Solo: Clay

--------------

Phần thưởng 5 triệu Fil được phân chia ra như sau.

Đầu tiên, 2 triệu Fil sẽ được để lại trong quỹ chung của cả đội. Đây là khoản quỹ được dành ra cho những hoạt động trong tương lai của chúng tôi. Nó cũng có tác dụng như một thứ bảo hiểm để đề phòng trong những trường hợp xảy ra sự cố.

Kế tiếp là chi phí để duy trì các hoạt động của nhóm, cả thảy là 2 triệu Fil. Đây là một khoản tiền cần thiết để bổ sung thêm các vật phẩm, đồng thời là mua và sửa chữa trang bị.

Bởi sau trận chiến với đám Lesser Vampire, trang bị của Lloyd và Walter đã không cách nào có thể dùng tiếp được nữa nên chắc chắn phải đem đi sửa lại. Ngay với Sliver-chan của tôi – cũng cần phải được bổ sung thêm đạn dược.

Và dù cho có đến cửa hàng vũ khí mà bọn tôi thường lui tới để được tính giá khách quen thì việc tốn 2 triệu Fil là điều chắc chắn không thể tránh được.

Cuối cùng, phần quan trọng được mọi người trông chờ nhất, là phần thưởng được chia riêng cho mỗi thành viên trong nhóm.

「Chỉ có từng đây thôi sao…」

Vai của Walter chùng xuống và tinh thần phấn chấn trước đó của anh ta cũng bỗng chốc bay biến sạch.

Tất cả những gì còn lại cho mỗi chúng tôi là 250.000 Fil. Từng ấy là vừa bằng chi phí sinh hoạt cho một tháng.

Đó thật ra một số tiền không hề nhỏ, thực tế còn là cao hơn hẳn so với bình thường, cơ mà đối với những người vừa được tận mắt thấy đống tiền 5 triệu trước đó, thì sẽ là hiển nhiên thôi nếu anh ta không thể hài lòng được với chút tiền còn lại ấy.

Tania cũng có biểu hiện hơi lạnh lùng khi nhìn vào 2 đồng tiền vàng và 5 đồng bạc lớn trong lòng bàn tay mình.

Dù định nói『Đây là lí do vì sao ngay từ đầu tôi đã đề xuất về việc thương lượng lại để tăng phần thưởng lên』để khiến cho bản thân cảm thấy hả hê hơn nhưng nếu phát ngôn kiểu ấy vào lúc này sẽ chỉ khiến họ cảm thấy khó chịu nên tôi đành giữ im lặng.

「Thôi được rồi, đừng ủ dột như thế chứ」

Lloyd cười và nói như thể anh ta cũng đang gặp rắc rối vậy.

「Mặc dù phần thưởng chia cho mỗi người có ít, nhưng nhờ vậy mà quỹ chung của cả đội vẫn đang tăng đều đặn. Và nếu chúng ta cứ tiếp tục nhận thêm những yêu cầu lớn khác, ắt hẳn sẽ kiếm lại được số tiền tương tự như vậy thôi」

Đúng thế, Lloyd nói rất chính xác. Nhưng vẫn còn nhầm lẫn ở đôi chỗ

「Lloyd, một yêu cầu ngon lành như này là rất hiếm. Không phải là một thứ mà chúng ta có thể nhận được thường xuyên. Với cả, yêu cầu này rõ ràng không phải đến từ quốc gia, mà là do một clan gửi đến cho chúng ta. Nếu không phải vì họ đang có chút rắc rối, thì chắc chắn là họ đã tự mình giải quyết một nhiệm vụ hấp dẫn như vậy rồi」

「 Đúng vậy… cậu nói cũng không sai… 」

Ngay từ đầu, các yêu cầu thanh tẩy Abyss đều do nhà nước quản lí, và họ chỉ ban ra những yêu cầu của mình đến với các clan. Nói cách khác, chỉ có tầm thủ thuộc về một clan nhất đinh mới được quyền tham chiến bên trong Abyss.

