“Thử nói xem, ngươi đoán kế hoạch tiếp theo của nhà Laguna sẽ là gì?”

Klein trầm ngâm một lát. Anh biết rõ, vị thế của bản trong mắt đại hoàng tử cao thấp thế nào đều sẽ tuỳ thuộc vào việc Klein trả lời những câu hỏi sắp tới ra sao.

Trải qua sáu lần bỏ mạng, anh hiểu hơn ai hết - rằng đại hoàng tử sẽ làm gì với những kẻ bất tài.

“...Hiện tại, gần như toàn bộ dải đất từ vùng lân cận Vương Đô cho tới mạn tây bắc đều ít nhiều nằm dưới sự kiểm soát của Hầu tước Laguna. Thần cho rằng, lão ta sẽ tiếp tục gia tăng sức mạnh kinh tế bằng những đường buôn lậu qua địa bàn của lão.”

Lựa chọn hợp lý nhất chỉ có một, đó là vào vai diễn một kẻ bề tôi có thực lực. May mắn cho Klein, anh nắm kha khá kiến thức về tương lai mà không một người nào khác trên đời này được biết.

“Nghe đồn gần đây Hầu tước Laguna đã thâu tóm nhiều vùng đất có thể trồng cây thuốc phiện.” Hoàng tử xoa cằm, “Vương Đô để lão yên vì về bản chất đó cũng là một loại dược thảo dùng làm thuốc, nhưng nếu lão ta quyết định nhúng tay vào kinh doanh ma tuý, thì đúng là cũng chẳng lạ gì.”

Mạn bắc vương quốc là vùng đất của ma tuý - điều này vốn đã chẳng phải điều gì bí mật. Thậm chí chưa cần nói tới những kẻ trồng thuốc phiện, rừng núi nơi này vốn đã là địa bàn sinh trưởng của những loại cây dại gây ảo giác rồi.

Trong khoảng từ một đến hai năm nữa, Hầu tước Laguna sẽ dựng lên một đế chế thuốc phiện sau khi đã nắm trong tay con đường vận chuyển chạy qua một phần tư đất nước. Không chỉ ma tuý, còn có những tin đồn về việc ông ta đứng đằng sau các đường dây buôn bán phụ nữ ra ngoại quốc, mà nạn nhân đều là con gái của những gia đình quý tộc sa cơ hoặc bị tống tiền.

Tất nhiên, ấy cũng chỉ là tin đồn mà thôi. Ngay cả cái đường dây ma tuý kia cũng vậy, phải đến một nửa đám tội phạm trên cả vương quốc biết rằng ông trùm của những kẻ buôn hàng trắng là ai, nhưng nếu muốn tìm ra một bằng chứng để kết tội lão ta thì lại chẳng khác nào mò kim đáy bể. Ai cũng biết, nhưng không ai làm gì được - quyền lực ngầm của Hầu tước Laguna mà Klein nhớ được ở kiếp đầu tiên lớn đến như vậy đấy.

“Không chỉ là trong thị trường đen, thần cũng nghe ngóng được rằng Hầu tước dường như đang muốn mó tay vào cả thị trường kinh doanh hợp pháp.” Klein tiếp tục kể, thận trọng lựa ra những thông tin không quá đáng ngờ, “Chẳng hạn như, ông ta đang có những động thái muốn thâu tóm các nguồn cung ứng quen thuộc của Vương Đô——thương đoàn Sleuth có thể sẽ trở thành nạn nhân của nhà Laguna sau một thời gian nữa.”

“Trong tối ngoài sáng cùng giáp công, hử… Cũng đúng, chỉ riêng việc nắm trong tay đường dây hàng lậu đã đủ khiến lão có quyền lực lớn với cánh lái buôn rồi.”

Sức mạnh tài chính có được từ hàng lậu là đủ để nghiền nát một thương đoàn nhỏ trên thị trường. Đối với những thương đoàn lớn hơn, nhà Laguna cũng có thể kết hợp chèn ép bọn họ bằng vũ lực. Bất kể bằng cách nào, chuyện từng thương đoàn lần lượt bị mua đứt chỉ là vấn đề về thời gian.

Cánh thương nhân là thế, các quý tộc cũng không ngoại lệ. Những lãnh chúa nông thôn như Klein có thể dễ dàng bị tống tiền, sau đó ép phải chấp nhận những điều khoản trên lãnh địa như một vật thế chấp cho chủ nợ. Tới thời điểm Asgard bị vó ngựa nhà Laguna giày xéo, lão Hầu tước rõ ràng đã phải nắm gáy toàn bộ những vùng lãnh địa xung quanh. Klein chợt nhận ra, nền móng cho những điều đó có thể đã và đang được Hầu tước Laguna đặt xuống ngay từ hiện tại.

