Truyện ngắn này được viết dựa trên tập đầu tiên của TV anime “Engage Kiss”, “Rác rưởi và ác ma, đàn ông và phụ nữ”, được kể dưới góc nhìn của một nhân vật nào đó (Kisara).
Bởi vậy mà trong câu chuyện sẽ thường xuyên xuất hiện những ảo tưởng, những hiểu lầm và cả màn hình mạng xã hội. Dù vậy thì mong mọi người hãy coi đây là một phần trong tính chất media mix của Project Engage.
–––15 giờ 20 phút: Đã đến ga tàu gần nhất
1 lượt thích
xx_kisa.love_xx Thi cử xong xuôi~!
Nguyên liệu cho bữa tối cũng đã mua rồi
Giờ mình tới phòng ảnh nè
Hai tuần rồi chưa gặp nhau lần nào
Tối nay phải chiều anh ấy hết nước mới được
#Thiếu_hơi_Shuu_kun
Từ vòng xuyến trước ga tới khu phố sầm uất, thiếu nữ ấy vung vẩy chiếc túi thân thiện với môi trường có lòi ra cọng hành tây mà chạy một mạch con hẻm Old Town.
Biểu cảm trên gương mặt cô nàng ngày một khí thế hơn theo từng bước chân, tỏa sáng lấp lánh tựa hồ một nữ sinh cấp ba phơi phới sắc xuân.
Cô tên là Kisara, không có họ.
Xin được bổ sung thêm, tại ngôi trường cấp ba cô theo học, cô nàng tự xưng là Ogata Kisara, song cố nhiên đó chỉ là bí da…[note63827] à không, chỉ là tên giả mà thôi.
※※※
–––15 giờ 35 phút: Đã đến văn phòng I&S
“Xin lỗi nha, dạo này em không ghé được… Tại tuần này có bài kiểm tra cuối kỳ đó mà.”
Bước chân như có gắn lò xo, Kisara bước vào căn phòng có treo biển tên “Văn phòng I&S – Ogata Shuu” (tạm gác cách cô bước vào qua một bên) tọa lạc tại tầng hai của căn chung cư phức hợp nào đó, nhanh chóng xếp hết số nguyên liệu có trong chiếc túi thân thiện với môi trường ra mặt bàn rồi chuyển sang vo gạo.
“Chắc anh hôm nào cũng ăn cơm hộp ở cửa hàng tiện lợi chứ gì? Trời, Shuu-kun mà thiếu em một cái là biết ngay~”
Mặc cho chẳng hề có tiếng trả lời, cô cứ luôn miệng trò chuyện với căn phòng, thậm chí còn tự tiện kết thúc cuộc đối thoại cực kỳ khéo léo. Nom cảnh tượng này mà lạnh hết cả sống lưng, nhưng như vừa đề cập ở câu trước, trong căn phòng này ngoài cô ra chẳng có ai cả, nên thôi cũng không phải vấn đề gì to tát.
“Ủa?”
Chỉ hiềm, những cư dân sống trong thành phố hầu như chẳng một ai biết đến bản chất của thiếu nữ có vẻ hơi bị hâm hấp này.
Phải, cô ấy… Kisara là ác ma cấp độ A mạnh mẽ nhất, đáng sợ nhất và hung tàn nhất Byron City.
1 lượt thích
xx_kisa.love_xx Mất điện mất tiêu rồi
Hổng nấu cơm được
Hổng xài lửa được
Chiên xào hầm ninh gì cũng hổng được luôn
Thế này thì sao làm đồ ngon cho anh ấy được nữa
Nhưng mình đâu có rảnh mà xụi lơ
Tình hình này đành phải dùng tới nỗ lực và tình yêu để vượt qua thôi!
Làm được gì là phải làm hết! Tất cả vì anh ấy!
