Không được nôn, phải thanh lịch!

Quả là tinh thần quý giá cảm động lòng người!

Lúc Lăng Thanh Huyền về lại điểm xuất phát thì Ka Momo và Collins đã trở thành những nhành liễu đung đưa trong gió.

TvT~

Lăng Kiệt Sâm và Lăng Dục Cẩn thấy hai người sau khi tháo dây an toàn thì mềm như bún trượt khỏi lưng Lăng Thanh Huyền thì vội đỡ người lên.

Chuyện gấp rút bây giờ là phải giúp hai người thông khí, cam đoan lát nữa có thể sắc mặt bình thường đứng trước mặt bố mẹ.

Không thì bố mẹ sẽ tưởng ba anh em kéo người vào ngõ giở thói côn đồ mất!

Rồng komodo nhỏ ~ đà điều nhỏ ~

Hai vị nhanh hồng hào lại mau!

Lăng Thanh Huyền nghiêng cúi xuống nhìn Ka Momo và Collins mặt mũi bợt bạt, đầu to nghiêng qua nghĩ: “Hay chị chở họ chạy một vòng nữa?”

Lấy độc trị độc, dùng say khủng long bạo chúa trị say khủng long bạo chúa.

Không biết Lăng Kiệt Sâm với Lăng Dục Cẩn có thấy hợp lý hay không chứ Ka Momo và Collins nghe ‘chạy một vòng nữa’ xong thì lập tức trợn mắt đỡ nhau đứng thẳng lên: “Không cần, chúng tôi ở đây hóng gió một lát, mọi người cứ tiếp tục chạy!”

Trải nghiệm tàu siêu tốc khủng long bạo chúa mini một lần là đủ rồi.

Ka Momo và Collins vẫn muốn giữ lại mạng nhỏ hưởng thụ cuộc sống QAQ~

Ka Momo và Collins vịn cây huệ, quả nhiên loại sinh vật như khủng long bạo chúa chỉ có thể nhìn từ xa chứ không thể mạo phạm.

Lăng Kiệt Sâm và Lăng Dục Cẩn đã quen với tốc độ của khủng long bạo chúa, thậm chí Lăng Dục Cẩn còn có thể giữ thăng bằng mà không cần dây an toàn, điều này khiến Ka Momo và Collins ngưỡng mộ vô cùng.

Quá đỉnh, ngồi vững như vậy không vị văng ra, thật muốn quỳ báo mà!

Lăng Kiệt Sâm chơi với hai em hai vòng nữa thì nghỉ, về nói chuyện với Ka Momo và Collins, ba người ngồi dưới tán cây xem một người một khủng long bạo chúa đùa giỡn, thấy Lăng Dục Cẩn thường xuyên trốn vào giữa hai móng nhỏ, Lăng Thanh Huyền ‘chân dài tay ngắn’ bắt mãi không được, giật mình nảy ra ý đồ rung rụng em giai.

Lăng Dục Cẩn không sợ ngã bị thương mà còn mượn lực lúc Lăng Thanh Huyền nhảy lên nhảy xuống, nhanh nhẹn hoạt bát luồn lách giữa hai móng nhỏ, đối chọi ngang sức với răng nhọn vuốt sắc của Lăng Thanh Huyền, khiến Ka Momo và Collins lập tức hiểu ra vì sao trong cuộc thi họ đánh không lại Lăng Dục Cẩn.

Bởi vì Lăng Dục Cẩn cùng đẳng cấp với khủng long bạo chúa, hai người bị áp chế hoàn toàn là lẽ dĩ nhiên!

_(:з” ∠)_

Đợi Lăng Dục Cẩn và Lăng Thanh Huyền chơi tới đói thì Ka Momo với Collins cũng hồi lại sức, cả đám tranh thủ về nhà ăn cơm trước khi trời tối.

Bố mẹ Lăng đã nấu xong cả bàn thức ăn, còn ép cả nước trái cây, hai người bảo đám nhóc đi rửa tay rồi còn ăn cơm cho sớm sủa.

Vì tình huống của Collins khá đặc thù nên bố mẹ Lăng chia mỗi món ra thêm một đ ĩa nhỏ, không đặt ở trước mặt Collins mà tinh tế đặt cạnh mỗi đ ĩa thức ăn.

Một lớn một nhỏ rất dễ nhận, lớn là cho mọi người, nhỏ là của riêng Collins.

