“….Sakuya!!”

"Có em đây ạ, thưa chủ nhân."

"Eeehhh!?"

Tôi bất ngờ gọi tên Sakuya. Em ấy đột ngột xuất hiện ngay trước mặt chúng tôi khiến Rossellia bị giật mình.

“Đưa cho ta cây kim!”

"Của ngài đây ạ."

Tôi chộp lấy cây kim Sakuya đưa cho và đâm nó vào cánh tay trái của tôi mà không chút do dự.

“Ể!? Ngài đang làm gì thế!?”

"Oww!!"

Chịu đựng cơn đau nhức nhối từ cánh tay trái của mình, tôi một lần nữa ngước nhìn Rossellia. Vẻ mặt của công chúa tóc vàng xinh đẹp đang vô cùng bối rối. Nước da trắng như ngọc trai, môi đỏ thắm như hoa hồng. Đôi mắt và chiếc mũi thon có hình dáng rất đáng yêu, tất cả đều cân xứng với sự hài hòa hoàn hảo nhất.

Quả thực là một kiệt tác do thần thánh tạo nên. Tôi không phải là người có nhiều đức tin, nhưng nhìn Rossellia như thế này khiến tôi nghĩ rằng có lẽ thực sự Chúa có tồn tại trên đời này.

(Cô ấy quả thật đẹp tuyệt trần luôn…nhưng mình vẫn chịu đựng được.)

Nhờ cơn đau vừa rồi, tôi đã có thể phân tán sự tập trung của mình đủ để không bị mê hoặc bởi sự quyến rũ của cô gái trẻ trước mặt. Nếu ban nãy tôi không đâm kim vào tay mình, có lẽ tôi đã vồ lấy cô ấy rồi.

(Bảo sao ông già mình lại phải cảnh giác đến thế. Dám cá đàn ông trên đời này sẽ không ngần ngại gây chiến chỉ để giành được cô công chúa này…)

Công chúa Rossellia chắc chắn có thể trở thành liều thuốc độc chết người cho một đất nước, tùy thuộc vào vai trò của cô ấy. Tôi bảo đảm thằng ngu Sullivan sẽ yêu cô nàng như điếu đổ đến mức sẵn sàng bán đứt luôn cái vương quốc này.

(Ấy vậy mà vẻ đẹp này lại bị giấu kín trong hoàng cung suốt ngần ấy năm…cố hoàng đế thật ngu ngốc khi không sử dụng cô ta. Hay chỉ vì ông ta yêu cô ấy quá nhiều?)

“Ơ, ừm, mọi chuyện vẫn ổn chứ? Ngài đang chảy máu kìa…"

Rossellia nhìn tôi đầy lo lắng khi máu cứ chảy ra từ cánh tay tôi. Tôi cố gắng phát ra giọng điệu tươi tắn nhất có thể.

"Ồ không, không có gì đâu thưa công chúa. Chuyện là tôi vô tình thấy một con nhện bò lên cánh tay tôi, chỉ thế thôi. Tôi xin lỗi vì làm ầm lên.”

“C-Chỉ vì một con nhện mà ngài phải làm đến mức đấy sao?”

“À đúng rồi, quanh đây có vài con nhện độc rất khó chịu. Nếu tôi cứ để nó ở yên đó, khả năng cao chuyện không hay sẽ xảy ra mất.”

Chỉ có điều là ‘chuyện không hay’ đó không thành vấn đề với tôi đâu, mà là với cô gái trẻ xinh đẹp ngồi trước mắt tôi cơ.

“C-Có những con nhện thực sự nguy hiểm ở đây thật ư? Ở lãnh thổ Maxwell này hả?”

Có vẻ như quý tiểu thư quyến rũ chết người của chúng ta không mấy thích nhện. Rossellia điên cuồng nhìn vào tay chân cô, vỗ nhẹ vào váy cô.

“Xin đừng lo lắng, thưa Công chúa, chúng tôi sẽ bảo đảm an toàn cho người mà.”

“Ừ-Ừm, đành trông cậy vào mọi người vậy, cảm ơn mọi người rất nhiều.”

Hiệp sĩ hộ tống trấn an Rossellia, người hắng giọng và tiếp tục nói.

“Tôi xin lỗi vì cảnh tượng đáng xấu hổ vừa nãy. Chúng ta hãy tiếp tục vấn đề ban nãy nhé.”

“Không sao đâu công chúa, dù sao thì tôi cũng là người khởi xướng mà.”

Tôi ngừng lại một lúc trước khi nói tiếp.

“Quả thật…tôi cũng không ngờ được người sẽ chủ động đề xuất kết hôn, thú thật thì i đã nghĩ một kế hoạch khá táo bạo đấy.”

“… Đây là cách duy nhất để giải quyết tình trạng hỗn loạn hiện tại đang ảnh hưởng đến toàn bộ đế chế. Tôi tin rằng nhà Maxwell các vị đã biết rõ những gì đang diễn ra gần đây ở quê hương tôi.”

“Tranh chấp ngai vàng ngày càng gay gắt phải không?”

"…Thực vậy."

Rossellia gật đầu, không cố che giấu điều gì.

