Part 1

Vương quốc Sanjuan nằm ở phía nam vương quốc Mauricia.

Nó nổi tiếng là một hải quốc với lãnh thổ kéo dài theo chiều ngang từ Tây sang Đông.

Nửa phía nam của vương quốc được bao phủ bởi miền khí hậu cận nhiệt đới oi bức. [note36311]

Nguồn lực chính của quốc gia dựa trên việc khai thác thủy sản cũng như phát triển các thương cảng. Nhưng ở một khía cạnh khác, canh tác nông nghiệp ở đây khá hạn chế. Phần lớn lương thực sử dụng được nhập khẩu từ vương quốc Mauricia.

Về mặt quan hệ với vương quốc Mauricia cơ bản là tốt. Nhưng ở bên kia tiền tuyến, một hải quốc khác, Trystovy, không có thể dùng từ gì ngoài từ tồi tệ cả.

Hơn nữa, dân tị nạn chính trị đang tràn vào lãnh thổ vương quốc dạo gần đây do cuộc nội chiến dai dẳng ở công quốc Trystovy. Nó đang trở thành một vấn đề xã hội đáng lo ngại.

Trong tình cảnh đó, Baldr Cornelius được chọn làm đại sự ngoại giao với vương quốc Sanjuan. Việc có một người trẻ như cậu được bổ nhiệm vào vị trí này là một việc rất hiếm gặp trong suốt lịch sử vương quốc Mauricia. Mục tiêu của cậu ta, đương nhiên, là để “bán lợi ích” cho vương quốc Sanjuan và duy trì vững mạnh mối quan hệ song phương.

.

“Mình nên chọn bộ này thoải mái hơn…”

Baldr vừa lẩm bẩm vừa quạt khuôn ngực đẫm mồ hôi bằng bàn tay của mình.

Nhiệt độ và độ ẩm xung quanh dường như đã tăng gấp đôi từ khi họ vượt qua Piller Massif, thứ được xem như biên giới giữa Mauricia và Sanjuan.

Cả “kiếp trước” và “kiếp này”, Baldr đều được sinh ra và lớn lên ở một quốc gia ôn đới, có bốn mùa rõ rệt. Nhiệt lượng như thể đang cuộn quanh người cậu khiến cậu cảm thấy không thoải mái.

Baldr lau mồ hôi trên trán mình bằng chiếc khăn tay màu trắng, quà tặng của Selina dành cho cậu. Cậu nhớ đến cảnh ngày “những cô em” tiễn cậu trong nước mắt tại thủ đô hoàng gia ba ngày trước.

Cậu cảm thấy như mùi hương của Selina đang tỏa ra từ chiếc khăn ấy.

Seyruun đã sống với cậu cứ như một gia đình, còn Selina lại giống như bạn thân của cậu từ nhỏ vậy. Nhưng với việc mối quan hệ này thay đổi, cảm xúc của họ cũng chuyển dời tương ứng.

Từ khi công khai là người yêu, cả ba người họ phải chấp nhận nhiều sự thay đổi bên trong. Rất nhiều.

.

“E-err… liệu ngài có thể gọi em là, Seyruun?”

“Đ-đương nhiên, Sey-nee…. Seyruun.”

Seyruun ngập ngừng động đậy hai tay trong khi ngước mắt lên khẩn cầu hỏi cậu. Cứ như thể cô đang bị chọc ghẹo vậy.

Má của Baldr đỏ ửng lên trước cảnh đó. Đúng là một khung cảnh “đáng báo động”.

“V-vậy, c-chắc là em cũng… nên gọi ngài là c-chồng….?”

“Whoats?”

Cậu tự hỏi đây là vở kịch đáng xấu hổ gì đây chứ. Nhưng ngay cả vậy, cậu thực cảm thấy xúc động không thể diễn tả được, đi kèm với sự ngọt ngào, hạnh phúc khi được gọi là chồng.

“…. Nếu Seyruun đồng ý thì…”

“C-chồng!”

“Seyruun…”

“Chồng…..”

“Đủ rồi đó-!”

Một tiếng chen ngang phản bác từ phía bên cạnh Baldr và Seyruun, hai người đang nhìn về phía nhau bằng đôi mắt long lanh trong khi tỏa ra aura bakaple [note36312] vô tận.

Baldr và Seyruun ngay bây giờ là hình ảnh trực quan cho một cặp đôi ngốc nghếch đang tán tỉnh nhau mà không thèm để tâm đến xung quanh. Không thể nào có thể biện hộ, dù co nịnh cỡ nào, cho hành động đó được.

