Riku leo cầu thang, đặt chân lên vọng lâu của ngôi đền.
Trong buổi chiều tà, nước biển quanh đảo chuyển sang màu cam rực rỡ. Sau khi ra lệnh cho những con quỷ đồng hành rời đi, Riku dựa người vào rìa vọng lâu. Mái tóc đỏ cận sắc hoàng hôn tung bay theo những cơn gió biển. Vừa đưa tay ép mái tóc xuống cho khỏi bay, Riku vừa nhìn biển với vẻ khó chịu. Với cô, biển đồng nghĩa với những ký ức không hề đẹp đẽ. Phải làm nhiệm vụ này càng lâu, cô càng căm ghét nó hơn.
“Hóa ra em ở đây, tiểu thư. Làm tôi cứ tìm mãi.”
Giọng nói vang lên sau lưng càng khiến cô bực bội hơn. Vrusto cầm ống nhòm bước đến. Bất chấp tình trạng hiện tại, nụ cười nhạt vẫn không hề biến mất khỏi gương mặt hắn. Riku nhíu mày.
“Có chuyện gì à?”
“Em ngốc hả? Tất nhiên là có chuyện rồi. Chúng ta cần tìm cách đối phó với chúng.”
Vrusto dòm qua ống kính ngòm. Hắn có thể nhìn thấy những con tàu có đường viền khó chịu ở mọi hướng.
Bây giờ, đảo Sherr đang bị bao vây bởi mười tàu chiến.
Chúng đến vào lúc bình minh.
… Cách đây vài ngày, sau khi xử lý đám Trừ quỷ sư còn sống sót, họ đã lập tức bắt tay vào việc tìm kiếm vương miện của Quỷ vương. Nhưng việc tìm kiếm một thứ giống vương miện trong kho báu khổng lồ chất đống đến tận trần nhà là một việc vô cùng tốn công phí sức. Căn phòng chứa đầy kho báu đến nỗi đám Trừ Quỷ sư trong ngôi đền có thể được gọi là những người “tiết kiệm” bất chất vẻ xa hoa mà chúng thể hiện. Mất ba ngày ba đêm, họ vẫn không thể tìm thấy vương miện đó.
Vào khoảnh khắc cảm giác phát ói trước đống núi vàng núi bạc đã cản trở nhiệm vụ trào lên cổ họng Riku, cô nhận được báo cáo về việc Fert đã thất thủ và lực lượng của đám Trừ Quỷ sư đang tiếp cận.
“Chà, chúng ta nên làm gì đây…”
“Tấn công chúng? Chúng ta có tàu chiến thu được từ lũ Trừ Quỷ sư mà.”
“Một kế hoạch tồi tệ.”
Riku bác bỏ ý kiến của Vrusto. Hắn nhìn thoáng qua những tàu chiến đang neo đậu ngoài khơi hòn đảo.
“Tin Fert thất thủ vừa đến tai em thì chúng tới. Điều đó có nghĩa là chúng đã bắt đầu di chuyển đến đảo Sherr ngay khi chiếm được Fert.”
“Ý anh là chúng đang kiệt sức và bây giờ là một thời cơ tốt để chiến đấu với chúng?”
“Rất khó để chiến thắng những người sung sức và giỏi hải chiến trên biển. Em không biết à?”
Riku từng đọc những cuốn sách về chiến lược quân sự. Vì vậy, cô có một số kiến thức về các trận hải chiến. Tuy nhiên, cô hoàn toàn là tay mơ trong lĩnh vực này. Tất nhiên, cô sẽ không dùng lý do thiếu kinh nghiệm như một cái cớ tránh chiến.
Không làm điều gì đó chỉ vì thiếu kinh nghiệm cũng giống như việc bạn không thể giải một bài toán chỉ vì chưa bao giờ học trên lớp vậy. Nhưng bây giờ, nó không phải chuyện cốt yếu nhất.
“Vấn đề là… Tại sao chúng lại đến vào lúc này?”
“Bởi vì… chúng ta xâm lược? Nhưng quả thực, chuyện này rất lạ.”
Câu hỏi của Riku khiến Vrusto bối rối khoanh tay.
“Sau khi chiếm Fert, những công tác cần chuẩn bị cho cuộc chiến tranh tiếp theo sẽ mất nhiều thời gian… Nhưng chúng lại thực hiện quá nhanh. Chẳng lẽ chúng đã lên sẵn kế hoạch tiến công đảo Sherr ngay sau khi chiếm Fert sao?”
“Đó chỉ là phỏng đoán của em thôi.”
Giả như phỏng đoán này là chính xác, điều đó đồng nghĩa với việc tin tình báo về vị trí vương miện Quỷ vương là sai lầm. Họ chỉ có thể tìm thấy những thứ tương tự dù tốn công tìm kiếm như thế nào đi chăng nữa.
