Mưa cho vùng đất khô cằn này!
“…Một nhiệm vụ trực tiếp?”
Vừa tới guild mạo hiểm, chúng tôi đã bị bối rối trước yêu cầu đột ngột của cô nàng tiếp tân.
“Phải, chúng tôi có một nhiệm vụ mới cho nhóm của cậu Kazuma đây, cụ thể là cho cô Aqua.”
Thông thường thì để nhận nhiệm vụ, các mạo hiểm giả sẽ lấy yêu cầu họ muốn làm được
trên tấm trên
bảng thông báo. Tuy nhiên, có nhiều khách hàng lại muốn một mạo hiểm giả cụ thể với khả năng đặc biệt, họ sẽ đưa ra những yêu cầu trực tiếp cho mạo hiểm giả hoặc nhóm mạo hiểm giả đó. Yêu cầu trực tiếp là vậy, không chỉ kiếm được thu nhập cao, những nhóm được yêu cầu cũng được biết đến rộng rãi hơn…
“Sao lại là Aqua chứ? Gã này hẳn đang có mưu đồ xấu xa nào đó rồi.”
“Chắc là mấy người mới đến đây lần đầu thôi. Aqua có chức nghiệp đại tu sĩ mà, sẽ không lạ nếu có người nào đó chỉ nhìn vào đó và nghĩ là cô ấy rất đáng tin.”
“Này, nếu mấy người cứ nói mấy thứ như thế thì sẽ phải nhận thiên phạt đấy! Tôi sẽ khiến hai người gặp phải Kazuma trong phòng tắm!” Mặc dù Aqua khá là cay cú trước những lời của Darkness và Megumin, tôi nghĩ là họ vẫn nói đúng.
Tý nữa tôi phải hỏi thêm về cái thiên phạt lúc nãy mới được, bây giờ thì phải tập trung vào nhiệm vụ trực tiếp này đã.
Cô tiếp tận gật đầu trước lời nói của Megumin và Darkness “Không nhầm đâu, chúng tôi đã kiểm tra lại lần nữa, lần nữa và lần nữa để xem yêu cầu có đúng không, kể cả gặp mặt trực tiếp khách hàng thêm vài lần, thông báo cho họ về những điều khoản nếu yêu cầu thất bại… Mặc dù vậy, họ vẫn nhất quyết chọn Aqua…”
“Cô cũng sẽ phải nhận thiên phạt nữa! Khi cô đang gội đầu, vòi sẽ hết nước trước khi cô kịp rửa sạch bọt!”
Mặc dù không biết danh tính thật của Aqua, cô nàng lại có vẻ rén trước những lời đó và lùi lại trong khi lắc đầu “N-Nhưng chúng tôi phải đảm bảo yêu cầu được xử lý một cách chính xác và đảm bảo quyền lợi cho khách hàng mà. Dù sao thì yêu cầu lần này là…”
Ngày tiếp theo
“Đặt đồ cúng ở đây. Xếp rượu theo thứ tự của giá tiền.”
Ở một nông trại ở ngoại ô, một nghi lễ cầu mưa đang được chuẩn bị theo yêu cầu của Aqua.
Nhiệm vụ cho Aqua, người mà chỉ có tác dụng khi gặp những vấn đề liên quan đến nước, là khiến trời đổ mưa.
“Có thật là trời sẽ mưa không vậy? Sao không dùng nước thánh hay thứ gì đó tương tự mà lại phải là rượu?”
Thời gian gần đây, trận hạn hán đã kéo dài khá lâu, và đây là khu vực chịu ảnh hưởng nặng nề nhất. Với sự tồn tại của phép thuật ở thế giới này, tôi nghĩ là chỉ cần niệm một vài phép thuật nào đó là vấn đề này sẽ được giải quyết thôi, nhưng…
“Tên Kazuma ngốc nghếch này, phép tạo nước không tạo ra nước từ hư không đâu? Phép thuật sẽ hội tụ hơi ẩm trong không khí để tạo ra nước nên nếu sử dụng quá nhiều thì không khí sẽ bị khô đi, và trong tương lai hạn hán sẽ lại xuất hiện tiếp.”