Khi Klein đưa ra cái tên của thương đoàn Sleuth, hoàng tử dường như cũng không quá ngạc nhiên. Đúng như anh nghĩ, hoàng gia hẳn đã nắm được kha khá thông tin chưa lộ ra ngoài.

“Hừm… Nếu mọi chuyện thực sự phát triển theo hướng mà ngươi vừa nêu ra và nhà Laguna thành công nuốt chửng thương đoàn Sleuth, đó sẽ là kịch bản cực kì tồi tệ.”

“Ý Điện hạ là chuyện đó còn nguy hiểm hơn đường dây hàng lậu của chúng sao?”

“Nói gì thì nói, buôn lậu vẫn là bất hợp pháp. Nếu Vương đô quyết sống mái ăn thua đủ với Hầu tước Laguna và mở cuộc điều tra tài chính, chúng ta ít nhiều có thể gây hại cho việc làm ăn của lão. Nhưng việc mua đứt một thương đoàn, bất kể lí do đằng sau có ra sao…vẫn là hoàn toàn hợp pháp.”

Klein gật đầu tỏ ý đã hiểu.

Không có luật nào cấm các quý tộc làm kinh tế. Nếu Vương Đô phản đối việc này, Hầu tước Laguna luôn có thể phản pháo trên mặt trận chính trị - dẫu sao đó cũng là tiền túi của lão bỏ ra, và can thiệp vào chuyện nhạy cảm như thế sẽ chỉ khiến các quý tộc khác ngả về phe đối diện.

“Nếu là ngươi, Tử tước Asgard, ngươi sẽ giải quyết mối hiểm hoạ này thế nào?”

Vương Đô, mặt khác, không thể làm điều tương tự.

Nếu như cũng tiến hành nuốt chửng các thương đoàn theo cái kiểu giang hồ của nhà Laguna, uy tín của hoàng gia sẽ bị suy giảm thậm chí còn nặng nề hơn. Trong tình thế bị trói tay kiểu này, chỉ có thể trách các quy tắc đã không đứng về phía họ.

“Nếu là thần…?”

“Đúng vậy.” Đại hoàng tử gật đầu, “Ta muốn nghe thử ý kiến của ngươi.”

Klein trầm ngâm.

Thông tin mà anh có vốn dĩ không phải do đầu óc suy đoán gì cả, mà đơn giản là vì đã chứng kiến ở những vòng lặp trước. Trong dòng thời gian đầu tiên ấy, kế hoạch của Hầu tước Laguna diễn ra một cách hoản hảo, do vậy hiển nhiên là anh không thể biết làm sao để ngăn chặn nó. Nói về cách thức cụ thể mà lão đã làm, anh có khi còn chẳng biết nhiều bằng phía hoàng gia. Klein chỉ có thể dựa vào suy luận của chính mình.

Và sau một lát——anh chợt nhớ tới đề xuất nọ trong vòng lặp thứ ba.

“Hay là chúng ta… phân tán dòng tiền?”

“Phân tán?”

“Lấy ví dụ trong lãnh địa của thần đi - để vận hành mỏ bạc, thần sẽ cần rất nhiều nhân lực và vật lực mà Asgard đang thiếu thốn. Vậy nên thần sẽ tiến hành đổ nguồn vốn của mình vào nhiều thương đoàn nhỏ…”

“Ngươi muốn yêu cầu phía Sleuth làm tương tự? Nhưng phân tán như vậy sẽ chỉ khiến sức mạnh tài chính ở Vương Đô suy yếu——không, chờ chút, ta hiểu rồi.”

Quả nhiên, đại hoàng tử đủ thông minh để nhận ra ý tưởng đằng sau đề xuất của Klein.

Những gì anh muốn nói chính là——nếu như không thể thắng, vậy thì chuẩn bị một đường lui là được.

“Để có thể nuốt chửng những thương đoàn làm ăn trực tiếp với hoàng gia như Sleuth, nhà Laguna chỉ có thể dùng cách tiến hành chiến tranh tài chính, nghĩa là vung ra một khoản tiền khổng lồ vào thị trường ở Vương Đô sau đó mua đứt những mục tiêu đã bị làm cho suy kiệt. Nếu vậy những gì chúng ta cần làm là buộc bọn họ phải đa dạng hoá rủi ro ngay từ đầu, chuyển hướng thị trường sang nhiều vùng khác.”

Thị trường Vương Đô chiếm gần như toàn bộ công việc làm ăn của những thương đoàn như Sleuth. Một khi bọn họ bị làm cho phá sản ở đây, chắc chắn không thể tránh khỏi việc bị nuốt chửng bởi phe thắng trận. Nhưng nếu như Vương Đô chỉ là một trong những chi nhánh của bọn họ, vậy thì lại là chuyện khác rồi.

