Người phụ nữ gật đầu, sau đó dẫn ca ca mình rời đi, lúc này Diệp Quân bỗng nói: “Đợi đã”.

Người phụ nữ xoay người nhìn Diệp Quân, Diệp Quân xòe tay ra, một quả Đạo Linh xuất hiện trước mặt người phụ nữ.

Cô ta sửng sốt.

Người đàn ông cũng sửng sốt.

Diệp Quân nhìn người phụ nữ: “Cô nương, ta muốn cô làm giúp ta một việc”.

Người phụ nữ không nhận thấy quả Đạo Linh đó mà nói: “Không biết Diệp công tử muốn ta làm gì?”

Diệp Quân bình tĩnh nói: “Đăng một lệnh truy nã giúp ta, nói rằng người nào giết được Diệp Quân thì được một ngàn viên tinh thể Vĩnh Hằng, còn là cực phẩm”.

Người phụ nữ sửng sốt, sau đó nói: “Diệp công tử muốn làm lớn chuyện này để người khác không dám manh động…”

Diệp Quân gật đầu, mặc dù hắn không sợ bị người khác gây chuyện nhưng không có nghĩa là muốn bị người khác gây rắc rối, hơn nữa nếu có người gây phiền phức cho hắn, hắn sẽ giết một người, nhất định phải giết người nhỏ tuổi thì mới dẫn dụ được người lớn hơn …

Vẫn không thể quá thô bạo.

Dù sao hắn không thể cứ dựa vào cha và cô cô mãi, đôi khi vẫn phải động não.

Người phụ nữ trầm giọng nói: “Được, nhưng Diệp công tử phải có một ngàn viên tinh thể Vĩnh Hằng thật”.

Diệp Quân khó hiểu: “Tại sao?”

Người phụ nữ giải thích: “Diệp công tử có thể không biết, muốn phát lệnh truy nã thì phải đến phố Đạo, hơn nữa phố Đạo thuộc quyền quản lý của tộc Thiên Võ. Quy tắc của họ là nếu muốn phát lệnh truy nã, phải nộp một nửa số tiền cọc phải giao cho họ…”

Diệp Quân hơi ngạc nhiên: “Tộc Thiên Võ là một trong chín gia tộc Chiêu Võ à?”

Ánh mắt người phụ nữ lóe lên tia ngạc nhiên: “Diệp công tử biết à?”

Diệp Quân gật đầu.

Người phụ nữ nhìn Diệp Quân không nói gì.

Diệp Quân cảm thấy hơi đau đầu, mặc dù hắn giàu thật nhưng không có nhiều tinh thể Vĩnh Hằng như thế.

Người phụ nữ bỗng nói: “Ta có một suy nghĩ, Diệp công tử có thể nghe thử xem”.

Diệp Quân nhìn người phụ nữ, người phụ nữ trầm giọng nói: “Diệp công tử có thể kiêu ngạo một chút, chẳng hạn như công khai xuất hiện trên phố Đạo… Dù sao muốn kiêu ngạo thế nào thì kiêu ngạo thế ấy, ngươi càng kiêu ngạo, những người trong tối sẽ càng sợ”.

Diệp Quân nói: “Giả vờ khoe khoang đúng chứ?”

Người phụ nữ sửng sốt, sau đó gật đầu: “Xem như thế”.

Diệp Quân thấp giọng thở dài: “Ta không biết làm thế”.

Tiểu Tháp: “…”

Người phụ nữ khẽ nói: “Vậy thì hơi phiền một chút, hay là… ta dạy ngươi?”

Diệp Quân: “…”

Giả bộ.

Diệp Quân nhìn người phụ nữ trước mặt, không thể phủ nhận rằng, người phụ nữ này rất đẹp, duyên dáng thướt tha, trông rất yếu đuối mỏng manh, hắn vừa nhìn đã mến.