Có khi ảnh sẽ thất vọng lắm
Nhưng không sao, bất kể có chuyện gì mình cũng sẽ cố gắng hết sức
Bên ánh lửa nến mờ ảo bập bùng
Chúng mình sẽ từ từ ươm mầm tình yêu dành cho nhau
#Chết_rồi_hạnh_phúc_quá_sợ_ghê_à #Khéo_bị_trời_phạt_mất_thôi #Người_con_gái_vô_danh #Vợ_thăm_chồng_xa[note63828] #Vợ_chồng_không_chính_thức[note63829] #Không_thể_kể_cho_ai_nghe hết
Đồng thời cũng là người đứng sau tên tài khoản tầm thường [xx_kisa.love_xx] trên mạng xã hội nào đó.
Một người nghiện mạng xã hội giai đoạn cuối như Kisara mà lại chịu thu mình vào cái tài khoản chỉ có độc một người theo dõi thế này, rõ ràng có điều ám muội… hoặc không, là bởi cô có nguyên do bất khả kháng.
Thực tế, ngày trước cô từng có một tài khoản cỡ trung với tầm vài ngàn người theo dõi.
Trên đó cô thường xuyên đăng tải khoảnh khắc thân mật với cậu bạn trai (Shuu) và nhận về hàng loạt lượt thích. Càng được nhiều người công nhận, cô càng tích cực đăng bài và khoe khoang về cậu bạn trai (Shuu) hơn , trở thành thiếu nữ sống ảo điển hình đâu đâu cũng thấy.
Ai ngờ một ngày nọ, bỗng đâu một người theo dõi tiết lộ rằng đã gặp người bạn trai (Shuu) trong loạt ảnh thân mật cô thường đăng tải, khiến cho mạng xã hội hôm ấy bùng cháy dữ dội.
Lại nói, thứ bùng cháy ở đây không chỉ có mỗi mạng xã hội, mà cả cái tòa nhà hai người kia bước vào uống cà phê luôn.
Kể từ ngày đó trở đi, Kisara đã phong ấn cái tài khoản xúi quẩy nọ, lựa chọn người theo dõi thật kỹ càng rồi khởi động một tài khoản riêng tư hoàn toàn mới.
… À thì cũng khó mà phủ nhận rằng chính môi trường mạng xã hội phơi bày cả mặt sáng lẫn mặt tối của nhân loại một cách trần trụi nhất có thể đã góp phần giúp như Kisara đạt được cảm xúc ra dáng con người với tốc độ chóng mặt, mặc cho chỉ mới ba năm trước thôi cô nàng hẵng còn chẳng khác chi một con thú hoang thiếu đi tính người.
Dù vậy, liệu rằng điều này có thật sự tốt cho quá trình phát triển nhân cách của cô nàng hay không thì vẫn còn là một dấu hỏi lớn.
※※※
–––17 giờ 48 phút: Khoảnh khắc ngay trước bữa tối
“Em xin lỗi là lỗi của em hết lâu quá rồi mình không được gặp nhau tại trường có bài kiểm tra cuối kỳ mà nhưng cái này đâu bào chữa được nhỉ nên đâu cần phải nói ra đúng không anh em đang nói gì vậy không biết đằng nào rồi anh chẳng quên em em sống có để làm gì đâu cơ chứ thôi cũng đành chịu vậy…”
“Tôi ăn! Để tôi ăn hết luôn cho mà xem!”
Trên đây là phản ứng của cô nàng sau khi chờ mòn chờ mỏi cậu bạn trai (Shuu) trở về mà thanh niên lại phán một câu xanh rờn: “Tôi ăn tối mất rồi.”
Phải chăng đây cũng là tác hại của mạng xã hội?
※※※
–––18 giờ 20 phút: Sinh hoạt phí cạn kiệt
“Thế là hết… nhà hai người mà chẳng ai có nổi một xu dính túi thì sống kiểu gì được đây. Chỉ còn cách uống thuốc rồi lên thiên đường cùng nhau thôi.”
