Ugh, đầu tôi quay cuồng quá. Mà ý tôi là, chỗ này là đâu vậy?

Cảm giác, nơi đây giống như một thị trấn thời trung cổ. Tuyệt ghê, dạo bước xung quanh là đủ những người đang đeo kiếm trên mình.

Đợt đã đợi đã, bình tĩnh lại chút đã nào. Nếu không lầm thì trước lúc bất tỉnh, tôi bị truck-kun tông trúng thì phải. Vậy

có nghĩa là, mình được chuyển sinh sang dị giới rồi sao?

Để ý mới thấy, hiện tại tôi chỉ lớn như một học sinh cấp ba, trong khi tuổi thật của tôi trước khi chết đã là trung niên rồi! Quả nhiên đúng là tái sinh sang dị giới có khác! Mình làm được rồi~!

IYAAAHHHOOOoo~! HIYAAAHHHAAAaaa~!

Nếu xác định là đúng thì từ nay mình có thể trở thành một mạo hiểm giả! Vậy phải tiến tới guild ngay thôi nào!

「Xin chào mừng. Cho hỏi hôm nay anh tới đây có việc gì ạ?」 

Tiến vào bên trong tòa nhà kiểu kiểu như vậy, chào đón tôi là một chị gái lễ tân đang mỉm cười.

「A~, xin lỗi nhưng đây có phải là nơi đăng ký làm mạo hiểm giả không」 

「Vâng~. Vậy thì xin mời anh điền vào đây一一一」

「Ora ora, cút đi thằng nhãi~! Ai cho mày tùy tiện làm gì thì làm ở đây hả!」 

A~? Cái lão già bặm trợn này là sao đây. Lão đang chen ngang vào chuyện người khác đấy?

「Đây là lần đầu mày đến guild này hả? Vậy thì để tao dạy cho mày luật lệ ở đây nhé…… Ngoài tao ra, không một ai được phép nói chuyện với quý cô ở guild này cả, hiểu chưa~!」 

Binh~! Tôi bị đấm thẳng vào mặt…… mà, ủa? Không hiểu sao mà tôi lại không thấy đau chút nào.

Điều này, có lẽ nào…… Ảnh hưởng từ việc chuyển sinh sang dị giới khiến tôi trở nên mạnh khủng khiếp sao ! ?

Nếu đã vậy thì, tôi phải làm chuyện này一一Dồn toàn lực để niệm thứ ma pháp xuất hiện trong đầu này nào!

「EXCALIBURRRRRRRR~!」 

BÙM一一一一一一一一一一一一一一一一一一 ! ! !

Uwa~, không hiểu sao mà tòa nhà cũng bị thổi bay luôn rồi. Tuy nhiên không còn thấy bất kỳ dấu vết nào của lão già kia nữa. Mà thôi kệ đi☆ 

Ấy chết, quan trọng hơn là không biết chị gái lễ tân có làm sao không nhỉ? Ủa, thế này là sao? Tại sao onee-san ấy, lại nhìn mình với ánh mắt trìu mến vậy.

「......Ôm~」

Quá tuyệt!

Ây dà, không những được trẻ hóa và trở nên siêu mạnh ngay sau khi chuyển sinh, chị lễ tân ở guild cũng liền phải lòng tôi nữa, có lẽ hạnh phúc đã bắt đầu tìm đến tôi rồi.

Cuộc sống nơi dị giới của tôi đã bắt đầu rồi đây!

「..........................................」

Giữa đêm, bên trong một căn phòng tại nhà riêng, Hiro cố gắng chịu đựng cái cảm giác chỉ muốn hét lên trong khi đang nhìn vào bản thảo.

Bàn tay anh cầm tập bản thảo đang run lên thấy rõ, tuy nhiên đó là điều không thể tránh được.

Dẫu sao thì Hiro vẫn là một biên tập viên light novel.

Tới nay anh đã 24 tuổi, và vì hiện tại đã là đầu tháng tư, tức là đã 4 năm kể từ khi anh bước chân vào công ty…… Nói cách khác, chỉ vì công việc của mình, Hiro mới buộc phải đọc và đưa ra góp ý cho các tác phẩm novel hỗn loạn thế này.

「...............Nè, onii-chan. Cuốn novel của em, anh thấy thế nào?」

Nghe thấy chất giọng thiếu nữ trong trẻo, Hiro ngước lên nhìn.

Ngay trước mắt Hiro hiện tại là một nữ sinh đang ngồi cạnh bàn ở phía đối diện anh.

Để mà nói về ấn tượng đầu tiên thì cô gái này khá là kiệm lời.

Từ biểu cảm, cử chỉ, cho tới vẻ bề ngoài, tất cả đều biểu hiện một cách rất hạn chế. Nét mặt ngây thơ vô cảm, mái tóc chấm vai suôn mượt, đôi mắt trong trẻo không tì vết, đôi má luôn phúng phính, tất cả chỉ càng làm tô điểm thêm cho vẻ dễ thương đến siêu thực của cô gái này.

Một cô gái đẹp tựa búp bê tinh xảo…… Đấy là nếu như Hiro làm nhà văn, chắc hẳn anh đã sử dụng tới phép ẩn dụ đó.

Mà không, ngay cả như vậy. Làm quái có người nào lại có thể mường tượng ra được cơ chứ.

