Anh không sợ chết. Tất cả những gì anh muốn chỉ là được gặp lại em thêm lần nữa thôi.

Đó chính là cảm nhận của tôi sau khi đọc bức thư của cô ấy. Bạn gái tôi, Mikadzuki Hikari đã qua đời cách đây ba tuần. Cô ấy đã qua đời ngay sau lễ tốt nghiệp trung học mà thậm chí bản thân còn chẳng thể tham gia.

Nằm viện trong một thời gian dài, cô cũng tự biết mình không còn nhiều thời gian nữa.

Cuối tháng 12 năm ngoái, thời điểm chúng tôi vẫn đang tận hưởng những ngày tháng cuối cùng học cao trung và thậm chí còn được khuyến khích vào chung một trường đại học nữa. Thế rồi cổ cảm thấy sức khỏe của mình có vấn đề và đến bệnh viện để kiểm tra. Tuy nhiên, lúc đó đã quá muộn mất rồi. Thời gian còn lại của cô đang bị căn bệnh đó gặm nhấm một cách chóng mặt.

Sau đám tang, tôi được mẹ cô ấy giao cho một thứ gì đó.

Đó chính là bức thư mà cô viết cho tôi, đó không phải là mấy bức thư mà các cô gái thường gửi đính kèm thêm mấy kí tự dễ thương đầy màu sắc đâu. Đó chỉ là một phong bì trắng trơn, không có bất kì hình ảnh nào cả. Sự kiêm tốn của bức thư đúng là phông cách của cô ấy rồi.

Tôi mở bức thư ra và nhìn vào những dòng chữ cuối cùng được cô ấy viết trên thư.

“Gửi Hino. Nếu em chết, em muốn anh đi theo em.”

Tôi ước rằng nó không được bắt đầu như này.

Không hình thức, không hoa mĩ, chỉ thẳng thắn viết ra những gì mình muốn mới chính là cô. Không còn ai khác ngoài cô có thể viết được một bức thư thế này.

“Em không thể nói rằng hãy sống tốt sau khi em ra đi, hay nói rằng anh hãy tìm một người khác để yêu và sống hạnh phúc được. Em không muốn anh được hạnh phúc khi ở bên bất cứ ai ngoài em cả. Thật ích kỉ phải không? Nhưng anh là người đã yêu em vì thế nên đây là trách nhiệm anh phải gánh. Hơn nữa, em chắc rằng anh đang nghĩ tới việc chết vì em [note35568]. Vì thế nên anh nên theo sau em đi.”

Tôi tự hỏi nếu để người khác đọc bức thư này thì họ sẽ cảm thấy sao. Liệu họ có nghĩ cô ấy là một người con gái tồi tệ không nhỉ? Nhưng có một điều chắc chắn, đây chính là người tôi yêu.

Cô ấy có một khuôn mặt xinh đẹp, nhưng cũng khá hoang dã và lập dị. Cô ấy thường được người khác gọi là “đồ giả tạo” bởi vì ngoại hình và nội tâm cô ấy không giống nhau cho lắm.

Ban đầu, tôi cũng nghĩ cô ấy là một cô gái kì lạ. Nhưng mặt khác, tôi bị thu hút bởi chính sự tự do đó.

Tôi đã bị cuốn theo đến nỗi có suy nghĩ “Được thôi, anh sẽ đi theo em.” ngay sau khi đọc xong câu đó

“Nhưng trước khi chết, em biết mình vẫn còn cơ hội. Em biết được mình có cơ hội để thay đổi số phận này.”

Mắt tôi đang dõi theo từng dòng chữ của cô ấy chợt dừng lại ngay ở đó. Có cơ hội sao? Liệu anh có thể sửa chữa được số phận của em không?

Tôi không biết cô ấy đang nói về cái gì nữa. Đúng là cô ấy hay nói những điều kì lạ, nhưng lần này cô ấy đang nói tới một thứ thực sự điên rồ.

“Anh có thể thiết lập lại số phận của em đấy. Có một sức mạnh bí ẩn như vậy trên thế giới này.”

….Là thật sao.

Cô ấy đang nói cái gì vậy.

“Em ước rằng mình có thể sử dụng nó trước khi ra đi, nhưng có vẻ như không thể thiết lập lại cho tới khi đạt được cái kết. Đó là lý do đến tận bây giờ em vẫn chưa nói cho anh. Nhưng giờ thì em cũng đã nói rồi nên không sao đâu.”

Cũng có đôi chút nhẹ nhàng trong đây, đúng là phong cách của cô ấy mà.

“Có một người biết rất nhiều về sức mạnh này. Em sẽ chỉ cho anh biết nơi có thể tìm được anh ta và anh sẽ có thể giải được câu đố cần thiết cho việc thiết lập lại. Sau đó, anh có thể dùng sức mạnh ấy để thiết lập lại và gặp em lần nữa.”

Thình thịch….

Trái tim này tuy chưa hề ngừng đập, nhưng đã một thời gian rồi kể từ lần cuối tôi cảm nhận được nó. Đây là lần đầu tiên sau một thời gian dài tôi cảm thấy trái tim mình nhảy loạn nhịp như này.

Hãy đến gặp em thêm một lần nữa, ư? Em bị có bị ngốc không vậy. Sao có thể được chứ, bởi vì khi một người chết đi, họ sẽ không sống lại được nữa. Đó là kiến thức phổ thông mà. Một khi bạn chết, sẽ chẳng ai gặp lại bạn được nữa. Vì vậy, tôi sẽ không bao giờ có thể gặp lại cô ấy nữa.

Nhưng sau những lời đó, có một ghi chú về “Người biết nhiều về Thiết lập lại” cùng với nơi ở của anh ta. Không có tên, không có danh tính, chỉ là một địa chỉ được viết ra thôi.

Đó là chính xác những gì tôi muốn.

Nó là điều không thể. Bạn không thể gặp lại một người đã chết. Tuy nhiên, cô ấy muốn tôi giải câu đố đó. Cô ấy yêu cầu tôi thực hiện việc Thiết lập lại. Tôi ước gì tôi đã không bối rối như vậy, nhưng bức thư đã kết thúc với nhưng lời này.

“Nếu không thể làm điều đó thì anh sẽ phải theo bước em.”