Chưa dừng lại ở đó, ngay sau khi chi trả phí sinh hoạt cho tên thanh niên này (Shuu), cô đã phải dùng hết số sinh hoạt phí còn lại để trả tiền giao hàng hộ hắn, để rồi rơi vào cảnh túng quẫn thế này đây.
1 lượt thích
xx_kisa.love_xx
#Lên_thiên_đường_vẫn_mãi_bên_nhau
… Ấy không, lỗi lầm nằm cả ở tên thanh niên này (Shuu). Chắc chắn lỗi lầm thuộc về tên thanh niên này (Shuu).
※※※
–––19 giờ 12 phút: Xuất phát.
“Vậy thôi, tôi đi nhé.”
Âm giọng ái ngại của Shuu từ phía cửa vào lọt tới tai Kisara.
Dẫu vậy, cô vẫn một mực úp mặt xuống giường, quyết không đáp lời hay cựa mình lại.
“Số tiền vừa nãy, mai tôi trả cho.”
Trước thái độ cự tuyệt ấy của Kisara, giọng Shuu nhỏ dần, nhỏ dần rồi biến mất hẳn…
Cánh cửa yếu ớt khép lại, nhường chỗ cho bầu không khí tĩnh lặng ngự trị trong căn phòng.
“Hiện trường là sòng bạc ngầm bên dưới Registon Hotel.”
… tưởng thế mà chỉ 10 giây sau cánh cửa lại mở ra, Shuu lại ló mặt vào phòng. Dẫu vậy Kisara vẫn chẳng nhúc nhích lấy một ngón tay.
“… ờm, nếu thấy có khá hơn thì em cứ tới tự nhiên nhé.”
Thấy Kisara mãi chẳng phản ứng, Shuu gãi đầu, sẽ sàng đóng cửa lại như không muốn gây ra thêm tiếng động nào, nhường chỗ cho bầu không khí tĩnh lặng…
“Cục Trừ Ma bảo là cấp C chứ, theo thông tin tôi có được thì con này không dễ xơi đâu.”
Chưa được 5 giây sau, cánh cửa lại mở ra thêm lần nữa.
“Kẻ địch này, chắc chắn chỉ có mình Kisara mới đủ sức tiêu diệt.”
Cậu khẳng định với Kisara, âm giọng có vẻ kiên quyết và nghiêm túc hơn hẳn mọi ngày, trước khi đóng cửa thêm lần nữa.
Lần này, lần này nhất định bầu không khí tĩnh lặng…
“Ôi~ Không đâu~ Sợ quá đi thôi~ Lỡ mình bị giết thì sao~”
Lần thứ tư là một pha bắt chước nhân vật nổi tiếng nào đó (Ina**wa Ju*ji).[note63830]
1 lượt thích
xx_kisa.love_xx Muốn chết đi cho xong
Anh ấy, lại đi làm đêm nữa rồi
Dùng tiền của mình để mua dụng cụ làm việc
Chẳng thèm đếm xỉa gì đến cảm xúc của mình
Đêm hôm còn định kéo mình ra đường nữa chứ
Lúc nào cũng vậy
Tự ý quyết định mà chẳng bao giờ hỏi ý kiến mình
Không muốn ra khỏi giường
Chẳng muốn suy nghĩ gì hết
Anh ấy đã một mình, bước ra khỏi phòng
Đánh đổi tình yêu của mình, lấy vài cắc bạc
Đi gặp con quỷ cái xấu hoắc kia
Tiếng cánh cửa đóng lại, vẫn chưa dứt được khỏi đầu mình
Bảo là “Khi nào thấy khá hơn thì cứ đến nhé” chứ
Mình bây giờ, liệu có còn sức để đứng dậy nữa không đây?
Rốt cuộc mình là gì?
Là gì, của anh ấy?
