“Ugh…… Không thể nào. Nó không mở ra.”
Dù đã nắm chặt tay cầm và kéo hết sức của cậu, cánh của nặng nề này vẫn không hề lay động.
Shidou thở dài trong tuyệt vọng, dùng hai cánh tay lau mồ hôi trên trán cậu. Như để đáp lại lời nói của cậu, một tiếng than thở cất lên bên cạnh cậu.
“Uuu, rắc rối thật.”
Đứng ở đó với vẻ mặt lo lắng là một cô gái với mái tóc màu tối được buộc lại, Yatogami Tohka. Cô ấy là bạn cùng lớp của Shidou cũng như là hàng xóm của cậu.
Hiện tại, Tohka không mặc bộ đồng phục thường ngày, mà là chiếc áo và quần thể thao, giống như Shidou ---- đồng phục thể dục.
Shidou cảm thấy xấu hổ khi tiếp tục nhìn vào Tohka, cậu chỉ có thể nhìn ra xung quanh.
Vị trí hiện tại của họ là một không gian tối tăm dùng để chứa nệm và hộp đựng dụng cụ nhảy sào.
Đúng vậy, hai trong số họ, đã giúp việc dọn dẹp sau lớp học gym, bị kẹt lại trong kho của phòng gym do tai nạn.
“Này~ có ai ở ngoài không!? Mở cửa ra!”
Họ liên tục hét lên và đập cửa nhiều lần; tuy nhiên, không hề có phản ứng trở lại.
“Tệ thât……”
Shidou khoanh tay và nghĩ về nó: Kho của phòng gym không có lối vào khác ngoài cánh của đã bị khóa. Mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn nếu được liên lạc với Kotori và những người khác, nhưng cậu đã để điện thoại và tai nghe của cậu trong túi áo của cậu rồi.
……Thật là một thảm họa. Không còn cách nào khác ngoại trừ việc chờ đợi ai đó đi ngang qua.
Tuy nhiên, Shidou, “Ah” một tiếng, quay sang bối rối nhìn Tohka.
Đúng vậy, Shidou không phải là người duy nhất ở trong này, Tohka cũng ở đây.
“Tohka, cậu có thể phá của ra bằng toàn bộ sức mạnh của cậu không?”
“Uu? Tớ có thể sử dụng toàn bộ sức mạnh của mình sao?”
“Aaah”
Sau khi Shidou gật đầu đồng ý, cậu lùi lại một bước khỏi cánh cửa.
Mặc dù hầu hết sức mạnh của cô đã bị phong ấn, Tohka vẫn là một Tinh Linh. Sức mạnh thể chất của cô ấy vẫn vượt trội so với con người. Cái khóa móc hiện tại, ít nhất thì, các bộ phận kim loại của chúng có thể dễ dàng bị thổi bay đi.
Do đó không phải là biện pháp sáng suốt nhất, nó khiến cậu day dứt lương tâm nhưng đây lại là một tình huống tuyệt vọng. Mọi chuyện sẽ ổn khi họ ra ngoài và liên lạc được với Kotori, yêu cầu họ sửa lại cánh của bị hỏng.
“Vậy, tớ làm nó đây”
“Ooh, nhờ cậu đấy”
Tohka gật đầu và đặt tay cô lên cửa, lùi lại một bước chân. Tuy nhiên----
“Ugh……”
Vì một lý do nào đó, cô ngã xuống sàn và nằm cuộn lại.
“Tohka! Chuyện gì xảy ra với cậu thế!?”
Hớt hải chạy tới. Hiện tại, dạ dày của Tohka, Guru guru guru guru…… Phát ra một âm thanh dễ thương.
“Xin lỗi, Shidou…… Tớ không thể sử dụng sức mạnh của mình khi tớ cảm thấy đói……”
Tohka xin lỗi như vậy. Shidou nói “Aaah……”, mồ hôi lạnh dần chảy trên khuôn mặt.
Bây giờ cô mới nói đến, Tohka cảm thấy hạnh phúc trong giờ học thể dục vừa rồi. Điều này là dễ hiểu nếu năng lượng của cô đã bị cạn kiệt.
“Không có tác dụng đâu…… chúng ta phải nghĩ cách khác thôi……”
“Uu……Tớ, xin lỗi……”
“Không, đừng bận tâm đến điều đó. Đó không phải lỗi tại cậu.”
