Không ổn.
Trên làn da râm ran lên cảm giác ngứa.
Nhóm lính đánh thuê dần trở nên ồn ào khi nhận ra bầu không khí bắt đầu biến chuyển.
Trực giác mách bảo Jig rằng nếu cứ đứng yên ở đây thì chỉ có chết, anh bắt đầu di chuyển.
Jig nhảy lên trên con ngựa nhảy hàng gần đó rồi từ đó nhảy vọt đi xa hơn. Anh bám lấy cành cây lớn ở vị trí gần đội hình.
Mặc dù không khoác lên mình bộ giáp siêu nặng như những người lính mang trọng giáp, cây vũ khí mà Jig mang theo vẫn là quá nặng, và chỉ có cơ thể mạnh mẽ mới giúp cho anh đạt được những chuyển động khó tin như vậy.
Và ngay lúc mà anh vừa kịp trốn lên trên cây.
Từ dưới mặt đất rít lên, và những chiếc cọc nhọn cao bằng thân người cứ thế tua tủa xiên thẳng lên trên.
Hết chiếc cọc này đến chiếc cọc khác cứ thế xuyên thủng cơ thể người một cách dễ dàng. Chỉ trong giây lát, vô số người lính đã hóa thành xác chết.
Từ những hướng không thể ngờ tới, cuộc tấn công không tưởng khiến cho toàn bộ đội quân đều rơi vào hỗn loạn.
「Oi~oi~oi…… cái trò đùa gì thế này」
Khi mà vẫn còn chưa hết kinh ngạc, sống lưng anh lạnh toát trước cảnh tượng ngay dưới chân mình.
Dù chỉ do dự trong thoáng chốc thôi, rất có thể chính bản thân anh đã nằm trong đống xác ở dưới đó.
「Chết tiệt, chuyện quái gì đang xảy ra vậy」
Trước cái thảm kịch bên dưới, Jig quan sát xung quanh như để tìm ra nguyên nhân, phía trước anh là những người lính chính quy, và ở phía trước mặt họ chính là một cô gái.
「Có lẽ nào… thực sự là một phù thủy sao?」
Dù cho có cố gắng phủ nhận đến đâu, ngoài phù thủy ra thì chẳng còn bất kỳ câu trả lời nào khác cho hiện tượng trước mắt cả.
Đã có một số người bắt đầu bỏ chạy trước tình hình quá mức bất ổn hiện tại.
―――Bỏ chạy sao?
Trước dòng suy nghĩ chợt xoẹt lên trong tâm trí anh, Jig lắc đầu phủ nhận.
Mặc dù chỉ là khoản tạm ứng nhưng thực tế là anh đã nhận tiền, chính bản thân anh cũng đã nhận thức được nguy hiểm từ trước.
Đối với một lính đánh thuê tự do như Jig, vấn đề tín nhiệm không phải là thứ gì đó quá hệ trọng đối với anh, anh không thể coi đó như là nguyên tắc mà bản thân phải tuân theo được…… Mà, ở đây chỉ là sự cố chấp của riêng Jig thôi.
Dẫu vậy,
「Chỉ còn có thể mong là khách hàng vẫn chưa bỏ mạng thôi…」
Buông tiếng thở dài, Jig nhảy xuống khỏi cái cây đang đứng.
Đòn công kích của phù thủy gây ra thiệt hại nghiêm trọng trên mọi phương diện, dẫu vậy nhưng không phải tất cả đều hoàn toàn bị xóa sổ.
những chiếc cọc đất không mang đủ uy lực để xuyên thủng trọng giáp, bên cạnh đó là những người khác vẫn may mắn thoát nạn mặc dù chỉ mang giáp nhẹ.
Ton~, phù thủy khẽ dậm chân xuống đất.
「Đừng quan tâm, cứ bắn đi!」
Những mũi tên phóng ra theo lệnh viên chỉ huy.
Dẫu vậy, một thứ gì đó đột ngột dựng lên từ mặt đất chặn đứng hoàn toàn những mũi tên lại.
Thứ đang bảo vệ phù thủy trông không khác gì một tấm đại khiên.
một tấm đại khiên cấu thành từ đất lớn tới mức chỉ cần hai tấm là đã đủ lớn để che phủ hoàn toàn một người.
Ở đó có đến ba tấm đang lơ lửng và từ từ xoay vòng xung quanh phù thủy.
Một người lính trọng giáp mang ngọn giáo lao thẳng về phía phù thủy.
Và khi phù thủy chỉ tay về hướng đó, tấm đại khiên đất cũng chuyển động theo.
Toàn bộ xung lực từ ngọn giáo lao tới truyền thẳng tới tấm khiên, nhưng rốt cuộc nó cũng chỉ xuyên được một nửa và gây ra chẳng hơn gì là một vết nứt.
Cùng lúc đó, tấm thứ hai đánh tới từ hướng bên cạnh, nhưng đòn tấn công khiến cho người lính bị mất tư thế nên không thể né được.
Bộ trọng giáp móp hẳn lại, và khi anh ta buông tay khỏi ngọn giáo cũng là lúc mà tấm khiên thứ ba dội thẳng xuống đầu.
Thanh âm vang vọng hệt như một quả cà chua khổng lồ bị dẫm nát bét, người lính sau đó trở nên bất động hoàn toàn.
Thế rồi tấm khiên đầu tiên cũng dần lành lại như cũ.
Và khi mà những người lính đang cố gắng thoái lui trong im lặng.
「Đồ quái vật…」
Vẻ mặt viên chỉ huy méo xệch lại với mồ hôi đầm đìa.
