Sau hai ngày di chuyển trên xe ngựa.

Nhóm Jig cuối cùng đã tới Estina để sẵn sàng thâm nhập vào đoàn khảo sát.

Vương quốc với phần đa là hướng ra biển này đang trên đà phát triển mạnh mẽ cả về thương mại lẫn khai thác thủy hải sản với số tàu tấp nập tới lui.

「Nơi này trông… cũng tuyệt quá nhỉ」

Khi được trông thấy một con tàu nổi bật hẳn lên với hình dáng to lớn và vững chắc, Saasha không khỏi thốt lên thán phục.

「Chính là con tàu khảo sát đó. Ở trên đó chính là những thành phần trọng yếu của đoàn khảo sát lần này. Còn nơi mà chúng ta sẽ thâm nhập lại là những con tàu xung quanh đó của các nước khác」

Anh chỉ tay tới những con tàu nhỏ hơn nằm ở xung quanh.

Phù thủy vừa nghe anh nói vừa nheo mắt lại nhìn.

「Bộ cô không thích cái nhỏ hơn à?」

「Anh nghĩ tôi là trẻ con chắc… làm gì có chuyện đó chứ」

Phù thủy lắc đầu rồi nói với ánh mắt u sầu.

「Với những thành tựu tuyệt vời về công nghệ như vậy, tôi tự hỏi chẳng hiểu sao họ lại chỉ cố gắng để áp dụng chúng vào chiến tranh nữa」

「Thay vì những việc như tự mình làm ra, chiếm đoạt từ thành tựu đã có luôn là cách thức đơn giản hơn để chọn. Vô số những cuộc chiến nổ ra cũng đều là xuất phát từ đó」

「Thật đáng buồn nhỉ」

「Một khi đã có những người phát triển công nghệ một cách bất chấp, đồng thời những người chiếm đoạt một cách bất chấp cũng sẽ xuất hiện thôi」

「Dù cho hướng đi có khác nhau, nhưng chính ham muốn bất chấp đó mới là thứ sẽ xoay chuyển thế thời nhỉ」

「Là vậy đó… Chúng ta sẽ tìm một nơi để ở khi vào thị trấn. Sau đó thì mới tính tới chuẩn bị cho chuyến du hành」

「Phải」

Sẽ có rất nhiều những thứ cần phải chuẩn bị, đơn cử như đồ ăn hoặc dụng cụ dựng trại.

Đồng thời Jig cũng cần phải bổ sung trang bị mới thay cho những thứ quá cũ hiện tại.

Đoàn khảo sát vốn sẽ kéo theo một lượng lớn người di chuyển tới đây, do đó nên sẽ không dễ để tìm bất cứ chỗ ở nào.

Jig tìm được phòng trống nhưng căn phòng đó lại ở trong một khách sạn cao cấp, càng tệ hơn khi sự cố hy hữu vừa rồi rốt cuộc đã ngốn mất của anh cả một khoản tiền đáng kể.

「M, một trăm ba mươi ngàn, chỉ cho phòng hai người…」

「Bình tĩnh, bình tĩnh Jig-san」

Saasha xoa dịu Jig đang run người lên khi cái túi tiền của anh phải chịu một cú sốc nặng.

Cũng chỉ vì câu chuyện tiền bạc, người đàn ông mà đã dám đương đầu với phù thủy không chút run sợ, giờ đây trở nên run rẩy hệt như một tên lính mới.

Chứng kiến cảnh tượng đó khiến cho Saasha không khỏi bật cười.

Phải mất một lúc lâu sau thì Jig mới ngừng run rẩy và lấy lại được bình tĩnh, anh bắt đầu lên kế hoạch chuẩn bị những thứ cần thiết.

「Có vẻ sẽ là những thứ này đây. Nào, chúng ta hãy đi mua sắm thôi」

「Không, tôi cần đổi một ít tiền trước đã. Tôi không có tiền trong người」

「Rồi rồi」

Vì chỉ còn cách đổi đá quý ra thành tiền, cả hai cùng đi đến một cửa hàng trang sức.

Do đây là nơi mà thương nhân luôn tới lui tấp nập, họ cũng nhanh chóng ra một cửa hàng trang sức với quy mô khá lớn.

Trước khi tiến vào cửa hàng, Jig lùi một bước ra phía đằng sau Saasha.