…Phải nhỉ, nếu mà nước có thể được tạo ra vô hạn, thì lượng nước ở thế giới này sẽ tăng lên cho đến khi cả thế giới ngập trong nước. Thế giới này được cai quản bởi các vị thần, nên để thế giới này không tự sụp đổ thì chắc hẳn họ đã đặt ra những quy tắc giới hạn phép thuật lại.
“Tôi hiểu rồi. …Thế còn nguyên tố đất thì sao? Nó có lấy đất từ dưới chân chúng ta không?”
“Tôi không biết vụ này đâu. Chắc là từ một nơi bí ẩn nào đó chăng?”
Trả lại cái cảm giác kinh ngạc lúc nãy cho tôi đi.
“Aqua, đồ cúng thế này được chưa? Bọn em đã đem đến rất nhiều rượu ngon rồi đây, nhưng không phải đây là mấy thứ chị thích à? Có phải chị định ăn chặn đồ cúng không thế?”
“Trật tự đi Megumin! Những tinh linh liên quan đến nước đều rất thích rượu. Nghi lễ cầu mưa thực chất là để triệu hồi các tinh linh nước trong không khí và xin chúng trao mưa xuống cho con người.” Một Aqua nghiêm túc đến bất ngờ đang giải thích cách mà nghi lễ hoạt động.
Darkness, người đang ôm một chai rượu có vẻ đắt tiền, nghiêng đầu “Nếu là vậy sao chúng ta không rải chỗ rượu này xuống vùng đất xung quanh? Cô yêu cầu rượu để làm đồ tế lễ nên cha tôi đã phải đưa cô những chai đắt nhất trong bộ sưu tập rượu của ông ấy, nhưng…”
“Darkness, việc đổ rượu ra đất thật là ngu ngốc. Rượu ngon thì phải để nguyên như thế thì tinh linh mới chấp nhận. Tất cả là một phần của lễ cầu mưa đó, tôi biết mình phải làm gì mà.”
Cô ta chắc chắn đang muốn ăn chặn đồ cúng.
Vài mạo hiểm giả xung quanh đã hoàn thành việc chuẩn bị, họ gọi “Aqua, đồ tế đã được sắp xếp chuẩn chỉ rồi! Chúng ta làm gì tiếp bây giờ?”
Những chai rượu nằm ngay ngắn trên bàn tế lễ, mọi người xung quanh đang im lặng để đợi nghi lễ tiến hành.
“Hoo, quả là một khung cảnh trang nghiêm. Được rồi, tôi sẽ bắt đầu thực hiện lễ cầu mưa! Tôi sẽ cho các người thấy sức mạnh thật sự của một nữ thần!” Đứng trước bàn rượu, Aqua nhìn lên trời “Hỡi những kẻ hầu cận của ta ở thế giới này…. Nữ thần của nước Aqua ra lệnh cho các ngươi…!”
Không gian xung quanh toát ra một bầu không khí trang nghiêm, cảm giác giống như trận chiến với Beldia, tướng lĩnh của quỷ vương, vậy.
“…Ah! N-Này đợi đã, ta đã ra lệnh đâu mà các ngươi đã tập hợp rồi!” Aqua bắt đầu hoảng loạn. Có vẻ giống như Aqua bình thường rồi đáy.
Không khí xung quanh có vẻ trở nên ẩm ướt hơn. Cô ta chắc là đang nhìn thấy những thực thể mà người bình thường không thấy được…
Aqua nhìn vào khoảng không “Nghe này, ta sẽ ra lệnh giống như là nữ thần. Nhớ là đừng làm trời mưa vội. Ta sẽ lẩm bẩm thứ gì đó để trông thật linh thiêng và nhận đồ cúng từ đám người kia. Sau khi ta xong thì các ngươi mới cho mưa xuống nhé. Các ngươi hiểu chưa?”