Trong lúc còn đang niệm câu chú gì đó, phù thủy vỗ tay.
Thanh âm khô khốc vang vọng.
「G, gì thế này ! ?」
Thanh âm kết thúc cũng là lúc mà mặt đất đang trồi lên ngay trước phù thủy.
Hình dạng khối đất dần biến đổi và hình thành nên một con hình nhân đất với kích thước to gấp đôi một người đàn ông trưởng thành. Nó sở hữu cơ thể vô cùng rắn chắc với tư thế nghiêng về phía trước.
Thứ đó không có khuôn mặt, khớp với mô tả về golem trong những câu chuyện cổ tích.
Và rồi phù thủy chỉ về hướng đằng này.
Con hình nhân đất cũng bắt đầu di chuyển về phía họ.
「Thứ đó đang tới, đừng sợ! Tấn công nó đi!」
Nhằm chống lại những kẻ địch từ bên ngoài đang tập hợp lại để tấn công con hình nhân đất kia, phù thủy ngày càng tung ra nhiều kỹ năng hơn trước.
Và rồi ở đó, một cái bóng chợt xuất hiện. [note60803]
Vọt qua những người lính ở đó, Jig vừa né đi những đòn đánh từ phía bên hông của con hình nhân đất, vừa sử dụng chính nó như là bàn đạp để lao thẳng tới tấn công phù thủy.
Anh giáng thẳng một đòn từ phía trên đầu xuống.
「Ku~!」
Phù thủy cuống cuồng điều khiển hai tấm đại khiên đất hợp lại làm một nhằm chặn lại đòn của anh.
Theo quán tính, cú chém cắt xuyên qua tới một nửa của tấm khiến thứ hai.
「Tch~, không được rồi」
Phù thủy đánh mắt và sử dụng sức mạnh của mình để vung tấm khiến thứ ba đi.
Tuy nhiên, đối phương đã kịp đá vào tấm khiên và vận lực nhảy đi giữ khoảng cách khiến nó không thể đánh trúng mục tiêu được.
Hai bên ở trong tư thế giáp mặt với khoảng cách chỉ là mười bước.
「......」
Chưa bao giờ mà phù thủy lại phải tỏ ra thận trọng như bây giờ.
Phù thủy nhìn vào người đàn ông và rồi để ý tới món đồ đang nằm trên tay anh ta.
Một thứ vũ khí mà trước nay phù thủy chưa từng trông thấy bao giờ.
Một thứ vũ khí kỳ quặc trông không khác gì hai thanh trọng
kiếm với chuôi kiếm gắn lại với nhau ở giữa.
Kiếm hai đầu.
Một thứ vũ khí cực kỳ kén người sử dụng.
Về mặt bản chất, lý do đơn giản là bởi cấu tạo của thứ vũ khí này yêu cầu người dùng phải vung bằng cả thân mình, gây ra hạn chế cực lớn khi chiến đấu theo đội hình. Thế nhưng thuần thục được thứ vũ khí này mới là vấn đề lớn hơn cả.
Chỉ siêu năng thôi là chưa đủ, đối với loại vũ khí này, dù có chăm chỉ đến mấy thì cũng không thể bù cho thiên phú nửa vời được.
Thứ này rõ ràng là một loại vũ khí hạng nặng, và uy lực của chính nhát chém vừa rồi là minh chứng rõ ràng nhất.
Mặc dù hiểu rằng thứ đó có thể nguy hiểm tới cỡ nào, tuy nhiên trọng lượng quá nặng cũng đồng nghĩa với khả năng cơ động kém, phù thủy đi tới kết luận rằng chỉ cần duy trì khoảng cách thích hợp thì cô vẫn có khả năng tùy ý hành động.
Cô nhanh chóng triển khai những kỹ năng hòng có thể chiến đấu trong tư thế giữ khoảng cách.
Và rồi bất chợt, mặt đất như nổ tung.
Jig đột ngột thu hẹp khoảng cách nhanh đến mức như đang tạo ra ảo giác rằng anh vừa mới dịch chuyển tức thời.
Khoảng cách mười bước liền biến mất trong một cái chớp mắt.
Khoảng cách mà phù thủy tưởng như là an toàn thực ra vẫn nằm gọn trong tầm tay anh.
Thanh kiếm hai đầu vung thẳng tới phù thủy vẫn còn đang chưa hết bàng hoàng.
Phù thủy vội vàng chuyển sang kỹ năng khác và lấy tấm khiên chặn lại.
Tấm khiên thứ hai chưa kịp dựng xong thì đã bị xé toạc, trong khi đầu kia thanh kiếm chém văng tấm thứ nhất đi mà Jig còn chẳng cần phải xoay người ra sau.
Và rồi cuối cùng tới tấm thứ ba thì mới chặn được đà vung của thanh kiếm lại.
Trong lúc mà tấm cuối cùng vẫn còn đang trụ lại được, phù thủy phóng ra một tập hợp kỹ năng.
Từ ngay vị trí nơi Jig phóng đi, một tấm khiên mới lại được mọc lên từ dưới mặt đất.
Những chiếc cọc nhọn cũng lại tiếp tục xiên từ dưới mặt đất lên nhưng không đánh trúng được Jig đã kịp né đi từ trước.
「......?」
Trông thấy toàn bộ những kỹ năng của mình đều bị nhìn thấu từ trước, phù thủy nghiêng đầu.
Người đàn ông đang đứng ở trước mặt cô trông không có vẻ như có thể sử dụng bất kỳ kỹ năng nào cả.
Vậy thì tại sao anh ta lại phát hiện ra khi kỹ năng của cô kích hoạt.
―――Nếu là vậy thì.