Rồng Komodo có độc trong nước bọt lần đầu tiên được ngồi cùng bàn ăn với những người không phải người nhà, hắn nhìn gương mặt như thường của mọi người, đột nhiên muốn rớt nước mắt.

Thiếu niên rất thích trò tung hứng gặp được người nhà họ Lăng, không hiểu sao mắt cứ cay cay?

“Thịt chiên mắm vị mặn, các cháu ăn thử xem, gà này hơi cay, ăn nhiều chút.

” Bố mẹ Lăng gắp đồ ăn cho mấy đứa trẻ, ăn xong rồi đứng dậy trước, để mọi người tự nhiên.

Bố mẹ Lăng vừa đi thì Collins đang uống nước trái cây liền lau nước mắt.

Ba anh em họ Lăng và Ka Momo: (⊙o⊙) chàng trai, đừng khóc!

“Collins, đừng xúc động, ăn cơm đi không đồ ăn nguội.

“Đúng vậy, cậu thích ăn cá mực phải không? Tôi để gần cậu rồi này, ăn cơm tiếp đi ~”

“Vui lên nào, lát nữa tôi lại chở cậu chạy một vòng!”

Câu cuối của Lăng Thanh Huyền khiến Collins nín khóc ngay tắp lự, hắn lắc đầu như trống bỏi: “Tôi không khóc nữa, không cần chạy!”

Tự nhiên chạy một vòng lại có tác dụng dọa trẻ nín khóc, nhưng dù sao Collins cũng đã bình tĩnh lại, tự lấy khăn tay lau nước mắt, sau đó cẩn thận cất rác mình đã dùng vào túi.

Thực tế Collins cũng không rõ ngoài nước bọt thì những dịch thể khác của mình có độc hay không, nhưng vì an toàn của bạn mới, ngay cả khăn giấy lau nước mắt mình đem tới cùng tự đem về.

Lăng Dục Cẩn nghĩ bố mẹ mình mà thấy cảnh này nhất định sẽ ôm lấy hắn mà x0a nắn, đúng là hiểu chuyện tới mức khiến người ta đau lòng.

Lăng Thanh Huyền đột nhiên ngồi xuống cạnh Collins, vén tóc mái hắn lên: “Thằn lằn nhỏ, vui thì cười lên, khóc mệt lắm!”

Ban đầu Collins muốn tránh tay Lăng Thanh Huyền nhưng lại nhớ tới đây là khủng long bạo chúa mà mình ngưỡng mộ, nên vùng vẫy yếu ớt: “Tôi có độc.

” Nên đừng chạm.

Lăng Thanh Huyền cười, vòng tay ôm vai thiếu niên mắt đỏ hoe, lấy cái kẹp tóc bên cạnh ra kẹp tóc mái hắn lên: “Lại còn sợ tôi bị trúng độc nữa? Nào, con trai phải nhẹ nhàng thoải mái, không cần che mặt, cũng không cần sợ sẽ làm tổn thương người khác.

Dù rồng Komodo có độc nhưng bình thường bạn bè nào lại chạm vào nước bọt của nhau? Đây rõ ràng là vấn đề bạn đời của Collins mới phải lo!

Bạn bè thì chỉ cần chú ý lúc ăn cơm uống nước thôi.

Ka Momo đang ăn dở, miệng đầy chân gà, tay toàn nước tương thấy thế gật đầu đồng thuận: “Đúng, Collins lộ trán ra đẹp trai hơn nhiều, mắt cậu đẹp lắm, đen lay láy, suýt thì bằng lông vũ của tôi rồi!”

Lăng Kiệt Sâm và Lăng Dục Cẩn lựa chọn chỉ nghe đầu chứ k quan tâm đuôi lời Ka Momo nói, hai người nhìn mặt Collins lộ ra cũng cảm thấy tóc mái đã làm giảm sự đẹp trai của hắn đi rất nhiều.

“Chị tôi cắt tóc đẹp lắm, lát nữa ăn cơm xong cậu có thể thử xem sao.

” Lăng Dục Cẩn gọi mọi người ăn cơm, sau đó Pr với Collins kỹ năng cắt tóc của Lăng Thanh Huyền.

Về lý do tại sao khủng long bạo chúa lại học cắt tóc?

Có lẽ là do thú hình móng nhỏ không làm được gì nên lúc làm người chỉ hận không thể ‘bàn tay ta làm nên tất cả’ đi!