Nghe xong, tôi hiểu rằng đống đồ cúng kia là không cần thiết cho tế lễ, cô ta chỉ muốn lấy mấy chai rượu kia thôi. Aqua hắng giọng “Ahem, nữ thần nước Aqua ra lệnh cho các ngươi…. Đợi đã, ta đã nói là chưa cho mưa xuống vội mà!... Cái gì? Ngươi muốn chia phần á? Được rồi, ta sẽ chia cho ngươi mà… Này! Đừng lấy chai đó chứ! Lấy chai rẻ hơn đi!”
Mặc dù tế lễ còn chưa bắt đầu, những đám mây đen đã kéo đến, bao phủ cả nông trại.
“Sao các ngươi không chịu nghe lời ta thế! Này, đợi đã, đó là chai ta thích nhất mà!”
Aqua không hề nói dối, đám tinh linh nước này thực sự rất thích rượu.
“Waaaaa! Rượu của tôi!”
Cuối cùng, chúng tôi nhanh chóng chuồn khỏi chỗ đó trước khi cơn mưa nặng hạt trút xuống. Mọi người đều ca ngợi nữ thần vô dụng của chúng tôi.
Một thời gian sau.
Aqua bắt đầu bán mấy cái “Búp bê cầu mưa Aqua” mà cô ta làm lúc rảnh. Theo cô ta thì chỉ cầu dốc ngược nó và treo lên thì trời sẽ mưa.
Cặp đôi phù thủy
“Explosion!”
Tiếng niệm phép theo sau bởi một tiếng nổ rung chuyển trời đất phát ra từ một ngọn núi đá gần thành phố Axel, phá hủy mọi thứ trong tầm ảnh hưởng, chỉ để lại một cái hố khổng lồ trên mặt đất.
Một cô gái sụp xuống đất sau đó và lẩm bẩm “…Sự hi sinh nhỏ bé của ngươi đã trở thành nguồn sức mạnh cho ta… Nhưng điều này không có nghĩa là sự tồn tại của ngươi sẽ tan biến vào hư không. Phải, ngươi sẽ mãi tồn tại bên trong ta, hãy trở thành điểm kinh nghiệm của phù thủy vĩ đại, Megumin, đi…!”
“Rồi rồi, đám kobold yếu đuối đó sẽ sống mãi trong tim em. Đưa tay đây để anh còn vác em về nào.”
“Này, em đã phải gục xuống sau trận chiến ác liệt với đám quái vật vừa rồi đấy, đừng có gọi chúng là “yếu đuối” nữa. Sao anh lại chẳng có chút biểu hiện nào trước những gì em vừa làm chứ.”
Tấn công một con kobold bé tí đi tách đoàn với phép thuật mạnh nhất mà nhân loại từng biết tới từ phía sau chắc chắn sẽ chẳng làm ai cảm thấy phấn khích đâu.
“…? Phía kia còn nhiều con nữa kìa…”
Có lẽ là do âm thanh của vụ nổ, có thứ gì đó ngó ra từ bụi cỏ. Kỹ năng phát hiện kẻ địch của tôi cho biết rằng chúng là những con kobold còn lại…
“Chúng tới để tìm người bạn thất lạc của mình kìa. Anh Kazuma, làm ơn hãy tiễn chúng đi chung với bạn mình đi…”
“Chúng ta không thể cứ thế bỏ qua bọn này được nên anh sẽ tiêu diệt chúng… Nhưng em cần phải tỏ ra hữu dụng hơn đi…” Lấy cái cung đang giắt trên lưng, tôi bình tĩnh quan sát đám kobold phía xa. “Xin lỗi nhé, không phải thù hằn cá nhân gì đâu… Hãy trở thành sức mạnh và điểm kinh nghiệm của ta đi… Snipe!”
Mũi tên lao vút đi găm vào ngực của một con kobold!