#Đừng_đi_mà #Đừng_bỏ_em_lại #Trở_về_bên_em_đi #Trở_về_ôm_em_thật_chặt_đi #Nói_yêu_em_đi #Tầm_bảy_ngàn_tỷ_lần_vào #Đi_mất_rồi #Muốn_ói_quá #Muốn_mở_tài_khoản_toxic_ghê #Mệt_rồi #Chẳng_muốn_làm_người_nữa #Mà_vốn_dĩ_mình_có_phải_người_đâu #Muốn_chết #Muốn_được_chết #Muốn_chết_luôn_đi_cho_xong #Nhưng_mình_không_thể_chết #Mà_sao_chết_được #Chẳng_biết_thiên_đường_trông_thế_nào_nữa #Liệu_thần_thánh_có_tồn_tại_không_đây #À_thì_có_ác_ma_mà_ha
“Kìa Kisara-san ơi! Có thừa thời gian đi cập nhật mạng xã hội thì đi giúp kẻ hèn này một tay đi mà! Với cả đống hashtag này hơi bị ấy ấy quá rồi đó!!”
Lần thứ năm thì là một tràng bá láp bá xàm chẳng đâu vào đâu.
※※※
–––19 giờ 26 phút: Đã đến Registon Hotel Byron
“Tới mất rồi…”
Kisara thì thào, tựa hồ ngước nhìn căn hộ của người đàn ông từng gào lên “Đừng có tới nhà tôi nữa! Tôi có vợ rồi!” với mình.
Thực tế, nơi cô đang đứng là một khách sạn cao cấp tắm mình trong bầu không khí căng như dây đàn, xung quanh còn được chăng kín dây cảnh bảo của cảnh sát.
“Phải đi thôi.”
Tạm gác chuyện này qua một bên, Kisara ngước lên quan sát tòa nhà, đoạn dợm bước lại gần tường…
“Bởi vì, Shuu-kun…”
Thế rồi, toàn thân cô bị hút vào bên trong bức tường ấy.
xx_kisa.love_xx Cuối cùng vẫn tới
Lúc nào cũng vậy, lúc nào cũng thế này hết
Lỡ anh ấy nghĩ mình dễ dãi thì sao?
Mà có khi anh ấy nghĩ vậy rồi ấy chứ
Nhất định anh coi nhẹ mình lắm
Nhưng mà, biết làm sao được đây
Không có em, thì anh làm được gì cơ chứ
Vậy nên, em sẽ trở thành thanh kiếm, thành tấm khiên, thành bất cứ thứ gì vì anh
Em sẽ chấp nhận mọi thứ về anh
#Em_yêu_anh #Em_muốn_được_yêu #Em_muốn_đôi_ta_yêu_thương_lẫn_nhau #Độc_thoại #Chủ_động_đi_anh
※※※
–––19 giờ 37 phút: Nghi thức
“Tôi muốn, tiêu diệt tên này, bằng mọi giá.”
Trước mắt Kisara chính là gương mặt Shuu, ở khoảng cách chỉ cần rướn tới một chút là môi sẽ chạm được tới môi.
“Để làm được điều đó, tôi cần sức mạnh của Kisara.”
“Làm nhé…?”
“Ư-Ừ thì…”
“Dùng tình yêu của hai đứa mình để nâng cấp sức mạnh nhé?”
“Ờm~ em diễn đạt thế nghe hơi sai sai tí xíu~”
Đôi mắt cậu nhìn cô đầy khiêu gợi, hơi thở gấp gáp, nóng bỏng. Từng ấy dẫn chứng là đủ để Kisara chắc mẩm chàng trai này đang hết mực ham muốn mình (Chỉ là cảm nghĩ cá nhân).
“Nhắm mắt, lại đi.”
“Nếu được thì mong em hãy nhẹ nhà…… Ự Ự Ự!!”
“Ưm…!”
Bờ môi Shuu, ngấu nghiến lấy Kisara (Chỉ là cảm nghĩ cá nhân).
“Ưm, ưm…!!”