Trong vòng lặp thứ ba, một trong những người tham gia đề xuất chính sách phát triển kinh tế của Asgard… đã đề ra một kế hoạch rất giống những gì mà nhà Laguna đang thực hiện. Chính sách đó xoay quanh việc đưa ra một loạt giao dịch ngon ăn làm mồi nhử nhằm dụ dỗ các thương gia, để rồi cuối cùng khiến cho họ phải lệ thuộc hoàn toàn vào Asgard về tài chính. Klein rốt cuộc đã bác bỏ chính sách này vì nguy cơ gây thù chuốc oán, tuy nhiên cũng nhờ vậy mà anh tìm ra được câu trả lời mình đang cần.

Thật vậy, mấu chốt nằm ở chỗ “tập trung toàn bộ nguồn vốn vào một thị trường”. Suy ngược lại, chỉ cần phân tán việc kinh doanh ra nhiều thị trường khác nhau là phần nào sẽ tránh được cái kết kia.

Hầu tước Laguna đúng là đã vươn cánh tay của mình đi rất dài, nhưng so sánh về phạm vi quyền lực, Vương Đô vẫn ăn đứt lão ở khả năng tác động tới mọi vùng vương quốc.

“Tốt lắm, Tử tước Asgard. Ta sẽ sớm có nhiều việc cho ngươi.”

“...Theo ý Điện hạ.”

Bất đắc dĩ, Klein biết mình đã trở thành một bánh răng trong cuộc chiến này.

Rủi ro nổ ra mâu thuẫn trực tiếp với Hầu tước Laguna xem như không thể nào tránh khỏi nữa rồi, nguy cơ bị lão nhắm tới trước thời hạn ba năm cũng cực kì cao, nhưng rõ ràng anh chẳng có lựa chọn nào khác ngoài đồng ý. Sau khi đã đi xa tới mức này để lấy lòng tin từ đại hoàng tử, từ chối bây giờ chẳng khác nào tìm chết.

Nói cho cùng, cái cô ả tử thần đã lấy của anh bảy mạng vẫn đang đứng tươi cười ở ngay góc phòng kia.

“Còn về phần thưởng, e rằng ngươi sẽ phải đợi đến khi ta lên ngôi rồi. Xem như ngươi đang phục vụ trước cho Hoàng đế tiếp theo vậy.”

“Thần hiểu. Xin Điện hạ cứ yên tâm.”

Rốt cuộc, Klein đã trở thành một cánh tay bí mật của đại hoàng tử.

Cuộc nói chuyện giữa bọn họ kết thúc với một lời hứa từ phía hoàng tử rằng sẽ thúc đẩy những hỗ trợ của Vương Đô dành cho Asgard, và rằng sẽ gửi tới một người thân cận làm liên lạc cho anh. Cuộc gặp mặt sau đó với quan thủ hiến cũng diễn ra suôn sẻ. Ông ta nhanh chóng sắp xếp cho một số lượng lớn các chuyên gia tới Asgard nhằm đào tạo nguồn nhân lực.

Có thể nói, tất cả mọi mục tiêu mà Klein đặt ra khi tới Vương Đô đã thành công——thu lấy ô dù bảo kê của hoàng gia, hợp tác cùng đại hoàng tử, và đảm bảo sự phát triển lâu dài cho Asgard.

Dù vậy, anh vẫn không buông lỏng cảnh giác suốt quãng đường quay trở về lãnh địa. Sau quá nhiều lần chết bất đắc kì tử, Klein không thể xua đi cái cảm giác sẽ lại có một cạm bẫy nào đó trên đường về, hay một tên sát thủ từ trên trời rơi xuống.

May mắn thay, không có điều gì trong số đó trở thành sự thật.

“...Mọi người, ta có một thông báo. Vương Đô đã đồng ý hỗ trợ chúng ta về nhân lực trong cả việc vận hành mỏ bạc nói riêng cũng như phát triển lãnh địa nói chung. Rất nhiều chuyên gia sẽ được cử tới trong nay mai. Sớm thôi, Asgard sẽ nhanh chóng chuyển mình!”

Klein trở về Asgard cùng kết quả đủ để làm cho những người thân cận của mình há hốc mồm vì kinh ngạc.

Một nửa lợi nhuận từ mỏ bạc, đổi lấy sự bảo vệ của Vương Đô cũng như một số lượng lớn chuyên gia. Đây chắc chắn là một vụ đổi chác không tệ, xét đến việc những chuyên gia này sẽ không chỉ giúp ích cho anh trong hiện tại, mà còn sẽ tạo ra một thế hệ nhân lực trẻ cho tương lai nữa.

