* Đây là mẩu side story được kèm theo khi mua vol 1. Mẩu truyện này hoàn toàn không liên quan đến cốt truyện chính.

—----------------------------------------------------------------------------------------------

Một buổi tối nọ, tôi đang trên đường từ siêu thị về nhà cùng với anh trai và Shiho-san.

“Shiho, tối nay cậu định làm món gì vậy?”

“Mình đang nghĩ đến việc sẽ làm Tonkatsu và salad khoai tây cho bữa tối nay” [note57869]

“Nghe tuyệt đấy. Mình thật may mắn khi được Shiho đến nhà và nấu ăn cho.”

“Đâu có đâu, mình có làm gì to tát đến vậy đâu?”

“Đừng nói vậy chứ. Tớ rất thích món ăn của cậu đấy.”

“Anh ấy nói đúng đó. Mấy món mà chị Shiho nấu rất ngon luôn, với cả chị cũng có thể nấu mấy món mà em không làm được nữa, nên em rất biết ơn vì điều đó. Đôi khi em cũng muốn được ăn những món ăn do người khác nấu chứ không phải món chính mình tự làm.”

“Được rồi… hai anh em đã nói thế thì chị sẽ làm thêm vài món vậy♪”

“Được rồi, Minoru, chúng ta hãy khen Shiho nhiều hơn nữa nào!”

Lúc ấy, chúng tôi đang trò chuyện rất vui vẻ và đắm mình trong ánh hoàng hôn.

“Hm? Mèo hoang sao?”

Lúc đi qua công viên, chúng tôi nhìn thấy một chú mèo hoang.

Thấy con mèo có vẻ yếu ớt, anh trai tôi tiến lại gần và ngay lập tức chú mèo nhảy lên đùi anh ấy, bắt đầu nũng nịu.

“Nào nào, sao lại nịnh nọt thế. Mày đói à?”

Vào lúc ấy, anh trai tôi lấy túi chả cá vừa mua ở siêu thị ra khỏi bịch.

“Đợi chút, này này, đợi đã—!”

Những chú mèo khác không biết từ đâu chui ra rồi cùng lúc vây quanh anh trai tôi.

Có đâu đó khoảng 20 chú mèo và anh trai tôi liền bị chúng quấn lấy không thể cử động được.

“Đúng là con người xứng đáng được gọi là [thần tượng của mèo hoang] nha.”

“... ‘Thần tượng của mèo hoang’?”

"Ken-kun thường xuyên mang mèo hoang về nhà rồi đưa đến trạm cứu hộ phải chứ? Vì thường xuyên mang mèo đến trạm cứu hộ nên mọi người ở đó gọi cậu là 'thần tượng của mèo hoang' đấy.”

Thành thật mà nói thì cái tên tinh tế ghê nhỉ.

“Hm…? Chờ chút, nó bị thương rồi này!”

Lúc đó, anh ấy bế một bé mèo lên rồi đứng dậy.

“Anh sẽ đưa con mèo này đi khám thú y, hai người cứ về trước đi nha!”

“Ừm. Tớ sẽ chuẩn bị bữa tối rồi chờ cậu về, đi cẩn thận nha.”

Anh ấy đưa túi đồ cho tôi rồi vội vàng rời khỏi công viên.

Nhìn theo bóng lưng của anh ấy, hai chúng tôi vừa đi vừa trò chuyện rôm rả: "Chắc hẳn sau này anh ấy sẽ được gọi là 'Nightingale của mèo hoang' ha.” [note57870]