Tuy nói là thế, nhưng vẫn có một số cách để kể cả người không thuộc về một clan nào, cũng có thể nhận được những yêu cầu liên quan đến Abyss.

Đó là do mọi clan đều có xu hướng nhận về rất nhiều các yêu cầu, nhưng họ lại hoàn toàn không có đủ khả năng để giải quyết hết chỗ đó. Nguyên nhân dẫn tới việc này là bởi sự tồn tại của hệ thống đánh giá các clan, khi số lượng yêu cầu mà họ nhận về hàng năm càng nhiều, thì danh vọng của clan đó cũng sẽ được tăng cao.

Yêu cầu tiêu diệt đám Lesser Vampire mà chúng tôi nhận được cũng là một trong số vô vàn những yêu cầu thừa ra từ một clan.

Vì vậy, với những tầm thủ kiểu như chúng tôi, những người từ chối tham gia vào các clan, cách duy nhất để có thể kiếm tiền là đi lượn vòng quanh qua hết clan này đến clan khác nhằm tìm được một yêu cầu thuê người khá ổn.

Đó là cách mà tôi đã đề ra để dành dụm tiền cho ước mơ thành lập được một clan mà ở đấy bản thân mình là người lãnh đạo.

Tuy nhiên, các clan cũng không phải là những kẻ từ bi đến mức có thể san sẻ miễn phí phần việc với người khác đến thế. Bạn sẽ phải trả một khoản tiền được coi như phí môi giới cho họ, và nó thì không hề rẻ. Đồng thời, các clan cũng có quyền sở hữu toàn bộ đống xác quỷ đã bị hạ gục, bởi vậy, nếu không thương lượng trước với họ, rất có thể là bạn sẽ bị mấy tên ấy lừa vào tròng.

Do đó, các cuộc đàm phán là cực kì quan trọng, nhưng nếu bạn mà cứ khăng khăng đòi hỏi quá nhiều, bạn sẽ bị coi là một mối phiền toái và hẳn là sẽ bị bỏ qua khi có một yêu cầu mới.

Nói cách khác, nếu suy xét qua sự lớn mạnh của đội chúng tôi hiện giờ, đây hẳn là một thời điểm tốt cho nó.

「Lloyd, quỹ đội của chúng ta hiện giờ có bao nhiêu?」

「Hở?

À.... xem nào, bao gồm cả số tiền nhận được từ yêu cầu lần này, hẳn là cũng tới 12.800.000 Fil đấy」

Lloyd, anh ta vừa là lãnh đạo nhóm nhưng đồng thời cũng là người quản lí tài sản của cả đội. Và dựa theo trí nhớ của tôi, con số 12,8 triệu đấy có vẻ là trùng khớp với những gì tôi nhẩm tính được.

「Vậy thì, hãy dùng số tiền ấy đề cùng nhau thành lập ra một clan đi」

「Sao cơ !?」

Lloyd tỏ ra ngạc nhiên. Còn hai người kia cũng đồng thời lên tiếng

「… Noel, tôi đoán là cậu cũng biết, nhưng nếu muốn tạo ra một clan, cậu chắc chắn phải nộp cho đất nước những 20 triệu Fil đấy, đúng chứ?」

Cũng phải đính chính lại, 20 triệu Fil phải nộp ấy không phải là do quốc gia muốn kiếm chác thêm chút từ những tầm thủ, thay vào đó, nó thực ra là một món bảo hiểm để đề phòng khi clan không hoàn thành được yêu cầu trong khoảng thời gian quy định.

Vì Abyss luôn mở rộng không ngừng. Do vậy, cần phải thanh tẩy nó càng sớm càng tốt, nếu không, qua thời gian, mức độ nguy hiểm sẽ càng lúc càng cao.

Do hệ thống hoạt động như vậy nên bên thất bại sẽ phải đền bù phần thưởng khác cho những clan chịu chấp nhận cái yêu cầu mới đấy, đó là nguyên nhân mà vì sao luôn phải đặt cọc trước ít nhất là 20 triệu thì mới được.

