Tỉnh phía Nam của Thánh Quốc Qualia.

Thành phố lớn này là trung tâm của đất nước.

Thành phố được mệnh danh là một vựa lúa khổng lồ vì đất đai trong vùng rất màu mỡ.

Một Thánh Kị Sĩ bước vào bên trong thánh đường với thái độ cau có.

“Này, Ronius, Ronius! Ngươi có ở đây không???”

“Vâng, Thánh Kị Sĩ Verdel-sama có chuyện gì vậy?”

Verdel thô bạo mở cửa bước vào phòng cầu nguyện. Khuôn mặt của Verdel trông rất hung dữ, những bộ giáp hắn mặc thì lại rất đẹp và sang trọng.

Có một vị trí được gọi là “Thánh Kị Sĩ” trong thánh quốc, loại tước vị này khiến họ nổi bật hơn hẳn những người lính bình thường khác.

Qualia là một quốc gia tôn giáo, còn Thánh Vương là người cai quản đất nước, tất cả người dân đều cùng chung một đức tin và tín ngưỡng, họ cầu nguyện cho vị Chúa của họ mỗi ngày. Có thể ước tính rằng khoảng 30% công dân của đất nước này có chức nghiệp tương tự như tư tế.

Từ cấp cao nhất cho tới thấp nhất, họ đều là những con người ưu tú được chọn lọc đã trải qua quá trình đào tạo và kiểm tra khắt khe.

Họ học võ, mĩ thuật và các môn học khác, nhưng bối cảnh gia đình họ mới là điều quan trọng nhất.

Các Thánh Kị Sĩ, những con người có thể tạo ra những kỳ tích dù không được quyền năng mạnh mẽ như một vị thánh thật sự, là những cá nhân ưu tú không thể thiếu đối với quốc gia.

Họ thường được chỉ thị ở khắp đất nước để giải quyết các vấn đề khác nhau đòi hỏi tới vũ lực, sức mạnh của họ dùng để tiêu diệt những con quỷ không thường xuyên xuất hiện, và để bảo vệ những người quan trọng.

Đó là sự tồn tại của Thánh Kị Sĩ.

Người đàn ông này được người đời biết tới tâm trí bền bỉ rèn luyện liên tục và sức mạnh tinh thần cứng rắn như sắt thép. Nhân đức của anh đủ để dẫn dắt mọi người cùng với những linh mục. Nhưng hành vi của anh lại quá kém văn minh đối với một giáo sĩ đáng lẽ đã được rửa tội bởi Chúa.

Anh là một Thánh Kị Sĩ cấp cao với cái tên Verdel.

Thánh Kị Sĩ Ronius đang cầu nguyện trong nhà thờ, anh lặng lẽ ngẩng mặt lên và nhìn Verdel, Verdel đang bước vào cùng với tiếng lạch cạch của bộ giáp.

“Đây là khu vực để khẩn cầu với Chúa. Tôi mong anh hãy yên lặng, Verdel-sama.”

“Phía Nam! Dù cho vị trí nó nằm ở phía bắc của lục địa phía Nam đi chăng nữa! Làm sao ta phải tới chỗ lũ man di sinh sống cơ chứ!?”

“Nhưng nếu chúng ta thành công trong nhiệm vụ này, chúng ta sẽ được hội đồng ghi nhớ. Trên hết nữa, đó là mệnh lệnh trực tiếp từ Hoa Thánh Nữ, Soalina, không còn vinh dự nào lớn hơn thế nữa đâu.”

“Hmm, ta không biết….”

Thánh Kị Sĩ Verdel chính là người đầu tiên văng ra những lời bất mãn thô tục.

Không giống như Verdel, một người không có những phẩm chất cần có từ một Thánh Kị Sĩ, Ronius thực sự là một quý ông lịch lãm. Trong sự điềm tĩnh của anh, người ta còn có thể cảm nhận được sức mạnh từ tận sâu trong trái tim. Với vẻ ngoài gọn gàng, mặc bộ đồng phục đặc biệt, anh ta là một người đàn ông hình mẫu cho các Thánh Kị Sĩ khác.

