Lục địa Hydragia là một lục địa tròn với hai vùng đất nối liền từ Bắc vào Nam, giải thích đại khái là vậy.

Ở phía nam là các khu vực không phù hợp cho việc thuộc địa hóa, chẳng hạn như Đại Nguyền Giới và các lãnh thổ man di. Một số nước kém phát triển có nền văn hóa thấp hơn một bậc so với các nước phát triển, nhưng đi xa hơn về phía nam thì đó được coi là khu vực chưa phát triển và chưa được ai biết tới.

Còn phía bên kia, chỉ có hai quốc gia kiểm soát phía bắc. Qualia, Thánh quốc Ánh sáng, thống trị bởi nhân loại và liên bang El-Nar được các Elf cai quản.

Cần có nhiều yếu tố khác nhau để xây dựng nên một quốc gia hưng thịnh.

Hai nước rất thịnh vượng. Bất chấp sự căng thẳng, bọn họ đều tin tưởng vào cùng một mục đích. Không thể giải thích bằng một vài từ được rằng hai nước đã có được mối quan hệ tốt đẹp hay chưa. Nhưng chắc chắn có một sự tồn tại góp phần vào điều đó.

Sự tồn tại ấy là thứ vũ khí chiến đấu có tính quyết định mang tên Thánh nữ.

◇◇◇

Thánh quốc Qualia áp dụng một hệ thống nhà nước để có thể quản lí hiệu quả lãnh thổ rộng lớn của mình.

Lấy thủ đô hoàng gia của Qualia làm trung tâm, Qualiane, họ có các bang với quyền lực hành chính của riêng mình ở phía bắc, nam, đông và tây.

Tỉnh Bắc, điểm cực Bắc của Qualia, nơi đây có nhiều khu vực lạnh giá và là khu vực kém phát triển nhất đất nước.

Hơn nữa, ở đây có rất nhiều làng chài và làng nông nằm rải rác ở các nơi, nhưng chúng không có bất kì giá trị nào đối với đất nước cả.

Một cô gái mặc trang phục màu trắng trông có vẻ lạc lõng, cô nhìn xuống mặt đất đầy tuyết.

“Thánh nữ-sama, thời khắc đã tới. Theo người đưa tin, có một nhóm man di sẽ đi tới đây theo kế hoạch. Vì ý chỉ của Thần linh, xin ngài hãy ban xuống những phép màu ấy.”

“-Ta hiểu rồi.”

Những Thánh Kị Sĩ mặc những bộ giáp sang trọng và khoách lên thân tấm áo choàng trắng tinh khiết.

Được họ hộ tống, cô hướng ánh mắt về phía xa. Thông báo vừa rồi đến từ vị hồng y cai trị vùng đất này.

Cô gái được kị sĩ gọi tiến lên một bước.

Một lúc sau, từ xa vọng lại một tiếng hét thất thanh. Cùng lúc đó, khói tuyết bùng lên, một nhóm á nhân lao tới.

Cơ thể chúng chỉ bằng một nửa kích thước của con người. Da của chúng có một màu xanh lam sần sùi cùng cặp mắt sắc lẹm, những chiếc răng nanh nhọm hoắt lởm chởm trên khuôn mặt khiến chúng không biểu lộ ra được chút trí khôn nào. Chúng cầm gậy, cành cây ngắn hoặc rìu đá cột lại với nhau.

Một bầy goblin tuyết bất ngờ xuất hiện ở khu vực phía Bắc.

Số lượng của chúng cũng phải lên tới khoảng vài ngàn con.

Đối với Qualia, một quốc gia với mỗi tỉnh có khoảng mười nghìn binh lính, nhóm goblin đó chỉ là một lũ sâu bọ kí sinh thấp kém hơn con người về mọi mặt.

Nhưng đó là câu chuyện của cả một quốc gia, chúng thực sự đã phá hủy hoàn toàn một vài ngôi làng và khiến rất nhiều người mất mạng.

Và giờ chỉ có một bóng người đang cản bước chúng.

Một cô gái 17 tuổi trông thật mong manh, mặc một tấm áo choàng trắng tô điểm ánh vàng, xung bật lên là những bông hoa bao bọc cơ thể.

Người dân vùng này gọi cô là,

Lòng từ bi của Chúa

Thiếu nữ Hoa

Mỹ nhân

Người bảo vệ Thế giới

Một trong Thất Thánh Cứu Thế của lục địa Hydragia,

Thánh nữ Tang hoa Soalina.