“Có vẻ đây là một chiến lược dụ Quỷ với mục đích tiêu diệt phần lớn lực lượng của chúng ta chỉ trong một trận đánh nhỉ? Có lẽ chúng định tấn công ngay sau khi chúng ta kiệt sức trong cuộc chiến với ngôi đền… Có điều, đám thủ đền đã thua quá nhanh, vượt quá toan tính của chúng? Những con tàu mà chúng ta thu được có số lượng đầy đủ, và không hề bị hư hại. Rốt cuộc thì chúng không được dùng để chiến đấu với ai.”
“... Ý em là không nên tấn công ngay lúc này?”
“Những con tàu mà chúng ta thu được là tàu của Trừ Quỷ sư đấy?”
Riku và đám thuộc hạ của cô không rành rẽ về những con tàu được sử dụng bởi Trừ Quỷ sư. Kẻ thù thì khác. Chúng không chỉ quen thuộc mà còn có đầy đủ kiến thức về ưu điểm và nhược điểm của những con tàu. Nếu họ, những người thiếu kiến thức về tàu thuyền, lại sử dụng tàu thuyền để tấn công những người hiểu rõ về chúng, thì thật quá nguy hiểm. Ý định dùng tàu buôn để tránh hải chiến hóa ra là một lựa chọn tồi tệ. Riku thở dài một hơi.
“... Vấn đề là, tại sao chúng không chủ động tấn công?”
Một ngày đã trôi qua, chúng không hề có dấu hiệu đổ bộ lên đảo. Tất nhiên, những người lính Quỷ luôn theo dõi sát sao để phòng trường hợp tấn công ban đêm. Tuy nhiên, mọi thứ vẫn yên bề như thế. Những con tàu chỉ tiếp tục vây đảo như thể muốn cầm chân họ.
“Bởi vì chuyện này không nằm trong dự tính của chúng… nên chúng chỉ có thể bao vây?”
“Chúng sẽ chẳng đạt được lợi thế nào khi bao vây chúng ta cả. Rốt cuộc thì đám Trừ Quỷ sư đó đang nghĩ gì vậy?”
Đó là lý do khiến họ lo lắng. Cũng như không thể thực hiện bất kỳ kế hoạch nào. Riku hy vọng mình sẽ tìm ra được phương án nào đó khi quan sát đội hình của bên Trừ Quỷ sư từ nơi cao. Tuy nhiên, cô không nhận được bất kỳ thông tin hữu ích nào. Điều duy nhất cô có thể xác nhận là những con tàu được neo đậu ở cùng một khoảng cách, không quá gần cũng không quá xa.
“Nếu không thể chiến đấu trên biển thì chúng ta phải làm gì đây? Hay em định ép chúng phải đổ bộ?”
“Tôi sẽ làm như thế. Trong trường hợp xấu nhất. Rốt cuộc thì đó là chuyện duy nhất chúng ta có thể làm… Hoặc chúng ta sẽ phải tìm biện pháp rút về Perikka.”
Rất khó để vượt qua những con tàu chiến bằng tàu buôn không được lắp đặt vũ khí. Nếu dùng một hoặc hai con tàu làm mồi nhử, họ có thể trốn thoát. Tuy nhiên, cô sẽ phải hy sinh những người lính trong quân đội Quỷ vương, thậm chí bị bêu danh như kẻ đã từ bỏ binh lính của mình để trốn thoát. Chưa kể, điều này sẽ khiến danh tiếng của Leivein bị bôi bác. Cô tuyệt đối sẽ không sử dụng lính của mình như vậy.
Nếu có quân tiếp viện, tình thế trận chiến sẽ thay đổi. Cảng Perikka vẫn chưa bị Trừ Quỷ sư chiếm lại. Biết đâu sẽ có quân tiếp viện thì sao. Tuy nhiên, cô không nghĩ Charlotte sẽ gửi quân tiếp viện cho mình. Hình ảnh Charlotte nhìn cô bằng ánh mắt khinh thường và nói “Chuyện dễ như thế cơ mà. Mi phải tự giải quyết chứ!” bỗng hiện lên trong đầu Riku.
Cô thở hắt một hơi thật dài.
“... Chúng ta sẽ gửi báo cáo cho lực lượng chính của quân đội Quỷ vương.”
Họ đang ở trên một hòn đảo giữa biển. Riku không thể dùng Roppu cho trường hợp này. Vì thế, cô bất đắc dĩ giao lá thư cho một con quỷ có thể ẩn náu lâu dài trong biển. Đó là một con quỷ giống như hải mã; một loài sống ở biển Bắc. Một thứ mà em trai cô từng luôn miệng nhắc đến. Sau khi cầm bưu kiện bằng bàn tay (vây) to, con quỷ giống như hải mã lặn xuống kênh thoát nước và chuồn ra biển.