“T-Thật sự là ngài đã đàm phán được tất cả những việc đó trong chuyến đi này?” Norbert lắp bắp.

“Ngài Klein tuyệt quá!” Marie vừa reo lên vừa bám lấy anh.

“Dám đánh đổi một nửa lợi nhuận… Cậu cứ làm tôi kinh ngạc hết lần này tới lần khác, thiếu gia.” Vargas bật cười.

Không ai có thể trách bọn họ vì đã phản ứng như vậy.

Trong suy nghĩ của tất cả mọi người, Klein đơn giản là một lãnh chúa non trẻ buộc phải quản lý Asgard khi chưa có mảy may kinh nghiệm, luôn chỉ bám vào những lựa chọn an toàn. Thế rồi vị lãnh chúa non trẻ đó đột nhiên mở ra một con đường có thể thay đổi hoàn toàn tương lai của Asgard, chỉ sau có vỏn vẹn hai tuần tới Vương Đô. Kết quả này chắc chắn là thứ mà không ai ngờ tới.

“Phải rồi, Vargas, hoàng gia cũng sẽ chuyển một số lượng lớn thiết bị khai thác từ bỏ bạc sắp cạn của họ tới đây, cùng với đội ngũ kĩ thuật phụ trách các thiết bị này. Ta giao bọn họ cho ông quản lý đó.”

“Vương Đô sẵn lòng giúp đỡ nhiều đến vậy? Ha ha, chưa gì đã thấy một nửa lợi nhuận là không lỗ chút nào.”

Quả thực, thu hoạch về nhân lực từ chuyến đi này còn nhiều hơn những gì Klein dự tính.

Có thể do Hoàng đế vui lòng, cũng có thể do đại hoàng tử tác động - quan thủ hiến đã toàn tâm toàn ý giúp Klein chọn ra những người tài. Trong số này có không ít cá nhân đã tới tham gia cuộc trưng cầu chính sách của anh ở vòng lặp thứ ba. Klein nhớ mặt những người đưa ra đề xuất hữu ích trong vòng lặp đó, và ưu tiên lựa chọn họ để đưa về Asgard.

Có được sự giúp đỡ của bọn họ, việc phát triển lãnh địa sẽ trở nên dễ dàng hơn rất nhiều.

“Ta dự tính Asgard sẽ thu hút nhiều thương nhân kể cả nằm ngoài lĩnh vực khai thác. Vì một số lượng lớn thợ mỏ sắp sửa đổ về đây, chúng ta sẽ cần tăng thêm nhà trọ và quán ăn. Các xưởng rèn cũng cần đẩy mạnh năng suất để rèn cuốc chim cho mỏ bạc.”

“Nhiều thợ mỏ có thể sẽ đem theo cả gia đình của họ, em nghĩ chúng ta cũng sẽ cần tăng thêm các cửa hàng tạp hoá và quần áo nữa!”

Marie, người rõ ràng là thích luồng gió mới này, đề xuất với cặp mắt long lanh khi tưởng tượng về những hàng quán sắp sửa xuất hiện trên đường phố.

Dân số của Asgard sẽ nhanh chóng tăng cao.

Quân sự, sản xuất, công nghệ, kinh tế——bất kể là muốn gia tăng sức mạnh ở phương diện nào, dân số chính là một chìa khoá chủ chốt.

“Chênh lệch giữa chúng ta là… khoảng ba mươi lần, hử?”

“Thiếu gia, ngài đang nói gì vậy?”

“Không có gì.” Anh khoát tay, “Còn nữa, Vargas, trước mặt người ngoài nhớ đừng gọi ta là thiếu gia. Ta còn cần cái uy của mình để chỉ huy bọn họ.”

Và như vậy, kế hoạch của anh đã bắt đầu.

Tất cả——là vì bảo vệ Asgard và những người mà anh hằng trân trọng.

Mục tiêu là nắm trong tay càng nhiều quyền lực và sức mạnh càng tốt, thiết lập ra một lãnh địa vững chắc có khả năng đứng vững trước những kẻ khổng lồ ở ngoài kia.

Giơ nắm đấm lên cao trước những người thân cận của mình, Klein hét lớn:

“Được, cùng nhau chung sức nào mọi người——Trận chiến của chúng ta, từ giờ sẽ chính thức bắt đầu!!!”

Đáp lại tiếng hô xung trận của Klein, tất cả đều reo hò nhiệt liệt.

Một bước đầu tiên. Anh đã bước được một bước đầu tiên.

Cho dù một bước này có nhỏ bé đến đâu, nó cũng là một bước xa ra khỏi cái tương lai mà anh mất đi tất cả.

Trong mắt Klein, cuối cùng đã xuất hiện một ánh sáng ở cuối đường hầm.