Thánh quốc Qualia tự hào về con người, kẻ hiện thân cho những phép màu.

“Tội lỗi nhấm chìm tất cả mọi người và tạo ra nhiều bi kịch. Điều đó thật không thể tha thứ. Nỗi sầu khổ của Chúa ngày càng bị rạch sâu hơn, còn các ngươi không còn thời gian để hối cải.”

Soalina nói đều đều.

Liệu lời nói của cô có tới được những con goblin đáng ngờ ấy, dẫu cho chúng có được trí khôn?

Soalina tiếp tục buông lời.

Như thể cô đang ngân nga để an ủi những con người không còn cứu rỗi được nữa?

“Ta có thể nghe thấy tiếng đày đọa khổ đau của những con người vô tội. Ta có thể nghe thấy tiếng của Chúa đang cầu mong hòa bình.”

Soalina giơ tay lên, hướng nó về phía trước.

Goblin tuyết di chuyển rất nhanh. Mối đe dọa của họ sắp ập tới; trong vài giây nữa, đám lúc nhúc ấy sẽ đụng độ với họ.

Hồng Y đứng phía sau bắt đầu hoảng sợ, những Thánh Kị Sĩ xung quanh cô rút kiếm và chuẩn bị cho trận chiến.

Nhưng Thánh nữ Soalina chầm chậm nói,

“Tội lỗi chống lại Thánh Thần Aros, tội gây rối trật tự Thánh quốc Qualia,

-Ta sẽ ban cho các ngươi án tử.”

Ngọn lửa diệt địa.

Không có hành động báo trước, chỉ có một ngọn lửa địa ngục thiêu rụi mọi thứ xuất hiện trước mắt Soalina.

Đoàn goblin tuyết bị thiêu rụi cùng với mặt đất và thảm cỏ, những tiếng hét thảm thiết cùng mùi thịt cháy bao trùm cả không gian.

Họ nghe thấy tiếng kêu la của lũ goblin tuyết, chúng bị mắc kẹt trong cơn lốc lửa rực cháy rồi từ từ tan biến.

Vùng đất lạnh giá giờ trông như nơi gánh chịu một mùa hè vĩnh cửu, các Thánh Kị Sĩ có thể chịu đựng được, nhưng Hồng Y và những tên hầu cận thì phải cởi áo choàng và xắn ống tay lên.

Lũ goblin tuyết lên tới vài nghìn con, chúng đã phá hủy vài ngôi làng và tiếp tục hoành hành cho tới khi cô xuất hiện.

Giờ thì tất cả những gì còn lại của chúng là đống tro tàn, ngay cả hình dáng ban đầu cũng không thể nhận ra nổi nữa.

Cuối cùng ngọn lửa cũng đã tắt. Bầu không khí trở nên im lặng. Không ai nói gì về phép màu này.

Không lâu sau, một cái gì đó thay đổi. Từng bông hoa lần lượt xuất hiện và nở rộ, và rồi cuối cùng, khu vực bị thiêu rụi lại được bao phủ bởi toàn hoa.

Như một buổi tang lễ…

Chỉ riêng quân đội của họ đã có quy mô sức mạnh vượt xa kẻ thù.

Đó là lý do tại sao Thánh nữ lại được gọi là cỗ máy chiến đấu quyết định.

“…Hồng y.”

Một vườn hoa bất ngờ xuất hiện ở mảnh đất phía Bắc,

Thánh nữ Soalina chậm rãi đưa ánh nhìn vào những cánh hoa đang bị gió bão thổi tung đi, không ngoái lại, cô mở lời.

“”Thế nào rồi, Thánh nữ-sama?”

“-Có chuyện gì đã xảy ra với câu chuyện ta kể hôm trước?”

“Hôm trước? Câu chuyện như thế nào cơ?’

“Đại Nguyền Giới ở phía nam lục địa. Có dấu hiệu thảm họa ở đó. Ta muốn ngài cử các Thánh Kị Sĩ tới đó điều tra.”

“Khu vực phía Nam nằm ngoài lãnh thổ của chúng ta, muốn gửi quân đi thì phải phối hợp với cơ quan chức năng kiểm soát khu vực đó thì mới đi qua được, và cũng phải cân nhắc tới việc chi quân, trả lương nữa. Ngay từ đầu, Thánh nữ-sama đáng lẽ ra nên biết rằng các đội kị sĩ không thể hành động được mà. Nhưng có đấu hiệu thật sự sao?”

