị trấn như thường lệ.
「C-cảm ơn đã làm việc chăm chỉ!」
Tôi hét lớn với chủ cửa hàng bán vũ khí.
「Có vũ khí mới nhập này, nhóc muốn dùng thử không?」
「Vâng, tất nhiên」
Tôi nhẹ nhàng cầm thanh kiếm bác ấy đưa.
Đồng thời xác nhận bảng trạng thái của mình.
——————–
Tên: Người dân A
Nghề nghiệp: Người hướng dẫn của thị
Level: 17
Max HP: 874
Max MP: 730
Sức mạnh: 185
Sức chịu đựng: 141
Nhanh nhẹn: 163
Sức mạnh phép thuật: 225
May mắn: 17
Trang bị
Vũ khí: Vô cực kiếm
Cơ thể: Quần áo của dân làng
Khiên: Không
Giáp đầu: Không
Khả năng tấn công: 755
Khả năng phòng thủ: 141
——————–
「Mạnh chứ!?」
Thế quái nào thanh Vô cực kiếm [note6275] này tăng tận 570 điểm khả năng tấn công!
Một vũ khí như vậy không tồn tại khi tôi chơi.
Có vẻ như thế giới này khác với game.
「Ta đang nghĩ sẽ biến nó thành thương hiệu mới của cửa hàng. Nếu nhóc thích, hãy dùng thử xem!」
Chỉ là, tên quái nào đủ khả năng mua món cực phẩm này chứ?
Giá nó là 850,000 gold, ngang giá của ba ngôi nhà đó.
「Vậy thì, cố lên nhé! Ai cũng biết ơn công việc của nhóc!」
Gahahaha, chủ tiệm cửa hàng vũ khí rời đi với nụ cười nồng hậu.
Nhân tiện, đây là bảng trạng thái của bác ấy.
——————–
Tên: Emile
Nghề nghiệp: Chủ cửa hàng bán vũ khí
Level: 45
Max HP: 999
Max MP: 0
Sức mạnh: 255
Sức chịu đựng: 255
Nhanh nhẹn: 30
Sức mạnh phép thuật: 0
May mắn: 150
Trang bị
Vũ khí: Không
Cơ thể: Quần áo của dân làng
Khiên: Không
Giáp đầu: Không
Khả năng tấn công: 255
Khả năng phòng thủ: 260
——————–
Không lạ gì, bác ấy là người ưu dùng cơ bắp hơn não.
Dễ thấy, chỉ số của người dân trong thị trấn này đều bất thường.
Lúc đầu tôi nghĩ là do bug, nhưng nghĩ lại đây là thị trấn cuối cùng. Quái vật mạnh đi lang thang khắp nơi.
Để có thể sống bình thường trong hoàn cảnh này, tôi nghĩ người dân thị trấn ít nhất phải có chỉ số như vậy.
Hay ít nhất đúng với 「Người dân A」như tôi, người đang đứng ở cổng thị trấn làm nhiệm vụ ngăn chặn cuộc tấn công của quái vật đầu tiên.
Vì lý do đó, tôi có chỉ số cao hơn hẳn những người dân khác.
Đột nhiên, tôi cảm nhận thấy một sự hiện diện ở cổng thị trấn.
「Ê con người, ngươi sẽ là nạn nhân đầu tiên của ta trong hôm nay!」
Thứ xuất hiện là『Succubus・Chúa』.
Làn da trắng như tuyết và mái tóc ánh vàng.
Đặc điểm nổi bật của Succubus・Chúa là quyến rũ những mạo hiểm giả và hút nguồn sống của họ.
Quái vật thuộc hàng quái vật mạnh nhất như cô ta tấn công thị trấn này là chuyện cơm bữa.
「Oi, kiếm gì kia?」
「Ể? À, chủ tiệm cửa hàng vũ khí vừa cho tôi mượn ban nãy」
Tôi thử vẩy qua lại thanh Vô cực kiếm.
Ánh sáng phản chiếu vẽ lên một vệt sáng trong không khí.
「Ah, ta yếu khi chống lại thứ đó, có lẽ là thuộc tính khắc chế. Đổi nó sang thanh『Kiếm dỏm』hay dùng đi」
「Cô bị ngốc à? Tại sao tôi phải đáp ứng yêu cầu của một quái vật?」
「Ý ta là không phải ngươi rất mạnh sao?」
Succubus bĩu môi giải thích.
Tôi đánh bại tất cả quái vật đến tấn công thị trấn, nhưng bất kể ra sao tôi vẫn do dự khi kết liễu quái vật dạng người.
