Lên chap mới r nha (Khén)

---------------------------------

Cô bạn thân gọi ‘anh’ một cách thân mật cùng chàng trai kia đập vào mắt Mahiru, không hiểu sao cô lại đứng từ xa lén lút quan sát hai người.

‘’Vậy anh bị anh Aoi cho leo cây à? Tội nghiệp quá~, a ha ha- !’’

‘’Nói vậy thì chí ít cũng phải tỏ ra thương tiếc đi chứ…..’’

‘’Vậy nên anh đành phải đi về nhỉ, mà bất ngờ thật, em cứ nghĩ anh Aoi đẹp trai và chín chắn hơn cơ-‘’

‘’Cha nội đó từ lúc gặp lần đầu đã như vậy rồi’’

[Anh bảo là vì hôm nay đi chơi với chị Aoba nên không ăn cơm vậy mà……..]

Có vẻ như là Yuu đang bị cô nàng đẹp mã kia xoay như chong chóng

mà không thể khống chế được, Mahiru rơm rớm lau những giọt nước mắt tưởng tượng. Sau đó thì vừa hướng ánh nhìn xa xăm vừa nghĩ ‘’Ngày mai chị Aoba thể nào cũng cáu lắm cho coi’’.

‘’Hê~. Vậy hôm nay ở lại nhà Mahiru à?’’

‘’Vâng, à nói thế thôi nhưng ngủ lại thì chỉ có mỗi em thôi, Hiyori và Yukiho về nhà như mọi ngày đó-‘’

‘’Vẫn như mọi ngày nhỉ, mà Akabane vẫn ổn hả? Mai vẫn phải đi học đúng không?’’

‘’Không, hôm nay bố mẹ em không có nhà, với lại em cũng chưa ở lại nhà Mahiru bao giờ, vậy nên mới nghĩ

là ‘’ đi thôi !’ đó anh.’ ‘’

‘’Hờ hờ, thích nghi dễ dữ nhỉ, mà Mahiru cũng cho phép rồi.’

Trông hai người kia có vẻ thân thiết ghê á……..Mà Aki, sao cậu lại nói như thế hử!? Đến tớ còn sử dụng kính ngữ tử tế vậy mà-!]

Không hiểu sao nhưng bực quá ‘’mưuuuuu‘’, Mahiru cau mày. Lúc này, Mahiru lỡ ghen tị với thái độ tự do của Aki. Với một người được dạy là sử dụng kính ngữ với người lớn tuổi là điều đương nhiên như Mahiru thì việc này không thể bắt chước được.

Nhân tiện thì Aki là kiểu người mà có thể thân thiện tiếp cận bất kì ai, nhưng vẫn luôn phân biệt rõ ràng. Với giáo viên chủ nhiệm hay giáo viên dạy thêm mặt dữ tợn cũng sử dụng kính ngữ tử tế. Nói cách khác, Aki dùng giọng cợt nhả với Yuu thì em ấy đoán Yuu là người không nguy hiểm.

[Mahiru mà cứ chần chừ mãi như này-………. Mình sẽ nhận lấy anh ấy luôn cũng nên ấy]

‘’[!? S-sao mình lại nhớ ra cái gì thế này, tôi ơi !?]’’

Lỡ nhớ lại lời nói đùa của Aki ở hội thao, Mahiru vội vàng lắc đầu. ‘’Nhận lấy’’ hay cái gì đi nữa, Yuu là của Mahiru đi nữa cũng chả có gì cả. Vậy mà lại cảm thấy lo lắng kì lạ, những suy nghĩ kì lạ bay ra trong đầu.

‘’Mà anh ơi, anh cầm đồ gì vậy?’’

‘’? Cái này à? Nguyên liệu nấu ăn anh mua ở siêu thị đó.’’

[Hửm……… ? Vừa mới thứ 7 đi mua nên trong tủ lành vẫn còn nguyên liệu mà……..]

Yuu nhớ ra bên trong tủ lạnh mà sáng nay cũng vừa nhìn, cậu ta nói với vẻ hơi tiếc nuối ‘’ Thực ra thì’’.

‘’Mãi mới có thời gian nên nếu Mahiru rảnh, anh định cùng nấu món mới nên mới đi mua thôi’’

‘’Ơ, vậy ư- ?’’

[Ueeeee !? L-Là như vậy sao anh ơi!?]

Biểu cảm của bé Mahiru dần trở nên khó coi, hỗn loạn giữa sự tiếc nuối khi bỏ lỡ cơ hội hiếm và niềm vui khi bản thân được rủ đi nếu có thời gian. Dù Mahiru nghỉ rằng‘’Nếu vậy thì gửi mail phát là được mà!’’, nghĩ kỹ thì việc tổ chức tiệc ngủ được quyết định từ sáng, nên nếu là lúc Yuu bị Aoi đá thì thế nào cũng chỉ còn cách từ chối.

