-Đã quá trễ rồi.
Lúc tôi tỉnh dậy, mạch thở của Ayase Amano đã ngừng hẳn, tất cả những gì còn lại chỉ là một cái xác câm lặng.
Tại một góc trường nơi tôi theo học, có một kho đựng đồ mà dường như mọi người đều đã lãng quên. Đó là căn phòng đơn sơ theo khung dựng sẵn chỉ có một ô cửa sổ để chiếu sáng.
Ráng chiều mang sắc đỏ lạ thường chiếu qua khung cửa sổ.
Căn phòng mang nặng một mùi sắt, khiến khuôn mặt tôi nhăn lại theo phản xạ.
Trước khi kịp nhận ra, trên tay tôi đã cầm một con dao. Ngay trên rìa nó, những giọt máu đen kịt đang rỉ xuống, tạo thành một vũng ở dưới sàn nhà.
Tôi không thể ngờ rằng cô ấy lại thực sự chết.
Lòng bàn tay tôi run lên do gánh nặng trước những gì mình đã làm.
Tôi phải rời khỏi đây ngay.
Dù tôi đã nghĩ như vậy, nhưng khi chứng kiến xác Amase nằm trên sàn nhà, lòng tôi lại dấy lên một sự thôi thúc.
Trong khi đã tự cảnh báo bản thân rằng mình không được làm vậy, song chỉ là tôi không thể kìm nén ham muốn của mình.
Tôi nhẹ nhàng đặt tay lên cổ cô ấy.
Đoạn nắm chặt con dao trên tay. Lưỡi dao lấp lánh màu bạc, như thể đang thèm khát máu.
Có lẽ tôi nên làm ngay bây giờ.
Tôi chậm rãi dò tìm trên cổ Ayase, tìm kiếm những khẽ hở trên các khớp xương, cùng lúc mường tượng đến hình bóng Thiên Thần.
Thực sự mà nói, trước đây tôi chưa từng giải phẫu cơ thể người, nhưng tôi đã tra cứu hầu hết thông tin thông qua mạng Internet.
Không một chút suy xét, tôi dùng dao cắt xuyên qua người cô ấy.
Tự hỏi thời gian đã trôi qua bao lâu, lần đầu tôi tới đây trời mới trở chạng vạng, nhưng đến lúc nhận ra thì ngoài kia đã tối đen như mực. Ban tầm này cổng trường ắt hẳn đã bị khóa lại.
Khi công việc đã hoàn tất, tôi quỳ xuống và trút hơi thở thỏa mãn.
Đầu cô ấy đã được tôi tách ra khỏi cơ thể, và đặt ở trên bàn một cách tôn nghiêm.
Giống như một buổi lễ long trọng.
Tôi khuỵu gối và niệm lời cầu nguyện trước thủ cấp của cô ấy, để tỏ lòng kính trọng trước một mạng sống đã bị tước mất.
Khuôn đầu Ayase sáng rực dưới ánh trăng, linh thiêng như một bức tượng nữ thần trong nhà thờ.
Vào lúc này, tôi đã khắc một lời hứa vào trong tâm mình.
Hãy hoàn thành Thiên Thần nào.
Tôi sẽ tự tay hoàn thành thiên thần của chính tôi.
Dòng máu chảy ra từ khóe mắt Ayase, sáng ngời như những giọt nước mắt.
Khung cảnh này, chỉ có vầng trăng lưỡi liềm trên đỉnh đầu làm chứng nhân.
============================================================
Kịp làm chương 1 không nhỉ. Thôi nhá hàng trước vậy.