Và rồi Thánh Kị Sĩ Ronius quyết định nghe những lời phàn nàn của Verdel.

Khu rừng bị nguyền rủa nằm ở phía Nam của lục địa Hydragia, Đại Nguyền Giới.

Câu chuyện rằng Thánh nữ Soalina đã nhận được một lời tiên tri, và cô ban một lệnh đi điều tra một thảm họa ở nơi đó đã truyền tới Ronius từ ngày hôm trước.

Thực tế là người đàn ông này có rất nhiều vấn đề cũng với những tiếng xấu, bị nghi ngờ với những hành vi không được phép dưới tư cách là một Thánh Kị Sĩ, tới đây và ỏm tỏi lên là bằng chứng cho thấy một số suy đoán đã có hiệu lực.

Thánh Quốc là một quốc gia đầy toan tính.

Ngay cả những linh mục hay cư xử dễ mến và cả những nữ tu trông ngây thơ vô số tội đằng kia. Không ai biết họ đang nghĩ gì trong đầu cả. Đó là do quốc gia này quá lớn chăng, hay là do bản chất con người vốn đã vậy…?

Giả sử rằng việc họ thành công trong công việc điều tra này đi, chẳng phải Verdel sẽ nhận hết công lao sao.

Nếu xảy ra một sự cố nào đó, hoặc nếu họ có thất bại, tất nhiên, đó cũng sẽ là chính anh ta nhận trách nhiệm.

Dẫu cho có thực lực thì Ronius vẫn chỉ là một Thánh Kị Sĩ có bối cảnh gia đình không được tốt. Nên anh chỉ có thể cắn răng chịu đựng mà thôi.

Mà kể cả Verdel-sama có tham gia cùng thì cũng không tệ lắm đâu.

Sự gia nhập của Verdel sẽ làm tăng đáng kể cơ hội sống sót của anh. Verdel là một Thánh Kị Sĩ cấp cao. Mặc dù bản tính khá khó ưa, nhưng khả năng của anh ta thì khỏi phải bàn cãi.

Đây là lần đầu tiên Ronius nhận nhiệm vụ điều tra ở bên ngoài đất nước, và nó cũng là một vấn đề của thánh khiến anh cũng cảm thấy thoải mái hơn đôi chút.

Bản thân anh phải an toàn hơn tất thảy. Chẳng có ích gì khi mất mạng chỉ vì lí do vội vàng cả. Hình ảnh người vợ thân yêu và đứa con gái mới sinh vụt qua tâm trí anh.

Đây chính là ý chỉ của Chúa dành cho anh. Anh là một con người sùng đạo.

“Thế thì, chúng ta nên cử bao nhiêu đi để điều tra? Nếu Verdel-sama sẵn sàng hợp tác, tôi tin rằng chúng ta có thể mượn một số lượng lớn binh lính từ Tỉnh Nam…”

“Không, chúng nói đó là tất cả những gì chúng ta có, và chúng ta đã được các cấp trên trong hội đồng chỉ thị thay thế họ bằng lũ lính đánh thuê đấy.”

“…Cái gì cơ? Sao họ lại làm thế chứ?”

“Ta không biết! Chó thật! Lũ lính đánh thuê không có bất kỳ thủ lĩnh nào cả! Và bây giờ tất cả bọn chúng đều đang mắc lại với cái đống lộn xộn ở phía Bắc. Ngươi muốn ta phải làm gì đây?”

Đáng ngạc nhiên là cả hai người lại cùng có một quan điểm. Nhưng không giống như Verdel, Ronius là một con người lí trí.

Chắc chắn đây chỉ là vấn đề thời gian trước khi Ronius tìm ra được giải pháp cho chuyện này.

“Để đó cho tôi, Verdel-sama. Tôi có một người bạn cũ có quan hệ khá tốt với Quân Lính Đánh Thuê. Tôi sẽ xem xét xem liệu cậu ta có thể giúp chúng ta sắp xếp nó không.”

“Eh? Ronius, ngươi có mối quan hệ kiểu đó sao? Hóa ra ngươi cũng rất tuyệt vời đấy! Việc đó giúp ích nhiều đấy, hãy lo phần đó đi!”