Colins bị khủng long bạo chúa rải thỉnh, ăn cơm xong lập tức ngoan ngoãn ngồi trên ghế, quàng khăn, đợi Lăng Thanh Huyền cắt tóc.

Hãy cho Lăng Thanh Huyền một cái kéo, cô sẽ cho bạn một mái tóc nhẹ nhàng.

Rồng Komodo cuối cùng đã từ biệt mái tóc bát úp đã theo mình bao nhiêu năm, biến thành tóc ngắn, gương mặt cũng lộ hết ra.

Sang nhà bạn ăn cơm, tiện đổi luôn kiểu tóc.

Ước mơ thầm kín của Collins hoàn thành vượt KPI ~

Từ chuyến thăm này của Collins và Ka Momo có thể thấy được lý do vì sao người nhà họ Lăng lại có điểm ngoại giao max ~

Con nhà đại gia thứ thiệt Ka Momo và Collins không chỉ được ăn ngon mà còn gặp tri kỷ cùng gu thẩm mỹ (khủng long bạo chúa buff tự tin), nhất định phải bày tỏ chút lòng cảm tạ.

Hai người lấy ra tấm thẻ số dư ít nhất tám chữ số, hăng hái chạy tới nhờ Lăng Dục Cẩn tư vấn.

Lăng Dục Cẩn nhịn xuống cảm xúc muốn táng vỡ đầu hai tên giàu chảy mỡ này, nói mấy món quà không đắt nhưng rất có tâm, đến Lăng Thanh Huyền, cậu lôi một tờ giấy trong túi ra: “Quà tặng chị tôi không gì tốt hơn hai quyển đề thi này, ở đây có link rồi, hai người chỉ việc thanh toán!”

Khác biệt lớn nhất của mua sắm online giữa hai thế giới chắc là tốc độ giao hàng, ở đây vừa chốt đơn mười phút hàng đã giao tới cửa.

Lăng Thanh Huyền vừa biểu diễn xong kỹ thuật cắt tóc ngắn siêu mốt, đang khoe kỹ năng pha chế bỗng nhiên được tặng một chồng sách tổng hợp đề thi công chức cao hơn nửa mét.

Bonus thêm hai thiếu niên sùng bái: “Đây là đề thi bán chạy nhất ba năm trở lại đây, được các danh sư biên soạn, có bài tập chi tiết và đề thi thử sáng tạo, đây là tâm ý của chúng tôi, cố gắng thi tốt nhé!”

Lăng Thanh Huyền: TvT

Biểu diễn sức mạnh và tốc độ của khủng long bạo chúa nhiều thế, các người không tặng áo tập hay ván trượt thì thôi, đây còn tặng toàn sách tham khảo, cái chức năng bắt sóng này xứng đáng bị đánh giá một sao.

Lăng Dục Cẩn đứng sau hai người cười tủm tỉm: “Chị, chị không cảm ơn à?”

Lăng Thanh Huyền nén nội thương, cám ơn hai thiếu niên mắt sáng như sao, sau đó lặng thầm hộc máu, cô biết mà, không có Lăng Dục Cẩn phía sau chọc ngoáy thì sao hai người này lại nghĩ ra chuyện tặng cô sách tham khảo?

Lại còn là mấy quyển siêu dày siêu khó!

Khủng long bạo chúa cảm thấy quá mệt tâm, hết muốn yêu.

Tiễn khách xong, Lăng Thanh Huyền yên nặng vác chồng sách về phòng, cô hẳn phải nghĩ tới từ lâu, Bé Cẩn về đồng nghĩa với ôn thi cũng bước vào giai đoạn mới.

QAQ đáng ghét!

Nhưng sự thật là cả nhà chỉ có Lăng Thanh Huyền thích hợp đi thi, hết cách.

Lăng Dục Cẩn đã cố gắng chia nhỏ kiến thức để Lăng Thanh Huyền học vẹt cũng được, chỉ là không ngờ khủng long bạo chúa lại chưa hề quen biết với năng lực đọc qua là nhớ.

“Chị tu tiên rồi mà, chẳng nhẽ không có cách gì giúp tăng cường trí nhớ?” Đã đóng cửa giải đề, cũng thủ chiến thuật biển đề, nhưng điểm của Lăng Thanh Huyền vẫn mấp mé rụng, đỗ và trượt chỉ cách nhau một sợi tóc.