「Tôi biết. Nhưng trong 1 năm qua, chúng ta đã mạnh mẽ hơn nhiều rồi. Không những thế, chúng ta cũng còn khá là nổi tiếng nữa. Nếu cứ tiếp tục làm việc kiểu như này thì mãi mãi chúng ta sẽ chả khá hơn được đâu」

「Tôi hiểu, cơ mà như thế thì vẫn...」

「7,2 triệu còn thiếu kia, tôi sẽ tự bỏ tiền túi của mình ra trả」

「 Cái gì!?!? 」

Cả ba người họ đều bị sốc. Với đôi mắt mở to hết cỡ, phản ứng của họ còn mạnh mẽ hơn cả so với vừa nãy nữa. Mà cũng hiển nhiên thôi, vì tôi đã tuyên bố rằng tự thân mình sẽ tri ra một khoản tiền khổng lồ, lên tới tận 7,2 triệu Fil.

Thực tế rằng, từng ấy không phải là một con số mà tôi có thể tùy ý trả. Tôi làm được điều đó bởi vì trong người lúc này vẫn còn lại một ít khoản tiền được thừa kế lại từ ông ngoại tôi.

Sau sự cố đấy, một phần tiền đã trao cho những người hầu còn sống để họ có thể hồi phục, và tất cả những chi phí mà tôi phải chịu trước khi trở thành tầm thủ, từng đó cộng lại trở thành một khoản tiền khá lớn.

Đặc biệt, vì nghe theo những lời dạy từ trước của ông ngoại, tôi chú trọng dồn toàn bộ chú ý của mình vào việc chuẩn bị những trang bị chiến đấu, chúng càng có chất lượng cao thì tỷ lệ sống sót của tôi sẽ càng nhiều hơn.

Không chỉ Silver Flame, chiếc áo dài đen tuyền của tôi cũng là một trang bị cấp cao thuộc vào hàng ngũ xa xỉ phẩm. Nó được làm từ các sợi cơ tim của hắc long, một con quỷ chỉ xuất hiện kể từ độ sâu 8, chúng có độ bền cao đồng thời cũng tích hợp thêm nhiều khả năng kháng lại vài thứ khác.

Ngoài nó ra, các cuốn sách kĩ năng, vật phẩm đắt tiền, v.v... tất cả đều cũng được tôi mua về rất nhiều kể từ lúc bắt đầu bước trên con đường của một tầm thủ.

「Tất nhiên, anh sẽ phải trả lại số tiền ấy cho tôi khi clan dần phát triển. Tôi không hề muốn cho không khoản tiền này bởi dù ngay cả là đối với tôi, khi nghĩ tới tương lai, thực sự cũng phải sử dụng nó thật tiết chế. Tuy nhiên, thay vì cứ mãi làm một nhà thầu phụ[note27861], việc nhanh chóng thành lập clan sẽ có lợi hơn nhiều」

Ngoài vì nguyên nhân ấy ra, nếu tôi có thể làm ba người này trở thành những con nợ của mình, việc tôi được bầu làm lãnh đạo sẽ là điều đương nhiên và chắc chắn phải xảy ra.

「Về vấn đề căn cứ thì sao? Để việc lập clan được chấp thuận, chúng ta cần phải sở hữu một tòa nhà trong kinh đô để làm trụ sở đấy. Giá đất ở kinh đô rất cao. Và dù cho là thuê đi nữa, cậu sẽ không đủ tiền đâu vì giá thuê khá là đắt đỏ đấy」

「Không phải lo về việc ấy, tôi biết một nơi mà chúng ta có thuê được nhà với giá rẻ 」

「Thật á? Không, nhưng mà...」

Có lẽ do không thể tiếp tục nhìn Lloyd gặp rắc rối thêm nữa, Tania cắt ngang cuộc trò chuyện.