“Vâng, cứ để đó cho tôi.”

Ronius bị tên thô bỉ kia vỗ mạnh vào lưng tới mức phải ho ra.

Verde ung dung bước đi, còn cười ha hả nữa.

Anh ta chỉ có chút vấn đề về tính cách thôi, chứ cũng không phải là xấu gì.

Ronius nghĩ rằng anh có thể hiểu tại sao Verdel lại được một giáo sĩ nào đó thích.

Nhưng… Ronius đã cân nhắc kỹ về việc này.

Thánh nữ Soalina hiện đang dưới quyền của Tỉnh Bắc Qualia. Nếu cô ra lệnh điều tra từ lời tiên tri, thì chắc chắn rằng nó phải là ở phía Bắc. Tuy nhiên, điểm đến lần này lại là Đại Nguyền Giới, ở khu vực phía nam Hydragia, được gọi là Lục địa phía Nam. Mình hiểu rồi… Việc chuẩn bị phải do tỉnh gần nhất, Tỉnh Nam chịu trách nhiệm.

Anh quỳ xuống, lặng lẽ cầu nguyện.

Thánh nữ Soalina-sama phụ trách Tình trạng khẩn phía Bắc, nên những vị Thánh khác không thể hành động được. Ngược lại còn có tin đồn rằng “Nhan Phục Thánh Nữ-sama” sẽ được phái tới để tiếp viện họ… Đây không phải lúc để gây đấu đá nội bộ kiểu này.

Tình trạng hỗn loạn ở phía Bắc đang tăng lên theo từng ngày.

Những tên gây bất lợi, những con ma thú, và nhiều sự cố khác nữa.

Lực lượng chính của Thánh Kị Sĩ Đoàn là một lũ ngu đốt.

Thánh Quốc Qualia hiện chỉ có một nửa trong số bốn vị Thánh. Hai vị Thánh còn lại cũng hoàn toàn cần thiết.

Kể cả họ có nhìn lại lịch sử, cũng không có ngoại lệ nào cả.

Theo lời tiên tri rằng sẽ có một thảm họa. Đây là một vấn đề liên quan tới thánh thần đúng không? Mình ước mình có thể trở về nhà an toàn.

Thánh Kị Sĩ Ronius lại bắt đầu cầu nguyện với các vị thần để giải trừ nỗi lo lắng trong lồng ngực.

◇◇◇

“Cây Thịt Người đã hoàn thành theo đúng tiến độ. Chúng ta cũng có một kho lương thực, vậy nên mảnh đất này… tại thủ đô của Vương quốc Mynoghra này, chúng ta có thể quản lý toàn bộ nguồn lương thực.”

Emul là một cô gái tộc Dark Elf. Cô cũng là chỉ huy thứ hai sau Chiến binh trưởng Gia.

Trước một cái cây trông khá đáng sợ, cô báo cáo tiến độ dự án xây dựng cho Atou.

Đã vài tháng trôi qua kể từ lần họp cuối cùng.

“Cây Thịt Người” đã hoàn thành và các hoạt đông đang diễn ra suôn sẻ, bằng chứng là từ những kho lương thực, tòa nhà hành chính và những công nhân đang đi lại.

Vấn đề duy nhất là vẻ ngoài kinh dị của cái cây và bản chất đáng lo ngại của nó, nó khiến mọi người nghĩ rằng họ đang thực sự ăn thịt người. Tuy nhiên, các sinh vật sống lại thích nghi nhanh một cách đáng ngạc nhiên. Mặc dù có một số nhầm lẫn lúc đầu, nhưng cho tới thời điểm hiện tại, không có vấn đề gì đáng kể cả.

Ngoài việc báo cáo tình hình hiện tại, Emul cũng hỏi ý kiến của cô về các chi tiết cải tiến cơ sở vật chất. Sau khi thảo luận và nhận báo cáo, Atou gật đầu lia lịa hài lòng.

“Thế này là ổn. Việc sản xuất lương thực trên đất canh tác đang hoạt động tốt nên sản lượng vẫn trơn tru mà không có vấn đề gì khó khăn. Rồi tới khi việc xây dựng các khu nhà hoàn thành theo kế hoạch, hãy tiến hành xây dựng cung điện hoàng gia.”