Bởi nhìn cô ấy nhiều lần, gái succubus đã trở nên quá thân thuộc với tôi.
…… Đúng vậy, đây là cuộc sống thường ngày của tôi.
Du hành giả, người đáng lẽ phải đến đây, nhưng không đến và quái vật tôi không cầu lại cứ xuất hiện.
Ừm, chắn chắn, khả năng giao tiếp của tôi đã tăng như điều ước.
Giờ đây, tôi có thể chào hỏi bình thường với người dân thị trấn.
Tôi đang làm người hướng dẫn trong thế giới『Dragoon・Quest』mà tôi đã từng yêu thích khi còn trẻ.
Nhưng……
Nhưng, nhìn xem!
「Fufun, vậy thì, trước khi bắt đầu trò chuyện, con người! …… tte, lúc nào cũng gọi là『con người』thật bất tiện. Nên là, đ-đã đến lúc ngươi cho ta biết tên――」
「――――Điều này không đúng tí nàーーーーーーo!!!!」
「Kyaa!?」
Bởi tôi đột nhiên hét lên, cô nàng succubus ngã nhào, và pantsu trắng của cô ấy lộ ra trọn vẹn.
「G-gì thế con người, ngươi gặp rắc rối à? Nếu ngươi gặp rắc rối về sex, ta có thể cho ngươi lời khuyên? Dù nói vậy, ta vẫn chưa có kinh nghiệm, nhưng mà――」
「Đếch phải!
T・ạ・i・s・a・o cô lại là boss cuối! Chắc chắn, tôi rất biết ơn, nhưng tôi không muốn là người hướng dẫn của thị trấn như thế này, đúng hơn là người gác cổng! Bình thường chả phải ít nhất sẽ có một người đến đây sao?!」
「C-cứ bình tĩnh, nếu ngươi mệt, ta sẽ rút lui hôm nay――」
「Im đê! Đặc biệt là cô, cô cứ đến thị trấn này hết ngày này sang ngày khác!」
「Không phải thực ra ta đã đổ ngươi hay gì đâu, hiểu chứ!」
「Tsundere!? Thay vào đó, nếu cô thèm hơi người quá nhiều, đến chỗ anh hùng và nhân tiện chiếm lấy lâu đài đê! Không phải chỉ có slime và goblin quanh thị trấn đó sao! Thật bất công bất kể cô đang suy nghĩ gì đó! Không phải chỉ có những con quái vật đáng sợ như Meteora Dragon và Giga Mosquito quanh thị trấn của tôi sao! 」
Tôi đã không ước có được khả năng như cheat.
Tôi chỉ muốn sống yên ổn như『Oniisan đáng mến ở cổng thị trấn ○○ 』.
Cô gái succubus xoa đầu tôi người đang dở khóc dở cười.
「Umm, chuyện này, là lỗi của ta. Ta chắc chắn sẽ không đến đây thường xuyên từ giờ, nên」
「…… Không, một mình cô đơn lắm」
「Tsundere!?」
Đây là lỗi của vị thần vì đã biến cuộc sống của tôi thành thế này.
Như một khách hàng, tôi muốn khiếu nại và bắt đầu lại, nhưng ông ấy không xuất hiện từ sau khi tôi được tái sinh.
「Vậy thì, ngươi sẽ trở thành cộng sự của ta thì sao?」
Succubus nói với giọng bồn chồn.
「Cho dù ta nói cộng sự, ý ta không phải cộng sự ecchi, hiểu chứ! Đừng có hiểu lầm đó!?」
「Cứ như đứa ngốc ấy」
Để cảm ơn vì đã bỏ qua cơ số lần, Succubus sẽ đóng vai du hành giả.
「Nhìn xem, nếu chỉ là vẻ bên ngoài, ta nhìn như con người, ta đủ để làm cộng sự để luyện tập đúng không?」
「Fumu, tôi hiểu」
「Cho dù ta nói luyện tập, ý ta không phải luyện tập ecchi, hiểu chứ! Đừng có hiểu lầm đó!?」
「Vậy là đủ rồi,」
「Gì cơ, ngươi đang nói ngươi không cần luyện tập! Ngươi đã có kinh nghiệm mặc dù ngươi có khuôn mặt ngoan ngoãn đó? Được thôi, nếu ngươi nhẹ nhàng, ta không ngại cho ngươi lần đầu――」
「Cô đang nói về việc dẫn cô đi quanh thị trấn, đúng không?」
Và như thế, vào buổi chiều ngày tiếp theo, tôi đang chờ succubus người làm tôi thêm căng thẳng với câu nói「Nhân dịp này, hãy cho ta biết ngươi thích trang phục như thế nào 」.