Nói vậy, cậu nhìn quanh kho để tìm bất kì thiết bị nào có thể sử dụng được. Và rồi, khi Shidou nhìn vào đống thiết bị. Cậu nhận thấy bụi ở xung quanh, trở nên lấp lánh do có ánh sáng phản chiếu.
“Ah……”
Bỗng nhiên cậu ngẩng đầu lên. Ở đó giống như cậu đã tưởng tượng, một cánh của sổ được đặt để cho ánh sáng chiếu qua.
Do mục đích ban đầu của nó là không để cho ai đi qua được, nó được bố trí ở một ví trí cao, cũng như rất hẹp. Tuy nhiên……
“Tohka! Trèo lên vai tớ đi! Nó khá khó đối với cỡ người của tớ…… Nhưng nếu là bề rộng của vai Tohka có thể cậu sẽ qua được cái cửa sổ đó. Sau khi cậu ra ngoài cậu có thể đi và tìm kiếm sự giúp đỡ!”
“Ah, cậu nói đúng đó!”
Nói xong, Tohka tiến lại gần. Shidou cúi xuống với hai tay chống tường.
“Nào, Tohka.”
“Nn ooh!”
Sau lời giục của Shidou, Tohka nhấc một chân, bước lên vai của Shidou.
“……”
Sau đó, Shidou bỗng nhiên nín thở lại.
Bởi vì tình huống khẩn cấp nên cậu đã quên mất một thực tế duy nhất…… Ngay lập tức vai và má của cậu bị kẹp chặt bởi đôi chân của Tohka, Shidou cuối cùng đã hiểu『để một cô gái đứng ở trên vai』thật sự rất quan trọng.
Trọng lượng vừa phải. Nhiệt độ cơ thể được truyền về phía sau gáy. Và cảm giác mịn màng của làn da cô ấy. Tất cả những điều đó kết hợp lại, tấn công vào bộ não của cậu.
“Được rồi, Tớ lên đến trên đó rồi Shidou.”
“Okay……!”
Giọng nói của Tohka, đánh thức lý trí đang bị mắc kẹt của Shidou. Shidou giả vờ ho, sau khi cố trấn tĩnh bản thân “Đừng nghĩ đến nó, đừng nghĩ đến nó” liên tục khi cậu giữ chân của Tohka…… Thật khó tả cái cảm giác mà Shidou thầm vui mừng khi Tohka đang không mặc váy vào lúc này.
“V, vậy bây giờ tớ đúng dậy đây.”
Nói vậy, Shidou từ từ đứng lên tại chỗ.
Phía trên cậu, tiếng của sổ được mở có thể được nghe thấy. Và sau đó, sức nặng trên vai cậu biến mất. Có vẻ như Tohka đã bám thành công vào thành cửa sổ.
“V, vậy tớ đi đây, Shidou! Hãy kiên nhẫn một chút!”
“Ooh, tớ trông cậy vào cậu đó!”
Tuy nhiên----
“Shi,dou……!”
Nhanh chóng từ phía trên, giọng nói nghẹt thở của Tohka vang lên.
“Tohka!?”
Do đây là điều bất thường, cậu vội vã lùi lại một bước, ngẩng đầu nhìn lên của sổ.
Như Shidou dự tính, vai của cô đã qua được…… nhưng vấn đề lại ở phía dưới đó một chút. Đường ngực tuyệt vời của Tohka, đã cản cô lại.
“C, cứu với Shidou! T, tớ không di chuyển được”
Hét lên, Tohka không ngừng dãy dụa.
“Chờ tớ! Tớ sẽ cứu cậu ngay!”
Có vẻ như cậu không thể đẩy Tohka ra ngoài cửa sổ được. cuối cùng cậu cũng quay trở lại căn phòng, nhưng điều đó không có ích gì cả. Shidou vội vã đặt vài tấm nệm mềm lên sàn, nắm lấy chân Tohka và bắt đầu kéo xuống.
“Ah đaaaaaaaauuuuuuu! Đau, đau đấy Shidou!”
“Chịu đựng một chút thôi! Được rồi, cậu phải phối hợp chuyển động với tớ trong khi tớ kéo cậu ra!”
“Nn……Un!”
Như vậy, cơ thể của Tohka đã thoát khỏi cửa sổ, theo tự nhiên rơi xuống Shidou.
“Wa,waah!”
Không thể tránh né, giống như họ ngã do lực đà còn dư lại.
“Uu, Uuuu…… Cậu có sao không, Shidou?”
“Aaah, cuối cùng…..., eh, wah……!?”
Đáp lại lời nói của Tohka---- Shidou im lặng.
