Những con chim biển đã bắt đầu bay lượn.
Khi cậu ấy thả mình trên chiếc thuyền gondola đó, bình minh đã sắp đến gần. Lúc này mặt trời sắp ló dạng ở đường chân trời phía sau biển cả êm đềm, tĩnh lặng đến chết người. Mùi muối khô kích thích cậu thật dễ chịu.
Lúc này Fugo đã ở xa bờ biển. Cậu nhổ xuống nước chiếc lá bạc hà đang nhai và hít thở không khí trong lành buổi sáng vào phổi.
Chính người đàn ông già nua và gần gũi đó đã lên kế hoạch cho mọi việc. Chính lão cũng là người đã chọn cô gái có năng lực hấp thụ nỗi đau của người khác, để biến cô thành nhân tố then chốt của toàn bộ âm mưu tàn khốc.
Trong nhiều năm, Sogliola đã tổng hợp danh sách tất cả những Stand User ở Venezia và chọn tên cô gái đó trong một danh mục thẻ dày cộp.
Thậm chí lão còn thấy trước rằng Stand của cô sẽ hấp thụ và tăng cường sức mạnh cho virus của Purple Haze, sau đó chắc chắn nó sẽ lây lan khắp Venezia. Nó thậm chí sẽ kéo theo khách du lịch và dân thường không liên quan gì đến tổ chức.
Khi được thông báo về kế hoạch đó, Fugo đã vô cùng phản đối.
Ngay từ khi rời nhóm Bucciarati để trở lại làm việc cho tổ chức, cậu đã biết rất rõ rằng mình phải tuân theo mệnh lệnh của thủ lĩnh.
Tổ chức sẽ trừng phạt những kẻ không tôn trọng luật lệ bằng cái chết.
Loại bỏ những đồng đội mà cậu đã cùng chiến đấu cho đến giờ bằng chính đôi tay mình.
Cậu mường tượng điều kiện sẽ là như vậy. Họ sẽ không bao giờ được chào đón trở lại nếu không thể hiện lòng trung thành, 'con cừu lạc' không lâu trước đó đã đào tẩu cùng với nhóm phản bội.
Tổ chức có những quy định nghiêm ngặt.
Nhưng có một điều cậu không thể nuốt nổi.
Fugo không chấp nhận việc để đạt được mục tiêu, cụ thể là giết những kẻ phản bội, bất kỳ biện pháp nào cũng có thể chính đáng.
Nhưng hơn cả là việc tự ý lôi kéo cả những người không liên quan đến việc này.
Trước mặt Sogliola đang vui vẻ giải thích kế hoạch, Fugo đã nhận thức được một số điều quan trọng.
Trước hết, virus của Purple Haze không hề bất khả chiến bại. Hơn nữa, sức mạnh của cô gái tên Coniglio vẫn chưa hoàn toàn trưởng thành.
Cậu đã tổng hợp nhiều chi tiết sẽ nằm trong kế hoạch đó và nhanh chóng đánh giá chúng. Rồi cậu nhớ là Giorno đã có kháng thể chống lại virus của Purple Haze. Nhờ cậu ta mà mọi chuyện mới có thể thành công.
Hậu quả là hành vi của cậu có thể coi là sự phản bội đối với tổ chức. Nhưng cậu thực sự không thể tha thứ cho lão già đã vui vẻ lên âm mưu đại thảm sát.
Fugo phải nghĩ ra một kế hoạch để ngăn chặn âm mưu đó. Một kế hoạch có thể coi là quà chia tay dành cho những người bạn cũ của cậu.
Cậu nhắm mắt lại trước ánh phản chiếu rực rỡ của những tia nắng dần ló dạng phía chân trời. Đằng sau mí mắt cậu hiện lên như một bộ phim chiếu lại những sự kiện xảy ra trong nhiều giờ qua, rồi chúng biến mất từng chút một.
Cậu không biết liệu cô gái đó có thể vượt qua được trải nghiệm khủng khiếp đó không. Cậu không biết liệu nhóm Bucciarati có thể tiếp cận được Ông trùm bằng cách nào đó hay không.
“Phải, chắc chắn là họ sẽ làm được!” Cậu thốt lên thành tiếng.
Đặc biệt vì người đi cùng họ là Giorno, cùng sự thông minh của cậu ta. Với một người như Giorno, có khả năng đoàn kết các cá nhân riêng lẻ luôn có nguy cơ tan rã trong nhóm Bucciarati, điều đó không phải là bất khả thi.
Lúc này Fugo đã chắc chắn.
Cậu không hối hận vì đã rời nhóm Bucciarati. Cậu đã đưa ra lựa chọn mà vào thời điểm đó cậu tin là đúng đắn hơn. Fugo tin chắc rằng những đồng đội cũ của mình sẽ hiểu được và sẽ không trách móc.
Quyết định có thể được đưa ra và thay đổi ở bất kỳ lúc nào. Ban đầu, cách để đạt được mục tiêu có lẽ sẽ khác nhau nhưng sớm hay muộn thì cơ hội thích hợp chắc chắn sẽ đến.
Fugo bị giằng co kịch liệt giữa bản chất thú tính và trí tuệ vượt trội, lần đầu tiên cậu nhận ra điều gì đó đã vượt quá tình trạng của mình.
Một thứ còn hơn cả sự đúng đắn và bạo lực, đồng thời chỉ ra mục tiêu cần theo đuổi. Đó là lòng dũng cảm khi chỉ chọn một câu trả lời giữa vô số lựa chọn khác mà định mệnh ban tặng hàng ngày cho mỗi sinh vật bước đi trên mặt đất thế gian.