Translator: Drake
_____________________________________
- Hãy mua tòa nhà ở địa chỉ này dưới tên của chủ tịch Park, meow!
Theo xuống tầng 40 và trực tiếp tìm Han Tae Jun rồi đòi mua tòa nhà kia đúng như ông đã dự đoán.
- Nơi này sao?
- Phải đó, meow!
- Phó chủ tịch Theo, cậu có biết tòa nhà đó đắt đến thế nào không?
Han Tae Jun cố tình tỏ vẻ ngạc nhiên trước yêu cầu của Theo.
- Tui không biết, meow! Nó đắt lắm sao, meow?
- Nó tận 200 tỷ won đó. Tính ra đồng tháp là 200.000 đồng lận. Ngay cả tôi cũng gặp vấn đề khi huy động con số đó đấy, vậy nên coi đây như 1 ân huệ nhé.
- Được thôi, meow!
- Đây!
Vừa nghe Theo nói đồng ý cái là ông chủ tịch nào đó ngay lập tức đưa ra hợp đồng mua nhà dưới tên Sejun.
- Meow! Xuất sắc, meow! Chủ tịch Park sẽ vui lắm, meow!
Theo nhanh chóng chộp lấy hợp đồng. Chỉ trong chớp mắt, Sejun đã được nhận miễn phí 1 tòa nhà trị giá 200 tỷ won ở Gangnam tấc đất tấc vàng với một cái búng măng cụt :v [note64744]
- Vậy còn chuyện gì nữa không?
- Còn nữa, meow! Tui sẽ dùng một ân huệ nữa, meow!
- Thật sao?!
- Hãy lấp đầy bên trong tòa nhà kia bằng đồ ăn cho đến hết đời ông, meow!
Đã lấy được nhà rồi thì giờ đến lúc lấp đầy nó.
- Được rồi. Có gì đâu chứ. Tôi chắc chắn sẽ lấp đầy hết cho coi.
Cái cụm “hết đời ông” làm Han Tae Jun có hơi lo lắng nhưng nghe thấy Theo dùng một trong các ân huệ mình nợ khiến mặt ông sáng hẳn lên.
So với giá trị của tòa nhà thì cái số tiền để lấp đầy hàng hóa trong đó cũng không đáng kể lắm đâu. Liệu một người có thể ăn được nhiều đến thế nào chứ?
Cơ mà… sớm muộn gì Han Tae Jun sẽ cảm thấy suy nghĩ này của mình là một sai lầm chí mạng. Ông không hề biết được rằng có hằng cơ số những con quái vật tham lam sống xung quanh Sejun – những kẻ không bao giờ biết đến hai chữ “thỏa mãn” hay “hài lòng” là gì.
- Cảm ơn, meow! Giờ thì hãy lấp đầy hàng hóa bên trong đó nữa nhé, meow!
- Tôi hiểu rồi. Và chúng tôi cần thêm Cường Hành Kiếm nữa.
Có khả năng rằng bọn châu chấu sẽ tấn công đến những khu vực khác nên chuẩn bị cũng chẳng bao giờ là thà.
- Đã rõ, tôi sẽ nói với các thực tập sinh, meow!
Cứ thế, Theo quay lại tầng 99 sau khi đã hoàn thành nhiệm vụ với Han Tae-jun
********************
- Ugh, tuyệt vời.
Kaiser uống một ngụm makgeolli (rượu gạo) và tận hưởng cảm giác hậu vị lưu lại với nụ cười sảng khoái.
Khi ông vừa cắn một miếng khoai lang nướng,
- Cha! Hắc Nguyệt đang xuất hiện kìa!
Anton vội vàng chạy vào kêu lên
- Cái gì cơ?! Hắc Nguyệt?!
Nghe Anton nói, biểu cảm của Kaiser càng thêm ngưng trọng rồi nhanh chóng chạy ra ngoài. Phía xa xa, từ khoảng trống nhỏ lờ mờ hiện lên rặng mây máu.
Không còn nghi ngờ gì nữa, đây chắc chắn là Hắc Nguyệt rồi.
Khác với những ánh trăng khác, Hắc Nguyệt không tỏa ra ánh sáng mà hấp thụ nó. Hắc Nguyệt càng đầy, ánh sáng càng biến mất.
- Đánh thức tất cả các hắc long khác và để họ cảnh giác.
- Vâng!
Một lão rồng trước giờ vẫn luôn cuồng cháu gái và liemsilost giờ đây lại lộ ra uy quyền và nét vội vàng gấp gáp khi ra lệnh cho Anton.
Sẽ mất khoảng 10 năm để một Hắc Nguyệt xuất hiện hoàn chỉnh, nhưng 10 năm ấy thực sự không phải là khoảng thời gian dài trong mắt loài rồng.