Selina cần phải chỉ họ cách tương tác với nhau như người yêu có chừng mực, như một người có tuổi đời.

Đúng vậy, dù họ có là người yêu, cô nhất định phải là người chủ động và dẫn dắt Baldr đi đừng hướng---

“….Mà nghĩ lại thì, anh có yêu cầu này với em đấy Selina.”

“Một yêu cầu từ Baldr… với em gì cũng được cả.”

“Chúng ta đã trở thành người yêu rồi, vậy anh không chỉ mân mê tai em mà cả đuôi em được chứ?”

“Funyah!?”

Quyết tâm được cầm cương của cô đã tan thành mây khói.

Selina ửng đỏ đến cả cổ và trở nên khó chịu kì lạ. Chiếc đuôi bồng bông của cô quay hướng về phía Baldr. Rồi cô chỉ nó vào Baldr.

“Đ-đừng mạnh tay quá nhé…?”

“Cứ để đó cho anh.”

Đôi mắt Baldr cháy như lửa đốt khi thấy đuôi của Selina xuất hiện trong sự thật. Tay cậu mơn trớn nó như thể đang vuốt qua mái tóc vậy.

Đuôi của Selina có màu nâu sẫm hòa lẫn với sắc trắng xung quanh. Nó có độ bồng bềnh rất là khác với tai cô. Nó được lấp đầy bởi những kết cấu gợi cảm khiến cậu muốn chạm nó cả đời.

“Tuyệt vời… nó bông bông… không thể cưỡng được.”

“Nnh!”

“Hyauh!”

“Ukuuu!”

Tiếng rên khiêu gợi đang cố gắng kiềm chế cứ luồn lách qua khóe môi của Selina một cách ngập ngừng.

Cô đang cố gắng ngậm chặt miệng lại để ngăn nó đi, nhưng đó là một việc hoàn toàn bất khả thi.

Hơi thở của Baldr ngày càng dồn dập hơn vì độ tình của Selina lúc này. Cậu đang chuẩn bị tiến bước nữa và chơi đùa với phần gốc của cái đuôi [note36313], nhưng….

“---Đủ rồi-! Kẻ thù của phụ nữ!”

“Ngài Bladr! Ngài phải bị trừng trị!”

Thế là Baldr bị bắt phải quỳ seiza bởi hai con vợ có khuôn mặt biến thành hannya. Thời gian lên đỉnh của cậu đã kết thúc, bây giờ cậu phải chịu một tràng trách mắng dài dăng dẳng.

.

(Mình muốn được mân mê cái đuôi đó lần nữa…)

“Baldr, cậu đang làm khuôn mặt dâm dục đó.”

“Ít nhất cho mình chìm đắm vào ký ức chứ!”

Baldr khịt mũi khó chịu với Brooks ngồi kế bên cậu, người đang châm chọc cậu không thương tiếc kế bên.

Không có gì là lạ khi Baldr không phải người duy nhất tới vương quốc Sanjuan để làm đặc sứ ngoại giao cho vương quốc Mauricia.

Bên cạnh hai người bạn của cậu, Brooks và Teresa, hai hiệp sĩ chính thức đến từ hội hiệp sĩ Crimson Flame đang hộ tống cậu, cũng như là một thư kì hoàng gia tên là Oliver làm cố vấn.

Theo Oliver, có vẻ như cậu bị bắt đưa ra một quyết định chính trị khó nhằn vượt quá dự tính của cậu từ trước.

Không ai ngoài vị vua Welkin này tính tới việc cân nhắc một đứa nhóc như Baldr làm đại sứ thiện chí cả.

Bình thường, kinh nghiệm quan trọng hơn tất cả trong việc giải quyết vấn đề chính trị thế này.

Dù mọi người có thấy thế nào, vấn đề quan trọng nhất hiện tại ở vương quốc Sanjuan là việc Nhất Hoàng tử Abrego chết vì bệnh tật khi đang là người thừa kế chính cho ngai vàng.

Nếu mọi việc suôn sẻ, Nhị Hoàng tử Franco sẽ hưởng vị trí đó, nhưng Franco lại được sinh ra từ Đệ nhị Hoàng hậu trong khi Tam Hoàng tử Pedro lại sinh ra từ Đệ nhất Hoàng hậu, nên việc xung đột chính trị giữa cả hai về việc ai sẽ làm hoàng thái tử đang ngày càng một căng thẳng.

Trong tình cảnh như thế, người nhận được kĩ thuật trị bệnh từ Baldr sẽ có một bước tiến gần hơn tới ngai vàng.

“Má ơi….”

Hẳn là điện hạ đã đoán trước được điều này.

