Hai anh chị này lãng mợn quá mức rồi, giảm lại tí đi :v

------------------

Để có thể sống sót qua mùa đông dài dằng dẳng đó, việc bảo quản thực phẩm là một việc cực kì quan trọng.

Vì thế, mùa thu, mùa mà việc săn bắn bị cấm là mùa bận rộn nhất.

Đây là mùa đông thứ hai của Sieg ở nơi này, nhưng lại là mùa thu đầu của cô ấy.

“Đó là tại sao mà sắp tới anh sẽ rất là bận đấy.”

“Em hiểu rồi.”

Sieg nói một thứ như thế với một vẻ mặt lấp lánh.

Ôi trời, hôm nay Sieg vẫn tuyệt vời thật đấy.

“Có gì sao?”

“Không có gì hết.”

Sieg quá là tốt bụng và dễ thương mà! Tôi không thể nào nói ra một thứ như thế được.

“Vậy em nên làm gì đây?”

“Em có thể mang số lông hươu mà bọn mình săn từ trước đi bán được không? Sau đó thì em đi mua sắm cũng được.”

“Được thôi.”

Chúng tôi tạm thời tách nhau ra.

Hôm nay tôi sẽ làm thịt khô với số thịt hươu mà tôi săn được mấy hôm trước.

Tuy vậy, hôm nay chỉ là khâu chuẩn bị mà thôi.

Đầu tiên, phần thịt hươu sẽ được cắt lát, lấy thảo mộc, muối với tiêu để xát vào thịt.

Để như thế khoảng hai tuần để gia vị ngấm vào. Tôi còn phải nhớ là mỗi ngày phải xát gia vị vào thịt một lần.

Sau hai tuần thì thịt sẽ được đem đi phơi khô, khoảng nửa tháng thì thịt khô sẽ hoàn thành. Vị của thịt sẽ được cô đọng lại cho nên nó sẽ rất là ngon.

Thịt khô là ngon nhất! Hơn nữa, nó cũng rất thích hợp để làm súp, cũng như risotto và các món nui.

Thức ăn được chế biến sẵn là một thứ không thể thiếu được vào mùa đông.

Có phải là hai năm trước không nhỉ.

Chỉ cần dùng thịt hươu chất lượng, biết cách nêm nếm và hong khô thịt, thế là những miếng thịt khô thượng hạng thì đã hoàn thành.

Cái cảm giác đau khổ khi tôi không có ai để ăn cùng được gợi dậy.

Nhưng giờ thì tôi có Sieg rồi.

Quả là một điều tuyệt vời mà.

Sau đó tới lúc làm nấm khô. Cách làm nó dễ đến mức bảo quá trình này là một công đoạn thì hơi quá đáng.

Tôi chỉ việc cắt các cây nấm lớn ra và phơi khô nó dưới các tán cây. Khi mà nó được hong khô như thế thì màu sắc của nó sẽ bay đi mất và nó sẽ nhìn không ngon miệng dù chỉ một chút.

Mấu chốt là tôi cần phải cẩn thận hết sức.

Đối với các cây nấm khô thì việc muối nó không phải là một việc thích hợp. Nếu dùng nấm khô thì tôi có thể làm ra một món súp và nó còn sẽ là một nguyên liệu hoàn hảo cho món súp nữa.

Khi Sieg trở về thì tôi nhờ cô ấy cùng với Miruporon vào khu rừng đằng sau nhà để lấy một ít củi.

Trong lúc đó tôi sẽ làm bữa trưa.

Thứ mà tôi lấy ra khỏi kho lạnh mà tôi dùng để giữ thịt là một khối thịt hươu mà tôi làm vào ngày hôm qua.

Thịt được cắt lát và được xát muối và tiêu, sau đó cùng với tỏi băm, một hỗn hợp gồm nhiều loại thảo mộc khác như rượu cất, hương thảo, kinh giới, húng quế cũng được thêm vào.

Tôi nướng lấy phần thịt hươu mà tôi đã để qua đêm bên bếp lửa ở phòng khách.