Đặc biệt là khi đánh thức những con rồng đã say ngủ suốt hàng trăm năm. Bọn họ cần phải được đánh thức ngay bây giờ để chuẩn bị cho trạng thái tốt nhất nhằm có thể chiến đấu trong 10 năm nữa.
- Giải phóng
Boom!
Kaiser giải trừ thuật Biến Hình, hóa thành một con rồng khổng lồ sải cánh trên trời cao.
Từ trên nhìn xuống, ông có thể nhìn thấy cả thế giới nhuộm sắc đỏ đang lớn dần lên khi hấp thụ năng lượng từ những thế giới đã bị phá hủy thông qua chiếc ống lớn như ống nước.
Thế giới màu đỏ này tên là Hủy Diệt. Nơi này lúc nào cũng được bao bọc trong màu đỏ của máu, không có mặt trăng, mặt trời hay vì sao nào cả.
Và xung quanh Hủy Diệt Giới là 8 tòa tháp, bao gồm cả Hắc Tháp. Trên mỗi tòa tháp ấy lại có một vùng đất khổng lồ lơ lửng trên không trung. Đó là ngôi nhà của loài rồng và cũng là tiền tuyến cho những cuộc chiến chống lại Hủy Diệt.
- Giờ này mà nó lại xuất hiện…
Kaiser nhìn về phía Hắc Nguyệt với một biểu cảm nặng nề. Sự xuất hiện của Hắc Nguyệt đồng nghĩa với…
- Chúng đang quay lại.
Từ trước đến nay chỉ mới duy nhất 1 lần mà Hắc Nguyệt xuất hiện trong quá khứ, đó là khi những tòa tháp được sinh ra.
Vầng Hắc Nguyệt hình thành từ chính giữa thế giới nhuộm sắc đỏ mới được hình thành. Ngay sau khi Hắc Nguyệt xuất hiện hoàn chỉnh, 12 thực thể được gọi là Thập Nhị Sứ Đồ của Hủy Diệt sở hữu nguồn sức mạnh khổng lồ chui ra từ bên trong nó.
Ngay khi vừa xuất hiện chúng đã lao vào tấn công loài rồng, và kết quả cuộc chiến ấy là sự chiến thắng áp đảo về phía loài rồng nhờ số lượng khổng lồ lấy 10.000 đánh 12.
Nhưng những Sứ Đồ Hủy Diệt ấy đã để lại một lời hắn rằng bọn họ sẽ trở lại một lần nữa khi Hắc Nguyệt xuất hiện, rồi sau đó biến mất và tan thành tro bụi.
Điều đó khiến cho sự chiến thắng của loài rồng chẳng là gì ngoài một vết sẹo vẫn cứ nhức nhối như quả bom nổ chậm, rằng 1 ngày nào đó các sứ đồ lại xuất hiện, và con số 1000 long mạng đã tử trận trước 12 sứ đồ.
- Haiz… hi vọng thiệt hại lần này không nghiêm trọng như hồi đó nữa.
Khi Kaiser còn đang lo lắng về tương lai.
- Kaiser, đã 3000 năm kể từ lần cuối gặp nhau như thế này rồi nhỉ?
Kellion đã trở về hình dáng ban đầu và tiến lại gần ông.
- Phải. Lần cuối là hồi xảy ra sự kiện Hắc Nguyệt rồi.
- Những người khác đang chờ rồi đấy. Mau đi thôi.
- Được.
Hai ông rồng bay về phía sảnh hội họp, chuẩn bị kế sách để chống lại Hắc Nguyệt với những tộc trưởng khác.
Ngay khi hai người kia rời đi,
Wriggle
Phần rễ chòi ra từ Hắc Tháp bắt đầu bận rộn di chuyển. [note64745]
******************
Ngày thứ 299 bị mắc kẹt
- Nhận lấy này! Bubububup!
Kukkekekeke!
Sau khi ăn xong bữa trưa, Sejun bắt đầu chơi với Cuengi, thổi bụng thằng nhỏ.
Kueong!
[Nhột quá pa!]
Sau khi chơi cho đã,
Khò…
Kurrr
Cả hai lăn ra ngủ
- Kyoot-kyoot-kyoot. Trông cả hai có vẻ vui nhỉ?
Iona đã trở lại sau khi lo liệu xong việc xây dựng tháp pháp sư.
Swoop
Cô tranh thủ cơ hội này mà ổn định tìm một chỗ trên đùi Sejun rồi nhắm mắt lại
- kyoo-kyoot! kyoo-kyoot!
Cô lại mơ một cơn ác mộng mà vừa khiến bản thân giận dữ và vui vẻ.