Baldr nghĩ rồi chỉ biết thở dài.

Sẽ thật tốt nếu có thể khiến vương uốc Sajuan mắc nợ cậu. Nhưng nếu cậu bán nó cho nhầm phe, mọi cố gắng của cậu cũng sẽ khiến mọi thứ rối mù lên.

Ai cậu nên bán --- đây là một vấn đề quan trọng có ảnh hưởng sâu sắc đến sự an toàn của chính Baldr.

Điều đáng sợ là Baldr không thể chỉ đơn giản là bán quyền lợi cho vương quốc Sanjuan. Welkin còn hàm ý để cậu đi một bước xa hơn và tìm một người chống lưng cho cậu ở đó.

Nếu cậu có một người có mối quan hệ sâu sắc với vương quốc Sanjuan đi kèm với vị trí và thành tựu của mình, những quý tộc ghen tị với cậu, những quan liêu ghét cay ghét đắng cậu ở vương quốc Mauricia cũng sẽ phải lưỡng lự trong việc trực tiếp tấn công cậu.

Mối quan hệ quốc tế như gót chân Achilles [note36314] của những quan liêu, người chỉ có thể phô diễn quyền lực của mình trong nước.

Mặc dù điều này chẳng có gì ngoài việc lo lắng quá mức của Welkin. Ông ta không biết với tầm ảnh hưởng đáng sợ của mẹ cậu, Maggot.

“Ước gì mình có thể tận hưởng cuộc đời học sinh chút nữa…”

Cậu ấy cũng muốn kiếm thêm tiền mà không cần phải lo lắng những bổn phận không cần thiết kéo cậu xuống.

(Ít nhất thì mình cũng kiếm đủ tiền để lấp đầy một cái bồn tắm như mình mong ước rồi…)

Thị trấn Malaga – một điểm dừng trước khi tới thủ đô Cadiz đã ở trong tầm mắt. Một đám mây bụi đang bay lên từ nơi thị trấn.

Có vài người có vẻ như là hiệp sĩ đang tiến về nơi này trên lưng ngựa.

Họ có nước da ngâm và đội những chếc mũ nhiều màu sắc. Đó chắc chắn là trang bị của đội kị sĩ chính quy vương quốc Sanjuan.

“Bây giờ thì, chỉ có trời mới biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo….”

Baldr lùa đi những kỉ niệm về những ngày tháng vui vẻ của mình qua một bên. Cậu đánh mắt với Brooks và yêu cầu mọi người trong đoàn ngoại giao dừng lại.

Cậu ước mong gì người đang đợi cậu bên kia sẽ là một người, ít nhất là, thân thiện.

Part 2

“Chào mừng đến vương quốc Sanjuan của chúng tôi. Tôi nhiệt chào đón mọi người tự sâu tận trái tim.”

Người chào đón cả nhóm tại Malaga là thị trưởng nơi này, Rodriguez de Vega.

Ông ta có khuôn mặt trẻ trung, nhưng đã có vài cọng tóc bạc trên mái. Ông là người đàn ông đáng kính trọng ở tuổi ngũ tuần của mình và có vẻ như đã từng tham gia quân ngũ trong quá khức. Cơ thể cường tráng của ông hiện giờ vẫn có một lớp áo giáp bảo vệ mang tên cơ bắp.

Nhắc đến Malaga, đó là một thành phố lớn chỉ đứng thứ hai sau thủ đô hoàng gia Cadiz. Nơi này là một nơi hiếm hoi ở Sanjuan có thể sản xuất lương thực. Đã từ lâu, thị trưởng thành phố này đã là một quyền thần mang trọng trách to lớn trên lưng.

Tuy nhiên, Rodriguez không hề tỏ thái độ khoe khoang mặc dù có địa vị cao như thế. Baldr đang có một ấn tượng tốt với người đàn ông này.

“Tôi rất hân hạnh vì được đón tiếp hiếu khách từ các ngài. Tôi là đại sứ cửa vương quốc Mauricia, Nam tước Baldr Severn Cornelius. Hãy đón tiếp chúng tôi theo cách phù hợp nhất với ngài.”

Biểu cảm của Rodriguez trở nên khó xử trước lời chào của Baldr. Ông ta hẳn đang nghĩ rằng Oliver là người đại sứ, dựa trên tuổi đời của ông.

Đương nhiên, không thể nào có chuyện một đứa trẻ mười bốn tuổi làm đại sứ trong trường hợp bình thường hết.

“… Cậu vừa nói Cornelius?”

Tuy nhiên, dự đoán của Baldr sai tất tần tật.

