Đầu tiên, sắc màu.
Toàn bộ sắc màu nuốt trọn hắn.
Và mọi giác quan khác, thính giác, khứu giác, xúc giác, nội tạng- không, mọi thứ. Mọi thứ đều đang nhấn chìm hắn.
Mọi thứ, như là hỗn hợp của mọi thứ hợp lại trong sự hỗn loạn và tiến ập vào như một cơn bão.
Cảm giác như thời gian đã trôi qua vô tận – nhưng đó chỉ là một khoảnh khắc nhất thời
Vô hạn sắc màu cuối cùng cũng đã thành hình. Ban đầu nó chỉ là một vụ nổ màu sắc, nhưng những gì mà hắn ta thấy hiện giờ là vô số khung cảnh khác nhau.
Cùng với sự thông tuệ của riêng mình, hắn lĩnh hội nó cùng với cơn lũ của giác quan. Giờ hắn đã biết tất cả mọi thứ.
Những gì hắn đang nhìn thấy bây giờ - những gì hắn đang nhận thức được là “thế giới”. Toàn bộ không gian và thời gian đang mở rộng trước mắt.
Niềm vui sướng, sự ngất ngây đang bao trùm hắn. Tại thời điểm này, hắn gần như đạt đến sự toàn trí. Mất đi xác thịt, linh hồn thăng hoa và giờ hắn đã vượt qua cả nhân loại.
Sắc màu lại bùng nổ một lần nữa, một cách dữ dội, và im lặng.
Khi ý thức được hình thành trở lại, một khung cảnh chiến trường đang ở trước mắt.
Những người trông như các chiến binh đang chiến đấu, hắn biết thiết bị đang ở trên hông của họ.
Sengoku Driver, một hệ thống được phát triển bởi một thiên tài trẻ tuổi nào đó, lý do mà hắn đang ở đây. Nếu vậy, các chiến binh đó có giống như khái niệm của Armored Rider không ?
Nhưng đó chưa phải tất cả, có những người khác nhau đang chiến đấu trong lớp mặt nạ và áo giáp. Trên hông có một thiết bị giống như Sengoku Driver, nhưng đó lại là một hệ thống khác mà hắn không biết về nó.
“Thế giới của các võ thần – ta có nên gọi như vậy không nhỉ ?”
Ngạc nhiên khi nghe thấy một giọng nói từ đâu đó, hắn đột ngột quay lại. Trước khi hắn kịp nhận ra, một người đàn ông lạ mặt đang đứng ở đó.
“Khi các khả năng giao nhau, đôi khi một thế giới như vậy lại hình thành. Chà, ngươi có thể xem nó như ảo ảnh.”
Người đàn ông đang nói chuyện một cách thản nhiên. Tuy nhiên, bằng với các giác quan đã vượt xa giác quan của nhân loại, hắn có thể cảm nhận được sự hiện diện kỳ lạ của người đàn ông.
Người đàn ông này không phải là một con người. Không, ngay từ bàn đầu người này vốn dĩ đã không phải là một sinh vật sống. Đó có thể là một thực thể siêu nhiên, khái niệm, chúa, ác quỷ, … hoặc bất cứ gì.
" ... Ông là ai ?
“Bây giờ chẳng có ích gì khi hỏi tên ta ở đây cả, ta chỉ đơn là chính ta thôi. Nếu mà buộc phải nói ra thì … ta đã từng được gọi là con rắn”
Trong một khoảnh khắc, hình dạng của người đàn ông đó biến thành một thứ gì đó giống như một con rắn … hoặc gì đó cảm giác như vậy. Một con rắn của vườn địa đàng đã lười dối con người và khiến họ chạm tay vào trái cấm.
Nhưng ngay cả sự phỏng đoán đó cũng không đúng. Danh tính thực sự của người đàn ông này là một thứ gì đó nằm ngoài sự hiểu biết của con người. Con người có lẽ sẽ không bao giờ biết hết về người đàn ông này, kể cả hắn, kẻ đã vượt xa nhân loại.
“Nhưng ta không quan trọng là ai, đó không phải là vấn đề. Điều quan trọng là ngươi đang ở ngay trước mặt ta hiện giờ, Kudo Kugai.”
“Tại sao ông lại biết tên tôi …”
Hắn-Kudo đã hỏi nhưng người đàn ông đó không trả lời. Thay vào đó người đàn ông lại chỉ vào nơi xung quanh eo của Kudo.
“Sức mạnh của Helheim mà ngươi đã sử dụng trong cuộc thí nghiệm ban đầu về Sengoku Driver của mình … nó được gọi là Lockseed đúng không ? Kết quả là ngươi đã chết như một con người, nhưng sự tồn tại của ngươi đã đạt đến một chiều không gian cao hơn, giống như Vu nữ khởi nguyên. Thú vị phải không ? Ngươi giống như một Kougane của nhân loại vậy.”
“… Kougane ?”
Kugai không hiểu người đàn ông kia đang nói gì. Nhưng hắn chỉ biết một điều: người đàn ông này, kẻ tự gọi mình là “con rắn” đang cố gắng hướng hắn tới một cái gì đó.
“Hiện tại ngươi đã có sức mạnh sánh ngang với một Overlord. Ngươi tính sử dụng sức mạnh đó như thế nào ?”
“Tôi …”
“Nếu ngươi đang cố hướng đến cái đích cuối cùng của sự tiến hóa, ta sẽ cho ngươi biết về những tiềm năng của nó.”
Trong tay của người đàn ông đang cầm một thiết bị giống như phần mở rộng của Sengoku Driver và một Lockseed màu đỏ như máu
Bàn tay đang dang ra – sự cám dỗ của con rắn – hắn. Kudo Kugai …
“… Đúng vậy, ta sẽ luôn dõi theo tất cả các ngươi.”
Con rắn nở một nụ cười.