---------------------------------------------------------------------------------

“Làm ơn hãy hẹn hò với tôi, Kiriya. Xin hãy làm bạn gái của tôi.”

Lần đầu tiên trong cuộc đời tôi nói ra một lời tỏ tình.

Tầm nhìn của tôi dần thu hẹp lại chỉ để lại bên tai là những tiếng đập thình thịch vang vọng từ trái tim tôi.

Tôi có thể cảm thấy mồ hôi đang tuông vả khắp người. Nói ra lời tỏ tình đúng là trải nghiệm căng thẳng thật sự.

Tôi đang cuối đầu và chờ đợi câu trả lời của cô gái phía trước cánh tay phải của tôi --- Kiriya Karen.

Cô ấy vẫn chưa trả lời nhưng mà tôi nghĩ mình đã biết kết quả.

Tóm lại là tôi đã tỏ tình như cô ta đã bảo tôi.

------ Tôi sẽ hẹn hò với cậu nếu cậu tỏ tình với tôi 100 lần!

Cuối cùng có vẻ như đã có câu trả lời từ phía Kiriya.

Nếu lời tỏ tình chỉ được chấp nhận vào lần thứ 100 thì 99 lần cho đến lúc đó sẽ bị từ chối. Tôi nghĩ tốt nhất mình nên tỏ tình với Kiriya để giải quyết xong cái chuyện này.

Tôi không biết chuyện gì cả nhưng Kiriya muốn tôi tỏ tình với cô ấy. Nên tôi nghĩ ít nhất mình nên thử tỏ tình với cô ấy một lần.

Chà dù sao thì tôi cũng biết câu trả lời rồi rồi.

Đáng ngờ thay có một thứ chạm vào tay phải của tôi.

“V-vâng! Rất sẵn lòng!”

….Cái gì?

Cô ta nắm lấy cánh tay của tôi.

Tôi có thể cảm thấy chút lạnh trên đó.

Tôi ngẩn đầu dần lên và nhìn thấy cô ta.

“C-cô đang làm cái gì thế? Cô vừa nói đồng ý cho lời tỏ tình..”

“Oh, uh, v-vâng. Tất nhiên là tôi nói không rồi. Ai lại muốn hẹn hò với cậu chứ? Bleh.”

Kiriya kéo dùng ngón tay kéo mắt của mình xuống và thè lưỡi ra. Cô ta là trẻ con ư?

“Vậy cô có thể buông tay tôi ra không?”

“Tôi sẽ không bao giờ buông ra đâu kể cả khi cậu giết tôi.”

“Cô có biết cô đang nói gì không đó?”

“Tôi đang nhận thức một cách rõ ràng.”

“Vậy Kiriya, cô hãy nói cho tôi biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu cô không chịu buông tay tôi ra.”

“Chúng ta sẽ ở bên nhau mãi mãi, kể cả lúc ăn, lúc ngủ, và cả lúc tắm cùng nhau. Cuối cùng chúng ta sẽ ở cùng nhau kể cả lúc hỏa táng.”

“Nó còn hơn một cặp vợ chồng sống hạnh phúc bên nhau nữa.”

“Nó là điều không thể tránh khỏi.”

“Điều không thể tránh khỏi là sao chứ, đồ ngốc. Cô thật sự rất điên rồ đó.”

“Ah...Ta-tại sao cậu lại buông tay tôi ra?”

Tôi giật tay mình ra khỏi bàn tay của Kiriya.

Và Kiriya cố gắng nắm tay tôi lần nữa nhưng tôi đã tránh được.

“Chỉ để xác nhận lại thôi, cô thực sự không thích tôi phải không?”

“Tất nhiên dù mọi thứ diễn ra theo cách này, thì tôi vẫn ưu tiên ngoại hình bên ngoài hơn. Tôi sẽ từ chối bất kì ai ngoại trừ những anh chàng đẹp trai.”

Và... đúng như tôi nghĩ. Cô ấy là một người yêu thần thượng của mình.