Điều khiến ông ấy giật mình không phải là vì Baldr là đại sứ mà là vị cậu đến từ gia tộc Cornelius.

“Đúng vậy. Tôi là con trai trưởng nhà Tử Tước Cornelius.”

Rodriguez ooh khi nghe điều đó.

Ông cảm thấy gợi nhớ và thương xót… Rodriguez nhìn Baldr một lần nữa với một cảm xúc phức tạp.

Mái tóc bạch kim lộng lẫy, đôi mắt rọi lên sức mạnh ý chí mạnh mẽ, sống mũi dài thẳng tắp, và cả hình dáng khuôn miệng nữa, tất cả hòa hợp hình thành nên sự tự trọng, háo nhoáng. Tất cả những đặc điểm trên giúp Rodriguez nhớ đến một người phụ nữ nào đó mà ông ta từng gặp trong quá khứ.

“Maggot-dono vẫn khỏe chứ?”

“--- Ngài biết mẹ tôi?”

Đôi mắt của Baldr theo phản xạ mở to ra trước câu hỏi bất ngờ.

Baldr không thể nghĩ làm sau mà người đàn ông này và mẹ cậu lại có thể từng gặp nhau, trong khi thứ đại diện rõ nhất cho mẹ cậu là sự liều lĩnh.

“Thực ra là, tôi mắc nợ Maggot-dono vì đã cứu sống mạng sống này trong một lần chế ngự cướp biển ở biển Marmara. Tôi có đề nghị cô ấy tham gia quân đội nơi này bằng bất kì giá nào… tôi không nghĩ là cô ấy lại thành vợ của một tử tước.”

(Mẹ đã làm gì thế, khi đi xa đến mức này.)

Ông ta khiến cậu nhận ra một lần nữa mẹ cậu kinh dị đến mức nào.

Đó chính là mẹ câu. Chắc chắn rằng người đó vui vẻ tham gia trận chiến ở đây đơn giản chỉ vì nó vui.

“… Bình thường trong thủy chiến, lính đánh thuê, ngay cả các lão làng, cũng không có giá trị lắm vì họ phải chiến đấu trên một con thuyền chông chênh. Vào lúc ấy, bọn hải tặc có lợi thế địa lý và đoán trước được dòng hải lưu. Đội thuyền của tôi bị cô lập và phải chịu sự tấn công hợp lực xung quanh. Tôi đã chuẩn bị chết rồi. Cho đến khi Maggot-dono mang lại chiến thắng vang dội với cái tên “Ngân Quang”

Rodriguez nheo mắt trước kí ức ùa về.

Baldr tự hỏi trong đôi mắt ông ta, là nỗi nhớ, hay lòng kính trọng, hay là tình yêu…

“Tôi sẽ không bao giờ quên được điều đó… một thiếu nữ dũng cảm với mái tóc bạch kim óng lên mặt biển…”

Từ lời kể của Rodriguez, có vẻ như thuyền chính của Rodriguez đã bị tấn công hợp lực từ bọn hải tặc và chúng đã tràn lên thuyền, biến chúng thành một trận sáp lá cà.

Một nửa số thuyền viên đã chết, trong khi quân số của đối phương vẫn còn rất nhiều. Thế rồi lúc đó Maggot bay qua từ một con thuyền đồng minh và hủy diệt bọn chúng. Người ta cứ nghĩ Maggot đang bay trên con thuyền lắc lư ngoài biển cả.

Không, chính xác là cô ấy đang “bay.

Cô ấy nhanh đến mức so với Rodriguez, khiến ông cứ ngỡ Maggot đang lướt trên boong tàu thay vì là chạy.

Baldr, một đứa con “vô tâm”, đang tự hỏi lại liệu mẹ mình có phải con người không.

“Nếu cậu là con của Maggot-dono, vậy có nghĩa là cậu là con của ân nhân của tôi rồi. Có gì tôi có thể giúp được, xin đừng ngần ngại hỏi.”

“Việc chúng ta gặp nhau thế này hẳn là do duyên phận. Nếu ngài không phiền thì có một vấn đề quan trọng tôi muốn hỏi… tình hình nối ngôi như thế nào rồi?”

Rodriquez

Rodriguez nhăn răng cười vui vẻ.

Có vẻ như ông có hứng thú với kiến thức của đứa trẻ đang đứng trước mặt.

“Cậu có biết vị trí của tôi không?”

“Tôi tin ngài là anh em họ của Nhị Hoàng hậu. Tôi biết được ngài sẽ ủng hộ Nhị hoàng tử do mối liên kết gia đình. Nhưng chuyện đó không liên quan đến việc liệu Nhị Hoàng tử đang có ưu thế hay không.

