Trans: NVT

Edit: ass2008

***************

Có một trò chơi tên là Midgard online

Trò chơi có tên viết tắt là MGO là một game nổi tiếng với lối chơi kiểu cũ pha trộn giữa 2D và 3D trong kỷ nguyên vinh quang của VRMMO.

Lý do để hiểu sao trò chơi này sử dụng công nghệ cũ đó là vì tuổi thọ của trò chơi này.

Trò chơi này đã tồn tại được 20 năm là đủ dài để thay đổi cái chủ đạo của game.

Mặc dù được phát triển trên nền tảng công nghệ cũ nhưng trò chơi này vẫn có thể tự hào do thu hút được hơn 100 nghìn người chơi.

◇ ◆ ◇ ◆

“Yup yup, Rốt cuộc thì sau tất cả Ymir vẫn thật dễ thương. Nghiêm túc mà nói thì cô ấy trông như một thiên thần vậy.”

Tôi lên tiếng tự sướng về cái Avatar của mình trên Midgard online

Điểm thu hút nhất của trò chơi này nằm ở Item thay đổi ngoại hình đa dạng cho người chơi.

Một nhân vật 2D với bản đồ 3D đông đúc di chuyển với nhiều người chơi xung quanh. Nhưng với những biển thế thay đổi ngoại hình đa dạng khác nhau khiến các trò chơi khác không thể so bì với trò chơi này.

Đồ họa 2D được chuẩn bị cho từng phần như trang bị đầu, vai, kiếm, khiên, vũ khí trên cánh tay, áo giáp,… Và ngoài hình nhân vật được thay đổi theo từng trang thiết bị được thêm vào.

Ngoài ra bên cạnh đó còn có cả vật phẩm thú cưỡi,… Trò chơi còn tự hào bởi số lượng lớn vật phẩm mà không có game VR nào có thể so bì hay là các trò 3D với dung lượng cực lớn.

Đương nhiên tương đương với những thú vị mà trò chơi mang lại chính là nỗ lực để làm ra game này của nhà phát hành là vô cùng to lớn.

Nhân vật tôi sử dụng, Ymir được gọi là một hiệp sĩ ma thuật, từng là bông hoa của trò chơi này.

Tự hào về lượng HP cao và sức mạnh tấn công cũng có thể tấn công bằng cách cưỡi rồng, Chúng tôi tăng sức mạnh bằng cách sử dụng một viên đá ma thuật gọi là Rune.

-Tuy nhiên điều này đã không tồn tại được lâu.

Nhân vật này đã bị chỉnh sửa lại chỉ vì sức mạnh quá bá đạo của nó.

Sức mạnh tấn công của kỹ năng đã bị hạ thấp, và nó trở nên giống như các nghề khác trong trò chơi.

À không, phải nói rằng nó kém hơn các nghề khác do thời gian hồi chiêu sau khi trượt khá là lâu.

Hp của nhân vật cũng bị chỉnh sửa xuống thấp, điều này dẫn đến khả năng phải ẩn danh trên tiền tuyến của trò chơi.

Kết quả là số lượng hiệp sĩ ma thuật, là lớp nhân vật chiếm khoảng 20% tổng số người chơi, đã giảm với đà thật đáng sợ.

Tuy nhiên, so các thiết lập có khả năng chọc tức thì những người chơi có trái tim si mê (chuni) đã tìm cách để tránh tuyệt chủng lớp nghề này, những người chơi đó đã nghiên cứu các cách để cảm nhận niềm vui và cách để trở thành một hiệp sĩ ma thuật tài giỏi.

Nói cách khác, có một số lượng người chơi nhất quyết không thay đổi nghề nghiệp của nhân vật mình.

Tôi là một trong số người chơi đó. Nhưng, tôi lại nổi tiếng bởi những thiết lập khi chơi của mình.

[Anh ta sử dụng một thiết bị có khả năng tự động kích hoạt ma thuật khi anh ta bị đánh trúng. Với thiết bị như vậy thì anh ta tối ưu hóa giá trị khả năng của lớp nhân vật]

Ban đầu nó được sử dụng bởi các pháp sư. Tuy nhiên đối với tôi, người đang thành thạo công việc tập trung vào sức mạnh thể chất thì khi sử dụng nó, đã tạo ra một chủ đề được chú ý rất nhiều do sự nghiêm ngặt của nghề nghiệp đó.

Có thể nói rằng việc trang bị như vậy đã bỏ qua các hiệu quả đã khiến tôi rơi vào một thời gian khó khăn để có thể tham gia vào các guild hoặc là các party khác nhau.

Chỉ khi tham gia một nhóm party tạm thời mà bỏ qua sự hiệu quả, tôi tiếp tục chơi bằng nhân vật đó trong khi cấp độ đạt đến mức giới hạn của nó.

Đây là một người chơi nổi tiếng yếu hơn một chút so với người chơi hàng đầu đang đi lang thang ở khu vực cấp thấp và đó chính là tôi.

Có lẻ bạn đang tự hỏi là “Tại sao lại gắn bó nhân vật này như vậy?”

Tất nhiên, câu trả lời khá đơn giản “Đó chính là vì tình yêu.”

Một khung cảnh tuyệt vời giữa hai trái tim. Với lại Avatar được làm thành một loli bằng item tùy chỉnh thay đổi. Trong mắt của các player địch thì nó sẽ là một vũ khí nguy hiểm và tàn nhẫn [note14286]

Một nhân vật như vậy cưỡi rồng, vung thanh kiếm hai tay và bắn ra ma thuật như những cơn mưa.