Vrusto liếm mũi và lẩm bẩm vô trách nhiệm.
“Xem ra chúng ta sẽ phải thực hiện một cuộc tấn công tự sát, chết trong danh dự hoặc chờ quân tiếp viện rồi.”
“Chậc, tôi không định chết ở xó này đâu? Chết trên một hòn đảo của Trừ Quỷ sư… Điều đó khiến tôi cảm thấy buồn nôn.”
Riku lẩm bẩm như đang tự nhủ. Phải tìm ra cách nào đó. Cô nhìn những con tàu quanh đảo. Vào lúc đó, lời tiên tri của Sibyl vang bên tai cô. Cô gạt những suy nghĩ ấy sang một bên và lắc đầu.
“Tôi sẽ không chết ở chỗ này.”
Mặt trời đang chìm xuống biển. Mặt trăng mọc lên, thế chỗ mặt trời. Dần dần, mặt trăng bắt đầu bị nhật thực bao phủ. Họ không gặp vấn đề với ánh sáng. Tuy nhiên, một cuộc tấn công bất ngờ vào ban đêm có thể đến bất cứ lúc nào. Sự căng thẳng và cảnh giác vào đêm cũng lớn hơn ban ngày rất nhiều. Bây giờ, Riku sẵn sàng làm bất kỳ chuyện gì để mọi sự kết thúc càng sớm càng tốt.
Ngửi mùi hương từ biển, thứ mùi mà cô chẳng thể làm quen, Riku tiếp tục suy nghĩ.
✤✤✤
Cùng lúc đó, một hội nghị quân sự đang diễn ra trong lâu đài Quỷ vương.
Thành phố Fert bất khả xâm phạm đã thất thủ. Edgar Zerrik dũng mãnh và có khả năng phá hủy mọi chướng ngại vật đã chết trong cuộc chiến. Tiếp theo là báo cáo đảo Sherr đang bị tàu chiến bao vây.
“Lúc này, lực lượng ở đảo Sherr là quân đội thứ ba dưới quyền Barusak Riku. Họ đều là thuộc hạ của tôi.”
Rudogar Gortoberuk cụt tay lên tiếng trong cuộc họp. Ông đập mạnh tay còn lại xuống bàn để thể hiện sự phản đối của mình. Sức mạnh khiến trà tràn khỏi cốc. Những chỉ huy khác quay đầu nhìn ông.
“Tôi yêu cầu quân tiếp viện, bằng mọi giá.”
Tuy nhiên, yêu cầu của Gortoberuk chỉ khiến những quỷ có mặt tại đây cau mày. Họ im lặng, không nói một lời, tựa như thể bị đè nặng bởi một thứ gì đó. Gortoberuk chỉ vào một Quỷ có cánh tay hổ.
“Này, cặn bã… Vẻ mặt khó chịu ấy là sao? Nếu mi có ý kiến với ta thì hãy nhổ nó ra!”
“Tôi… tôi cho rằng chúng ta nên điều quân tiếp viện.”
Katie Foster bị gọi tên đứng lên, nói một cách gượng gạo.
“Tuy nhiên, trước những vấn đề mà chúng ta đang gặp phải, điều đó là không thể. Hạm đội của chúng ta không đủ lớn để gửi tiếp viện cho một hòn đảo bị bao vây bởi mười tàu chiến Trừ Quỷ. Đặc biệt là khi cảng Fert thất thủ và chúng ta cần củng cố lại hàng phòng thủ ở cảng Perrika. Chúng ta hoàn toàn không đủ quân để tiếp viện cho họ.”
Katie siết chặt nắm tay. Nét mặt thất vọng. Cô thực sự muốn cứu Riku, người mà cô xem là chiến hữu. Tuy nhiên, vào thời điểm này, cô không cho phép mình bị cuốn theo cảm xúc. Quyết định đó sẽ gây hại cho đội quân Quỷ Vương. Vì thế, cô đành phản đối suy nghĩ của Gortoberuk.
“Chết tiệt… Mấy người quên rằng Barusak Riku đã lập được những công lao gì hay sao? Ai là người đã chiếm lại Myuuz? Đã bảo vệ lệnh bà Charlotte của chúng ta? Đã đạt được chiến công vĩ đại ở Calcutta? Đó chính là trung tá Barusak Riku! Các người muốn mặc cho một chiến sĩ xuất sắc như thế đi tới chỗ chết hay sao!?”
“Chúng ta vẫn còn những người lính ưu tú khác.”