Tôi nướng cho tới khi nào không còn các tiếng chảy lách tách từ thịt nữa thì thôi.

Cửa sổ được mở toang ra vì mùi của nó đang toả ra khắp phòng. Các cơn gió thổi từ Bắc Cực rất là lạnh, nhưng tôi phải kiên nhẫn.

Đối với một kẻ đang đói như tôi đây, ngửi mùi thịt đúng là một cực hình

Tôi không thể rời đi được vì tôi phải chỉnh lửa sao cho nó không dập tắt đi.

Vì thế quanh nơi này lúc nào cũng có một quyển sách hết.

Hai tiếng sau, Sieglinde đã quay về.

“Em về rồi đây.”

“Chào mừng trở về Sieglinde.”

Khu rừng có lạnh lắm không? Má và tai của cô ấy đỏ lên rồi kìa. Tôi phải nhanh mang cô ấy tới bên bếp lửa thôi.

Tôi nắm lấy tay cô ấy và hướng về phòng khách.

Nghĩ lại thì, khi đó mặt của Sieg còn đỏ hơn cả lúc trước nữa.

Cô đang nhìn về phía bàn tay đang nắm lấy tay mình, có lẽ cô ấy rất là xấu hổ nhỉ.

Dễ thương quá đi! Tôi muốn hôn lấy cặp má đỏ ửng đó!

Cho dù tôi nghĩ là mình nên bắt chuyện trước, có vẻ như Sieg đã nhanh hơn tôi.

“Thơm quá.”

“Ồ, phải… anh làm đấy.”

Một tuyệt tác làm từ thịt hươu mà tôi đã chuẩn bị từ tối hôm qua.

“Thịt hươu xông khói nướng bên bếp lửa.”

“Ồ.”

Đúng rồi đó. Đây không phải là một dịp mà tôi có thể tuỳ tiện hôn má cô ấy được. Sieg đã làm việc rất chăm chỉ rồi, và giờ cô cũng rất là đói bụng đây.

Tôi đã sẵn sàng ăn trưa rồi.

Đầu tiên thì tôi cắt một miếng thịt hươu xông khói sao cho thật mỏng. Bởi vì nó được ủ đúng cách, miếng thịt cũng rất là mềm nữa.

Đặt miếng thịt được cắt đó lên một miếng bánh mì.

Vẫn chưa hết đâu.

Cẩn thận nướng lấy một ít phô mai xiên que và rưới nó từ trên xuống.

“Bánh mì thịt hươu, hoàn thành!”

Tôi cho Sieg cái đầu tiên.

“Cảm ơn anh.”

“Ăn ngay khi nó còn nóng nào~”

“Được thôi.”

Sieg cắn lấy ổ bánh mì phô mai với thịt hươu.

Và như thường lệ, tôi ăn rất nhiều.

“Sieg, em thấy sao?”

“Nó rất là ngon. Phần thịt hươu được xông khói vừa đủ và nó còn rất là mềm. Thịt thì ngấm đều hết số gia vị. Nó còn ăn rất hợp cùng với phô mai và bánh mì nữa. Nó thực sự rất là ngon luôn đấy.”

“Tốt quá~”

Cô ấy nhìn tôi cho tới khi tôi ăn xong. Lần này thì tới lượt Sieg nướng lấy phô mai và đặt nó lên bánh mì cho tôi.

“Sieg, cảm ơn em.”

Tôi cắn một miếng lớn.

Phô mai thì đang chảy ra từ bánh mì, và nước thịt thì trào ra từ miếng thịt.

Như Sieg nói, phần thịt hươu xông khói này đúng là một thứ thượng hạng.

Có lẽ đây là thứ ngon nhất mà tôi từng làm.

Khi mà tôi suy nghĩ rằng liệu món ăn này có chứa nguyên liệu bí mật nào không, tôi nhận ra nguyên liệu bí mật chính là việc tôi ăn cùng với Sieg.

Nếu như cô ấy ở bên tôi, tất cả những món tôi ăn, món nào cũng ngon hết.

Hôm nay tôi đã nhận ra việc đó.