Sau khi hoàn thành Chương đầu tiên và chuyển qua chương thứ hai, Lin sẽ ngay lập tức được dịch chuyển tới thành phố chỉ qua vài dòng hội thoại.

Cậu cũng không rõ lúc đó cậu có phải chịu đựng tới 5 cú nhảy của Lucy hay không.

Cậu nghĩ là không. Mức độ hảo cảm của cả hai rất cao, nhưng Lucy chắc chắn sẽ di chuyển theo cách bình thường, đi bộ hoặc xe ngựa, vì tình trạng của cô rất ổn định.

Hơn hết là, “Ugh!”

“Lin, anh không sao chứ?” Lucy hỏi.

Không giống trong game, người khuân vác không bị buồn nôn, còn Lin thì nôn ọe ngay sau khi đáp đất.

“Để em vỗ lưng nhé?” Lucy đề nghị.

“Thôi đừng…cô mà làm thế, chắc tôi nôn cả phèo phổi ra mất.” Lin nghĩ.

Sức mạnh khủng bố của Lucy, chỉ mới thăng tiến trở lại kể từ khi phục hồi tứ chi, nhưng cô không phải là Anh Hùng do được Thánh Kiếm lựa chọn.

Mà ngược lại, vốn dĩ bản thân cô đủ mạnh để được Thánh Kiếm nhắm tới, thanh kiếm này lựa chọn dựa trên lý tưởng và giá trị của từng cá nhân hơn là sức mạnh thể chất thuần túy.

Vậy mà, Lucy lại được coi như Anh Hùng mạnh nhất trong lịch sử.

Cô đã đạt được chiến công không ai làm được, hạ gục Quỷ Vương, khiến cô không chỉ mạnh mẽ mà còn khét tiếng với những hành vi quái gở của bản thân.

Nhưng ai lại ngờ được chứ?

Nàng Anh Hùng vang danh cùng sức mạnh và địa vị, đã hi sinh Thánh Kiếm của bản thân chỉ vì một người.

Ngay cả Lin vẫn chưa biết điều này, để cậu biết chắc cậu ngất đi vì sốc mất.

Giờ đây, Lucy không còn là Anh Hùng nữa, cô chỉ còn là một nàng thơ theo đuổi tình yêu đơn phương của mình mà thôi.

Không chịu đựng nổi cảm giác chóng mặt này, Lin ngã gục ở một nơi xa thành phố.

Thường thường, cậu sẽ gắng gượng hết sức để chịu đựng cơn mệt mỏi, nhưng thay thế hành trình đi bộ bằng một tháng ròng chỉ với năm lần bật nhảy có nghĩa cậu có thêm thời gian để nghỉ ngơi.

Lucy nhẹ nhàng đặt dầu Lin lên đùi mình, vuốt tóc cậu.

“Chúng ta cần phải di chuyển…” Lin lẩm bẩm trước khi thiếp đi, choáng váng vì chóng mặt và đau đầu dữ dội.

Lucy nhẹ dùng khăn lau mồ hôi trên trán cậu, khuôn mặt cô lộ rõ vẻ thỏa mãn.

Chỉ mới đây thôi, cô còn quấn chặt lấy Lin, nhưng giờ đây, cô âu yếm cậu bằng tứ chi mới này.

“Ugh… Huu….!” Cô cắn ngón tay, hết sức kiềm chế khoái cảm này.

Lin tiếp xúc vào những phần cơ thể mới làm toàn thân cô nóng bừng.

“Haa…haa…”

Cô muốn hôn lên trán rồi môi cậu ngay lập tức, ngắm nhìn đôi mắt nhắm nghiền vô cùng dễ thương của cậu.

Gắng gượng kìm nén ham muốn, Lucy giật một lọn tóc đỏ rực của mình.

Nạp thêm phép thuật vào, lọn tóc lại càng thêm rực rỡ, kéo tới ngón út của Lin như một sợi chỉ đỏ mong manh.

“Fufu.” Cô nhẹ cười.

Từ ngày phục hồi cơ thể, Lucy đã dệt thành sợi chỉ đỏ đó trong lúc Lin ngủ.

Lúc mới đầu, cô sợ cậu sẽ tỉnh lại, nhưng cậu đã hình thành thói quen ngủ sâu kể từ lúc hồi sinh.

Hôm nay, cô lại dệt sợi chỉ đó, cô biết nó không hề dễ đứt.

Dù có cách xa vạn dặm, cô vẫn luôn có thể tìm được cậu.

Khi sợi chỉ đứt, cũng có nghĩa là Lin đang gặp nguy hiểm tới tính mạng.

Đó là cách tốt nhất để giữ cậu dưới sự bảo vệ của cô.

Sợi chỉ đỏ định mệnh, một truyền thuyết cổ xưa được Arsil kể lại.

Dù bản thân hận Thánh Nữ, nhưng Lucy lại tin vào truyền thuyết đó.

Cô tin chắc sợi chỉ đỏ này sẽ dẫn lối họ tới với hôn nhân và gia đình.

Lucy không lo sẽ có tình địch.