「Có chuyện gì sao?」

「Cô sẽ là người vào đổi tiền」

「Ế~ ! ? Tôi đã bao giờ làm chuyện này đâu…?」

「Nếu một lính đánh thuê đột nhiên xuất hiện cùng với rất nhiều đá quý. Họ sẽ coi đó như là tài sản trộm cắp và ngay lập tức bắt tôi lại. Cứ yên tâm, các cửa hàng có quy mô lớn sẽ không dám làm càn đâu. Việc đó sẽ gây ảnh hưởng trực tiếp tới chất lượng lẫn uy tín của cửa hàng mà. Thay vì chỉ có trang sức thì trong mắt họ còn luôn có cả khách hàng nữa」

「Khách, hàng sao?」

「Địa vị của một người có thể đọc được qua phong thái của người đó. Còn nếu với kiểu khách hàng này thì dễ trở thành con mồi béo bở hơn đấy… kiểu vậy」

「Gượm đã! Đừng có nói mấy thứ nghe đáng lo ở cuối như vậy chứ!」

「Chỉ là câu chuyện mà tôi được một thương gia kể cách đây không lâu trong một buổi tiệc thôi mà. Mà dường như nó cũng đâu có sai?... Chắc vậy」

Trong khi Saasha vẫn đang làu bàu, anh đẩy cô tiến vào cửa hàng.

Bên trong cửa hàng yên tĩnh, mọi ánh mắt đều đổ dồn tới hai người vừa mới bước vào.

Đối với Jig trông không khác gì một người hộ tống với vẻ mặt có chút quan tâm nào, họ cũng phớt lờ anh luôn.

Nơi mà mọi ánh mắt đổ dồn vào chính là mái tóc đen óng tuyệt đẹp cùng vẻ mặt khả ái của Saasha.

Bị quá nhiều ánh mắt đổ dồn vào mình khiến cho Saasha có phần chùn bước.

「Hãy cứ xem họ như kẻ thù nhưng lại coi họ là phù thủy khi giao tiếp. Và đừng có hành động thừa thãi đấy?」

「...Vâng」

Bất chợt, bầu không khí thay đổi.

Bầu không khí chuyển biến đến mức như sinh ra ảo giác nhiệt độ bên trong cửa hàng như đang giảm xuống.

Cả nhân viên lẫn toàn bộ khách hàng đều bị nụ cười quyến rũ của Saasha làm cho mê hoặc.

「...Quý khách hôm nay ghé qua cửa hàng là có việc gì sao ạ」

Dẫu vậy, quả nhiên họ vẫn rất chuyên nghiệp.

Mặc dù chẳng có sát ý nào, có một nhân viên đã kịp phục hồi sau khi phải hứng chịu cái thứ uy áp mà phù thủy tỏa ra và bắt đầu phục vụ khách hàng.

「Tôi có thứ này muốn được bán」

Trong khi tỏ ra khâm phục trước sức mạnh của người nhân viên bán hàng kia, Saasha điềm nhiên lôi những viên đá quý ra.

「Quý khách muốn giao dịch sao ạ. Vậy thì tôi xin tiếp quản nhé」

Trước kích thước và độ bóng của những viên đá quý, họ rất kinh ngạc trong lòng nhưng không hề để lộ ra ngoài, nhân viên đặt những viên đá quý lên khay rồi lui ra phía sau cửa hàng.

Một lúc sau, người nhân viên cho cô xem số tiền mà họ có thể trả được.

「Do tình trạng của những viên đá đều là rất tốt, chúng tôi sẵn sàng mua lại toàn bộ của quý khách. Quý khách thấy sao với cái giá ba triệu cho toàn bộ chỗ này ạ?」

「...~」

Khi số tiền hoàn toàn vượt ngoài tưởng tượng của Jig, anh phải kìm nén lắm mới không để lộ biểu cảm ra ngoài.

「Vậy thì được」

Do bản thân vốn đã mù tịt về giá thị trường, Saasha nhanh chóng quyết định với vẻ mặt không biến sắc.

Chính điều đó lại càng khiến cô cảm thấy mông lung hơn.

Phong thái hành vi, sắc đẹp, nhận thức về tiền bạc.

Không nhầm đi đâu được là thuộc về một người có địa vị cao. [note61243]

Toàn bộ mọi người tại cửa hàng đều tin như vậy mà chẳng hề mảy may nghi ngờ.

Giao dịch hoàn tất, cả hai rời khỏi cửa hàng.

Saasha duỗi người lên.

「Vai tôi cứng đờ rồi. Vậy anh thấy thế nào?」

「Vậy là tốt rồi. Tôi chỉ biết là những thứ đó có giá trị thôi, chứ cao tới như vậy thì không thể tưởng tượng nổi」

Jig cười lớn trước mẻ lớn khó ngờ lần này.