“ƯM ƯM ƯM
HỰ!!”
Hai người quện lấy nhau, người này sẽ sàng rót nước miếng vào cổ họng người kia (Chỉ là cảm nghĩ cá nhân).
xx_kisa.love_xx Bờ môi anh ấy
khóa chặt mọi lời mình muốn nói
Một lần nữa, một lần nữa anh ấy lại lừa dối mình
Vẫn biết anh ấy chẳng hề thật lòng, thế mà mình lại chẳng thể cự tuyệt
Cảm xúc của anh ấy
qua bờ môi mềm mại
qua nhiệt lượng đầu lưỡi
qua dòng nước miếng ngọt ngào
chảy vào bên trong mình
Ôi ôi thôi, hỏng, hỏng lắm rồi mình ơi
Một lần nữa, lại dâng hiến cho anh ấy
Bởi anh ấy, cũng dâng hiến cho mình mà
“Anh đã quên cô ấy rồi”, dối trá
“Anh chỉ yêu một mình em thôi”, dối trá
Dối trá, dối trá, mọi thứ đều là dối trá
Ấy vậy mà, mình lại bị những lời đường mật ấy nuốt chửng
và trao trọn tất cả cho nụ hôn cưỡng ép đong đầy dối trá này
#Dối_trá #Shuu_kun_là_đồ_dối_trá #Dối_trá #Dối_trá_dối_trá_dối_trá
#Chỉ_là_cảm_nghĩ_cá_nhân
※※※
–––19 giờ 41 phút: Tình nhân cãi vã
“Tại vì, tại vì, Shuu-kun ấy, em đã phải bấm bụng chịu đựng đến tận bây giờ rồi mà!”
“Giờ là lúc để phàn nàn với yêu sách như vậy hả?!”
Nghi thức nóng bỏng vừa trôi qua được 4 phút đã xảy ra chuyện này rồi đây.
“Tại vì Shuu-kun ấy, kể cả khi ở nhà cũng toàn việc cớ anh mệt rồi mai làm sau nhé để mà trốn tránh không à…!”
“Ngày mai tôi sẽ nghe! Để khi nào hết trận rồi mình thong thả trò chuyện nhé? Được không? Được không!”
Kisara không ngừng vung kiếm, thiếu điều sượt qua Shuu.
Điều này khiến Shuu hoảng hốt ngã bệt xuống đất, để rồi mũi kiếm của Kisara chĩa thẳng vào mặt cậu…
Bổ sung thêm, phân cảnh này trong anime không hề (khẳng định là không hề) có chủ ý gợi nhắc người xem về một tác phẩm đình đám nào đó (F… à không không có gì).
“Vậy, cho em minh chứng của giao ước…”
“L-Là cái gì cơ…?”
