Trên bãi chiến trường hoang tàn, dưới bóng tà dương đỏ rực

Mặt trời rực rỡ với sắc đỏ thẫm, nhưng bầu trời phía đông lại u tối bởi những đám mây dày đặc, chớp lóe liên hồi như những tia sáng yếu ớt. Dưới nền trời ảm đạm ấy, những thi thể người máy và con người nằm ngổn ngang trên mặt đất, đôi mắt vô hồn hướng lên bầu trời xám xịt.

Trên chiến trường không có thứ gì gọi là "lòng thương xót", và cũng không thấy hồi kết.

Vượt qua vô số thương vong, các chiến binh liều mạng chạy trốn, giọt lệ tuôn rơi trên má.

————Năm 3421 theo tinh lịch Altair————

————Chiến tranh UD lần thứ nhất————

Tiếng nổ vang dội, tiếp theo đó là xung kích do vụ nổ tạo thành đánh tan nát những binh sĩ và hất tung họ lên không trung.

"Rút lui! Rút lui mau——!"

Một binh sĩ hét lớn, hàng trăm binh sĩ mặc quân phục xanh lam rời bỏ ngọn đồi cứ địa cuối cùng và chạy tán loạn như bầy ong vỡ tổ. Ngọn đồi trở nên trống trải, chỉ còn lại sự im ắng bao trùm lấy nơi đó.