Maria trông rất vui vẻ. Vì cô ấy luôn nở nụ cười trước mặt người khác, nên những người xung quanh khó mà nhận ra tâm trạng cô có gì khác biệt. Nhưng nụ cười mà cô đang mang lúc này không phải là thói quen, nó xuất phát từ tận đáy lòng.

(Lần trước là nước, vậy lần này sẽ là lửa hay đất đây nhỉ?)

Điều Maria đang suy nghĩ lúc này là các thử thách để Ares cảm nhận được sự hiện diện của Thần Linh.

Dù sao đi nữa, cần phải dồn đối phương vào trạng thái cực hạn. Không thể dễ dàng cảm nhận được chỉ với những thử thách nửa vời.

Hiện tại, cô đang nghĩ đến hai thử thách: một là bắt Ares phải lặp lại việc chạy trên ngọn lửa đang cháy rực, hai là chôn sống cậu ta, chỉ chừa lại cái đầu trên mặt đất, rồi để cậu cầu nguyện thần linh suốt đêm.

(Không được, thiếu ấn tượng quá. Nếu bắt anh ấy chạy qua lửa, liệu có nên đổ thêm dầu lên người không nhỉ? Dù có bị bỏng thì mình chỉ cần chữa lành là xong.

Còn nếu chôn sống, chỉ chừa cái đầu thôi thì có vẻ hơi nửa vời. Chôn toàn thân chắc sẽ giúp anh ấy tiếp cận với Thần hơn. Nhưng mà, còn hố thì sao? ...À đúng rồi, mình sẽ bắt Ares tự đào hố, rồi bất ngờ đá anh ta xuống từ phía sau. Chỉ nghĩ đến biểu cảm của anh ấy thôi khiến mình rùng mình phấn khích rồi.)

Dẫu cho lúc này đang là giờ học ở học viện, Maria cũng chẳng bận tâm. Nói cho cùng, cô giỏi phép hồi phục hơn bất kỳ giáo viên nào ở đây. Chính các giáo viên cũng nhận thức được điều đó, nên họ chẳng buồn yêu cầu Maria giải bài tập hay thực hành ma pháp. Vì nếu để cô làm, chắc chắn cô sẽ thực hiện tốt hơn cả giáo viên, điều này chỉ làm tổn hại đến lòng tự trọng ủa họ mà thôi.

Vì vậy, trong giờ học, Maria tha hồ tưởng tượng đủ loại thử thách dành cho Ares. Đó cũng là khoảng thời gian cô cảm thấy hạnh phúc nhất.

(Mình có nên học thêm ma pháp sấm sét không nhỉ?)

Tài năng của Maria nằm ở ma pháp hồi phục, còn ma pháp tấn công thì cô không rành cho lắm, hay nói chính xác là cô không chủ động học nó một cách tích cực. Chưa kể ma pháp của Thần mà các tư tế sử dụng chủ yếu là ma pháp hồi phục, không có nhiều ma pháp liên quan tới việc tấn công.

Bản thân cô cũng không thích tranh đấu, nên hầu như không học các ma pháp tấn công cấp cao.

(Nhưng học vì Ares thì cũng không phải ý tồi. Học ma pháp vì một chàng trai à, mình cũng có chút nữ tính đó chứ.)

Maria tự khám phá ra một khía cạnh mới của bản thân, rồi nở một nụ cười ngượng ngùng, đáng yêu đúng với tuổi của mình. Ai nhìn thấy biểu cảm đó cũng sẽ yêu cô ngay lập tức. Thật vậy, không ít bạn cùng lớp đã bị nụ cười ấy làm rung động.

Tuy nhiên, điều Maria đang tưởng tượng trong khoảnh khắc đó chính là cảnh cô bắn liên tiếp phép sấm sét vào người cậu trai mà cô nghĩ đến, khiến cậu ta cháy đen thui.

「Khoan đã, "luyện tập ma pháp"......?」

「Chúng ta bắt đầu nào」

Phớt lờ lời tôi, Maria bắt đầu dâng lời cầu nguyện lên Thần Linh.

Ngay lập tức, bầu trời bị bao phủ bởi mây đen, phát ra tiếng rền vang như gầm gừ.

「Có vẻ, sấm sét khá là nghiêm túc đó, này!」

Khi nghe nói về ma pháp sấm sét, tôi cứ nghĩ nó sẽ giống như một tia điện nhỏ bắn ra từ lòng bàn tay. Nhưng cái này thì giống thiên tai hơn!

Nếu dính phải, tôi chắc chắn sẽ chết.

Tôi ngước lên trời, quan sát những đám mây đang tích điện. Và ngay khi ánh sáng lóe lên trong mây, tôi lao sang một bên.

Tia chớp giáng xuống vị trí tôi vừa đứng, để lại một hố sâu, tiếp theo là một tiếng nổ kinh hoàng. Không còn nghi ngờ gì nữa, bị dính đòn này là toi đời.

「Ares, không được di chuyển để tránh! Hãy dùng lời cầu nguyện để ngăn cản sấm sét! Anh hiểu chứ?」

Maria được bao bọc bởi ánh sáng trắng dịu nhẹ, trông vô cùng huyền bí. Nó khiến tôi suýt quỳ xuống thờ lạy, nếu như cô ấy không đang bắn ma pháp vào tôi.

「Trước khi lời cầu nguyện chạm đến Thần, linh hồn của tớ sẽ sớm gặp Thần mất!」

Một lần nữa, ánh sáng lóe lên trên bầu trời. Tôi lộn nhào sang bên khác, nhưng tia sét truyền qua mặt đất khiến cơ thể tôi tê liệt.

「Nếu linh hồn của anh có thể chạm vào Thần, không phải vậy cũng đồng nghĩa với việc anh cảm nhận được Ngài hay sao?」