「Noel, tôi biết là cậu đang rất nghiêm túc, nhưng đừng nên nóng vội quá. Với chúng ta bây giờ, dù là có thành lập được một clan đi chăng nữa, thì thực sự tôi không nghĩ rằng chúng ta có thể quản lí nó đúng cách được」

「 Vì sao? 」

「Tại sao à... Vì chả phải chúng ta vẫn chỉ là những tân binh sao? Job của chúng ta vẫn chỉ ở rank C đồng thời cũng còn là quá trẻ. Tôi 17 tuổi, Lloyd và Walter, 2 người họ 18 tuổi, còn bạn mới 16 tuổi. Ở cùng độ tuổi, chúng ta có thể là trưởng thành hơn những người cùng lứa khác, nhưng với xã hội, chúng ta không hơn gì là đám vắt mũi chưa sạch. Dù cho chúng ta có mạnh mẽ đến đâu, cũng không hoàn toàn có thể là suôn sẻ mãi được.」

「 Thì? 」

「 Thì, như tôi đã nói...」

Tôi ngăn Tania lại, không để cô ấy tiếp tục cố gắng thuyết phục tôi nữa.

Những gì cô ấy nói, nó không sai, nhưng cũng lại không hoàn toàn đúng. Thực tế rằng, chúng chỉ là những nhận định sai lầm. Và nếu một quan điểm không có tính xây dựng hay gây đả kích được đưa ra thì chỉ là thứ vô nghĩa mà thôi.

「Vậy thì khi nào thời điểm thích hợp ấy mới đến? Sẽ mất bao nhiêu năm cho đến cái lúc chị có thể chắc chằn rằng chị có thể quản lí nó một cách đúng đắn. Chị chắc chắn là nó sẽ thành công? Miễn rằng nếu cứ tiếp tục không lập ra một clan, dù có trôi bao nhiêu lâu đi nữa, chúng ta chắc chắn sẽ mãi chỉ là đám người mới mà thôi, chị hiểu chứ?」

「 Điều đó... 」

「Chí ít, cùng trong lúc làm một tầm thủ, tôi đồng thời đã nghiên cứu rất nhiều về các clan khác nhau. Tôi đã có đủ kiến thức cần thiết mình cần. Nhưng tôi không tin rằng chúng ta có thể thành công được chỉ với từng đó. Thứ cần thiết nhất ở đây chỉ có thể nhận ra được khi thực sự quản lí một clan. Nó là điều chúng ta hoàn toàn không thể nào có được trong cuộc sống hàng ngày nếu chúng ta cứ luẩn quẩn mãi như thế này」

「 À, ừ,.... 」

Tania cố gắng để phản bác lại, nhưng lại không thể nghĩ ra được lời nào. Bất lực, cô đành phải liếc nhìn qua Lloyd để cầu cứu. Đúng là một cặp tình nhân có khác.

「…Quan điểm của Noel cũng có lý. Chúng ta không thể nào có được những trải nghiệm thực tế nếu không cố gắng. Nhưng những yêu cầu liên quan đến Abyss, đem lại nhiều lợi nhuận nhất, thì lại do đất nước quản lí. Và nếu họ tỏ ra khinh thường cả nhóm vì chúng ta còn quá trẻ, thì chả phải đội sẽ không bao giờ kiếm được yêu cầu nào dù cho đã thành lập được cả clan, đúng chứ?」

「Ngược lại đấy, Lloyd à. Tôi cam đoan rằng chắc chắn chúng ta sẽ nhận được những công việc rất khá khẩm bởi vì độ tuổi của cả đám còn rất nhỏ đồng thời ngoại hình của chúng ta cũng rất ổn nữa.」

「 Tôi thực sự chưa hiểu cậu đang nói gì....」

Lloyd hơi nghiêng đầu. Hai người kia cũng vậy, gương mặt của họ bối rối vì chưa hiểu gì cả. Tôi liếc mắt nhìn qua để đánh giá nhanh tổng thể cả ba người.

