Tại sao nhân loại và quỷ tộc cứ phải tàn sát lẫn nhau? Đây là câu hỏi muôn thuở giữa cả hai phía.
Không ai có thể đoán chắc vì sao chuyện này lại xảy ra hay như thế nào, chỉ biết những mâu thuẫn đã kéo dài từ rất lâu về trước.
Giữa vô vàn những cuộc chiến tưởng chừng như bất tận ấy, Quỷ Vương, vị lãnh đạo tối cao của quỷ tộc, cũng không ngừng thắc mắc về phần lịch sử này.
“Tại sao chúng ta lại phải đấu đá như vậy? Sao chúng ta không thể chung tay giúp đỡ nhau chứ.”
Câu hỏi đó cứ mắc kẹt trong đầu cô.
Cứ như thể cô được ra lệnh phải làm như vậy, như thể chính thế giới này bảo cô ngừng suy nghĩ, cô cảm thấy bản thân mình chỉ như một con rối.
Như thể bản thân cô bị ngăn cản việc đưa ra lệnh đình chiến, hay đàm phán bất cứ điều gì giống vậy, nó ngăn cản cô hành động, dẫu cho có thể tiến tới được mức độ ấy.
“…Chúng ta chỉ có thể chém giết mà thôi, và làm vậy mới là điều đúng đắn.”
Mà nghĩ vậy cũng chẳng thể thay đổi được vấn đề.
Bọn họ tiếp tục tiếp tục làm những gì đã làm cho tới tận hiện tại, bởi vì đó là lẽ thường đối với Quỷ Vương, quỷ tộc, và nhân loại.
Nhưng dòng suy nghĩ ấy cứ như một xiềng xích trong cô.
Cô không đặt ra câu hỏi tại sao mọi chuyện lại như vậy, cô chỉ hành động theo suy nghĩ mọi chuyện phải là như vậy—Đó là khi cậu ta xuất hiện.
“Hửm? Haishin? Ai thế?”
Một bề tôi quen thuộc với xu thế trong xã hội nhân loại đã báo cáo lại cho Quỷ Vương về sự tồn tại của Haishin.
Quỷ Vương nghe nói người có tên là Haishin đó phát sóng lời nói của mình và lan truyền nó tới mọi nơi xa, nói về những điều bản thân suy nghĩ, nhưng có vẻ cậu ta khá nổi tiếng.
“Cậu ta nói về những điều rất thú vị. Không biết còn nhân loại nào với những quan điểm kiểu vậy không nhỉ. Có cậu ta làm bạn chắc là vui lắm đây.”
Vì tại đây không có kiểu thiết bị đầu cuối di động giống như phía nhân loại, Quỷ Vương phải chuẩn bị sẵn một thiết bị đầu cuối cố định cho bản thân. Thân cận của cô trông có vẻ rất có hứng thú với người tên Haishin này, nên cô đã bảo anh ta chuẩn bị thiết bị đầu cuối cho mình.
“Giờ thì, ngươi là kiểu người gì đây?”
Và rồi Quỷ Vương lắng nghe giọng nói của Haishin.
Cô biết cậu ta khác biệt hoàn toàn so với bất kì ai cô từng biết trước kia, không chỉ là một vài điểm.
Và cách cậu ta nói chuyện khiến người khác phải thu hút.
“Hôm nay mọi người đã ăn gì chưa? Hôm nay tôi ăn bán mì trứng nướng đó!”
“Ta ăn thịt. Buổi sáng nay có hơn mặn.”
Haishin không thể nào đáp lại lời cô được, nhưng Quỷ Vương vẫn trả lời như phản xạ tự nhiên.
Cô bắt đầu nghe Haishin nói như một cách để giết thời gian, nhưng không biết từ bao giờ, theo dõi buổi stream của cậu đã trở thành một lịch trình hàng ngày đối với cô.
“Giờ thì, không biết hôm nay sẽ là gì đây…Cơ mà, Haishin nắm giữ năng lực gì vậy nhỉ?”
