Vẫn chưa mượt lắm, anh em thông cảm nhé do hôm nay hơi buồn
=====================================
“Fuwwaaa…”
“...Em buồn ngủ à?”
“...Ừm”
Đã 3 giờ chiều rồi…Mọi người vẫn thường gọi là giờ ăn nhẹ ấy.
Cô nàng khẽ thở dài khi đang chơi game.
“em vẫn muốn chơi tiếp, nhưng em buồn ngủ quá rồi~”
“...Vậy sao em không chợp mắt chút đi”
“Hmm~, chắc vậy~”
Sau khi nói vậy, cô nàng tắt máy chơi game đi và đặt nó lên trên bàn, trước khi tiến đến chỗ tôi thêm lần nữa.
“Chúng ta đi nào”
“...Không, sao em lại dính vào anh thế? Đầy chỗ cho em ngủ chứ có thiếu đâu?”
“Hmm? Có chuyện gì sao~”
“Ổn thôi, nhưng”
“Hooray~”
Nói xong, cô nàng lao lên trên người tôi.
Không thể tin được.
“... Đừng có đè lên anh như vậy chứ. Em nặng lắm đấy”
“Aaah! Em biết ngay là anh sẽ nói như vậy mà!”
Cô nàng bĩu môi.
Tôi nghĩ cô nàng lại bật chế độ cá nóc lên rồi.
“Hmm~, thấm quá~, con gái dễ bị tổn bởi mấy thứ như vậy lắm đấy”
“...Anh đâu thể nói khác được, em đè lên người anh thì chắc chắn anh phải thấy nặng rồi”
“Muuu…”
Cô nàng trông vẫn còn đang quạo lắm.
Dường như, tâm trạng của cô nàng xấu đi thì phải”
“...Anh xin lỗi”
“...Hmm… Vậy thì, cho em xem anh đang chơi cái gì đi”
“...Ừm?”
Tại sao cô nàng lại muốn thấy tôi chơi gì cơ chứ?
Tôi không hiểu bé đang muốn gì, nhưng nếu chúng có thể khiến cổ cảm thấy tốt hơn thì cũng được.
“Xem nó siêu chán luôn đấy, em không nghĩ vậy à?”
“Ổn mà~”
“Trong trường hợp đó thì”
“Hooray~”
Và rồi cô nàng tiến lại gần hơn.
...Anh nói anh sẽ cho em xem, nhưng anh không muốn em chui vào trong lòng anh như vậy đâu, anh chẳng thấy gì cả.
“Unnn… Cái điện thoại vướng víu quá”
“...Thế rốt cuộc em muốn gì?”
Không phải quá kì lạ khi cô nàng tới xem nó có gì, nhưng xong lại nói nó vướng víu hay sao?”
Nói như vậy là.
“Vậy thì… Để em xem nào”
“...Của em đây”
“Wow, lắm gái thế”
“...Thì nó là mấu chốt của game này mà”
“Anh đang xếp lại tổ đội hửm?”
“Ừm”
“Hmm”
Chơi game nuôi gái trước mặt cô nàng là một tình huống không cần thiết.
Nó thực sự thú vị như vậy sao?
“...Hmm, đây là cái đứa anh thích hửm?”
“Sao em lại nói vậy?”
“Bởi có đúng bé này là level cao mà thôi”
“Chà, anh đoán vậy”
“Hmmmm”
Huh?
Sao cô nàng trông quạo thế nhỉ?
Gì vậy, tôi vừa làm gì sai à?
“...Không”
“Em sao thế?”
“Không~”
“...Gì vậy?
Cô nàng bất ngờ nói không.
Gì vậy nhỉ? cô nàng đến ngày à?
...Không, tôi đảm bảo rằng phải tầm khoảng hai tuần nữa mới đến kia mà?
“Này, đừng chú tâm vào đứa con gái trong màn hình kia nữa, chú ý tới người cạnh anh chút đi~!”
“Gì vậy, không, chờ đã”
“Nếu anh không làm, em sẽ như thế này cho bao giờ anh chịu mới thôi”
Cô nàng uýnh liên tục vào ngực tôi
...Nó thực sự không đau lắm, nhưng đâu thể mặc kệ cô nàng làm vậy được.
“Anh! đồ yêu gái 2D đáng ghét!! Urya urya urya!!”
“...Haah”
Nếu cô nàng đã đi xa như vậy, tôi cũng chẳng còn hứng chơi game nữa.
Tôi tắt game đi và cắm điện thoại vào bộ sạc.
“...Ah! Anh tắt rồi~!”
“Anh làm sao trụ lại mãi như vậy được”
“Hehehe, làm được rồi~”
Tâm trạng cô nàng tốt lên trông thấy.
Như thường lệ, tâm trạng của con gái vẫn rất khó đoán.
“Này này? Banzai~?”
“...Banzai?”
“Đúng vậy, Banzai!”
Tôi chẳng biết phải phản ứng ra sao, chỉ bắt chước theo cô nàng khi cổ cầm lấy tay tôi và nói vậy.
Tôi không chắc liệu việc này có ý nghĩa gì không.
Tuy không hiểu lắm, nhưng tôi không đủ khả năng để phá hỏng tâm trạng của cô nàng hiện giờ.
“Đây đây. Liệu nó có ổn không?”
“Có! Gyuuuuu~!”
Cô nàng ôm lấy tôi trong khi nói “Gyuu”
...Không phải chúng quá dễ thương hay sao?
Tôi không thể diễn tả được nó.
“Chuyện gì vậy?”
“Hmm? Không có gì cả?”
Không, không thể không có gì được.
...Nhưng, thôi được rồi.
“Ehehe~”
Miễn là em thấy vui là được.