xx_kisa.love_xx Chìa sơ cua chìa sơ cua chìa sơ cua chìa sơ cua chìa sơ cua chìa sơ cua chìa sơ cua chìa sơ cua chìa sơ cua chìa sơ cua chìa sơ cua chìa sơ cua chìa sơ cua chìa sơ cua chìa sơ cua chìa sơ cua chìa sơ cua chìa sơ cua chìa sơ cua chìa sơ cua chìa sơ cua chìa sơ cua chìa sơ cua chìa sơ cua chìa sơ cua chìa sơ cua chìa sơ cua chìa sơ cua chìa sơ cua chìa sơ cua chìa sơ cua chìa sơ cua chìa sơ cua chìa sơ cua chìa sơ cua chìa sơ cua chìa sơ cua chìa sơ cua chìa sơ cua chìa sơ cua[note63831]
Cái vật thể răng cưa nho nhỏ bàng bạc này
sẽ kết nối mọi thứ giữa mình và anh ấy
Giờ thì, mình ổn rồi
Không cần phải gõ cửa nữa
Trong phòng có con đàn bà nào khác cũng chẳng cần phải bận tâm
Bởi lẽ, giả như có thật đi, thì chỉ cần chừa anh ấy ra mà tiêu diệt mọi thứ là được…
#Chìa_sơ_cua #Chìa_sơ_cua #Chìa_sơ_cua #Chìa_sơ_cua #Chìa_sơ_cua #Chìa_sơ_cua #Chìa_sơ_cua #Chìa_sơ_cua #Chìa_sơ_cua #Chìa_sơ_cua #Chìa_sơ_cua #Chìa_sơ_cua #Chìa_sơ_cua #Chìa_sơ_cua #Chìa_sơ_cua #Chìa_sơ_cua #Chìa_sơ_cua #Chìa_sơ_cua #Chìa_sơ_cua #Chìa_sơ_cua #Chìa_sơ_cua #Chìa_sơ_cua #Chìa_sơ_cua #Chìa_sơ_cua #Chìa_sơ_cua #Chìa_sơ_cua #Chìa_sơ_cua #Chìa_sơ_cua #Chìa_sơ_cua #Chìa_sơ_cua #Chìa_sơ_cua #Chìa_sơ_cua #Chìa_sơ_cua #Chìa_sơ_cua #Chìa_sơ_cua #Chìa_sơ_cua #Chìa_sơ_cua #Chìa_sơ_cua #Chìa_sơ_cua #Chìa_sơ_cua
–––25 giờ 15 phút: Trên đường về
“Kisara này…”
“Hưm? Saaao thế Shuu-kun?”
Sau khi đánh bại ác ma cấp B và ngăn chặn tòa nhà sụp đổ, hai cái người vừa đạt được thành tựu không một cá nhân nào có thể làm được đang…
“Dạo này hình như em đăng bài thường xuyên hơn thì phải?”
“Ơ~? Anh thấy vậy ạạạ?
Sau đó bọn họ còn xử lý một loạt vấn đề tồn đọng, cùng với đó là phải nghe thuyết giáo về vấn đề truy cứu trách nhiệm từ nhà chức trách sở tại, đến lúc được thả về thì chuyến tàu cuối đã qua từ lâu, báo hại bọn họ phải thất thểu dợm bước men theo đường ray tàu để về nhà.
“Thế này nhé, anh không định hành xử kiểu như thằng bạn trai kiểm soát thái quá đâu, nhưng mà, chỉ nhưng mà thôi nhé, sao nhỉ, hay là lúc làm việc em hạn chế đăng bài đi một tí…”
“Tưởng~gì, hóa ra là chuyện đó. Vậy thì Shuu-kun cứ yên tâm. Hôm nay em vẫn làm việc đàng hoàng đó thôi.”
“Đâu, cũng nhiều vấn đề lắm chứ. Nào là chém có một đòn đã hết hơi, nào là lục đục nội bộ…”
“Em bảo không sao là không sao mà. Em vừa đăng bài vừa đánh đấy chứ.”
“Đúng hơn chính chuyện này mới thực sự là bí ẩn. Mà nói chứ Kisara-san hỡi, chiến đấu hay mạng xã hội, trong đầu em cái gì đang nắm chủ đạo vậy hả?!”
“Để em cho anh chiêm ngưỡng tốc độ gõ phím thần sầu mà nhân loại có nằm mơ cũng đừng hòng bắt kịp.”
“Đừng có phung phí sức mạnh ác ma như thế, để dành cho chuyện chiến đấu đi chứ!”
“Shuu-kun ơi, mình chụp một pô mừng chiến thắng nhé. Nào cười lên đi anh~”
Sau khi đánh bại ác ma cấp B và ngăn chặn tòa nhà sụp đổ, hai cái người vừa đạt được thành tựu không một cá nhân nào có thể làm được… vào lúc này, đang tắm mình trong dư âm chiến thắng, ghé sát đôi vẻ mặt ra oai vào nhau để chụp một pô ảnh mừng thắng lợi.
(Kết)