“Kazuma, pha đó hay quá! Để trả công anh luôn chấm điểm cho phép Explosion của em thì em cũng sẽ chấm điểm cho anh nữa. …Hmm, 72 sẽ là số điểm em dành cho anh.”
“Này, đừng có chấm điểm anh như thế, làm anh thấy xấu hổ quá. Chết tiệt, còn một con nữa… Eh, huh…” Bị làm cho phân tâm bởi Megumin, tôi không để ý rằng số lượng kobold đã tăng lên.
Bây giờ thì có đến tận ba con đang xông đến chỗ chúng tôi.
“Vẫn còn nữa kìa. Trận chiến sẽ trở nên khó khăn đây…”
Nếu mà chỉ có một mình thì tôi đã có thể dùng kỹ năng ẩn nấp đi và tỉa từng con một nhưng với Megumin trên lưng thì e rằng điều đó là bất khả thi.
“Anh sợ hãi trước mấy con kobold sao? Thật thảm hại! Điểm của anh rớt xuống còn 62, mau làm gì đó đi thì anh sẽ được lấy lại số điểm cũ của mình!”
“Anh có thể tiêu diệt chúng một cách dễ dàng nếu anh bỏ em ở lại đây đấy! Cần anh chứng minh lời của mình không? …Ahhh, b-bỏ ra đi! Thôi, thôi, anh đùa tý thôi, anh không bỏ em lại đâu!”
Megumin bám vào quần tôi, làm tôi lộ ra sơ hở. Bọn kobold nhìn thấy thế liền bắt đầu tiếp cận bọn tôi.
“Đồ ngốc, xem em đã khiến chúng ta phải đối mặt với cái gì này! Nếu anh có thể tỉa vài con trước khi chúng đến gần thì chúng ta đã có thể dễ dàng chiến thắng rồi! Wha… Bây giờ thì chúng còn kéo đến đông hơn trước! Chúng ta không thể xử lý trên năm con đâu!”
“Kazuma, bây giờ không phải lúc đổ lỗi đâu! Truyền cho em chút mana đi, chúng ta sẽ có thể dễ trốn hơn đấy!”
Mặc dù do con bé nên chúng tôi mới rơi vào tình huống hiện tại nhưng bây giờ than phiền cũng không được lợi ích gì. Tôi liền dùng Drain touch để truyền mana của mình sang, Megumin đã có thể đứng dậy.
“Em sẽ đi tìm người giúp! Kazuma, anh câu thời gian nhé!”
“N-N-Này!? Anh cũng chạy đây!...Ahhh! Em muốn mana để không phải làm mồi nhử đúng không! Em không đặt chút niềm tin nào vào anh sao!” Tôi hét lên trong lúc đuổi theo Megumin.
“Nếu mà anh không phun ra cái câu anh có thể thắng nếu bỏ em lại thì em đã có thể tin anh rồi! …Ah! Đằng trước cũng có kobold! Chúng ta bị kẹp rồi!”
“Sao đám kobold này còn có vẻ thông minh hơn mình vậy! Nếu mà anh có thể tiêu diệt bớt vài con bằng snipe thì chúng ta có thể phá vòng vây! Sau khi tạo được khoảng cách thì anh sẽ dùng ẩn thân để chạy!”
Chúng tôi cố gắng phòng thủ trước đợt tấn công của kobold. Tôi thì bắn cung còn Megumin thì dùng gậy phép để ngăn chúng tiếp cận tôi và cận chiến.
Sau khi trở về Axel, chúng tôi gặp vài mạo hiểm giả khác ở trước cổng thành. Chúng tôi đều không nói gì vì trận chiến với bọn kobold đã rút hết sức lực của cả hai rồi…
“Me-Megumin, thật tình cờ! Cậu đã hoàn thành cái nhiệm vụ “Một Explosion mỗi ngày” ngu ngốc của cậu chưa?” Đối thủ tự xưng của Megumin, Yunyun, bất ngờ gọi chúng tôi từ phía sau.