Trong tất cả mọi vị trí, Tohka phải ngã lên người của Shidou và ở một tư thế kì quặc.
Đầu gối của cô ở hai bên đầu của Shidou; Hơn nưa, đầu của Tohka cũng ở vị trí tương tự, đầu của cô hiện tại đang ở gần háng của Shidou.
Nếu có ai khác ở đây, chắc chắn họ sẽ nghĩ theo cách khác.
“Tohka! C,cậu có thể di chuyển đi một chút được không!”
“Uu……? U, uwah!”
Tohka cuối cùng cũng nhận ra được tình trạng khó khăn bởi giọng nói của Shidou. Cô hoảng loạn điều chỉnh lại tư thế, ngồi quỳ trên chiếc nệm mềm. Vì lý do nào đó Shidou cũng ngồi quỳ bên cạnh Tohka.
“X, xin lỗi!”
“Ah, ahaha, chúng mình thật may mắn khi không có ai xung quanh! Điều đó chắc chắn sẽ gây ra hậu quả điên rồ nều chúng mình bị nhìn thấy……!”
“Đ, đúng vậy! Không có ai khác ở xung quanh, ah……”
“…………”
“…………”
Như vậy, có một khoảng lặng giữa hai người.
Nhưng sau một lúc, Tohka cuối cùng cũng phát ra tiếng, “Uu……”, ngẩng đầu lên.
“……Này, Shidou. Không lẽ, ra khỏi đây khó đến như vậy à……?”
“Nn~…… Có lẽ là vậy”
“Nếu như vậy, thì cho đến khi ai đó vào, chỉ có hai chúng mình thôi sao……?”
“À, chắc là vậy”
“Vậy sao……”
Sau khi Shidou trả lời, Tohka vẫn sững sờ trong khi lặng lẽ suy nghĩ.
Tiếp đó, cô ấy cười nhẹ và nói.
“Làm thế nào đây…… Chúng mình cũng đã bị kẹt lại như thế này được một lúc rồi”
“Eh?”
“Ahh…… Dạo này, chúng mình không có nhiều cơ hội được ở cùng nhau như thế này…… Chúng mình cũng không hẹn hò với nhau nữa. Trong trường, Ai, Mai, Mii và các bạn cùng lớp khác, cũng như Tobiichi Origami cản trở chúng mình. Ở nhà thì là Kotori và Yoshino……”
Vào lúc này, Tohka bỗng nhiên tròn mắt ra.
“Ah, không, Tớ không nói rằng tớ không thích điều đó đâu, phải không? Mọi người đều đối xứ với tớ rất tốt, tớ rất biết ơn điều đó!...... Ngoại trừ Tobiichi Origami ra”
“Haha……”
Về phía Tohka người đã đột ngột thay đổi vào phút cuối, Shidou không thể không cười được. Có vẻ như mối quan hệ giữa Origami và cô ấy vẫn tệ như trước.
Tohka điều chỉnh lại tâm trạng của mình và tiếp tục sau khi ho nhẹ một tiếng.
“Nhưng chính bởi vì điều đó, tớ cảm thấy rằng thời gian mà tớ có thể nói chuyện với Shidou ngày càng ngắn hơn và ngắn hơn……”
“Tohka……”
Sau khi gọi tên cô ấy, Tohka, “Uuuu……”, xoa mặt.
“……Tớ xin lỗi, Shidou”
“Đó, không phải là điều gì xấu cả. Tớ nghĩ rằng thật tuyệt nếu để Tohka kết bạn với tất cả mọi người”
“Không…… Không phải vậy”
“Eh?”
“……Lúc này, dù có thể hơi phiền phức nếu như chúng mình tiếp tục mắc kẹt ở đây…… Dù Shidou đã nghĩ cách để thoát ra ngoài…… Nhưng chỉ có hai chúng mình ở đây như thế này, có vẻ…… Tớ cảm thấy có chút hạnh phúc”
“…………”
Sau khi Shidou liếc nhìn Tohka, cậu cố ý thở dài và nói to.
“----Ah~, không thể nào. Tớ đoán rằng chúng mình cần phải chờ ai đó mở cửa từ bên ngoài thôi~”
“Uu……?”
Đôi mắt của Tohka mở to đáp lại Shidou, người vừa mới đột ngột nói những lời như vậy.
“Nhưng nếu vậy, thì chúng mình sẽ ở đây một khoảng thời gian dài đó~. Ah~ah, khoảng thời gian đó sẽ khá nhàm chán~. Tớ không biết có ai nói chuyện với tớ không~”
“……!”
