Một tin đồn khủng khiếp đã giáng xuống Xứ sở thần tiên: Chúa quỷ phương Bắc đang truy lùng công chúa của họ.

Để phòng hờ, Quốc vương đã giao cho hoàng tử Jean và người quản gia trung thành Seb làm phòng tuyến hoàng gia cuối cùng bên cạnh nàng. Ngài cũng chỉ định những người lính tinh nhuệ nhất bảo vệ cung điện hoàng gia.

Chỉ vài ngày sau, cuộc diễu hành của Chúa Quỷ phương Bắc cùng binh đoàn quỷ tướng của hắn đã đến Xứ sở thần tiên.

“Nàng ấy đâu rồi? Có giấu cũng vô ích thôi!”

Các vệ binh hoàng gia lần lượt ngã xuống mà không thể gây nổi dù chỉ là một vết trầy xước lên binh đoàn ma quỷ kia. Chẳng bao lâu sau, Chú Quỷ đã tìm được đường tới nơi ẩn náu của công chúa.

“Hãy vui mừng đi, nàng không chỉ có vinh dự được trở thành hoàng hậu của ta mà còn có thể sinh hạ các hoàng tử của ta nữa!!” Hắn tuyên bố.

Nàng công chúa trốn sau lưng người quản gia Seb.

“B-bước qua x-xác ta trước đã!” Jean nhảy ra trước mặt hắn, trong tay siết chặt thanh kiếm, đôi chân run lẩy bẩy và những giọt nước mắt lã chã tuôn rơi.

“Đây là kẻ mạnh nhất Xứ sở thần tiên sao? Thằng nhóc ẻo lả này? Ha! Các ngươi lừa ta chắc!”

“Ta sẽ không để ngươi đ-đụng một ngón tay đến em gái ta đâu, đồ quái vật!”

“Ngươi nói em gái sao?” Chúa Quỷ có vẻ trầm tư.

Hoàng cung được canh phòng lỏng lẻo đến kỳ quặc,, một nửa vệ binh hoàng gia bảo vệ nàng ấy toàn mấy gã mặt trắng ẻo lả chỉ biết khóc lóc. Có gì đó sai sai…

Hắn quan sát nàng công chúa. Nàng ngẩng cao đầu trực diện cái nhìn của hắn với ánh mắt sục sôi ý chí chiến đấu.

Giờ thì hắn biết chuyện gì sai sai rồi.

“Hiểu rồi… Cô ta chỉ là kẻ thế thân. Ha! Tưởng ta dính mồi dễ vậy à? Hãy xưng tên đi, hỡi người kỵ sĩ quả cảm kia!”

“Jean. Ngươi định làm g一” Bằng chuyển động nhanh như điện xẹt, Chúa Quỷ gạt ngã chân Jean. “B-bỏ ra! Thả ta ra!”

“Đôi mắt nai tơ này, sống mũi cao thẳng này, đôi môi căng mọng này, mái tóc vàng kim óng ánh này… Nàng không thể gạt ai được nữa đâu, công chúa Jean.”

“T-ta? C-công chúa ư? Ta e là ngươi đã nhầm ng—”

“Dù đã tới nước này, nàng vẫn không từ bỏ diễn trò nhỉ. Thật đáng ngưỡng mộ, vợ tương lai của ta.”

“Nghe này! Ta là hoàng tử, và em gái Alice của ta đang trốn sau lưng quản gia kia kìa.”

“Theo ý nàng, đó mới là công chúa sao? Gương mặt khá xinh đẹp và cái váy cũng vừa vặn đấy, ta có lời khen cho ngươi! Nhưng cái nhìn chết chóc và cử chỉ hiếu chiến đó của hắn đã khiến ta phải xem lại. Tuy nhiên, ta cho rằng thử một chút cũng không mất gì.” Chúa Quỷ vén lọn tóc ngang vai của Jean ra sau tai và thổi khẽ vào tai cậu.

“Aa, đừng đụng vào tai, ư ư~...” Cơn rùng mình chạy dọc sống lưng hoàng tử Jean, hai má của cậu đỏ ửng ngay tắp lự.