Thủ lĩnh của cả nhóm và là một [Kiếm sĩ], Lloyd

Một quý ông thực thụ với mái tóc đỏ rực. Khuôn mặt điển trai của anh ta rất nổi bật khi ở giữa đám đông tầm thủ thô kệch. Anh ta cao, cơ thể hơi gầy nhưng được huấn luyện rất tốt, mỗi bước đi của tên đó đều trang nghiêm nhưng cũng đầy tao nhã.

Và vì thế, anh ta là một tầm thủ được rất nhiều phụ nữ yêu thích. Nếu tôi nhớ không lầm, gã ấy xếp thứ tám trong bảng xếp hạng 『Những người đàn ông đáng cưa cẩm nhất ở kinh đô』 mặc dù mới chuyển tới đây không lâu.

[Healer] duy nhất của cả đội, Tania.

Một người phụ nữ xinh đẹp, nổi bật với khuôn mặt dịu dàng, mái tóc dài màu vàng được chăm sóc rất cẩn thận. Phong thái của cô ấy toát lên sự mềm mại và hòa nhã. Cùng đi kém với Job là [Healer], cô ấy có thể chỉ với việc nở một nụ cười nhẹ nhàng, cũng đủ để khiến mọi người đàn ông tôn cô lên như một nữ thần rồi.

Ngoài ra, với bộ ngực nở nang, kích thước đủ lớn để có thể nhìn thấy ngay cả khi đã mặc lên người một cái áo choàng rộng, cô hoàn toàn có thể khiến tất thảy đàn ông phải dồn mắt nhìn về phía mình. Do đó, cô cũng là một tầm thủ rất nổi tiếng với những người khác giới.

[Chiến binh], Walter

Anh ta cao to và vạm vỡ. Tên này thuộc tuýp người không quá quan tâm đến ngoại hình của mình, thậm chí mái tóc đen của gã cũng đã được cắt ngắn đi một cách khá thô thiển. Nhưng khuôn mặt của tên đó thì khác, nó được gọt giũa rất tốt và ở anh ta bộc lộ lên một sức hấp dẫn đầy hoang dã.

Tuy nhiên, với trường hợp của Walter, thay vì là những người khác giới, anh ta lại nổi tiếng hơn với những tên đàn ông khác. Thường xuyên là những cuộc cạnh tranh cơ bắp với nhau và đôi khi, xuất hiện một vài tên biến thái còn đang nhắm vào bờ mông của anh ta.

Cuối cùng là tôi, một [Diễn giả] với cái tên Noel

Vì được thừa hưởng ngoại hình từ người mẹ từng được khen là đẹp như hoa hậu nên hiển nhiên tôi thuộc vào dạng ưa nhìn. Cảm ơn mẹ vì đã cho tôi một khuôn mặt điển trai như thế.

「Đất nước này khuyến khích mọi người trở thành những tầm thủ...」

Ba người họ sát lại gần hơn khi tôi tiếp lời

「Hiểu theo cách khác, họ muốn có một số lượng lớn công dân của mình trở thành những tầm thủ. Bây giờ, khi chúng ta muốn trở thành một tầm thủ, chúng ta sẽ ngưỡng mộ kiểu người tầm thủ nào? Đương nhiên là những người mạnh mẽ, đúng chứ? Chà, có lẽ điều đó là đúng đấy, nhưng chưa đủ, quan trọng nhất phải là sự hào nhoáng mà bất cứ ai cũng có thể thấy được chỉ với một cái nhìn lướt qua」

「Tôi hiểu rồi...ra đó là ý của cậu...」

Lloyd dường như đã nhận ra điều mà tôi nói là gì. Vừa vuốt vuốt cái cằm của mình, anh ta nở một nụ cười nhạt.