Thậm chí đứng trước khoản tiền lên tới ba triệu này, phí thuê trọ lúc trước trở nên chẳng thấm vào đâu nữa.

「Nhân tiện đó, con số ba triệu thực sự lớn tới đâu vậy?」

「Để xem nào… Một người lính chắc cả năm cũng phải kiếm được ba triệu, đấy là còn chưa tính đến tiền ăn uống. Vậy nên cho dù có tiết kiệm lắm cũng phải mất tới 4, 5 năm thì mới để ra được số tiền đó」

「Ồ, nghe tuyệt ha. Vậy thì con số này là đủ cho khoản tạm ứng rồi nhỉ?」

Saasha vừa vỗ tay vừa nói, Jig cũng vui vẻ mỉm cười đáp lại.

「Cô nói cái gì thế, dù cô có thuê một người hộ tống có tiếng thì số tiền đó thậm chí còn thừa chứ đừng nói gì là chỉ tạm ứng thôi đâu」

「Không, tôi sẽ coi đó như khoản tạm ứng trước」

「...Gì cơ?」

Sắc mặt Jig đang từ vui vẻ đột nhiên hằn rõ lên vẻ ngờ vực.

Cái thứ cảm giác khủng hoảng khi chợt nhận được một khoản thù lao quá lớn, điều đó âu cũng là phản ứng tự nhiên khi anh dấn thân vào cái nghề này.

「Cô muốn tôi theo cô tới lúc nào vậy?」

「Tôi muốn anh trở thành người hộ tống ngay cả sau khi tôi đã đặt chân đến đó, đồng thời cũng là người sẽ hướng dẫn cho tôi」

「Người hướng dẫn?」

Saasha ngó nghiêng xung quanh trong lúc đi dạo.

「Chỉ khi đặt chân tới đây, tôi mới hiểu rằng mình gần như chẳng biết gì về thế giới này cả. Quầy hàng kia đang bán thứ đồ ăn gì, và nếu tôi muốn mua thì phải làm sao, tôi đều không biết」

Tôi muốn ăn thứ đó, Saasha chỉ tới quầy hàng đang bán xiên gà nướng.

「Ông chú, cho tôi hai cây. Cộng thêm một vài đồ uống nữa」

「Có ngay」

Thức ăn được giao tay tức thì và còn có thể ăn ngay trong lúc đi dạo.

Khi Saasha vẫn còn đang phân vân chưa biết cách ăn thế nào, anh cắn vào que xiên để chỉ cho cô cách thưởng thức nó.

Cô bắt chước theo một cách đầy tao nhã để có thể được nếm trọn hương vị rồi sau đó vừa cười vừa ăn tiếp.

「Nói tóm lại, tôi muốn anh có thể hướng dẫn tôi tất cả mọi thứ cho đến khi tôi có thể hiểu được thường thức loài người」

「Nói như vậy chứ chúng ta sẽ đến một nơi mà chính tôi còn chẳng biết gì đâu」

「Dẫu vậy nhưng anh vẫn giỏi hơn là tôi mà」

「Có vẻ là vậy nhỉ. Nhưng đến lúc đó thì chẳng phải thuê dân bản địa làm người hướng dẫn sẽ hiệu quả hơn sao?」

「Vấn đề ở đây là nằm ở lòng tin đấy」

Saasha uống nước trái cây.

Vị chua của nó gần như là hoàn hảo để tráng đi dư vị mà que xiên để lại.

「Lòng tin sao, này… Tôi đâu có làm bất cứ thứ gì để khiến cô tin tưởng tới vậy đâu chứ?」

「Tối thiểu thì tôi hiểu rằng anh là một kẻ hám tiền đến mức sẵn sàng thực hiện yêu cầu của cả phù thủy. Và miễn là tôi vẫn có nhiều tiền thì anh vẫn sẽ rất đáng tin cậy mà thôi」

「Tôi hiểu rồi, quả thực tôi là một kẻ hám tiền nhỉ」

Trông thấy Jig tỏ vẻ bằng lòng, cô cũng gật đầu hài lòng theo.

「Cứ mỗi một khoản thời gian nhất định thì tôi sẽ trả con số thù lao cần thiết cho anh. Còn đây là khoản tạm ứng của anh, trong đó bao gồm cả nhưng chi phí cần thiết」

「Cứ để tôi lo」

Anh nhận chiếc túi nặng trịch về tay.

「Tôi sẽ cố hết sức vì số tiền này」

「Vậy thì xin trông đợi vào anh nhé」