“Nhưng cô sẽ hẹn hò với tôi nếu tôi tỏ tình với cô 100 lần phải không?”

“Đúng thế. Vì vậy hãy tiếp tục tỏ tình 99 lần còn lại đi.”

Kiriya khiêu khích tôi trong khi chọc ngón trỏ của cô ấy vào nhau như muốn nói tôi nên tỏ tình càng sớm càng tốt.

Tôi không biết là có một người điên rồ như thế ở trong ngôi trường này... Tôi thấy thật xấu hổ vì mình đã không biết.

*Thở dài*

Tôi lờ đi lời khiêu khích của cô ta và quay lưng rời đi.

“Chờ đã, cậu tính đi đâu?”

“Đi về nhà. Cô đang làm tôi đau đầu đấy. Uh, để lúc khác đi.”

“Nhưng tôi muốn ngay hôm nay.”

Kiriya ném cho tôi ánh nhìn đầy khinh miệt.

“Tôi có kế hoạch của riêng mình rồi. Lịch trình của tôi không có chỗ trống.”

“Hửh? Cậu tính đi về nhà rồi chơi game hoặc đọc vài cuốn light novel sao. Thật buồn cười khi cậu gọi đó là bận rộn.”

“Sao cô lại biết cuộc sống riêng tư của tôi?”

“Đó là một cuộc trao đổi bí mật. Chà, nếu cậu tỏ tình với tôi thêm chín lần nữa thì tôi sẽ nói cho cậu biết.”

“Cô đừng có ra thêm điều kiện kì lạ và vô lí nào nữa. Đừng có bắt tôi làm lại một thứ phải lại đi lặp lại mãi.”

Nhưng mà làm sao cô ta có thông tin cuộc sống riêng tư của tôi? Không, cuộc sống của tôi quá dễ đoán mà thôi nên chắc cô ta chỉ vô tình đoán trúng.

Dù sao thì nếu tôi tỏ tình chín lần thì cô ta sẽ nói cho tôi biết? Hmm... tôi nên đi về nhà thôi.

“...Ểh, cậu thực sự định đi về nhà sao? Vậy thì tôi sẽ về chung với cậu.”

“Tôi là kiểu người thích về nhà một mình. Ah, lỗi tôi.”

“Vậy thì tôi là người thích về nhà với người khác.”

“Vậy thì cô về chung với người khác đi.”

“Sao cậu lại đối xử tệ bạc với tôi như vậy hả chàng trai không thân thiện và nổi tiếng?”

“Không phải chuyện của cô. Cơ bản mà nói thì về nhà với người mới gặp nhau thì là điều hết sức tồi tệ đối với tôi.”

Từ đầu tôi đã là một người nhút nhát rồi. Nhưng vì lí do nào đó mà tôi có thể nói chuyện bình thường với cô gái này.

Cho đến khi chúng tôi quen ở mức độ nào đó thì về nhà chung là điều không thể.

Khi tôi bước tới cổng trường có một giọng nói nghiêm túc vang lên đằng sau tôi.

“Uhn, vậy cậu sẽ không cảm thấy phiền nếu tôi đi về nhà chung với những tên con trai khác sao?”

Tôi khẳng định nó trong khi quay đầu về phía cô.

“Cứ tự nhiên. Ngay từ đầu tôi không có quyền chỉ trích Kiriya khi cô ấy đi về nhà với bất kì ai cả.”

“Oh, Vậy thì tôi sẽ làm vậy. Tôi sẽ về nhà với mọi tên con trai trừ cậu ra. Này, tôi đang nói thật đó. Bây giờ chính là lúc để ngăn cản tôi làm việc đó nếu cậu muốn làm vậy.”

Tiếng hét của cô ta vang vọng ở đằng sau nhưng tôi chẳng để nó lọt vào tai mình. Tôi đi qua cổng trường và hướng thẳng về nhà.

Cô gái đó, cô ta đang thực sự đang nghĩ cái gì vậy chứ?

-----------------------------------------------------------------------------------------