Tục xưng, lắc lư bên bờ vực.

“Tu tiên? Chị còn chưa kịp hóa người, chưa có cơ hội sử dụng trí nhớ đã xuyên rồi.

” Lăng Thanh Huyền ném chiếc bút không cẩn thận bóp nát vào thùng rác, cố nhớ lại lúc ở Đồ Dương giới, nhưng chả thấy ký ức nào đặc biệt cả.

Ai bảo cô là một con khủng long bạo chúa được “Phá Thiên” che chở, dễ dàng thống lĩnh động vật nhỏ trong sơn cốc, không hiểu sao nhập đạo hóa hình, cuộc đời thuận lợi không đỡ được làm chi!

Mấy trăm năm không long đong khiến Lăng Thanh Huyền chỉ biết duy nhất một cách tu tiên, là ngự thú nhập đạo.

Làm đại ca các động vật nhỏ cũng tính là tu tiên?

Lăng Dục Cẩn cảm thấy chuyện liên quan tới Đồ Dương Giới vẫn nên hỏi Lăng Điềm Điềm thì hơn: “Không phải nói ở Star World cũng có linh khí, chị có thể tu tiên à?”

Người khác tu tiên mong trường sinh bất lão, Lăng Thanh Huyền tu tiên mong nâng cao trí nhớ, vượt qua kỳ thi công chức.

Vẫn nên cùng nhau nghĩ cách giúp Lăng Thanh Huyền nhập đạo đi!

“Mỗi tu tiên giả lại có cách nhập đạo khác nhau, cách tôi biết chưa chắc đã thích hợp với khủng long bạo chúa, chi bằng kiếm ít động vật xem chị có thể lần nữa ngự thú nhập đạo không?” Nhập đạo là chìa khóa mở ra con đường tu tiên, con người có thể dựa vào các cách khác nhau dẫn khí nhập thể, sau trúc cơ ngộ thiên đạo, yêu thú thì dựa vào truyền thừa hấp thu linh khí, từ từ nuôi dưỡng Tiên Thiên Chi Thể.

Còn khủng long bạo chúa?

Lăng Điềm Điềm cảm thấy một quả trứng khủng long bạo chúa không nên xuất hiện ở Tu Tiên Giới, nhờ linh khí của Phá Thiên mà lớn lên khỏe mạnh, sau đó mơ màng nhập đạo hóa hình chắc chắn không thể suy luận theo lẽ thường, nên những gì Lăng Điềm Điềm biết chưa chắc Lăng Thanh Huyền đã dùng được.

“Tìm động vật nhỏ? Mọi người cũng biết chỉ cần còn sống thì mọi động vật đều né xa chị, muốn ngự thú nhập đạo chắc phải tìm mấy con côn trùng đần mất!” Biết đâu Lăng Thanh Huyền có thể lợi dụng khoảng thời gian trước khi côn trùng sợ hãi để ngự thú nhập đạo lần nữa không biết chừng!

Lăng Điềm Điềm rung lá đập Lăng Dục Cẩn về hiện thực: “Cậu chắc là côn trùng chứ?”

Quên mất chị sợ côn trùng, động vật thân mềm cũng bỏ qua.

Không tìm được biện pháp tu tiên giúp tăng trí nhớ, Lăng Thanh Huyền chỉ có thể lần nữa lao vào biển đề, Lăng Dục Cẩn và Lăng Kiệt Sâm còn chủ động ngắt mạng, lặng lẽ xếp bàn ngồi cùng Lăng Thanh Huyền cổ vũ cố lên.

Nhưng Lăng Dục Cẩn bưng trà nóng đọc sách giải trí, Lăng Kiệt Sâm lắp ráp robot nhỏ, dáng vẻ thảnh thơi của hai người k1ch thích Lăng Thanh Huyền, khiến những quyển đề đã giải xong đều bị cắn nát.

o(* ̄▽ ̄*)o

Khủng long bạo chúa trong hình người răng cũng rất khỏe ~

Cuối cùng bố mẹ Lăng nhìn không nổi, xách hai anh em ra: “Hai đứa đừng suốt ngày giày vò Tiểu Huyền nữa, thiếu nữ cũng sắp bị hai nhóc thối các con biến thành xấu tính rồi!”

Thiếu nữ, Lăng Thanh Huyền?

Nhóc thối, Lăng Kiệt Sâm và Lăng Dục Cẩn?