Dù khác với tưởng tượng, nguyện ước của tôi đã được đáp ứng.
(Chào mừng đến thị trấn của Hellhermit!)
(Chào mừng đến thị trấn của Hellhermit!)
Tôi thực hành nhiều lần trong đầu.
Umu, hoàn hảo. Đến đi.
Tôi đánh bại quái vật đến tấn công thị trấn với『Vô cực kiếm』, nhìn vào cái gương cầm tay và sửa lại mái tóc.
Ấn tượng đầu tiên của thị trấn là tôi đây.
Anh hùng nào chịu ở lại trong thị trấn với một Người dân A khó chịu?
Trách nhiệm của tôi rất lớn.
「…… Yosh!」
Trong khi tôi đang hăng hái, ai đó kéo áo tôi.
「U, umm……」
Tôi hướng về phía giọng nói nhút nhát, ở đó là một vẻ đẹp phi thường hiện diện.
Váy một mảnh trắng và chiếc mũ hình ngôi sao, cùng với một vẻ ngoài không phù hợp với vùng đất cuối cùng này, gò bồng đào hấp dẫn của cô ấy phồng lên vô tội.
「Ta đến…… rồi nè?」
Tôi nghĩ cô ấy là
cô gái mơ ước của tôi với một khả năng cheat, nhưng cuối cùng nhận ra cô ấy là succubus.
「…… Ah, un, hợp với cô lắm」
「K-không phải, nói đi, câu nói đó ấy!」
Succubus xoay mặt đi chỗ khác cùng hai má ửng đỏ.
…… Câu nói?
Ah, hiểu rồi, ra vậy.
Tôi quên mất câu đáng ra phải nói.
「Không sao, tôi cũng vừa mới đến」
「Hẹn hò!? Đây đâu phải cuộc hẹn chứ!」
Succubus chêm vào một câu tsukkomi trong khi đung đưa bộ ngực lớn.
「Mou! Ngươi quên ta đến làm gì rồi ?」
「Ah, không, không phải, nhưng……」
Tôi luôn cảm thấy lạ khi thấy bạn cùng lớp mặc quần áo khác với đồng phục thường ngày.
Chắc chắn không phải yêu từ cái nhìn đầu tiên. Không phải.
OK, OK, tôi trở về tôi của ngày thường rồi.
Tôi là Người dân A vô danh.
Chỉ có một điều tôi nên làm.
「C-chào mừng! Đây là Hellham――――!?」
Tôi cắn lưỡi.
Tôi tự cắn lưỡi của mình.
Cho dù tôi đã thực hành rất nhiều.
Cho dù cô gái succubus đã làm đúng như kế hoạch.
「Uu…… gusu…… là do tôi không tốt! Cho dù tôi được tái sinh và có diện mạo mới, tôi vẫn không thể giao tiếp được!」
「Đây, đây, đừng buồn. Mọi người đều tệ khi mới bắt đầu mà……hãy thử lại lần nữa nhé? Chúng ta sẽ cùng làm tốt nhất có thể. Nhìn đây, cố lên, cố lên!」
Cô gái succubus xoa đầu an ủi tôi.
Từ chỗ thiên thần, ngực cô ấy đã che đi 2/3 tầm nhìn của tôi.
「Err, vậy ta sẽ trở lại lần nữa」
Cô gái succubus lùi lại một đoạn và tiếp cận lần nữa.
…… Haa, cô ấy là một cô gái tốt, cô bé.
Chả hiểu sao, cô ấy lo lắng cho tôi, cô ấy siêu kawaii, cô ấy có bộ ngực siêu lớn.
…… Chết tiệt, nếu tôi cứ suy nghĩ vẩn vơ, tôi sẽ lại thất bại.
Tôi lấy lại tinh thần và gọi cô ấy, người đang đi đến cổng.
「Chào mừng đến thị trấn Hellhermit! Xin hãy, cưới anh nhé!」
「Eh…… eeh!? Ah, Vâng…… nếu anh ổn với một thứ như em!」
Tôi tỏ tình trong khi chào hỏi và cô ấy đồng ý.
Ổn không nhỉ?
.
.
.
Không lâu sau đó, một ngôi nhà nhỏ với mái ngói đỏ được dựng lên ở cổng của thị trấn Hellhermit.