Một làn gió khẽ lướt qua mặt, tôi mở mắt.

Trong khi cố gắng cảm nhận về sự việc vừa diễn ra, tôi liếc nhìn xung quanh mình.

"Đây là…"

Tôi đang đứng trên một con đường đất rộng. Bên trái là một khu rừng, và bên phải là một đồng cỏ xanh mướt . Khung cảnh này có chút quen thuộc. Ít nhất, tôi nhớ rõ cái biển báo đặt gần đó, cũng như thảm thực vật trong rừng.

Tôi nghĩ rằng mình đang ở gần khu vực cấp thấp “The Forest of Beginnings” thuộc vùng ngoại ô của thị trấn khởi đầu - Ramlich.

(Tôi vừa ở thủ đô chỉ một lúc trước đó ...)

Chính xác thì chuyện gì đã xảy ra trong khoảnh khắc đó? Ngay cả khi trò chơi này "Nekomimineko" - "New Communication Online" - một cửa hàng Bugs, thế nhưng tôi chưa bao giờ nghe nói về một bug sẽ dịch chuyển bạn ngẫu nhiên đến một nơi nào đó mà trong khi bạn đang đứng yên, không làm gì cả. (Trans: Vẫn tưởng mình còn trong game à :)) )

(Có thể nó là một bug chưa được khám phá chăng?)

Trong một khoảnh khắc thì đó là những gì tôi nghĩ, nhưng sự bất thường dường như không đơn giản chỉ là thay đổi địa điểm.

“Maki?”

Tôi đưa tay lên tai gọi cho cô ấy, không phản hồi. Cuộc gọi đã bị cắt.

Chần chừ một chút, tôi quyết định gọi lại cho Maki bằng Menu.

"Menu không xuất hiện ...?"

Tôi nhận ra rằng tôi không thể sử dụng các chức năng như cuộc gọi hoặc tin nhắn nữa. Tôi đã không thể mở menu.

(Đây cũng là bug à? Nhưng nó hơi ...)

Thật kỳ lạ là tôi thậm chí không thể sử dụng điện thoại. Đó không phải là tính năng do trò chơi cung cấp, mà là một chức năng đặc biệt do chiếc VR cung cấp. Nó không phải là một cái gì đó mà một bug từ một trò chơi có thể ảnh hưởng đến.

(Vậy thì, chính máy VR có vấn đề ...?)

Lúng túng, tôi theo phản xạ cố gắng mở menu trò chơi.

Nhưng, điều đó đã không thể xảy ra.

“Chuyện gì thế?”

Vô thức lẩm bẩm với bản thân mình, tôi nhớ đến một sự việc bất thường khác.

Khi thức dậy, thứ tôi mặc không phải là trang bị của mình - thứ mà tôi đã rót cả trái tim và tâm hồn mình để thu thập. Giờ đây,tôi đang mặc một chiếc áo giáp da mỏng manh, một đôi bốt da, và một bao kiếm bằng da có chứa một thanh kiếm và một cái túi nhỏ được treo trên thắt lưng.

Không cần phải nói cũng biết, trong kí ức của tôi, đây là những trang bị xếp hạng thấp nhất. Chỉ có “Beginner” mới được phát thứ trang bị yếu đuối này khi bắt đầu trò chơi.

(Nghĩ lại thì, nơi này ...)

Tôi lại nhìn qua khung cảnh xung quanh. Nơi này thực sự trông rất quen thuộc. Dĩ nhiên! Đây là vị trí bắt đầu của Nekomimineko.

Mặc dù tôi không thể xác nhận các thanh chỉ số của mình mà không mở menu, nhưng tôi có thể nói rằng cơ thể của tôi có cảm giác khác so với trước đây. Có thể tôi đã trở lại cấp độ 1.

(Tập tin lưu của tôi không thể bị xóa… Phải không?)

Tôi lập tức lắc đầu trước câu hỏi của mình. Đúng là sẽ không lạ nếu như đó là một bug xuất hiện trong Nekomimineko, và điều đó cũng giải thích cho việc trở lại nơi bắt đầu với trang bị khởi đầu một cách bất hợp lí này. Nhưng cuối cùng, tôi vẫn không thể giải thích tại sao tôi không thể mở màn hình menu. Làm gì có bug nào như thế.