Phía sau con bé là một nhóm mạo hiểm giả khác…
“Các cậu là bạn của Yunyun à? Cô ấy đã giúp chúng tôi khi chúng tôi bị con sát thủ tân binh đuổi theo…”
“Phải đó, chúng tôi phải trả ơn cậu thế nào giờ… Chúng tôi có thể đã bị quét sạch nếu cậu không xuất hiện kịp thời!”
“Yunyun quả thực vô cùng mạnh, tôi phải dành sự tôn trọng của mình cho cô ấy.”
Con sát thủ tân binh là một con quái vật xảo quyệt và khủng khiếp, chúng sống chung khu vực với đám quái yếu như goblin và kobold. Những nhiệm vụ tiêu diệt chúng được đăng khá thường xuyên với phần thưởng hậu hĩnh.
Được cảm ơn bởi những mạo hiểm giả, mặt Yunyun dần đỏ chót như quả cà chua.
“Chỉ là sát thủ tân binh thôi mà. Khi còn bé tôi đã có thể tự mình xử lý chúng rồi.” Mọi người đều chuyển sự chú ý sang một pháp sư khác, người vừa thốt ra mấy lời tràn đầy tự tin đó.
“…Megumin, em đã tiêu diệt được rất nhiều sát thủ tân binh sao? Mặc dù đã chung đội một thời gian dài nhưng anh chưa nghe về vụ đó bao giờ đấy.”
Mắt Megumin ánh đỏ “Đó là bọn quái yếu ớt mà không đáng để đem ra làm chiến tích nên anh không biết là chuyện bình thường. Nếu bọn tôi không bận chiến đấu với những con quái vật mạnh mẽ ở ngọn núi đá thì tôi đã có thể có mặt và giúp các bạn rồi… Nếu có tôi ở đó thì con sát thủ tân binh sẽ chết trong một nốt nhạc.” Nghe đại pháp sư, người vừa suýt bị kobold đánh bại nói gì kìa.
“Vậy sao, có nhiều quái vật còn mạnh hơn cả sát thủ tân binh ở khu vực này á! Không phải điều này rất nguy hiểm sao?! Chúng ta phải báo cáo vụ này cho hội thôi!”
“Oh, chúng tôi đã đánh bại đám quái vật đó rồi nên không cần đâu! M-Mấy người định làm cái quái gì thế!? Không được xem thẻ mạo hiểm giả của người khác, đó là vi phạm quyền riêng tư!” Mọi người đều muốn xác thực lời nói của Megumin bằng cách xem thẻ của con bé.
“Nếu cậu không nói dối thì cần gì phải sợ! Cậu luôn khoe khoang mấy thứ không có thật!”
“Không có thật á?! Tớ không muốn nghe điều đó từ cậu đâu, Yunyun! Cậu luôn kể với mọi người trong làng về mấy người bạn tưởng tượng ra của mình mà! À, ánh mắt của cậu bắt đầu nghiêm túc nhỉ, hãy kết thúc vụ này thôi!”
Hai cô nàng, một người là một đại phù thủy mạnh mẽ, có thể tự tay mình xử lý một con sát thủ tân binh và nhận được sự ngưỡng mộ của mọi người, trong khi người còn lại là một pháp sư vô dụng suýt bị kobold dần cho ra bã…, họ đang chiến đấu để tranh dành vị trí phù thủy số một của thành phố…
Cảm xúc của một người bạn
Một buổi sáng, vừa mở mắt ra thì đã thấy Darkness định hấp diêm tôi trong phòng.
“…Này, đây là lần đầu của tôi đấy. Nếu cô muốn làm thì ít nhất cũng nên hâm nóng bầu không khí trước đã chứ.”
“Đ-Đồ ngốc, đừng có nói mấy thứ gây hiểu lầm như vậy nữa! Nhỡ có ai nghe thấy thì sao?” Darkness kêu lên, nhưng cái tình huống này…
“C-C-C-C-Cái quái gì đây?...Darkness đang đè Kazuma xuống giường kìa…!”