Tất nhiên Quỷ Vương biết rõ phương pháp lan truyền giọng nói tới mọi nơi của Haishin tiêu tốn một lượng ma lực khổng lồ.
Vậy nên Quỷ Vương cũng cảnh giác với thứ ma lực cường đại đó.
Đối với nhân loại, SSS là hạng ma lực cao nhất, nhưng nếu áp dụng tiêu chuẩn đó với Quỷ Vương thì không khó để tưởng tượng còn có những cảnh giới cao hơn nhiều.
Tuy nhiên cô cũng nhận thức được rằng khả năng duy trì ma thuật của Haishin còn vượt qua cả Quỷ Vương là cô.
“Thú vị, thật sự rất thú vị, Haishin à.”
Cậu ta không để ai kiểm soát mình, luôn nói những điều bản thân cậu nghĩ là đúng. Cậu không bao giờ thiên vị bên nào, tạo nên một cảm giác rất thoải mái cho Quỷ Vương với quan điểm khác với nhân loại.
Và cứ thế, Haishin đã trở thành sự hiện diện không thể thiếu đối với Quỷ Vương từ bao giờ.
“Mà không hiểu sao nhân loại và quỷ tộc lại đấu đá nhau như vậy nhỉ. Thành thực mà nói theo quan điểm của tôi thì, mấy cuộc chiến vô nghĩa đó chỉ càng tạo nên nhiều thương vong hơn thôi. Mọi người không ai nghĩ vậy à?”
“!?”
Quỷ Vương ngạc nhiên, cô ném thức uống sang cho thuộc hạ cạnh mình.
Một câu hỏi Quỷ Vương đã ấp ủ biết bao nhiêu lâu nay, một câu hỏi chưa từng có ai quanh cô nghĩ tới.
“Mà đây là ý kiến của tôi thôi. Con người thì…là cốt cán của các quốc gia, còn bên phía quỷ tộc, thì chắc là Quỷ Vương nhỉ? Cuộc họp thượng đỉnh…Aah, nếu lãnh đạo của cả hai phía chịu ngồi lại nói chuyện với nhau thì tốt biết mấy. Mà giờ tôi đói rồi, miếng ăn quan trọng hơn!”
“…Cái tên này.”
Quỷ Vương hơi sốc nhưng vẫn cười mỉm.
Bởi vì điều này, Quỷ Vương đã đặt Haishin trở thành một người có thể suy nghĩ từ cùng một góc nhìn và đặt ra cùng một câu hỏi với cô.
“Ồ, cái nút ‘Ủng hộ tôi’ này là gì đây?”
“Là sao đây?”
“Hm. Haishin đã tạo ra một tính năng cho phép chúng ta có thể hỗ trợ cậu ấy theo nhiều phương thức. Cái thứ gọi là ‘Ủng hộ tôi’ này có vẻ là phương thức chuyển giao tiền tệ.”
Và kể từ đó Quỷ Vương bắt đầu donate tiền điên rồ như con công chúa SIMP lỏ nào đó.
Bởi vì cô là Quỷ Vương, tài chính của cô thực sự rất kếch xù, dù chỉ là một chút cực ít thôi, nhưng một chút cực ít trong gia sản của Quỷ Vương là một lượng tiền khổng lồ đối với nhân loại.
“Tôi rất cảm kích. Nhưng cậu cần phải đặt bản thân lên hàng đầu trước đã nhé? Tôi biết tôi là người khơi mào cái tính năng này, nhưng tôi vẫn cảm thấy có lỗi lắm.”
“Không vấn đề gì, Haishin à. Ta là cái ví tiền của cậu mà, bởi ta là Quỷ Vương đấy.”
Có lẽ là bởi đã nghe stream của cậu quá lâu, giờ đây vị Quỷ Vương này cũng đã tái sinh thành một tín đồ giống như Công Chúa, tín đồ thứ hai.