Một lúc sau,
- Huh? Iona ở đây à?
Krueng?
[Chị Iona, chị đến từ bao giờ vậy?]
Sejun và Cuengi tỉnh dậy từ giấc ngủ trưa cũng để ý đến Iona
- Kyoo- khoảng 10 phút trước.
Iona đáp, giọng có hơi khó chịu do không được ngủ đủ giấc.
- Sao cô lại ở đây? Không phải cô bận việc xây tháp pháp sư à?
- Kyoot-kyoot-kyoot. Tháp pháp sư đã chính thức được hoàn thành rồi!
- Cái gì?! Xong rồi á?!
Sejun giật mình ngạc nhiên. Theo những gì mà cậu nghe được thì chiều cao của nó đã vượt quá 500m
- Kyoot-kyoot-kyoot. Sức mạnh của ma thuật hơi bị đỉnh đấy, cậu biết mà.
Iona tự hào nói, vô cùng tận hưởng biểu cảm của Sejun
- Vậy bọn tôi đi xem được chứ?
- Tất nhiên! Tôi đang định mời cậu đến dự buổi lễ khánh thành tòa tháp đây!
- Oh! Cô mở cả tiệc khánh thành á?!
Tiệc sao?! Giọng Sejun đầy thích thú
Krueng!
[Tiệc!]
Cuengi cũng vui mừng không kém, có tiệc là sẽ có nhiều đồ ăn!
- Kyoot-kyoot-kyoot. Vâng! Bọn tôi định mở tiệc sau 1 tuần nữa, kiểu để chuẩn bị ấy mà. Vậy nên tôi có 1 việc muốn nhờ cậu, Sejun!
- Chuyện gì vậy?
- Tôi muốn sử dụng nông sản của cậu để làm đồ ăn cho bữa tiệc.
- Được thôi, cô cứ sử dụng bao nhiêu tùy thích.
Hiện tại kho chứa gần như là quá tải rồi, đương nhiên là cũng ngoại trừ một số loại.
- Kyoot-kyoot-kyoot! Cảm ơn cậu rất nhiều! tôi sẽ trả tiền đầy đủ.
Iona vui vẻ reo lên, cũng cẩn thận nhắc trước là lát nữa sẽ có các đầu bếp đến để lấy đồ rồi nhanh chóng rời đi.
Và rồi,
- Xin chào ạ!
Các đầu bếp đến để lấy đồ đem đi một lượng lớn nông sản từ trong kho trữ của Sejun, đồng thời cũng để lộ độ hoành tránh của buổi tiệc sắp tới.
Cũng nhờ thấy mà ngân hàng hạt giống của Sejun cộng với chỗ tiền mà Theo kiếm được nhờ việc bán hàng đã đạt đến chính xác 100 triệu Đồng Tháp. Đúng là các pháp sư có khác, ra tay hào phòng thật.
Và khi Sejun đã có đủ 100 triệu đồng tháp.
- Aileen, tôi có thể lấy thêm một quyền năng khác nữa không?
Cậu hỏi để xem mình có thể đổi tiền lấy thêm “hàng” phòng thân
[Quản lý tòa tháp nói bạn chờ họ một chút]
Một lúc sau,
[Những quyền năng có thể chọn]
<Quyền năng: Cường Sức Mạnh>
<Quyền năng: Cường Sinh Lực>
<Quyền năng: Cường Nhanh Nhẹn>
Aileen kiểm tra chỗ xu mà Sejun có rồi cho hiển thị những quyền năng mà cậu có thể đổi được.
[Quản lý tòa tháp nói rằng bạn có thể chọn 1 trong 3 quyền quyền năng này]
- Tôi quyết định rồi. Tôi lấy Cường Sinh Lực
Không cần phải nghĩ nhiều làm gì, cứ coi coi cái này cần nhất khi liên quan đến sống còn là được.
[Quản lý tòa tháp nói rằng họ sẽ ban cho bạn <Quyền năng: Cường Sinh Lực>]
- Được.
[100 triệu đồng tháp đã được trừ từ Ngân hàng Hạt Giống]
[Quản lý tòa tháp đã ban cho bạn <Quyền năng: Cường Sinh Lực> khảm vào trong hình xăm quản lý tòa tháp cấp trung]
[Bạn có thể cường hòa <Quyền năng: Cường Sinh Lực> bằng điểm cống hiến hoặc đồng tháp]
[Do hiệu ứng từ <Quyền năng: Cường Sinh Lực>, chỉ số sinh lực của bạn tăng 50 điểm]
Và thế là chỉ số sinh lực của ai đó nhảy một phát thêm 50, từ 24 lên 74 điểm.