‘’Ê-, bọn anh định làm món gì vậy ?’’

‘’Hôm nay định khiêu chiến món Hamburger đó. Sách nấu ăn viết là dễ thế mà vẫn chưa làm bao giờ đây này’’

[H-hamburger-!?, s-sao lại là món tuyệt vời như thế, trong mọi lúc sao lại là lúc này hả anh ơi- !?]

Đối với người có khẩu vị trẻ con như Mahiru, những món như hamburger hay cơm trứng hoặc bắp cải cuộn trong thực đơn là những món rất chi là thích. Để nói là thích đến mức nào thì về cơ bản là một cô gái ăn cái gì cũng’’ ngọn quá’’, ‘’ cực kì cực kì ngon’’.

Ngay lúc Mahiru gục xuống thì Aoi liền dịu dàng mỉm cười như mọi khi nói rằng:

‘’À nếu vậy thì-”

‘’Cùng làm cái đó với em đi!’’

[Cậu nói gì vậy Aki, khoan- !?]

Một bé nữ sinh cao trung đang chê trách cô bạn dễ dãi kia trong đầu, và một anh chàng cũng đang rất bối rối.

‘’Akabane cũng biết nấu ăn sao?’’

‘’Vâng, cũng không nấu thường xuyên lắm nhưng…….. Mahiru làm được thì chắc em cũng làm được thôi~”

[Ý-Ý cậu là sao hở Aki ới !?]

‘’………Ừ thì cũng không sai’’

[Với cả sao anh dễ bị thuyết phục dữ vậy !?]

Mahiru rơm rớm nước mắt trước hai con người cùng ý kiến và hiểu rõ về sự vụng về của bản thân. Gần đây Mahiru đã tự mãn rằng bản thân mình đã khá hơn nên việc này lại càng sốc.

‘’-Cá- !?’’

Vào lúc đó, cô bé Mahiru đang cúi người theo dõi họ bỗng trượt chân rồi ngã cái uỵch. “Tệ rồi đây!”’, ngay lập tức Aki đã nhận ra tiếng đó và vì việc ấy nên ánh mắt họ đã chạm nhau

‘’…….’’

[B-Biểu cảm đó là sao vậy hả!?]

Nhận ra sự hiện diện của Mahiru, Aki nở một nụ cười xấu xa. Mahiru thì rõ ràng là có một dự cảm không lành.

Sau đó thì đúng như dự đoán………Aki mặt liền tỏ vẻ nũng nịu ôm lấy tay Yuu. Đồng thời nữ sinh cao trung và thanh niên biết tự nấu ăn kia thét lên bối rối ‘’ khoan-!?’’

‘’Nà~Được mà anh nhỉ ? Em cũng muốn nẫu ăn với anh đó~”

‘’Từ từ, sao lại ôm người ta thế này !?Lỡ bị người ngoài thấy là bị đồn vớ vẩn ngay đấy!?’’

‘’ Ahaha, đảm bảo là không bị đâu, dù có làm thế thì em sẽ bảo vì đã trả tiền và được cho phép rồi, nên là đừng lo nha-‘’

‘’Không ổn tí nào cả ý-!?’’

‘’A, Aki ơi!!’’

Mahiru quên luôn cả việc trốn, hét lên với Yuu, người đang trong tình trạng muốn vẫy tay cũng không được. Sau đó thì cô bạn lờ đi Yuu đang cựa quậy nói “Ớ , Mahiru !?’’, nở nụ cười tươi tắn rồi ngay lập tức buông tay Yuu ra.

‘’Hầy dà, đang đoạn hay mà-’’

‘’T-thôi đủ rồi đó, nhóm Hiyori đang chờ kia kìa!’’

Mahiru cứ thế kéo tay Aki về phòng, bỏ lại chàng sinh viên ngớ người ra lại. Aki cứ mỉm cười vui vẻ trước Mahiru

cũng đang chả hiểu rõ lắm sao mình lại bị kích động như vậy.

‘’Phư phư-, không lẽ Mahiru ghen à? Cậu nghĩ rằng có thể tớ sẽ lấy mất anh ấy đúng hơm ?’’

‘’K-không có ghen-! Tớ có nghĩ thế đâu !?’’

Mahiru vừa nói vậy vừa nâng cao cảnh giác lên một bậc trước cô bạn không thể giữ mình lại như này.

…………Nhưng chính cô ấy còn không nhận ra tại sao phải cần cảnh giác như thế đấy.