Tiếng chuông vang lên báo hiệu tiết học cuối cùng trong ngày đã kết thúc, và điều này cũng đồng nghĩa với việc thời gian cho trận chiến thường ngày lại sắp sửa bắt đầu. Trong khi những học sinh khác còn đang bận thu dọn đồ đạc, trao đổi về kế hoạch trong ngày của họ thì Sasahara Naoya đã rảo bước hướng về phía tủ giày. Ngày khi cậu vươn tay với lấy đôi giày của mình, thì một giọng nói trong trẻo vang lên, truyền tới tai cậu.
“Ôi kìa, quả là trùng hợp thật đấy nhỉ, Sasahara-kun.” Cùng với đó, một gương mặt mỹ miều vốn đã trở nên quen thuộc với Naoya bỗng xuất hiện từ một góc khuất phía sau tủ giày.
Sở hữu vẻ đẹp trời phú cùng một phong cách thời trang có thể khiến hội chị em phải ngước nhìn với ánh mắt ghen tị. Thêm vào đó là mái tóc bạch kim xõa ngang hông và vòng eo mảnh mai của mình. Cô nàng chính là Shirogane Koyuki, người mà Naoya quen cách đây một thời gian. Koyuki nheo mắt nhìn Naoya như thể chế giễu cậu và nở một nụ cười khinh bỉ.
“Lại tiếp tục lủi thủi về một mình nữa sao? Quả là một cách tuyệt vời để phí hoài tuổi trẻ mà. Trong khi hai người bạn thơ ấu của cậu lại có thể dễ dàng kết thêm bạn mới.”
“Hừm.” Naoya khẽ lấy tay xoa cằm trong khi trầm tư quan sát cô nàng bên phía đối diện mình.
Hiểu một cách nôm na thì những gì mà cô bạn này đang cố gắng truyền tải chỉ là--
“Chắc chắn rồi, ta cùng về thôi nào.”
“Cá…!? Thế quái nào mà cậu lại biến mọi chuyện thành ra như vậy được hả?” Koyuki tỏ ra vô cùng bối rối trước lời nói của cậu, mặt cô ấy đỏ như
trái gấc vậy.
“Cậu khiến mọi việc nghe như thể tôi là người đã đợi từ nãy tới giờ chỉ để có cơ hội được về chung với cậu vậy.”
“Không phải mọi việc đúng là như thế sao? Cậu đã nhòm vào lớp tôi từ trước đó còn gì.”
Khi mà mọi người đang chuẩn bị ra về, Naoya đã để ý đến bóng dáng một cô gái đang nhìn trộm mình từ phía ngoài lớp học. Chưa kể đến việc cô đã nheo mắt lại đầy buồn bã khi thấy cậu ra khỏi lớp học cùng với những bạn học khác. Liệu còn thứ gì có thể minh chứng rõ ràng hơn cho cái mong muốn “được về nhà cùng nhau” của cô ấy nữa đây? Vậy mà khi Naoya chỉ ra điểm này, cậu lại nhận lại được một cái trừng mắt từ Koyuki, người đang nghiến răng ken két.
“Hừ”
Koyuki đưa tay lên vuốt mái tóc óng ả của mình.
“Những thứ đó chỉ là hiểu nhầm của cậu mà thôi! Ý tôi đang muốn nói ở đây là nếu cậu không thể tìm ra ai đó để về cùng thì tôi cũng không ngại việc đi chung với cậu thôi, bởi lẽ tôi là một người có tấm lòng nhân ái mà.”
“Mình hiểu rồi~ Nếu vậy cậu có thể cùng mình ghé qua khu mua sắm một chút được không? Tất nhiên mình sẽ mời cậu chút nước trái cây để cảm ơn.”
“Nếu cậu đã cầu xin như vậy thì cũng được thôi.” Koyuki cất cao giọng rồi bước tới cạnh Naoya.
Và đó chính là khởi đầu cho một câu chuyện tình hài hước giữa một chàng trai rất tinh ý và một cô nàng kuudere.