- Hehehe…
Nhờ có sự tăng đột biến như vậy, Sejun cảm thấy lồng lực căng tràn trong niềm tự hào.
Đúng khi ấy,
Krueng! Krueng!
Cuengi vừa ngân nga vừa tiến lại gần ông pa
- Ah, trông thích quá nhể…
Vừa nhìn thấy thằng báo con một cái là bao nhiêu tự hào tự mãn bay đi hết sạch, cảm giác như bị cười nhạo vậy.
Krueng? Krueng!
[Sao tự nhiên pa buồn vậy? Những lúc buồn thế này thì ăn đồ ngon sẽ giúp pa khá hơn đó]
Cứ thế, thằng báo vừa dỗ vừa kéo pa nó vô bếp
Rồi,
Kreung!
[Cuengi muốn ăn garatteok (bánh gạo)!]
Thằng báo con tỉnh bơ gọi món như ở nhà hàng. [note64746]
Nhưng,
- Chúng ta hết tiền mua bột gạo rồi…
Sejun bối rối đáp. Cậu đã sài hết tiền để kiếm thêm một cái quyền năng mới nên giờ máo còn đồng nào để đổi bột nữa cả.
Krueng…?
[Vậy là giờ chúng ta thành người ăn xin rồi sao…?]
Báo con buồn bã
- Ăn… ăn xin? Chúng ta không phải là ăn xin! Chỉ là tạm thời hóa nghèo tí thôi con! Mà hôm nay pa sẽ làm thạch mật ong đấy.
Có ông pa nào đó vội vàng di dời sự chú ý của thằng con báo đời.
Krueng?!
[Pa có thể làm thạch mật ong nữa sao?]
Cuengi vốn tưởng chỉ có lũ ong mật độc mới có thể làm thạch mật ong được, vậy mà giờ lại nghe thấy Sejun nói điều này.
- Đương nhiên rồi, pa cũng có thể làm được chứ.
Sejun đầy tự tin nói. Làm thạch mật ong cực kỳ đơn giản ấy nhá
- Giờ thì, đổ mật ong vào bát. Băng Phương!
Cậu nhanh chóng đóng băng cả cái bát chứa mật ong trong đó.
- Xong rồi! Đây!
Krueng?
[Thế thôi ạ?]
Thằng nhỏ buồn bã. Nó đã thử món đá mật ong này trước đây rồi.
- Lần này khác lần trước mà con.
Lần trước là cậu pha nửa mật ong nửa nước, còn lần này là 100% mật ong nguyên chất
Thump!
Cậu chia nửa khối băng kia bằng cây rìu cầm tay,
Và
- Nhìn này
Cậu nhấc cái bát đựng mật từ bên trong ra, chúng núng na núng nính như thạch vậy.
Krueng!
[Pa tuyệt quá!]
- Phải rồi. Pa tuyệt lắm đúng không? Hehehe. Băng Phương!
Phổng mũi lên trước những lời khen của thằng con, Sejun lại tiếp tục làm thạch.
********************
Theo đang trên đường đi lên tầng 99 của tòa tháp.
- Meow! Mình cần phải rẽ qua chỗ này đã, meow!
Theo đột nhiên nhớ đến mình có thứ cần phải lấy, liền vội vàng đi vào tầng 75
Và nơi cậu nhóc hướng tới là khu để đồ thất lạc ở Hiệp hội Thương Nhân Lưu Động, nơi mà cậu đã lấy được món đồ giúp thăng chức trở thành phó chủ tịch tạm thời.
- Cái gì? Sao ngươi lại tới đây nữa hả?!
Taru vốn đứng gác ở kho để đồ lên tiếng khi thấy Theo
- Bao nhiêu cho một lần rút vậy, meow?
- Cái gì?! Đây không phải là nơi như thế, mau đi đi!
- Tôi không muốn, meow! Tôi muốn rút, meow!
Theo hiểu rằng những vật phẩm ở nơi này sẽ giúp cậu kéo dài thời gian ngồi trên vị trí phó chủ tịch tạm thời.
Chặng đường trở thành thương nhân lưu động số 1 của tòa tháp này vẫn còn xa và dài lắm. Nhưng ít nhất cậu muốn mình có thể duy trì vị trí phó chủ tịch của mình trong thời gian đó.
“Tui cần vật phẩm ở trong này cho điều đó, sẽ không ai ngăn được tui, meow!”
- Tôi sẽ rút, meow!!!
Theo tuyên bố, nhìn chằm chằm vào Taru.
*****
Truyện được đăng duy nhất tại ln.hako.vn và docln.net bởi team Triều Tịch. Vui lòng đọc tại Cổng Light Novel để ủng hộ nhóm dịch. Xin cảm ơn.