Thôi, bố mẹ phân biệt đối xử không phải mới một hai ngày, Lăng Kiệt Sâm Lăng Dục Cẩn cùng Lăng Điềm Điềm chiếm phòng khách, cuối cùng thì trước khi Lăng Thanh Huyền bùng nổ biến thân phá banh thư phòng kỳ thi công chức cũng đã tới.

Lăng Thanh Huyền bị sách vở tri thức tra tấn suốt bao lâu mang tâm lý không còn gì để mất bước vào phòng thi, người nhà họ Lăng đợi ở ngoài thở phào nhẹ nhõm.

“Bàn gỗ trong thư phòng đều tan xác cả rồi, đợi lát nữa bàn mới đến phải thay ngay.

” Lăng Thanh Huyền lúc mệt mỏi thường thích đấm bàn hai đấm, bàn gỗ đáng thương chỉ có thể nghỉ hưu sớm, bố mẹ Lăng mỗi lần quét dọn đều sợ cái bàn sẽ sập ngay trước mặt họ.

“Bài tập cấp tốc con soạn trước kia bán được không ít, đợt thi này lượng tiêu thụ càng cao, tiền mua bàn để con ra.

” Lăng Dục Cẩn luôn ra đề cho Lăng Thanh Huyền luyện, trước đó cậu có chỉnh sửa lại, gửi đến nhà xuất bản quyển “Ba mươi ngày luyện thi công chức cấp tốc”, nhờ đó kiếm được một khoản kha khá.

Lăng Kiệt Sâm và Lăng Điềm Điềm lau mồ hôi, hai người chăm chỉ tìm chương trình giải trí và hài, sợ Lăng Thanh Huyền bị kỳ thi ép điên biến thành tâm lý phản xã hội, trong phòng thi đột nhiên biến thân, nên luôn nơm nớp lo sợ, suýt thì biến thành ‘chuyên viên tư vấn tâm lý online’.

Một cuộc thi, tra tấn không chỉ Lăng Thanh Huyền.

Người nhà rốt cuộc cũng được giải phóng.

Điểm thi trong ngày là có, người nhà đã sớm chờ ở sảnh, chuẩn bị vừa có kết quả là lấy ngay giấy báo đỗ.

“Lăng Thanh Huyền đủ điểm qua, đỗ!” Lăng Dục Cẩn chụp ảnh màn hình cho người nhà xem, dưới thông tin cá nhân của Lăng Thanh Huyền có một con dấu đỏ chói.

Cuối cùng cũng đỗ, muốn ôm nhau quá!

Vừa ra khỏi phòng thi, Lăng Thanh Huyền đang tạm biệt các em gái quay đầu thấy người nhà đang ôm nhau thì mắt sáng lên: “Con đỗ?”

“Đúng, có thể chuẩn bị đi thi viên chức ngoại giao rồi!” Lăng Dục Cẩn cười tủm tỉm, đánh cho Lăng Thanh Huyền một tia sét giữa trời quang.

Đau lòng quá, quên mất viên chức ngoại giao còn phải thi hai lần nữa.

“Nhưng thi viên chức ngoại giao không phải thi viết, chủ yếu là phỏng vấn và kiểm tra sức khỏe.

” Lăng Kiệt Sâm đưa tư liệu đã chuẩn bị trước cho Lăng Thanh Huyền xem, giải thích thêm về đặc thù chế độ thi viên chức ngoại giao.

Trong những công chức đủ điều kiện tuổi tác, sức chịu đựng tâm lý thì sẽ ưu tiên người có vũ lực cao hơn.

Vì Liên Bang có rất nhiều hành tinh, công dân có nhiều loại hình thái, nên thói quen ẩm thực cũng khác biệt rất lớn.

Trong tiến trình ngoại giao nhất định phải tuân thủ nguyên tắc nhân viên ngoại giao không bị ăn, tự đảm bảo được an toàn bản thân nên Liên Bang cần những nhân viên ngoại giao thi đạt chuẩn, có đủ năng lực tự vệ.

Đây cũng là lý do viên chức ngoại giao có tiền lương và phúc lợi cao nhất trong hệ thống công chức Liên bang.

Nhỡ đâu tới hành tinh lạ bị dân bản địa cho vào nồi nấu thì sao?

Đây là vấn đề nghiêm túc liên quan tới tính mạng.

Lăng Thanh Huyền: “Em thích nghề nhân viên ngoại giao!”.