“Đúng thế. Chúng ta đâu chỉ có mỗi một con người đó. Có rất nhiều quỷ xuất sắc đến có dòng dõi cao quý mà? Một con người chẳng đáng để được quan tâm như vậy.”
Những tướng lĩnh chỉ huy luôn giữ im lặng bắt đầu phản đối Gortoberuk. Rốt cuộc thì Gortoberuk đã thất sủng. Danh tiếng của ông đã bị suy giảm đáng kể. Cho dù tình thế không nghiêm trọng như vậy, Gortoberuk cũng không có cách nào xoay chuyển được tình hình.
“... Thưa lệnh bà Charlotte, chúng ta có nên gửi sứ giả yêu cầu họ cố gắng chiến đấu cho đến chết không?”
Katie hỏi ý kiến của Charlotte. Em gái Quỷ vương không hề nói gì. Một lúc sau, cô mới chuẩn bị mở miệng. Đúng lúc này, một giọng nói vang lên, chen ngang những gì cô định nói.
“Không, chúng ta nên phái quân tiếp viện.”
Tuyên bố trái ngược với tất cả những lời nói từng vang lên trong đại sảnh. Gortoberuk mang đôi mắt tràn đầy hy vọng nhìn về hướng phát ra âm thanh. Những kẻ phản đối cũng bắn tia mắt khó chịu về phía con quỷ đã phát biểu. Thay mặt những người khác, Kaite lo lắng hỏi.
“Trung tướng Adlar… Ngài có kế hoạch gì sao?”
Trung tướng Leivein điềm tĩnh, không chút e sợ, đứng lên và chỉ vào tấm bản đồ được trải trên bàn.
“Chúng ta có thể gửi tiếp viện bằng các tàu đang hạ neo ở Perrika.”
“Nhưng… nhưng chúng ta chỉ có thể triển khai tối đa hai đến ba tàu. Số lượng ấy không đủ để chống lại mười tàu của Trừ Quỷ sư.”
“Không có cuộc bao vây nào hoàn hảo cả. Chắc chắn phải có một lỗ hổng ở đâu đó… Hơn nữa, đây là tình huống mà chúng ta cần phải gửi quân tiếp viện. Nó đáng để chúng ta phải mạo hiểm. Bởi nó liên quan tới phẩm giá của quân đội Quỷ Vương.”
Những lời ấy khiến phòng họp im lặng như tờ. Một con quỷ đang nói rằng họ nên giúp đỡ một con người bằng mọi giá. Thậm chí còn nhắc đến vấn đề phẩm giá. Tuy nhiên, ánh sáng xanh rực rỡ trong đôi mắt Leivein đã khiến mọi người phải ngậm miệng. Trong sự im lặng đó, Leivein tiếp tục.
“Trung tá Barusak Riku không chỉ đến đó để chiến đấu. Cô còn mang trong mình sứ mạng tìm kiếm vương miện Quỷ Vương. Chúng ta bắt buộc phải lấy được vương miện. Bởi thứ ấy sẽ ảnh hưởng lớn đến tình hình hiện tại của chúng ta.”
Ai cũng quan tâm tới vị trí của vương miện. Lúc này là cơ hội hoàn hảo để đoạt lại vương miện từ tay Trừ Quỷ sư. Họ không thể, tuyệt đối không thể bỏ qua điều đó.
Leivein ngồi xuống chiếc ghế, lặng lẽ nhắm mắt, mặc cho những người khác bàn bạc.
“Quả… quả thực… Nếu chúng ta nghĩ mục đích việc gửi quân tiếp viện là để đoạt lại vương miện Quỷ vương chứ không phải cứu người… thì việc gửi vài tàu chiến từ Perrika đến đảo Sher cũng đáng mà?”
“N-nhưng… chúng ta không có sĩ quan chỉ huy hay binh lính am hiểu hải chiến. Họ sẽ phải đối diện với mười tàu chiến cùng một lúc đấy?”
“Việc này là không thể!”
“Không! Dù thế nào đi chăng nữa… Chúng ta cũng phải làm điều đó!”
“Im lặng!”
Giọng nói lạnh lùng của Charlotte vang lên. Mọi người im lặng ngay lập tức. Không ai dám chống đối mệnh lệnh từ cô. Charlotte gật đầu hài lòng, quét ánh mắt qua gương mặt của từng con quỷ trong phòng họp. Cái nhìn đầy quyết tâm cho thấy cô đã ra quyết định cuối cùng cho cuộc họp này.
Mọi người đều chờ đợi lời nói từ Charlotte. Giữa sự thinh lặng tới lạ lùng ấy, âm thanh nuốt nước bọt của Gortoberuk vang lên rất rõ ràng.
“Sau khi lắng nghe ý kiến của mọi người… Umu. Đối với vấn đề tiếp viện đảo Sherr, quyết định của ta là…”