Về cơ bản, Đức Vua, Takuto và Atou thường xuyên thảo luận với nhau.

Đức Vua có thể quan sát toàn bộ quốc gia và liên hệ trực tiếp với từng cá nhân một nếu cậu cảm thấy thích.

Nhưng có phải là do cả hai đều bị dịch chuyển tới thế giới này cùng một lúc không nhỉ? Takuto có mối liên kết đặc biệt mạnh mẽ với Atou. Dù cho cả hai có cách xa nhau, ấy vậy mà họ vẫn có thể so sánh ý kiến và chia sẻ nó được ở trong tiềm thức.

Đó là lý do vì sao Atou là nhân tố chính cho việc kiểm toán, đưa ra các hướng dẫn,…

Các Dark Elf cũng nghĩ rằng hỏi cô sẽ giải quyết được hầu hết mọi vấn đề. Còn ngược lại, yêu cầu nhà vua đưa ra các chi tiết khác nhau thì là một điều bất kính.

Xét cho cùng, Atou là một thuộc hạ hoàn hảo, là một người hoàn toàn hiểu được ý muốn của Đức Vua, mặc dù cô ấy thực sự là một kiểu người tương đối vụng về.

Lần này cũng thế.

Nhìn quanh, Emul đưa ra quyết định.

Cô ấy đứng thứ hai trong quyền hạn chỉ huy các chiến binh,

Tuy nhiên, vì những kiến thức thú vị và vị trí của mình, nên cô cũng ẵm luôn chức vị thư ký và điều phối viên truyền thông.

Cô rụt rè hỏi một câu hỏi mà cô bận tâm bấy lâu nay.

“A…Atou-dono.”

“Gì thế, cô muốn gì à, Emul?”

“Chúng ta chưa nghe được gì về điều này…”

Ngón tay trắng trẻo, mảnh mai đã lấy lại sắc hồng hào của cô hướng đến thị trấn, từ một ngôi làng nó đã tăng thêm các tòa nhà văn minh ở một mức độ nhất định.

Một tổ hợp nhà ở trên không được xây dựng giống như tổ ong bằng cách sử dụng những cái cây đã bị đốn theo kế hoạch, những cái cây khổng lồ bị bỏ lại và cành của chúng.

Những loại hạt canh tác nảy mầm ở các phân đất canh tác. Các loại trái cây và rau quả được trồng ở đó cũng đã phát triển.

Những tấm hào rào đơn giản cùng những cái giếng phòng thủ đã được xây dựng để khu vực này trông gọn gàng hơn giống như một thành phố, nhưng có điều gì đó thật kì lạ.

Đúng thế. Khu rừng trước đây không còn nữa, mà thay vào đó, đây là một khung cảnh mà ta chỉ có thể mô tả là ác quỷ đang xâm thực.

Những cái cây khổng lồ bị loại bỏ một cách có tính toán, chúng bắt đầu cong queo méo mó. Còn những cái lá cây không hiểu vì sao lại bị pha lẫn với những màu sắc đáng sợ.

Mặt đất cũng vậy, cây cối và cỏ bị biến dạng thành một dáng dấp kinh tởm, và một thứ gì đó giống như làn sương mờ đang bao trùm lấy thành phố.

Nước chảy ra từ giếng rõ ràng là không thích hợp để uống,

Và nó thậm chí còn đáng lo hơn khi ta còn đang chứng kiến một đứa trẻ Dark Elf đang thản nhiên tắm gần đó.

Nói trắng ra, ngôi nhà mới của họ đã thay đổi một cách khủng khiếp. Đó thật là một điều kinh hoàng.

“Eh? Vậy hả? Ufufu, xin lỗi về điều đó nhé.”

Atou chỉ cười và cố gắng thay đổi chủ đề.

Emul không còn gì xa lạ với cái tính bất cẩn của thuộc hạ Đức Vua này.

Nhưng cô vẫn phải hỏi điều gì đã xảy ra với khu rừng.

