"Thưa tổ mẫu, bọn cháu lên phố mua bánh ăn."
Mẫu thân ta lần này không trách ta, còn cho Nguyên Bảo và Chiêu Tài chút bạc.
Ca ca ta hỏi Chu Thường Sơn: "Đại cữu, sao tới đây không qua chỗ ta ngồi chơi?"
Chu Thường Sơn đáp: "Có việc chính sự."
Ca ca ta cười: "Hầy, chẳng lẽ bàn chuyện công việc ở chỗ ta lại không phải chính sự sao?"
Chúng ta cùng đi dạo phố, Chu Thường Sơn vậy mà không thấy phiền, còn đi theo, đúng là chuyện hiếm thấy.
Đợi ăn uống no nê xong, bọn ta quay về nhà.
Cả nhà nhìn ta bằng ánh mắt đều kỳ quái.
44
Ta cười hì hì: "Sao thế? Định tìm cho ta một phò mã hoàng thân quốc thích à?"
Mẫu thân ta sắc mặt liền trầm xuống: "Còn nói bậy, ta khâu miệng con lại bây giờ!"
Ta le lưỡi, làm mặt quỷ.
Theo lệ triều đình, nếu con gái nhà quan lại đến 16 tuổi mà chưa gả chồng, thì phải nhập cung tham gia tuyển tú.
Vậy nên, trước 16 tuổi ta nhất định phải xuất giá, ít nhất cũng phải định hôn ước.
"Vậy là ai đây?"
Ta quay sang nhìn phụ thân, ông ấy là người giấu chuyện kém nhất.
Ông vuốt râu, nói: "Là huynh đệ bên nhà tẩu tẩu con."
"Ồ! " Ta mở to mắt: "Chu Gia Dung sao?!"
Phụ thân mặt liền sa sầm: "Đừng có nói bậy! Hai đứa các con chỉ là lũ trẻ con, là Thường Sơn. Gả cho người lớn tuổi hơn, y sẽ biết thương con."
???
???
???
Ta và Chu Gia Dung ngồi xổm ở góc tường, thở dài ngao ngán.
"Thôi, cũng được, sau này chúng ta vẫn thường xuyên được chơi cùng nhau." Ta nói.