Quỷ Vương cảm nhận được những lúc được nghe Haishin nói là những lúc cô hạnh phúc nhất, cô bắt đầu nghĩ tới cậu như người yêu của mình, khao khát được ở bên cạnh cậu, người có cùng một góc nhìn giống như cô.
“Haishin…Haishin, một người mà ta còn không biết mặt. Ta muốn có cậu, ta là Quỷ Vương, là kẻ đã chà đạp lên nhiều thứ. Nhưng…”
Quỷ Vương…bĩu môi cùng đôi má hơi ửng hồng.
“…Ta muốn cậu chà đạp lên thân xác này.”
Quỷ Vương, kẻ đã trải qua vô số trận chiến, cũng đã gia nhập vào đội ngũ mê mẩn Haishin.
Haishin mang tới luồng gió quá mới đối với Quỷ Vương, một thứ trước đây cô chưa từng được biết tới, và cũng là một trong những lý do khiến cô đặt nhiều cảm xúc vào cậu tới vậy.
Những lời cậu ấy nói rất chân thành, và nếu cứ nghe cậu nói như vậy mỗi ngày, những ảo tưởng rằng cậu đang ở cạnh bên như một sự thật hiển nhiên cũng không có gì là lạ.
“Haa…Haishin, ta muốn được nhìn thấy cậu. Làm sao để ta được gặp cậu? Làm sao để ta được thấy mặt cậu? Làm sao để cậu muốn có ta đây.”
Trong một căn phòng tắm quá rộng rãi và xa hoa đối với một người phụ nữ, Quỷ Vương nghĩ tới Haishin với vẻ mặt u sầu.
Mái tóc đen chảy dài gần chạm đất, cặp mắt đỏ tươi như máu cùng đôi cánh khổng lồ là minh chứng cô ấy không phải là nhân loại, cùng với thân hình cân đối, những đường cong mềm mại toát lên vẻ đẹp của một người phụ nữ.
“…Nhân giới. Cậu ở đâu đó chốn này…Vậy giờ, cậu sống tại đâu đây?”
Làn da đen sạm của cô chạm vào khoảng không.
Cô muốn được nắm lấy tay của Haishin, muốn ôm cậu vào lòng, muốn trao tất cả mọi thứ cho cậu và cậu chia sẻ tất cả mọi thứ cho cô, và cô là Quỷ Vương――Chân danh của cô là Schloza, là người phụ nữ đã mê mẩn Haishin tới điên dại.
-
“…Yoshi! Xong rồi.”
Và, không biết bản thân mình đang được một ả Quỷ Vương nào đó mê mẩn tới phát điên, Haishin đã hoàn thành một thứ gì đó.”
Là ma cụ có thể phản chiếu hình ảnh tay cậu mà cậu đã đề cập từ trước.
Nó cũng không có thay đổi gì đặc biệt về những nội dung cậu sẽ nói, chỉ là cậu sẽ stream với những cải tiến như thế này trong tương lai.
“Mình có nên đeo găng tay không nhỉ? Không, chẳng sao hết. Làm gì có chuyện ai đó lại nhận ra mình qua hai cái tay được chứ. Với cả đeo găng tay bí chết!”
Và cậu cũng không biết rằng quyết định này của cậu sẽ gây ra vô vàn những rắc rối.
Kanata vẫn chưa nhận ra thế giới này là dị giới, và khả năng quan sát của đám simp cậu không hề bình thường chút nào.
Để mà nói thì, cậu biết cậu đã trở nên nổi tiếng, nhưng cậu lại không nhận thức được rằng bản thân mình lại được si mê tới nhường nào.
“Được rồi, bắt đầu thôi.”
Đám SIMP phiền phức ở bất cứ đâu vẫn luôn luôn tồn tại, cậu đáng lẽ nên biết những thứ này thông qua mạng xã hội và những phương tiện truyền thông khác…Mà cậu cũng chưa bao giờ nghĩ bản thân mình lại trở thành một phần trong số đó.