Những lời phản đối bất bình bật ra. Rõ ràng là tên Hồng y không muốn làm mấy cái việc rối rắm như vậy.

Vị Thánh Kị Sĩ đứng chờ xung quanh đưa ra dấu hiệu với cái gật đầu của mình. Chỉ có người mới biết nó có nghĩa là gì.

“Đúng thế, chắc chắn rồi… ta không cần phải gửi Thánh Kị Sĩ đi. Ta sẽ tự mình đi…”

“Thánh nữ-sama, ngài không nhận thức được vị trí của mình sao!”

Nghe thấy giọng giận giữ của tên Hồng y, tên linh mục tập sự trẻ tuổi đang làm bên cạnh ông ta run lên.

Thánh nữ quay lại và im lặng nhìn Hồng y.

Cặp mắt cô không chứa chút cảm xúc nào.

Như một con búp bê không cảm xúc, nhìn thấy đôi mắt ấy, Hồng y thở dài một hơi.

“Trời ạ, sao ngài lại nghĩ như vậy? …Xin hãy hiểu rằng ngài quan trọng như thế nào đi. Nó không khác với lúc ngài còn làm thôn nữ trong một ngôi làng nhỏ sao?”

Thánh nữ Soalina không nói gì cả. Cô không đáp lại gì lời xúc phạm, nhưng không phải vì cô không dám mà là do trái tim cô không còn đủ rung động để trả lời câu hỏi đó.

Thái độ của ông ta giống như đang nhìn sự đời dưới một con mắt đầy nhân văn và triết lý vậy, nhưng ông ta cũng từ bỏ.

“Tch…Có một số người ta có thể triệu tập được. Hãy ra lệnh cho họ đi.”

Hồng y không có lý do gì để đáp ứng yêu cầu của cô vì địa vị của Thánh nữ khác với ông. Nhưng cuối cùng, Hồng y lại đưa ra một giải pháp thay thế như thể ông ta đã từ bỏ.

Lần đầu tiên nghe được câu trả lời đó, Soalina gật đầu với một nụ cười trẻ con.

Một trong những nỗi lo của cô đã không còn nữa.

Nhưng sau cùng thì, tên Hồng y vẫn nhỏ giỏng càu nhàu, từ “gái quê” bật ra khỏi miệng ông ta, nhưng Soalina làm như thể cô không nghe thấy.

….Thánh nữ là một con người cô đơn.

Với khả năng thể chất bị cô lập và sức mạnh diệu kỳ từ Chúa, những cô gái đó cần sự cống hiến và trung thành tuyệt đối với tư cách là con người của trật tự. Kể cả khi có những kẻ khác ghen tị với vị trí của họ.

Để cứu lấy mọi thứ, để bảo vệ mọi nụ cười.

Cô sẽ tiếp tục thực hiện phép màu ấy cho những con người không thể cứu rỗi.

“Cảm ơn. Cầu mong cho họ có được sự phù hộ của Thần Aros..”

Không đợi cô nói hết, Hồng y rời đi.

Nhìn bóng lưng ông ta không một chút xúc cảm, Tang hoa Thánh nữ Soalina thì thào.

“Ta cần phải cứu…”

Lời nói của cô tan chảy xuống lớp băng vĩnh hằng.

Các lực lượng vũ trang hẳn đã cảm nhận được những dấu hiệu, những dấu hiệu rằng có sự thay đổi đang đến với thế giới.

……………

…………

……..

….

..

“Thật là vui, thời gian xây dựng này vui quá!”

Tiếng nói của Atou vang vọng cả Đại Chú Giới.

Những người dân cũng tham gia, và dù chỉ là hình thức, nhưng những cán bộ quản lý quốc gia cũng tham gia nốt.

Những sự xuất hiện tối thiểu như tư cách của một quốc gia đã có sẵn,

Thời gian cho công việc nội bộ mà Takuto và những người khác mong đời cuối cùng cũng đến.

“Đất nước thuộc về Takuto-sama vĩ đại giống như một đứa trẻ sơ sinh vậy. Nó sẽ tiếp tục mở rộng ra biển cả, và sức mạnh của nó sẽ vươn tới các tầng trời. Chúng ta phụ thuộc vào tất cả để thực hiện các bước đi đầu tiên.”