Tohka mở to mắt ngạc nhiên, giơ tay lên cao.
“Tớ, tớ! Vẫn còn tớ này, Shidou! Tớ có rất nhiều thứ để nói!”
“Ehh~, thật không~?”
“Thật đó! Cứ giao cho tớ!”
Tohka tự tin vỗ nhẹ ngực. Shidou đối diện Tohka và cười.
“Vậy…… do đây là một cơ hội hiếm có, Tớ sẽ để cho cậu nói mọi thứ mà cậu muốn nói. Vậy, tớ đoán nó giống như một kiểu khác của hẹn hò thì phải? Nếu cậu nghĩ nó như vậy, tớ cảm giác, như tình huống này cũng không tệ lắm phải không?”
“Nn,nn……!!”
Sau khi Shidou nói xong, khuôn mặt của Tohka sáng rực lên như thể cô ấy thực sự hạnh phúc từ tận đáy lòng vậy, nở một nụ cười đầy đặn.
“Nào, bây giờ tớ nên bắt đầu từ đâu…… Aaah! Lần đó khi đang làm việc nhà----“
Tohka vui vẻ bắt đầu nói. Shidou đối diện, đáp lại “Aaah”.
Nội dung không quá nhiều. Có một sự việc bất ngờ xảy ra trong tiết học thể dục, nơi mà cô có một trận đấu căng thẳng với Origami và một sự việc khác ở một cửa hàng bánh ngọt mới mở trước của nhà ga, tất cả đều là mảnh chuyện nhỏ trong cuộc sống thường ngày.
Tuy nhiên, bởi vì Tohka đôi lúc vẫy tay khi kể lại, Shidou bắt đầu cảm thấy phấn khởi, vô tình bị cuốn hút vào cuộc trò chuyện với Tohka.
“Và rồi, như đã tính thì đồ ăn chiên ngon nhất khi---- Ha, hachoo!”
Và sau đó, Tohka đang tiếp tục nói, đột nhiên hắt xì.
“Này, cậu có sao không Tohka?”
Lúc cậu nói, vai Shidou bắt đầu rung lên như thể cậu cảm thấy lạnh. Nhìn lên của sổ, ánh sáng chiếu xuống vô tình bị nhuộm đỏ.
Có vẻ như trong lúc họ lúng túng với cuộc trò chuyện của mình, một khoảng thời gian đáng kể đã trôi qua.
Mặc dù nhiệt độ của nó không thấp lắm, nhưng bộ quần áo phòng tập bị ướt đã vô tình cướp đi hơi ấm từ cơ thể của hai người. Tohka liên tục hắt hơi, khịt mũi khi cô làm như vậy.
“Uuuuu……”
“Ah, rắc rối thật. Nếu hôm nay không có giáo viên tuần tra, thì trường hợp xấu nhất là chúng mình phải chờ tới sáng…… điều đó không tốt cho chúng mình”
“Uuuu…… Ah, đúng vậy!”
Tohka vỗ nhẹ tay, lấy một tấm nệm trong đống đồ. Sau đó, cô quấn nó quanh mình, quỳ xuống như một con búp bê hina.
“Nuoh, nó thực sự rất ấm áp, Shidou”
“Oh, thật là gọn gàng. Vậy thì tớ sẽ……”
Sau đó, khi mà Shidou định làm theo cách của Tohka, ngay khi tay cậu hướng ra phía đống nệm; Tohka, “Uoh”, mở tấm nệm cuốn quanh cô ra.
“Eh?”
“……Nếu chúng mình dùng chung thì nó sẽ ấm hơn phải không?”
Dưới cái nhìn chằm chằm của Tohka. Shidou không thể từ chối, cậu đã nhượng bộ, “Xin lỗi vì đã vào cùng……”
, ngồi cạnh Tohka.
Hai người họ khẽ chạm vào nhau, bao quanh bởi tấm nệm.
“Hehe……Nó ấm thật, Shidou”
“Ah, aaah……”
Mỗi lần Tohka di chuyển cơ thể của cô ấy, cơ thể cậu bị cọ xát bởi một cảm giác mềm mại, ấm áp, một mùi hương thoang thoảng đưa tới mũi cậu. Nó khiến cho trái tim của Shidou đập mạnh lên.
Tuy nhiên, cậu cảm thấy có điều gì đó không ổn.