“Vậy lỡ tôi nói xạo rồi sao?”

“--- tôi có thể nhìn thấu một lời nói xạo dễ dàng, nên tôi chỉ có thể nói là ngài Rodriguez sẽ hối tiếc sau này đây. Với cả, tư cách là một công dân vương quốc Sanjuan, ngài cũng sẽ không muốn nước khác nhúng tay vô quá nhiều.”

Điều quan trọng với Baldr là --- giúp vương quốc Mauricia xây dựng mối quan hệ hữu nghị với hoàng thái tử sau này. Họ không hề có ý định lựa chọn vị hoàng thái tử đó là ai.

Hơn nữa, bản thân Sanjuan cũng không muốn mắc nợ Mauricia quá nhiều.

“Vậy hãy để tôi nói mà không giấu diếm điều gì vì lòng kính trọng với Baldr-dono… điện hạ Franco giỏi hơn Tam Hoàng tử về cả tầm nhìn và khả năng. Nhưng tiếc thay lại không khát khao ngai vàng.”

“Điện hạ Franco không muốn có ngai vàng?”

“Ít nhất thì không nhiều như hoàng hậu Elena-dono. Cơ tôi cũng không biết lý do tại sao.”

Không khó để biết được lý do Rodriguez biết thông tin này, là nhờ mối quan hệ máu mủ với Nhị Hoàng tử.

Nếu thông tin này được lan truyền rộng rãi, cuộc chiến này đã kết thúc từ lâu rồi.

Baldr cảm thấy mừng vì Rodriguez thoải mái cho cậu thông tin này. Nhưng cậu cũng thấy lạnh sống lưng.

Nếu Franco thất bại, nhiều khả năng Rodriguez cũng bị giáng chức do là máu mủ với Franco. Thế mà ông vẫn nói với Baldr?

Hay là thực sự ông muốn đẩy Franco khỏi ngai vàng.

Có vẻ như từ giờ, Baldr sẽ phải liên tục ép tìm các thông tin cao cấp và ra quyết định chính trị quan trọng. Điều đó khiến Baldr muốn đi kí đơn từ chức ngay lập tức.

(Đúng như mình nghĩ, không thể nào có chuyện mình hoàn thành việc này một cách bình yên…)

.

Baldr không hỏi liệu ông ủng hộ Franco hay Pedro.

Một người bên ngoài không nên quyết định điều đó. Ngay từ đầu, cậu cần tránh can thiệp bất cẩn càng nhiều càng tốt.

Việc Rodriguez nói cho cậu nhiều thông tin thế chỉ là thể hiện sự thân thiện đối Baldr dù ý đồ cậu là gì. Nếu cậu hỏi thêm quá nhiều chỉ khiến nó thành một cuộc điều tra không cần thiết, cái nhìn của ông về cậu sẽ sụp đổ và trường hợp tệ nhất biến ông thành kẻ thù.

“Tôi biết ơn vì thông tin quý giá của ngài. Tôi sẽ không thể quên món nợ này.”

“Không không, nếu so với món nợ của Maggot, tôi cảm thấy xấu hổ vì đây là tất cả điều tôi có thể làm được. Xin cậu đừng quá để tâm.”

Rodriguez bên ngoài giữ một nét mặt bình tĩnh, nhưng trong lòng cảm thấy rất bất ngờ.

Baldr vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng Rodriguez, nhưng ông vẫn giữ lòng kính trọng với cậu – sự sáng suốt trong việc xử lý thông tin cũng như chú ý trong việc không bước quá xa vị trí của mình là điều không thể tin được, đối với một đứa trẻ thế này.

Mặc dù bên ngoài là một đứa con trai mười bốn tuổi, bên trong cậu như một con người hoàn toàn khác.

Nghĩ lại, mẹ của Baldr Maggot còn kinh khủng hơn nhiều.

(…Giờ thì, ta chỉ mong khả năng mang lại rắc rối ở mọi nơi không được kế thừa từ mẹ cậu. Đó cũng vì lợi ích của cậu thôi…)

Nếu Baldr nghe được điều Rodriguez đang nghĩ, cậu có thể sẽ khóc vì sự bất hạnh của dòng máu đang chảy trong người cậu.

Không biết điều đó, Baldr nuốt ực chút rượu trái cây để thỏa mãn cổ họng khô khốc của mình.

Dòng rượu vang được làm lạnh bằng hệ thống nước ngầm thẩm thấu vào cơ thể cậu, như một cơn mưa rào sau hạn hán cho cơ thể mệt mỏi vì oi bức của mình.

.