“Hiện tại, đế chế đang chìm trong tình trạng hỗn loạn và bất ổn, vì cuộc xung đột giữa ba hoàng tử và những người thừa kế ngai vàng tiềm năng khác. Nếu cuộc chiến tranh giành quyền kế vị này không chấm dứt ngay lập tức, ngày càng nhiều người dân sẽ trở thành nạn nhân...”

"Tôi hiểu rồi. Vậy tôi đoán là người đang đứng về phía Đại hoàng tử Lars, có phải không?”

Vì cô ấy muốn cưới tôi và chiếm được Lamperouge nên có vẻ là như vậy rồi.

(Tôi chưa bao giờ gặp anh ta, nhưng…Lars, mình không nghĩ anh ta là người phù hợp để lên ngôi. Có khi nào các hoàng tử khác còn tệ hơn anh ta chăng?)

Chúng tôi chỉ mới nói chuyện một lúc nhưng Rossellia mang lại cho tôi cảm giác khá điềm tĩnh. Nếu cô ủng hộ Lars, anh ta có thể là người thừa kế xứng đáng nhất trong ba anh em.

“Anh trai Lars của tôi quả thực đã gặp nhiều thất bại trong thời gian gần đây, nhưng anh ấy là một người chính trực, quý trọng cấp dưới và người dân. Chưa kể, nếu ai đó tầm cỡ như ngài có thể hỗ trợ anh tôi, tôi tin chắc rằng anh ấy sẽ trở thành một hoàng đế vĩ đại!!”

“Giỡn nhau chắc…”

Ừ thì, người anh hùng mà tôi đã gặp năm năm trước, Bjorc Zagann, đã chọn Lars làm chủ nhân của mình. Tôi đoán anh ta tệ nhất cũng phải có tố chất của một người cai trị.

“Nhưng người chấp nhận hy sinh thân mình cho kẻ thù vì anh trai mình thật ư? Hẳn công chúa cũng biết từ trước rồi, nhưng tôi là một tên cặn bã khét tiếng luôn đó nha.”

Tôi nhàn nhã quan sát công chúa từ đầu đến chân. Vóc dáng của cô ấy khá gầy và thon thả, còn ngực của cô ấy — nói thẳng ra thì — phẳng lì. Tuy nhiên, làn da trắng của cô ấy trông thanh tú một cách uy nghiêm, chắc chắn sẽ mang lại khoái cảm kỳ diệu khi chạm vào.

“Ư…”

Rossellia rùng mình trước cái nhìn thiếu tôn trọng của tôi, nhưng vẫn dũng cảm trừng mắt nhìn lại tôi.

(Ô Chà chà…)

‘Tôi có thể cho đi thân xác này nhưng trái tim thì không bao ’ . Tôi có thể cảm nhận rõ ràng sự quyết tâm cháy bỏng trong đôi mắt cô ấy.

(Cô ấy là một người phụ nữ tốt và mạnh mẽ. Không chỉ có vẻ ngoài, mà còn có tinh thần vững vàng bên trong.)

Tôi muốn lôi cô ấy lên giường và sử dụng tất cả những kỹ thuật mà tôi đã trau dồi trong suốt nhiều năm cuộc đời để khiến cô ấy đầu hàng tôi…Tôi cá là điều đó sẽ rất tuyệt vời cho mà xem.

Khi tôi đang đắm chìm trong những ảo tưởng đó—

“Không được nhìn Công chúa bằng ánh mắt dâm đãng đó!!”

Người hầu khác của Rossellia xen vào giữa. Nữ hiệp sĩ cũng trừng mắt nhìn tôi như thể cô ấy ước gì có thể giết tôi ngay tại chỗ.

“Không sao đâu mà, Luna.”

“N-Nhưng mà, Công chúa-…!”

Rossellia nhẹ nhàng nói với cô hầu gái đang cố gắng bảo vệ cô.

“Dyngir-sama có thể trở thành chồng ta trong tương lai. Không được hành xử thiếu tôn trọng với ngài ấy.”

“…”

Cô hầu gái tên Luna miễn cưỡng lùi lại, nhưng vẫn nhìn chằm chằm vào tôi qua cặp kính. Cô ấy rõ ràng không bị thuyết phục và không hề cố gắng che giấu sự thù địch của mình với tôi.

(Cô hầu gái này lẫn cô hiệp sĩ đằng sau công chúa đều là hàng thượng phẩm…Mình rất muốn mang cả ba người họ về phòng của mình…nhưng coi bộ không được mất rồi.)

Tôi thở dài thật sâu.

Mặc dù thành thật mà nói thì, tâm trí của tôi đã được quyết định ngay từ đầu.

(Aah, khốn nạn thật chứ. Lần này sẽ là nỗi nhục cả đời của mình mất.)

Với những suy nghĩ hối hận chân thành như vậy trong đầu, tôi lên tiếng.

“Quyết tâm của công chúa, tôi đã hiểu được rồi.”

“Tức là, ngài sẽ-…”

“Tuy nhiên, thật không may là tôi phải từ chối lời đề nghị của người. Tôi không thể giúp người cũng như đế chế.

Mặc dù sự quyến rũ của Rossellia làm tôi lay động phần nào nhưng tôi vẫn bày tỏ quyết định của mình một cách rõ ràng.