“Không, nó ổn mà. Nhưng tại sao khu rừng lại trở nên như thế này vậy? Ý tôi là, thế này có thực sự ổn không…”

“Có chứ. Cô trở nên xấu xa hơn khi trở thành công dân của Mynoghra. Thành thật mà nói, ta cá là cô không cảm thấy sự khác biệt gì đâu, nhưng sự thay đổi này là do uy quyền của Đức Vua. Và thứ sức mạnh đó không chỉ được truyền vào cho những người dân, mà nó còn thấm nhuần vào trong cả vùng đất này nữa.”

“Vậy, vậy cái cảnh tượng này…”

Câu trả lời đã được giải thích một cách ngắn gọn.

Nói theo một cách khác, nếu con người trở nên độc ác đi, thì tự nhiên đất đai xung quanh ấy cũng sẽ trở nên thối nát theo. Đó là lý lẽ.

Emul chưa bao giờ cảm thấy bản thân bộ tộc mình đã trở nên xấu xa đi như thế nào, cô đã rất choáng váng nhưng vẫn cố gắng chấp nhận nó.

“Nó được gọi là ‘Vùng đất Nguyền rủa’. Về cơ bản thì nó hoạt động theo cách có lợi cho những sinh vật có thuộc tính tà ác. Nó gây ra bất lợi cho thuộc tính trung lập và thiện. Đây là một vùng đất tuyệt vời, hoàn hảo để phòng thủ.”

“Wao… are? Nhưng… nó có lợi cho thuộc tính tà ác nhỉ?”

Cô nghi ngờ là điều đương nhiên.

Nếu bản thân cô trở nên tà ác, thì vùng đất này chắc chắn sẽ tạo hiệu ứng có lợi cho cô.

Dẫu thế, ấn tượng của cô ấy lại là “Đáng sợ quá.”, thực sự mà nói, cô cũng chẳng có cái ấn tượng tốt nào. Và tất nhiên, cô cũng không cảm thấy có tác dụng tích cực nào lên mình cả.

“Vậy thì hãy thử hít thở sâu đi.”

“Eh? Wa, vâng! Hítttttttt, hàaaaaaaaaaa.”

“Cảm thấy thế nào?”

“Thật sảng khoái, dù nhìn bầu không khí có như vậy… thể loại tiếp lực gì đây?”

“Nó là điều khiến cô trở nên tà ác đấy. Chà, cô không thực sự biết bản thân đã thay đổi bao nhiêu nhỉ.”

Emul nắm chặt bàn tay với khuôn mặt ấn tượng. Nhân tiện, cái hạt giống đã phát triển thành cái cây những ngày trước – cô đã ăn trái thịt người, nhưng nó không tởm như cô tưởng. Thay vào đó, cô chỉ nghĩ, “Nó hơi dai, chắc là sẽ ngon hơn nếu nấu nó lên trước chăng?”

Atou bảo rằng cô sẽ không thể nhận ra được bản thân mình đang trở nên tà ác đi.

Điều đó thực sự có thể đúng.

Nếu cô nghĩ về nó, thì từ góc nhìn này cũng tuyệt một cách đáng ngạc nhiên. Ở một khía cạnh nào đó, cô thích cái bầu không khí yên tĩnh mà không bị ai làm phiền này.

Emul đã bị thuyết phục rằng nó vốn là như vậy.

Cô dường như cũng đã trở nên xấu xa đi theo nhiều cách.

“Chỉ có một vấn đề… cái này rõ ràng rất nổi bật…”

Cô ấy đã bị thuyết phục, và một vấn đề mới lại tới với họ. Đó là những gì Atou nói ra.

Emul vô thức muốn nói, “Tôi không biết điều này có thực sự ổn không!” nhưng câu nói đó bị nghẹn ứ trong cổ họng cô.

Nếu các tòa nhà cứ to lớn và không đồng nhất như thế này, nó chắc chắn sẽ thu hút sự chú ý từ bên ngoài.

May mắn thay, nơi này nằm trong Đại Nguyền Giới. Có thể khu rừng khổng lồ này sẽ là chỗ ẩn được trong một thời gian, nhưng nó sẽ không còn tác dụng nữa nếu lãnh thổ quốc gia cứ tiếp tục được mở rộng.