「Đúng vậy, chúng ta thật sự rất hấp dẫn bởi sự trẻ trung và ưa nhìn. Sau cùng, đám tầm thủ nổi tiếng cũng chỉ tương tự như các thần tượng. Nếu một người không chỉ khỏe mà còn trẻ và đẹp trai,xinh gái, quốc gia chắc chắn sẽ hỗ trợ họ hết mình để biến họ thành một biểu tượng phù hợp với việc quảng bá nhất có thể」

「Nói cách khác, chắc chắn chúng ta sẽ được người khác ưu ái vì bản thân còn rất trẻ và ưa nhìn?」

Tôi gật đầu với câu hỏi của Walter, chủ đề của cuộc trò chuyện có vẻ đã làm anh ta tỉnh rượu được đôi chút.

Ngay cả với người ông cứng rắn của tôi, một anh hùng vẫn luôn nổi tiếng với biệt hiệu Quỷ Bất Tử, dù rất mạnh mẽ nhưng ngoại hình của ông luôn cũng được để ý khá kĩ. Phong cách thời trang của ông rất hợp thời và khuôn mặt của ông lúc cười cũng cực kì dễ mến. Theo những gì ông kể, bà ngoại rất thích nụ cười ấy của ông.

Chà, điều đó cũng là chuyện bình thường mà thôi.

「Tất nhiên, năng lực thực sự mới là điều quan trọng để được thiên vị, nhưng thực tế đã chỉ ra rằng, hầu hết mọi clan thành công đều một phần là nhờ may mắn có được những thành viên ngoại hình ổn」

「Tôi không phủ nhận rằng là có tồn tại khía cạnh đó trong các tầm thủ. Sau cùng, ước mơ của tôi được hình nên cũng nhờ sự ngưỡng mộ của bản thân đối với một vị [Healer] khác. Nhưng... dù rất khó để mô tả, cơ mà... tôi thực sự không thể nào đồng thuận được với cái kiểu làm việc lấy mạng mình ra để đặt cược ấy cả....」

Tania có vẻ đã hiểu được vấn đề, nhưng bản thân cô vẫn thấy chưa được thuyết phục cho lắm.

「Hai người còn lại cũng có cùng quan điểm?」

「Tôi ủng hộ cho cậu」

Walter đã chịu đồng thuận với tôi. Anh ta khoanh tay lại và nở một nụ cười đắc thắng

「Tôi cũng đã chán ngấy cái đống hợp đồng phụ ấy rồi. Hãy nhanh chóng thành lập một clan nào. Nếu từ giờ mà có thể kiếm được nhiều tiền hơn trước, thì ắt hẳn tôi sẽ được thoải mái uống những loại rượu ngon, ngủ với mọi phụ nữ hạng nhất bao nhiêu tùy thích. Ha, không phải như thế chả phải sẽ là tột bậc của hưởng thụ đó sao? 」

「Walter! Đừng đùa cợt nữa, hiện giờ chúng ta đang nói chuyện nghiêm túc!」

Tania nhướng mày nói, nhưng Walter thì lại đang thực sự nghiêm túc và không hề đùa trong việc này.

「Anh đang nói thật đấy, Tania à. Địa vị, danh dự và tiền bạc, ham muốn những thứ ấy thì có gì sai? Anh và em, dù mức độ không giống nhau, nhưng em có chắc rằng là mình không hề có những cái ấy chứ?」

「 Đó...đó...」

「Hay sao? Như là việc trở thành người phụ nữ của anh ấy hả? 」

「 WALTER !! 」

Lloyd đập bàn với vẻ mặt giận dữ. Khi một kẻ nào đó đang có ý muốn tán tỉnh người phụ nữ của mình ngay trước mắt bản thân, thì việc kể cả một người lịch lãm như anh ta cũng phải nổi cáu hẳn chỉ là điều đương nhiên.

「 Là đùa, là đùa thôi. Đừng nổi nóng nên như thế chứ, chỉ huy」

Lloyd thở dài trước giọng điệu bâng quơ của Walter.

Đây là lí do tại sao mà không nên có tồn tại tình yêu đôi lứa bên trong một tổ đội. Thứ ấy luôn luôn là nguồn cơn của mọi rắc rối. Tania giờ đây cũng đành phải ngồi yên không nói gì vì chính cô ngay lúc này cũng đang cảm thấy rất khó xử.