Có một nhịp đập khác với nhịp đập của tim cậu và cảm giác như nó ở rất gần.
Nhìn về hướng đó, Tohka cũng vậy, cô cực kỳ xấu hổ và đỏ mặt.
“Shidou”
Tohka ngẩng đầu lên. Do cơ thể họ ở sát gần nhau, hơi thở của cô ấy chạm tới môi của Shidou.
“Có chuyện gì vậy?”
“Hehe, tớ thấy tim cậu đập rất nhanh đó”
“C, cậu cũng vậy nữa”
Sau khi Shidou nói xong, Tohka biểu hiện cực kỳ ngạc nhiên.
“S,sao cậu lại biết được vậy……?”
“Không, nhịp tim của chúng mình được người còn lại biết thế nên……”
“Uuuu, vậy thì, nó là như vậy à……”
Tohka gật đầu chấp nhận, một lần nữa quay sang nhìn Shidou.
“Nuu…… Tim tớ đang đập nhanh lên. Nhưng tại sao, khi tớ ở cùng với Shidou, tim tớ đập nhanh hơn cả khi tớ đi bộ hết tốc nữa”
“V, vậy hả……”
“Nn. Nhịp tim của tớ lần này là…… đúng rồi, kể từ khi tớ chuyển từ nhà của Shidou, đến tòa nhà kế bên, đây là lần đầu tiên tim tớ đập nhanh tới như vậy”
“Aa, lầ……lần đó”
“Cậu nhớ ra rồi à?”
Shidou cười cay đắng và gật đầu, sự việc đó, có lẽ dù có muốn cậu cũng không thể quên được.
Đã có một khoảng thời gian trước khi Tohka chuyển tới tòa nhà kia và sống ở nhà của Shidou, Shidou đi vào phòng của Tohka…… “Không được, hôn, bất kỳ ai khác nữa”. Và sau đó cô đột nhiên hôn cậu.
“……Lời hứa đó, cậu vẫn giữ nó chứ?”
“Đ, điều, điều đó……”
Shidou không trả lời, cậu bắt đầu ấp úng.
Điều đó hoàn toàn dễ hiểu. Để phong ấn sức mạnh của Tinh Linh thì việc hôn là hoàn toàn cần thiết.
Liệu Tohka sẽ phản ứng như thế nào với điều đó, cô ấy nhìn qua với khuôn mặt dài và đôi mắt ngạc nhiên.
“……Thế này không được. Chúng mình đã hứa rồi. Vậy….. cậu thấy đó, nếu tớ ở đây, chúng mình có thể làm điều đó bây giờ luôn nhé?”
“To, Tohka…..?”
Shidou ngây ngất mở to mắt. Tohka bùng lên cau mày.
“Chuyện gì với cái nhìn đó vậy. Tớ đang nghiêm túc đó biết không? Chúng mình có thể làm điều đó ngay bây giờ----”
Tohka cô ấy, đưa mặt đến gần hơn. Do sự việc xảy ra đột ngột, Shidou hoảng loạn ước gì mình có thể thoát được cảnh này, nhưng cơ thể của cậu đã bị bao quanh bởi tấm nệm và cũng như cậu không thể di chuyển một chút nào.
Sau đó, khi mà môi của Shidou và Tohka chuẩn bị chạm nhau---- Ngay lúc đó.
Cửa của nhà kho phát ra tiếng kêu rít khi được mở ra, ánh sáng từ một chiếc đền pin chiếu sáng bên trong kho.
“Eh----!?”
“Uu……?”
“……Ahem”
Một giáo viên trông giống như sắp ngủ---- Reine, nhìn vào hình dáng của Shidou và Tohka, thở phào nhẹ nhõm.
“……Do tôi không thấy hai người ở đâu cả nên tôi phải dùng «Fraxinus» để khóa vị trí của hai người…… Nhưng xin lỗi vì đã gián đoạn hai người”
Lặng lẽ lẩm bẩm, “……Tôi thực sự xin lỗi”. Cứ như vậy cô một lần nữa đóng cánh cửa lại.
“Chờ đã, Reine! Chờ một chút----”
“Shi,Shidou!”
Shidou, người vội vã cố gắng đứng dậy, ngã xuống đất với Tohka, người vẫn đang ngồi trong tấm nệm.
“Uwah……!?”
Lúc này môi cậu dường như đã chạm vào thứ gì đó mềm mại……nhưng với Shidou người đã bị đánh mạnh vào gáy, cậu không thể nhớ nổi điều đó nữa.