“Cần ta nói thêm gì nữa sao? Chuyện trò vậy là đủ rồi! Đám cưới đang đợi chúng ta đấy!”

“C-cứu! Cứu ta!”

Alice đã chuẩn bị lao lên, nhưng Seb đã chặn đường tìm chết của nàng. Và thế là, Chúa Quỷ trở về cùng chiến thắng của mình.

“Có vẻ như chúng ta đã bình an vô sự, ngoại trừ việc hoàng tử Jean bất hạnh lại bị bắt đi.” Seb lẩm bẩm.

“Tại sao? Tại sao lại là anh ấy? Lẽ nào là vì anh ấy dễ thương hơn ta?” Alice thất bại gục xuống.

“Xin hãy thả lỏng…”

“Đúng thế, đúng là gương mặt của anh ấy rất dễ thương, nhưng ta là con gái và anh ấy là con trai. Mặc định là ta phải thắng, đúng chứ?”

“Xin hãy bình tĩnh lại…”

“Tại sao má anh ấy lại đỏ chứ? Cái tiếng rên rỉ đó là sao? Lẽ nào anh ấy muốn quyến rũ tên Chúa Quỷ đó? Anh ấy là tên biến thái ngầm sao?”

“Xin hãy nguôi giận..”

“Anh ấy dễ thương hơn ta… Dễ. Thương. Hơn. Ta…”

“Xin hãy hít sâu…”

“Không, không, không! Ta dễ thương hơn! Ít nhất là dễ thương hơn bọn con trai! Hắn cố ý làm vậy, nhất định là thế! Làm sao hắn có thể nhầm lẫn tai hại như vậy được chứ? Ta sẽ xử hắn, xử hắn thật đẹp, rất rất đẹp! Trước tiên, ta sẽ cho hắn nếm mùi nắm tay của ta, rồi đến chân, rồi ta sẽ băm hắn ra thành trăm mảnh! Cuối cùng, ta sẽ lấy những mảnh đó và nghiền chúng ra bã, đến khi chúng hoàn toàn biến mất.”

“Hít vào…”

“‘Hít vào,’ hắn nói vậy đấy. Ngươi có thể câm miệng lại được không?! Một tên con trai đánh bại ta trên sân nhà đó, Seb! MỘT TÊN CON TRAI! Trái tim trong trắng, thuần khiết của ta đã tan thành nghìn mảnh!”

“Thở ra…”

“Ta nói CÂM MIỆNG!”

Alice hét lên, sóng âm lan rộng khắp cung điện.

❤❤❤

Sau khi dành thời gian để chấp nhận thực tại, lúc này Alice đã có thể tỉnh táo đánh giá tình hình trước mắt.

“Chúng ta bình tĩnh thật.” Alice nói với Seb.

“Tôi không nên như vậy sao?”

“Jean vừa bị bắt đi đấy, nhớ không?”

“Tôi chỉ được giao phó là bảo vệ công chúa, không phải anh trai Người hay bất kỳ ai khác.”

“Ta đánh giá cao điều đó. Giờ thì pha trà đi.”

Hai người nhấp một ngụm trà, không mảy may quan tâm đến căn phòng bừa bộn hay một thực tế là những người khác đang cuống cuồng như rắn mất đầu.

“Không thể chống trả được chút nào nhỉ? Những ‘tinh binh’ của quốc vương ấy.”

“Sao có thể được? Chúa Quỷ đã được tôi luyện trên chiến trường, trong khi những người lính của chúng ta còn chẳng biết ‘chiến tranh’ là gì.”

“Ngươi thì sao, Seb? Ngươi có biết gì về chiến tranh không?”

“Chà, ngoài việc tinh thông tất cả các loại hình vũ khí có thể sử dụng, tôi đã từng lãnh đạo Liên minh Tiêu diệt Quái vật vào khoảng thời gian mà, có thể nói là, kém yên bình hơn bây giờ.”