“Aqua?! Không phải những gì cô đang nghĩ đâu! Tôi chỉ đang gọi hắn ta dậy nhưng lại bị ngã thôi…” Aqua ngó qua khe cửa trong lúc Darkness ngồi trên người tôi và cố gắng thanh minh.
“…Nói cách khác thì cô ngã vào tôi trong lúc đẩy tôi và không thể đứng dậy trước khi tôi tỉnh hả?”
“Phải đó! Có vẻ là tôi quá bất cẩn rồi…!” Darkness nói với vẻ mặt như sắp khóc đến nơi.
“Nhưng cũng có khả năng là cô định hấp diêm Kazuma trong lúc ngủ thật và chỉ đang cố gắng che đậy nó như là một hiểu lầm mà!”
“Aqua, đừng có nói linh tinh nữa! Sao tôi lại muốn làm chuyện đó với gã này chứ! Ahhh, chết tiệt…!”
Sau mấy lời trêu chọc của tôi với Aqua, Darkness cuối cùng cũng ngẩng mặt dậy “Kazuma, cứu tôi với! Chris đang hành động kỳ lạ lắm!” Cô ấy có vẻ nghiêm túc về vụ này.
Darkness thì thầm vào tai tôi trong lúc chúng tôi đang trốn “… Tôi không biết lý do tại sao nhưng dạo này Chris hay giao du với bọn khả nghi lắm. Tôi cũng muốn nói thẳng với Chris nhưng… ummm…” Cô nàng có vẻ khó xử.
Aqua và tôi cùng nhìn Darkness và ép cô ta nói tiếp“…’Umm’ cái gì mà ‘Umm”, nếu cô không chịu kể hết thì làm sao mà bọn tôi có thể hiểu và giúp cô được chứ.”
“Umm… Nghĩ lại thì có vẻ mình cũng suốt ngày ở gần mấy kẻ không ra gì mà…” Cô ta nói một cách ngập ngừng.
“Ồ, nghe Darkness của chúng ta nói cái gì này!”
“Kazuma, giữ tay cô ta lại! Tôi sẽ buộc cho cô quả tóc hai bím và lôi cô tới hội mạo hiểm!”
Mặc dù suýt khóc vì dám gây sự với bọn tôi, mấy kẻ không ra gì, cô ta vẫn ra hiệu cho bọn tôi im lặng vì đang phải ẩn nấp.
“Vậy ra đó là lý do cô nhờ tôi à, để dùng skill ẩn nấp khiến Chris không phát hiện ra cô”
“Phải đó. Thường thì tôi không thể tới gần cậu ấy mà không bị phát hiện như thế này được…!!! Nhìn kìa! Gã đó trông thật khả nghi! …Kìa! Hắn còn lấy ra một cái túi trông cũng đáng ngờ nữa.”
Phía đằng kia, Chris đang nói chuyện một cách tự nhiên với một gã trong bộ đồ da. Mặt hắn có một vết sẹo dài và còn đang lôi ra từ cái túi đó một thứ bột màu trắng.
“… Đó là anh trai của người thợ làm bánh. Hắn vốn là một mạo hiểm giả nhưng lại ước mở được trở mở cửa hàng bánh ngọt. Hắn hay cung cấp cho mọi người bột và đường nếu có ai đó nhờ.”
“Darkness! Tốt quá rồi còn gì! Cô không phải lo lắng gì nữa rồi!” Cô nàng trông có vẻ ỉu xìu sau khi nghe mấy lời vừa rồi của Aqua.
Đột nhiên cô ta bật dậy “P-Phải rồi, tên đó chỉ là tên đầu tiên thôi! Tôi lo về tên khác hơn có!” Mặt Darkness ửng đỏ, cô ta đang cố che đậy cảm giác tội lỗi của mình “Nhìn con hẻm ở kia kìa!”
Theo chân Chris, bọn tôi tới một con hẻm tối.