Sức mạnh ma thuật được chảy trên thanh kiếm, giải phóng sức mạnh của viên đá ma thuật và đánh bại kẻ thù. Tôi bị mê hoặc bởi một khung cảnh như vậy.

Tôi đã yêu thích phong cách chiến đấu đó nên tôi thích nó vì vậy tôi đã bỏ bê sự hiệu quả. Nếu tôi chú trọng vào hiệu quả có thể tôi sẽ tham gia một party đẳng cấp.

Vào ngày hôm đó, tôi cũng đã chiến đấu với một con golem băng. Với một tốc độ bắn khủng khiếp, tôi đã trút xuống nó ma thuật [Thunderbolt] cùng sức mạnh khủng khiếp. Tôi mỉm cười khi thấy rằng đó là một chiêu có thể đánh bại nó trong vài giây.

“Yoshi! Với khoảng 12.000… hoặc hơn thế nữa để đến được cấp độ tiếp theo ư? Tôi sẽ không thể làm được điều đó mất.”

Cấp độ càng cao sẽ khiến cho việc leo cấp càng ngày càng khó. Tôi cũng nghe nói rằng cần phải tiêu diệt 10.000 quái vật để tăng cấp cho đến cấp cao nhất.

Thành thật mà nói, tôi không nghĩ rằng nhân vật của tôi có thể đi xa đến thế.

“Ồ, mà tôi đã có đầy đủ các trang bị cần thiết. Vì vậy mà việc đó không có gì phải vội cả. Chậc, tôi nghĩ đã đến lúc dungeon băng được mở ra.”

Dungeon băng đó là một loại Dungeon của MGO với một bản đồ vô tận cho người chơi trải nghiệm.

Tuy nhiên, có những con quái vật khác nhau theo từng cấp khu vực. Đồng thời cũng có những con boss xuất hiện ở cuối những khu vực đó. Tất nhiên, khi đánh bại chúng sẽ có khả năng chúng ta được nhận những vật phẩm hiểm.

Và Dungeon này chỉ được khám phá một tuần mỗi lần mà thôi.

“Yoshi, sau khi chuẩn bị xong có lẽ là tôi nên đi mua cái gì đó để ăn thôi nhỉ?”

Để phục hồi vũ khí trước khi khám phá Dungeon vô hạn này, tôi nên đợi trong vùng an toàn rồi tôi ra ngoài mua một hộp cơm trưa.

Bố mẹ, những người đã làm cơm trưa cho tôi giờ không còn trên đời này nữa. Mà tôi cũng có ông bà đấy nhưng họ chỉ đến thăm tôi mỗi năm một lần mà thôi.

Gần đây tôi nghĩ rằng không có vấn đề gì khi chỉ làm việc, chơi game, ngủ, vì tôi không có những người bạn muốn gặp ở ngoài đời.

Ông chủ của tôi và những người khác đã nói với tôi rằng “Hãy kiếm bạn gái.” Nhưng mà, việc đó đối với tôi thật là rắc rối, nên tôi đã bỏ qua những lời nói đấy.

“Ở đây thì, 3D không có gì là tốt đẹp cả.”

Tôi thay quần áo và mang giày. Tôi sẽ gặp rắc rối nếu tôi nói tôi sống một mình.

Tôi cảm thấy tồi tệ theo nhiều cách, nhưng tôi nghĩ tình yêu là đủ trong thế giới 2D.

Trời đang rất lạnh nên việc ra ngoài bây giờ khá là khó khăn.

Đã ba ngày kể từ lần cuối tôi đi ra ngoài để đi làm việc.

Nhẹ nhàng duỗi cơ thể và uốn cong lưng của mình. Tôi không biết do tôi chơi game quá nhiều hay đầu tôi cảm giác quá nặng.

“Đau đầu quá đi mất…. Có lẽ tôi nên đi sớm.”

Không còn một chút thức ăn nào trong tủ lạnh của tôi cả. Nếu tôi không đi mua sắm ngay bây giờ thì chắc chắn tôi bữa tối ngày mai tôi sẽ gặp rắc rối mất thôi.

Tôi xoay cái nắm tay cửa ra vào đang lạnh ngắt và bước ra ngoài.

“EHHH…”

Đằng sau cánh cửa đó là một cảnh đồng cỏ rộng mênh mông.

Ánh sáng mặt trời tuôn ra từ mặt trời hơi nghiêng và một cơn gió ấm áp đang vuốt ve chân bạn.

Tôi đang ở nhật bản với những bức tường bê tông vững chắc, lẽ ra thì nó đang là mùa đông cơ chứ.

Nhưng dù trông như thế nào đi chăng nữa thì khung cảnh trước mắt tôi đang là đầu hè. Hơn nữa, cảnh vật thiên nhiên trông……

“Chuyện….. gì đang diễn ra thế này?”

Tôi phát ra một âm thanh có tông hơi cao từ miệng của mình. Tôi nói giọng âm cao ư?

“Ehh,… Giọng nói? Cái gì vậy?”

Giọng tôi không thể cao như thế này được? Và gió đang thổi qua chân tôi.?

Tôi hạ tầm mắt của mình xuống dưới ngực của tôi. Một bộ ngực mịn màng và hơi phình ra kèm theo đó là đùi trần lộ ra và kéo dài qua bộ quần áo xinh xắn. Bộ quần áo dừng ở chỗ đầu gối của tôi.

Chân tay thì thon thả giống như một người phụ nữ, giống như một người phụ nữ….. Cái gì gì???

“C-Cái gì cơ???”

Dù nhìn như thế nào thì đây chắc chắn không phải là nhật bản, và tôi đã biến thành một người phụ nữ.