Thật ra, có những thứ cũng chẳng đắt đỏ gì, từ mấy viên bi thủy tinh vài đồng đến trang sức tiền triệu, tôi đều cất giữ cẩn thận như nhau. Có lần dẫn Triệu Cảnh Thành đến xem, ngay cả thiệp mời anh ấy gửi tôi cũng không vứt. Anh ấy thấy vậy thì cười, rồi lại thở dài, sau đó nhìn tôi thật sâu, vẻ mặt có chút đắc ý, kiêu ngạo như mèo vểnh đuôi, anh nói: "Nhan An Thanh, em xong rồi, có phải em thích anh rồi không?"

Tôi giả vờ không nghe thấy.

Có lẽ vì tôi đã từng rất nghiêm túc thích một người, nên tôi không bao giờ chà đạp tình cảm của người khác.

Huống chi, cái cảm giác luôn được người khác nhớ đến này cũng không tệ.

Sau khi phim mới của anh ấy ra mắt, tin đồn tình cảm giữa anh ấy và nữ chính cũng rầm rộ. Lúc cao trào nhất, anh ấy đã giấu công ty quản lý để tuyên bố: Đã có bạn gái ngoài ngành.

Fan của anh ấy khóc than, fan couple nghiến răng nghiến lợi, quản lý vì nể thân phận Hàn gia của anh ấy nên cũng không dám nói nặng lời, chỉ có tôi là không chút nể nang mà mắng anh ấy: "Triệu Cảnh Thịnh, anh bị ngốc hay sao vậy?"

Dù anh ấy công khai chuyện tình cảm, nhưng anh ấy bảo vệ thân phận của tôi rất kín kẽ, vô số người tìm kiếm trên mạng cũng không thể nào moi ra được thân phận của tôi.

Tôi mắng Triệu Cảnh Thịnh không phải vì sợ anh ấy công khai thân phận của mình, chỉ là cảm thấy anh ấy không cần thiết phải làm vậy.

Dù sao sự nghiệp của anh ấy đang trên đà phát triển.

Hơn nữa, cả hai chúng tôi đều biết, chúng tôi sẽ không kết hôn.

Bên kia im lặng rất lâu, mới nói: "Nhan An Thanh, anh chỉ muốn mang lại cho em cảm giác an toàn, có lẽ em không cần, nhưng anh không muốn sau này khi em nhớ lại chuyện cũ giữa chúng ta, em sẽ cảm thấy tình cảm chỉ có vậy. Anh chỉ muốn cho em tất cả những gì anh có thể."

"Hơn nữa, anh cũng không muốn lừa dối người hâm mộ và fan couple. Họ đều là những cô gái trẻ, nếu không phải thật thì đừng lừa gạt sự yêu thích và mong chờ của họ."