Nhưng mà, với cái kiểu suy nghĩ Tania là một người phụ nữ khiến Walter còn ham muốn sở hữu hơn cả địa vị, danh dự và tiền bạc, thì có vẻ như khác hẳn với cái vẻ bề ngoài, nội tâm của anh ta có lẽ là một người thuần theo chủ nghĩa lãng mạn.

「Nhưng riêng về việc clan thì tôi đang nghiêm túc đấy」

Cả Lloyd và Tania đều không tỏ ra phản đối với những lời của Walter

「Như vậy đã là hai đấu một. Còn Lloyd, hãy cho tôi biết suy nghĩ có anh khi đứng dưới tư cách là lãnh đạo của cả nhóm」

「Phức tạp thật...Cậu thật sự muốn thành lập clan ngay lập tức?」

「Rất xin lỗi, nhưng với riêng việc này, tôi không có ý đinh là sẽ thỏa hiệp. Nếu anh nói rằng sẽ tiếp tục trì hoãn chuyện này để chờ đến một thời điểm không rõ nào đó trong tương lai, vậy thì hãy trả lại khoản quỹ đội của tôi, tôi xin phép được rút khỏi nhóm」

Khi tôi nói ra câu cuối, không chỉ Lloyd, tất cả mọi người đều bị giật mình

「… Noel, Cậu làm như thế liệu có hơi quá vô lí không?」

「Tôi không phủ nhận rằng điều tôi vừa nói ra có đôi phần không được thỏa đáng cho lắm. Nhưng, thay vì cứ giậm chân tại chỗ mãi một cách vô ích, tôi sẽ tự tách mình ra để đi trên con đường riêng của bản thân, kể cả nếu như có phải chịu những lời đay nghiến đến từ mọi người. Tôi cũng đã nói rõ rồi, ngay khi chúng ta vừa thành lập tổ đội ấy. Đó là tôi có một giấc mơ. Giấc mơ được trở thành một tầm thủ còn vượt qua cả ông mình, Quỷ bất tử.」

「Một giấc mơ, ha… 」

Lloyd suy nghĩ một lúc rồi chậm rãi nói

「Tôi hiểu rồi. Cùng nhau, chúng ta sẽ thành lập một clan」

「Lloyd, anh nghiêm túc hả!?」

Quyết định của Lloyd đã khiến Tania phản đối dữ đội. Cô ấy hẳn đã tưởng là anh ta sẽ không đồng ý với nó.

「Dù sao đi nữa, sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ phải thành lập một clan thôi mà」

「Nh, nhưng...」

Lloyd nhẹ nhàng nở một nụ cười với Tania cho dù cô đang cố gắng gây áp lực lên anh.

Thật kì lạ.... Tuy không rõ là vì cái gì, nhưng cuộc trao đổi đó đã làm dấy lên trong tôi một cảm giác không được ổn cho lắm.

「Noel」

「Vâng?」

「Đó là quyết định của tôi được đưa ra với tư cách là một người lãnh đạo. Cậu có gì cần phải bổ sung thêm nữa không? 」

「Không sao, tôi rất mừng vì cuối cùng anh cũng đã chịu hiểu. Vậy, khi nào chúng ta sẽ tiến đến thảo luận chi tiết các vấn đề?」

「… Vào bữa trưa ngày mốt thì sao? Chúng ta sẽ bàn bạc cụ thể hơn sau khi giải rượu và cơ thể đã hết mệt mỏi」

「Được rồi, vậy chốt là bữa trưa ngày mốt. Tôi sẽ đến nơi ở của anh」

Như vậy, bữa ăn mừng diễn ra lâu hơn hẳn mọi khi, đã kết thúc với một bầu không khí khá là nặng nề.

Và, đó cũng là lần ăn mừng cuối cùng của Blue Beyond.