“Chưa từng nghe đến. Có lẽ nào ngươi già hơn nhiều so với bề ngoài không?”

“Xin hãy coi như tôi vẫn mãi ở tuổi hai mươi ba.”

Seb là một nhân vật thần bí. Mọi điều về người đàn ông này đều được bí ẩn che phủ, ngoại trừ tên và công việc của anh ta. Tuy vậy, bộ đồ phẳng phiu, đôi găng trắng tinh và mái tóc đen nhánh luôn gọn gàng đã bộc lộ tính cách cẩn thận đến tỉ mỉ của anh ta. Cộng thêm vẻ ngoài cao ráo đẹp trai khiến anh ta trở nên khá nổi tiếng với các quý cô.

“Mặc kệ, ta cần người nói cho ta biết—ngươi có thể đánh bại Chúa Quỷ không?”

“Miễn là trong trận đấu tay đôi.”

“Vậy thì, ta và ngươi, chúng ta cùng dạy cho Chúa Quỷ một bài học nhé?”

“Tôi xin kiếu, cảm ơn.”

“Gì đây nhỉ?”

“Rất sẵn lòng, thưa công chúa.”

❤❤❤

“Vậy là, Người thực sự muốn giải cứu hoàng tử Jean sao?”

“Ta không quan tâm chuyện gì sẽ xảy ra với trinh tiết của Jean. Ta chỉ muốn cho mặt của gã Chúa Quỷ đó biết mùi nắm tay của ta, chỉ vậy thôi. Hơn nữa, anh ấy sẽ bị xé xác ngay khi hắn nhìn thấy ‘cậu nhỏ’ của anh ấy thôi.”

“Tôi không chắc lắm. Quỷ tộc có thể sử dụng ma thuật thay đổi giới tính, hoặc đó là những gì tôi nghe được. Vả lại, xét thấy ngoại hình của hoàng tử Jean thì chỉ là vấn đề thời gian cho đến khi ngài ấy sinh con cho Chúa Quỷ thôi.”

“Cảnh đó sẽ hài lắm đây… Nhưng ta không thể để cho một nàng công chúa xinh đẹp hơn ta tồn tại trên đời này, đúng không? Ta nghĩ nếu đã đến rồi thì cứu anh ấy luôn cũng được.”

“Càng nhanh càng tốt.”

“Chúng ta cũng chuẩn bị thôi chứ?”

“Tôi ổn, cảm ơn.”

“Lại xem nào?”

“Theo lệnh của Người, thưa công chúa.”

Seb—sau khi nhận được mệnh lệnh— liền rời đi, để lại Alice một mình trong phòng. Alice nhanh chóng mặc lên người một chiếc váy ngắn thoải mái và buộc chặt mái tóc vàng kim gợn sóng dài ngang vai thành hai bím tóc. Nét đáng yêu đặc trưng của nàng hoàn toàn có thể sánh được với vẻ đẹp của Jean.

Sau đó, nàng lục trong tủ áo—một mớ hổ lốn những thứ vũ khí chết người như dao găm hay súng—và lấy đi những món đáng giá.

Alice đang cố nhét đầy chiếc túi đeo vai của mình bằng những món đồ thiết yếu thì Seb đưa Lilith—một trong những người hầu của nàng—vào phòng.

“Vâng, thưa công chúa?”

“Ta nghe nói cô mong ước có một cuộc sống đơn giản, một vòng lặp vô hạn hết ăn rồi lại ngủ.”

“Tôi, ưm…”

“Ta sẽ ra ngoài một thời gian, và ta cần cô mặc một chiếc váy, ăn tất cả mọi thứ được mang đến, và ngủ như chưa bao giờ được ngủ. Dù cô làm gì đi chăng nữa, tuyệt đối không được bước chân ra khỏi căn phòng này. Nếu ai đó cố vào phòng thì hãy xả nước và bảo họ cô chỉ muốn ở một mình hay sao cũng được. Chỉ cần khiến họ rời đi là được.”

“Một thế giới mà tôi chẳng cần làm gì khác ngoài ăn và ngủ ư?! Tính cả tôi vào nữa!”