Ngoài ra, đó không phải là những điều dị thường duy nhất.

Tôi không biết giải thích thế nào, nhưng tôi đã có cảm giác gì đó về khung cảnh xung quanh. Như thể… Như thể mọi thứ tôi nhìn thấy đều chân thực hơn hẳn so với bình thường…

“!? Ai đó!?"

Tuy nhiên ,dòng suy nghĩ của tôi bị cắt đứt. Nhìn xa hơn xuống con đường, nghe có vẻ như ai đó đang hét lên.

"Chẳng lẽ là nó…?"

Suy nghĩ một lúc, ký ức ngay lập tức ùa vào não tôi.

Nếu điều này là đúng sau khi bắt đầu một trò chơi mới, thì nó hoàn toàn có thể xảy ra.

“!”

Không được, tôi không thể để nó xảy ra được. Tôi lao về phía giọng nói.

Cơ thể tôi lướt đi một cách nhẹ nhàng. Cơ thể ảo của tôi trong thế giới game có thể di chuyển nhanh hơn nhiều so với cơ thể của tôi trong cuộc sống thực. Sự khác biệt có thể được cảm nhận dễ dàng ngay cả trong trạng thái ban đầu khi bắt đầu trò chơi.

"Step!"

Nói xong, tôi “thực hiện” tên một kỹ năng được đặt trong hệ thống. Môi trường xung quanh mờ đi, và thân thể tôi cảm thấy đang bay lên với một tốc độ chóng mặt.

Trôi nổi một lúc, tôi đáp xuống, và dính phải “Stun” - choáng váng sau khi một kỹ năng kết thúc. Hết choáng, tôi bắt đầu di chuyển trở lại. (Stun: choáng)

Có vẻ như tôi có thể sử dụng kỹ năng “Step” khi dùng giọng nói. Tôi đã tự hỏi mình sẽ sử dụng các “Skill” thế nào khi không có “Menu”, nhưng sự lo lắng đó là thừa thãi.

“Step” là một trong những “Skill” cơ bản mà mọi người có thể sử dụng ngay từ đầu, nhưng với tiện ích tuyệt vời của nó đồng nghĩa với việc nó là một “Skill” không dễ dàng để thay thế. Mặc dù sự lo lắng của tôi không giảm mà còn tăng lên nhưng khi biết rằng mình có thể sử dụng “Step”, tôi thở phào nhẹ nhõm.

Khi biết điều đó, việc tiếp theo cần phải kiểm tra sẽ là…

"Highstep!"

Tôi đã cố gắng sử dụng “Skill” chuyển động tiên tiến có thể học được sau khi làm chủ “Step”, nhưng…

"…Không có chuyện gì xảy ra."

Thử nghiệm thất bại. Có vẻ như tất cả các thanh chỉ số của tôi đã được “Reset” về giá trị ban đầu.

Trên thực tế, thay vì dữ liệu được đặt lại, nó có thể đơn giản chỉ là bắt đầu một game mới thôi.

“Nó đây rồi!”

Di chuyển về phía trước trong khi xác nhận tình trạng cơ thể của mình, trước đó không lâu, tôi đã xác định được vị trí của trận chiến. Điều đầu tiên tôi thấy là một chiếc xe ngựa lớn. Một toa xe ngựa kéo theo kiểu cũ - thứ mà bạn khó có thể tìm thấy trong thế giới thực - đang đậu ở giữa con đường mòn trong rừng.

Nó đang bị bao vây bởi một đám người cầm vũ khí.

Có tổng cộng tất cả là 5 người. Người đầu tiên tôi chú ý là một phụ nữ cầm một thanh kiếm, lưng cô ấy quay về phía tôi.

Sau đó, những đường nét của bốn lizardmen cầm kiếm dần xuất hiện, lưng họ quay về phía toa xe, như thể đang cố gắng vây quanh người phụ nữ.

Thấy vậy, tôi cạn lời khi biết rằng cái thứ như sh*t đó đang xảy ra.

Đây là, không nghi ngờ gì nữa, sự kiện đầu tiên của trò chơi.

Sự kiện khởi đầu không hợp lý này được cho là nguyên nhân gây ra hơn 90% số “Beginner” chết lần đầu tiên, “Cái bẫy của Lizardmen” khét tiếng đang chờ đợi phía trước!