Khi tôi ngó ra nhìn theo lời Darkness, tôi thấy một gã mặt một cái áo choàng trắng và cầm theo một con dao trông như đang dính chút thịt trên lưỡi dao. Chiếc áo choàng trắng cũng có vài vết bẩn, khi tôi dùng kỹ năng nhìn xa thì có vẻ như chúng là vết máu tươi…!
“Gã đó là người bán thịt gà… Ah! Hắn tặng cô ấy trứng kìa! May quá, có vẻ như Chris chỉ đang đi mua sắm thôi!”
“Được rồi Darkness, bình tĩnh lại đi. Không phải tự trách bản thân đâu, điều quan trọng là Chris không sao là được rồi.”
Có vẻ như cảm thấy tội lỗi vì đánh giá người khác qua vẻ ngoài của họ, Darkness ôm đầu và thu mình lại.
Trong lúc Aqua đang dỗ Darkness.
“Này, mấy cậu đi theo tôi cả buổi sáng làm gì thế?” Chris đột nhiên xuất hiện phía sau bọn tôi với vẻ mặt khó hiểu.
“Ha ha ha! Darkness thật là ngốc mà! Tớ là con chiên ngoan đạo của nữ thần Eris yêu công lý đó! Làm gì có chuyện tớ quen biết mấy kẻ khả nghi được chứ!” Chris cười nói vui vẻ sau khi nghe Darkness giải thích.
“Huh, thật là đáng xấu hổ… Tớ đã nghi ngờ người bạn thân nhất của mình…”
Chris có vẻ khá là phấn khởi trước một Darkness đang thất vọng “Hehehe, tớ vui lắm đó. Sau cùng thì cậu rất lo lắng cho tớ nhỉ?”
“Ugh…, tớ đã thật thiển cận khi đánh giá người khác chỉ qua vẻ ngoài của họ. Như là một tín đồ của nữ thần Eris, tớ không thể tha thứ cho bản thân được..”
Chris đặt tay lên vai Darkness an ủi “Không sao cả, kể cả khi cậu có sai lầm một chút thì đó cũng là vì bạn bè mà, nhất định nữ thần Eris sẽ tha thứ tất cả thôi.”
Trong lúc Chris an ủi Darkness với một nụ cười, Aqua lại chuẩn bị nói mấy lời không cần thiết “Cô chắc chưa? Eris thật ra là người nghiêm túc và cứng đầu một cách thái quá, có thể cô ta không tha cho Darkness đâu.”
“Này Aqua, cô ta đang trầm cảm lắm rồi đó, đừng nói nữa đi.”
Darkness vừa quỳ lạy vừa vùi mặt mình xuống đất như thể muốn trốn chạy thật xa khỏi thế giới này vậy.
Tôi hỏi Chris vài thứ mà tôi đã thắc mắc từ đầu “Chris, cô có vẻ mua nhiều thứ nhỉ, cô định nấu món gì thế?”
“Eh?! Cái đó thì..Umm..” Darkness liếc nhìn trong khi Chris cố né tránh câu hỏi.
“Bánh ngọt phải không? Cô mua bột, đường, và trứng, chắc chắn là bánh rồi! Hôm nay là ngày gì à Chris, sinh nhật ai đó chăng?” Bất ngờ nghe được, Chris và Darkness đều đột nhiên run lẩy bẩy.
… Có vẻ như Aqua động tới mấy thứ không nên động tới rồi. Sinh nhật ai nhỉ?
“Được rồi, Aqua, về nhà thôi. Tôi sẽ cho cô chút tiền, có thể là cả rượu nữa.”
Vì bữa tiệc sinh nhật bất ngờ sắp bị Aqua hủy hoại, nên vai Chris run rẩy cầu mong Aqua đừng nói gì thêm nữa, Darkness cũng vậy.
“Tôi sẽ bảo Megumin nấu một bữa thịnh soạn, nên hai người nhanh chân lên nhé.”
Thấy hai người họ có vẻ khá là nghiêm túc với bữa tiệc này nên tôi quyết định sẽ đi mua cho cô nàng một con thú nhồi bông vậy.