Bệ đá đã trở thành một vị trí cố định ngay từ khi Takuto tới thế giới này.

Ở thời điểm hiện tại, nơi đó đã thay đổi đáng kể.

Chiếc Ngai Vàng mà các Dark Elf dành biết bao mồ hôi xương máu tạo dựng nên đã hoàn thành,

Thảm được dệt bằng cỏ, và quan trọng nhất, một tòa nhà đơn giản có mái che đã được hoàn thành.

Tòa nhà chỉ là sự kết hợp lại của một vài cái cây. Dù vậy, Takuto vẫn đang vặn vẹo như con lươn.

Hội nghị vẫn đang được tổ chức trên một chiếc bàn lớn được đặt trước Ngai Vàng.

Lúc này chỉ có Atou và Mortar, nhưng Takuto chắc chắn rằng sẽ có rất nhiều người ngồi ở đó sau này.

Đang mộng tưởng về nó, Takuto sướng đến run người.

Mọi thứ đang diễn ra rất tốt.

Takuto lặng lẽ nhắm mắt và khảo sát lại toàn bộ thông tin quốc gia.

Ma lực của quốc gia đang được tích lũy rất trơn chu.

Chúng được thu thập từ các cơ sở và vùng đất tách biệt, nhưng về cơ bản thì chúng giống như một loại tài sản như thuế là thu một tỉ lệ phần trăm nhất định cho hàng tháng.

Và nó là một yếu tố quan trọng, số lượng thu thập được liên quan trực tiếp tới chất lượng cộng đồng.

Ngoài ra cũng có một dạng hệ thống được gọi là tập trung cưỡng bức, hệ thống này coi thường quyền lợi con người, và cưỡng bức tước đoạt lấy ma lực.

Nhưng dù sao thì, bao phủ quốc gia tràn ngập những con người hạnh phúc cũng là cách hiệu quả nhất để có được số ma lực đó.

(Với đôi bàn tay này, mình sẽ đưa mọi người tới với đỉnh cao của hạnh phúc!)

-Theo một cách nói khác, hạnh phúc của người dân chính là sự phát triển của Mynoghra.

Takuto quyết tâm không trở thành một kẻ lãnh đạo độc tài; cậu vuốt ve cái ngai vàng và hài lòng tận hưởng công việc của thuộc cấp.

Vì chứng bệnh rối loạn giao tiếp của mình, hội nghị vẫn tiếp tục mà không có Takuto tham gia. Cậu giờ đã là một nhân vật có thể thản nhiên ngồi trên ngai vàng.

“Vậy Atou-dono, chúng ta nên xây dựng tòa nhà nào trước?”

“Hmmm, để xem.”

Atou chống cằm suy nghĩ.

Takuto đã thảo luận với Atou về vấn đề này, nên Takuto chắc chắn rằng cô có thể lo liệu được nó.

Takuto đang xem lại các chính sách quản lý trước đây.

Atou gật đầu ngay khi cậu hài lòng,

Takuto nói với Dark Elf về kế hoạch gốc.

“Chúng ta cần xây dựng một cơ sở sản xuất lương thực. Chúng ta không thể chiến đấu với cái bụng rỗng được.”

“Đúng thế, lương thực rất quan trọng. Nhưng không phải ta có thể sản xuất vô hạn lương thực với sức mạnh của Đức Vua hay sao?”

“Tất nhiên, nhưng tại sao Đức Vua phải làm một việc phức tạp như thế chứ? Lãnh thổ sẽ trở nên rộng lớn hơn trong tương lai, nên sẽ có rất nhiều vấn đề về hậu cần cần phải giải quyết.”

“Tôi đồng ý với ngài, xin hãy tha thứ cho suy nghĩ nông cạn của tôi.”

“Không sao cả, giờ là vậy. Còn lúc này, chúng ta hãy làm một cơ sở sản xuất các biểu tượng thực phẩm.”

Atou vẫy tay như thể cô không quan tâm. Cô lấy một thứ gì đó ra từ túi áo ngực mình.

Trưởng lão Mortar phải vật lộn với những thuật ngữ và cụm từ kỳ lạ của Atou,

Nhưng ông vẫn hiểu được vấn đề và chấp nhận những gì trông giống như hạt giống cây kia.

“Hãy trồng và phát triển thứ cây này. Rồi nó sẽ hoàn thiện khi ta xây dựng kho quản lý, khu vực bảo quản thực phẩm và kho bảo quản,… Chi tiết ta sẽ thông báo sau.”