Không thể chế ngự được sự thôi thúc của bản năng, Lilith lăn thẳng lên giường mà không hỏi gì thêm.

“Và thế là xong. Vua cha đang rất lo lắng cho Jean, việc đó sẽ giúp chúng ta câu giờ lâu hơn. Vậy thì đi thôi nào. Ta rất mong đợi những điều tuyệt vời từ ngươi đấy, Seb.”

“Tôi mong là không.”

“Xin lỗi, ta không nghe rõ lắm.”

“Mong muốn của Người là mệnh lệnh của tôi.”

Khôn khéo lợi dụng một hành lang bí mật, hai người họ nhanh chóng thoát khỏi cung điện.

❤❤❤

Alice đưa chiếc vương miện vàng của mình cho Seb cùng một mảnh giấy viết vội:

“Bán nó đi, rồi mua tất cả mọi thứ trong danh sách này.”

“Người chắc là phải làm đến mức này chứ?”

“Ừ, chỉ để chắc là… ngươi biết đó…”

“Đi qua khu chợ đen để tránh bị truy vết rồi báo cho quốc vương là nó đã bị đánh cắp?”

“Đến ta cũng không thể nói tốt hơn thế. Hẹn gặp ngươi ở chỗ của Hatta.”

“Tôi sẽ tới đó trong khoảng một tiếng,” Seb nói khi ẩn mình vào trong bóng tối.

❤❤❤

Alice bước nhanh tới một cửa hàng vật phẩm ở rìa thị trấn.

Đó là nơi ở của hai anh em Hatta và Haigha. Ba người họ quen nhau đã lâu.

Alice bước vào sau cánh cửa mở tung.

“Xin chào công—Công Chúa?!” Cậu bé trông cửa hàng nhanh chóng quỳ xuống một bên gối.

“Pha trà đi. Ta khát khô rồi.”

“N-ngay đây ạ!”

Alice thả mình xuống cái ghế ở góc phòng và nhấp một ngụm trà.

“Vị rẻ tiền.”

“V-vậy điều gì đã đưa Người đến với cửa hàng tầm thường của chúng tôi ạ? Có chuyện cần làm với vụ tấn công gần đây sao?”

“Đúng rồi, ta suýt quên mất. Hatta và Haigha đâu?”

“Hatta tới Thành Phố Gương còn Haigha đang ở trong Khu rừng Bí ẩn ạ.”

“Hừ, chắc chúng ta không thể gặp nhau ngay được. Và, làm bánh đi, nếu người làm được.”

“C-chắc chắn rồi.”

Ước gì cô ta đi sớm chút, cậu bé trông cửa hàng nghĩ. Nhưng mà, đời không như là mơ.

❤❤❤

Một giờ sau, Seb xuất hiện bên ngoài cửa hàng cùng một chiếc xe ngựa.

“Đồ ăn, nước, dụng cụ nấu ăn, chăn; tôi đã mua đủ mọi thứ rồi, thưa công chúa.” Anh cúi mình.

“Làm tốt lắm, như mọi khi.”

“Tôi không thấy Hatta hay Haigha đi cùng Người.”

“Họ ra ngoài rồi. Phải rời đi ngay trước khi ai đó tìm chúng ta.”

Alice nhảy lên xe ngựa, và chẳng bao lâu sau, họ đã rời thị trấn.

“Chúng ta có nên đi thẳng đến lâu đài của Chúa Quỷ không?”

“Ngươi nói ngươi có thể giải quyết Chúa Quỷ miễn là đấu tay đôi. Chúng ta cần họ để làm điều đó. Hatta đang ở Thành Phố Gương còn Haigha đang ở trong Khu rừng Bí ẩn. Tới đón họ trên đường đi nào.”

“Vậy tới Thành Phố Gương trước.”

Và thế là, Alice bắt đầu chuyến hành trình của mình. Chuyến hành trình để dạy cho Chúa Quỷ một bài học… và có lẽ là giải cứu cả Jean nếu nàng có thời gian.