Kèn kẹt, tiếng cửa chầm chậm mở, vọng vào không gian trong căn phòng một ngôi nhà nọ. Tại đó, một cô gái tóc vàng dần dần hiện ra, đủ nhẹ nhàng để không kinh động đến chủ căn phòng, rồi cô nhìn chủ phòng đang trên giường yên giấc.

“…. Ừm. Akito vẫn còn Schafen[note38679]. Gut [note38680]…”

Cô gái có khuôn trăng cân xứng, không mang nét Nhật, làn tóc óng vàng ngang vai, đôi mắt biếc xanh tuyệt trần. Xét cùng chất giọng dày âm hưởng bản địa khi cô nói tiếng Đức, ai cũng hiểu cô không phải người Nhật.

Tuy nhiên hiện tại, nơi cô đang ở lại là Nhật Bản, còn chàng thiếu niên tóc đen đang say sưa ngủ trước mắt cô kia, là người Nhật chính cống.

Cô đưa tay che miệng khúc khích cười, cánh cửa rộng mở, hiện ra là dáng hình cô đang vận một chiếc tạp dề phủ trên bộ đồng phục học sinh.

Cô tên Tatekawa Emily. Là một người thuần Đức.

“Guten Morgen[note38681], Lieb Bruder[note38682]… Dậy, dậy đi thôi, nguội hết bữa sáng bây giờ.”

“Hớ…”

Emily rót vào bên tai chàng thiếu niên những lời thủ thỉ như đang nói với người yêu cô. Khiến chàng thiếu niên choàng tỉnh như thể bong bóng ngái ngủ trên mũi cậu bị chọc cho nổ cái póc.

Mãi mới thấy tiếng báo thức từ điện thoại cậu rục rịch reo vang. Bài hát đang hot dạo gần đây vừa kịp cất tiếng thì bị Emily ngắt chuông cái rụp.

“Ầy ...... chào buổi sá… à nhầm, Gu-tèn-mor-gèn. Emily."

“Ja[note38683], chàubuòisang. Akito.

Chàng thiếu niên - Tategawa Akito - ấy, xoay qua nhìn Emily chăm chú.

“Emily em, anh đã dặn em bao nhiêu lần là dừng ngay cái hành động thì thầm mùa xuân bên tai anh rồi mà nhỉ?”

“Nein[note38684]. Em ứ thích dừng đấy.”

Akito và Emily là anh em một nhà, dù không phải ruột thịt.

Tuy vậy khoảng cách thân mật của hai đứa khăng khít hơn hẳn thứ quan hệ họ hàng, hay bạn đồng trang lứa thông thường. Người ngoài nhìn vào anh em nhà này, nhất là cái vở tuồng sáng mới diễn hồi nãy, chẳng ai lại bảo đây không phải một đôi.

"Dậy nhanh nhanh nhé. Anh mà bảo anh không ăn là đồ em nấu là em không chịu đâu đấy.”

“Ừ, chờ anh một tí. Thay quần áo xong rồi anh ra.”

“Ừa, thế thôi em xuống trước đây…. À mà gượm đã”

Một cái hôn bất ngờ đậu trên má Akito. Emily ửng hồng mặt, tháo thân khỏi căn phòng trong cái nhìn của Akito, thế rồi cậu đứng dậy, đi ra khỏi giường.

“Híít… Haaaà ….”

Cậu vươn vai, hừ hự mấy tiếng, rồi mở cửa sổ. Từ ngoài khung cửa, làn gió sớm đầu ngày mươn man trườn trên làn da cậu.”

“Chậc… con nhỏ ngày nào cũng skinship dữ thật.”

__________

Note từ tác giả: Tác giả không biết tiếng Đức. Toàn bộ những câu tiếng Đức trong truyện đều dưới sự chỉ bảo của Google-sensei. Mong được lượng thứ.

Note từ người dịch: Người dịch cũng không biết tiếng Đức luôn nên nếu có ai biết tiếng Đức thì tư vấn cho người dịch, người dịch sẽ góp ý cho tác giả.