“Cây này là loại cây gì vậy?”

Kích thước nó to hơn lòng bàn tay một chút.

Nó có rễ và những phân nhánh thắt lại kỳ lạ.

Nhưng không may thay, Trưởng lão Mortar không biết và những hạt giống đó, vậy nên ông không biết loại cây gì sẽ mọc lên.

Nhưng không giống như những hạt giống mà Emul, phụ tá của Gia, đã tự tay gieo trồng, những hạt giống này bắt buộc phải gieo xuống như một mệnh lệnh. Rõ ràng là nó rất khác so với bình thường.

Tuy nhiên,

“Cây thịt người đấy.”

“EH?”

“Một cái cây người.”

Nó hoàn toàn khác với mọi khi.

Atou thật ấn tượng, nhỉ? Cô lặp lại cùng một từ như thể đó là một thứ gì đó đáng tự hào, cô phổng cả mũi lên.

Trưởng lão Mortar không biết nên phản ứng thế nào. Nhưng Trưởng lão cũng biết rằng chúng không phải dạng thực vật tới từ thế giới này.

Thành thật mà nói, ông không muốn có loài cây kỳ lạ nào đó tồn tại ở thế giới này.

“À thì, Atou-dono, về điều đó, nếu ngài không phiền, tôi mong ngài có thể giải thích chi tiết hơn…”

“Đó là một trong những cơ sở sản xuất thực phẩm của nền văn minh chúng ta. Nói một cách chính xác thì, nó là một loài cây bí ẩn có vị như thịt người.”

“Tôi hiểu rồi, trông ác độc đấy.”

Ngay lúc đó, vị vua bị mắc chứng rối loạn giao tiếp đã vào cuộc.

Có vẻ cậu đã chán việc ngồi vuốt ve ngai vàng, mặc dù thái độ của Takuto là vậy, nhưng hai người dường như đã hiểu.

Trưởng lão Mortar phàn nàn. Quả thực thực phẩm là yếu tố cần thiết. Đặc biệt là ăn thịt có thể cung cấp nhiều năng lượng hơn ngũ cốc và rau củ.

Tuy nhiên, chỉ bởi việc đi theo ác thì không có nghĩa là ông có thể thay đổi được khẩu vị của mình.

Trưởng lão Mortar vẫn thích thịt cá hơn các loại thịt khác. Không phải lựa chọn này hơi khó quá à?....

Liệu ông có lo lắng không?

Hơn nữa, họ có cảm giác với thịt người…

“Hiểu rồi. Nhưng sẽ mất một thời gian để chúng tôi làm quen với thịt người. Tôi không biết phải, nhưng có một số người có kí ức xấu về loại thịt đó.”

“Ta không nghĩ rằng chúng ta có thể trang trải mọi thứ ở cơ sở này, nên ổn thôi.”

“Sẽ phải có những người thích và người không mà.”

Trưởng lão Mortar cuối cùng cũng cảm thấy nhẹ nhõm.

Dù sao thì, có vẻ vấn đề lương thực sẽ được giải quyết êm đẹp thôi.

Ông hiểu rõ hơn ai hết nỗi khổ của cái đói.

Ông chân thành cảm ơn Đức Vua vì đã không để bộ tộc này phải chịu đựng những đau khổ và quyết định như vậy.

Nhưng lại có một giải pháp hết sức mỉa mai: Một cái cây có quả đượm vị thịt người.

=Thông điệp= = = = = = = = = = =

Một cơ sở xây dựng đã được chọn.

Đang xây dựng! [Cây Thịt Người]

_________________________

=Eterpedia= = = = = = = = = = =

[Cây Thịt Người] Kiến trúc.

Lương thực +1 Năng suất Lương thực +10%

Khả năng phục hồi của Đơn vị Ma thú +10%

Khả năng phục hồi của các đơn vị có 《Ăn Thịt Người》 +50% [note33687]

Cây Thịt Người là một cơ sở độc nhất của Mynoghra và là một lựa chọn thay thế cho việc lưu trữ thực phẩm.

Ngoài khả năng bình thường, nó còn có tác dụng tăng sức mạnh hồi phục cho các đơn vị ma thú.

Nó còn làm tăng đáng kể khả năng phục hồi của các đơn vị có 《Ăn Thịt Người》