Để lộ sự hiện diện của họ ra bên ngoài với thế giới cũng tiềm ẩn những điều nguy hiểm.

Còn hơn cả thế nữa khi họ đang ở trong bộ dạng tà ác như thế này.

“Dù gì thì gì, việc chúng ta bị bên ngoài phát hiện cũng là chuyện sớm muộn thôi. Thay vì vùi đầu vào chi tiết, thì hãy cố tận hưởng trọn vẹn cái cuộc sống trước mắt đi!”

Emul không thể nói kiểu…”Bởi chúng ta không làm gì khác được, nên cứ làm hết sức mình đi thôi” tỉnh bơ được.

Mặc dù không được hoàn hảo, nhưng đối tượng nói chuyện của cô là cấp trên của cô và còn là thuộc hạ đáng tin cậy của Đức Vua.

Không phải chỉ vì họ đang tự nhiên nói chuyện như vậy, thì là cô được phép thô lỗ.

Rốt cuộc, dù bản thân Emul có phản bác lại những lời Atou nói thế nào đi chăng nữa thì bản thân Emul cũng không thể tìm ra được cách để giải quyết.

Vậy thì sẽ tốt hơn phần nào nếu cô sớm từ bỏ đi, giống như Atou nói, và tập trung vào những thứ khác.

Như đã nói trước đây, nơi họ sống cuối cùng rồi thì cũng sẽ được biết tới.

Ít nhất thì sự tồn tại của Đức Vua Vĩ Đại, sự tồn tại của Ira Takuto-sama, không phải là chuyện có thể giữ bí mật mãi mãi.

Nhưng Emul không hề lo lắng.

Ira Takuto, Mạt Vương, kẻ sẽ hủy diệt thế giới.

Sự hiện diện của ngài khiến cô cảm thấy nhẹ nhõm tới vĩnh hằng.

Thuộc hạ của Đức Vua, Atou, đã cho cô gái trẻ một tầm nhìn về tương lai, nơi những kẻ thù của Mynoghra sẽ bị diệt vong.

Chủng tộc của họ thật may mắn và hạnh phúc biết bao!

Trước mặt họ là những đứa trẻ, chúng vừa trêu đùa vừa rượt đuổi nhau.

Những thanh niên trẻ tuổi đang chăm chỉ làm việc, một tốp lính đang miệt mài luyện tập.

Khi nhìn vào những công dân từ chủng tộc của chính mình, trong lòng cô dấy lên một cảm giác tin cậy vô hạn.

Nhưng cô còn rất nhiều việc phải làm cho đất nước và cho Đức Vua đáng kính của cô.

Emul đang nghĩ về những ngày sắp tới và tự hứa với bản thân một lần nữa rằng sẽ cố gắng làm hết mình những gì có thể với khả năng ở hiện tại.

=Eterpedia= = = = = = = = = = = =

[Hướn đi Xâm thực] Chí hướng Quốc gia

Lãnh thổ quốc gia biến thành “Vùng đất Nguyền rủa”.

■■■■■■■■■■■■■■■■

~Thế giới sắp tới ngày diệt vong, và chẳng bao lâu nữa tất cả sẽ bị nguyền rủa bởi một quân đoàn tà ác~~

Hướng đi Xâm thực là một trong những Chí hướng Quốc gia mà các nhà lãnh đạo mang thuộc tính tà ác có thể có.

Nó chủ yếu được đặc trưng bởi sự biến đổi lãnh thổ quốc gia thành một “Vùng đất Nguyển rủa.”

Vùng đất nguyền rủa có tác dụng gây bất lợi cho các đơn vị mang thuộc tính thiện và tạo lợi thế cho các đơn vị mang thuộc tính tà ác.

Trái ngược với sự gian ác của nó, có thể nói nó có thiên hướng nhiều hơn về đối nội và quốc phòng.

______________________________

Lời của tác giả:

Hướng đi của Mynoghra sẽ được thay đổi.

Cũ:”Hướng đi thẩm thấu.”

Mới:”Hướng đi Xâm thực”

Tui biến tấu một chút để cho các diễn đạt nó chuẩn xác hơn, cảm ơn đã đọc nha.

______________________________