Và cô gái đó cũng chính là tác giả của cuốn novel lố bịch ban nãy一一không phải ai khác ngoài Mitsuki Iiba.

「......À~, ừ nhỉ」

Hiro đưa tay lên che miệng như thể gặp rắc rối.

「Nếu là anh thì sẽ có nhiều thứ cần nói đây…… Nhưng mà Iiba, riêng em đã cảm thấy ưng ý chưa?」

「......E~to, ne. Thành thật thì一一」

Iiba vẫn nói cùng với một vẻ vô cảm như thường lệ.

「Em tự tin lắm đó. Đối với em thì em thấy hài lòng rồi」

Rầm~! Tôi giữ tập giấy trên mặt và đập thẳng đầu xuống bàn.

「......Rồi. Ra là em có hài lòng nhỉ」

「Vậy thì còn onii-chan, thấy sao?...... Nói em nghe xem cuốn novel của em ra sao đi」

「...... Trước hết, chắc chắn anh phải nói với Iiba điều này」

Hiro ngẩng trán lên khỏi chiếc bàn.

「Để anh xem muốn cuốn novel như thế này, anh có muốn khen thì cũng không nổi đâu. Bao nhiêu kế hoạch đề ra mà lần nào Iiba vứt đi hết」

Đúng vậy, cuốn novel mà Iiba đưa cho Hiro xem, đi ngược lại hoàn toàn với những nguyên tắc trong ngành công nghiệp này.

Về mặt bản chất, để có thể cho ra lò một tác phẩm novel, tốt hơn hết là tác giả và biên tập viên cần phải cùng nhau vạch ra một định hướng cụ thể. Vì lý do đó, tác giả cần phải gửi một bản đề xuất trước一一kiểu như một bảng kế hoạch chi tiết liên quan tới thể loại, nhân vật và cốt truyện.

Thế mà thực sự chỉ vì Iiba rất muốn được viết novel, con bé chợt ném uỵch vào mặt anh nguyên một cái bản thảo.

Nghe Hiro nói vậy, Iiba khẽ rũ vai xuống.

「......Quả nhiên là, như vậy mà」

「À không, riêng anh thì khỏi nói làm gì. Chỉ cần miễn là Iiba viết thì anh đều muốn đọc hết à. Thế nhưng tốt nhất là em đừng nên viết kiểu này, bởi vì nếu là biên tập viên khác thì sẽ chẳng khác gì kẻ thù của nhau đâu」

Hiro nói thêm vào như muốn an ủi Iiba…… Dẫu vậy, biểu cảm trên gương mặt anh lại chẳng hề thay đổi. Vốn dĩ Hiro không giỏi trong việc biểu lộ cảm xúc ra ngoài, dẫu cho cảm xúc bên trong ra sao, biểu cảm bên ngoài gần như vẫn chỉ có một.

「Thay vào đó, có một vài điều mà anh muốn nói với em về cuốn novel này đây」

「Ưm, được mà. Onii-chan có bảo bất cứ chuyện gì, em cũng sẽ đều vâng lời hết」

Nếu không phải là anh em, khó lòng có ai khác có thể đọc biểu cảm trên gương mặt Iiba được.

「Đầu tiên là anh muốn nói, về nhân vật chính…… bộ em không cảm thấy là, có hơi kỳ kỳ sao?」

「......Ý anh là sao?」

「Ây dà, thường thì khi mới được chuyển sinh tới dị giới, không có ai lại ngay lập tức sung sướng tột độ tới mức này cả. Em cần phải nhấn mạnh vào mô tả cảm giác bối rối của họ trước」

「Bối rối, sao ạ…… Vậy thì em có nên 『MÌNH BỊ CHUYỂN SINH SANG DỊ GIỚI SAOOOOOOOOOOooo ? !』 không?」

「Như vậy cũng không được. Tại sao ông chú trung niên trong câu chuyện của em lúc nào cũng bị kích động quá mức thế. Điều này sẽ chỉ để lại cảm giác cực đoan cho độc giả thôi」

「Em tưởng là tinh thần càng tốt thì tác phẩm sẽ càng đầy màu sắc hơn chứ……」

「Có tinh thần là tốt, tuy nhiên ở mức độ này thì là quá mức rồi……」

Và trong khi hai bên thái dương Hiro đang giật giật.

「Còn nữa, em cũng nên bỏ luôn cả cái 『BÙM一一一一一一一一一一一一一一一一一一 ! ! !』 này đi. Nó chẳng ăn nhập với ngữ cảnh tí nào cả」

「Cái đó là, bởi vì nhân vật chính có thể bắn quang pháo ra từ cả hai tay với khả năng thiêu rụi mọi thứ, nên mới khiến tòa nhà guild bị phá hủy mà?」

「Không được đâu. chỉ với cái “BÙM” đó thôi thì không thể truyền tải hình ảnh đến với độc giả được. Điều em cần là phải tưởng tượng chi tiết và triển khai nó ra」

「Độc giả có thể tưởng tượng ra được mà」

「Nhưng nó chỉ có phần nào thôi…… Hơn nữa, đây này. Đây mới là điều mà anh cần phải nói nhất này」

Bề ngoài anh trông thì có vẻ vô cảm, tuy nhiên đầu anh cũng đang khá nóng máu rồi. Và với tập bản thảo đang cầm trên tay.

「Dù có như thế nào thì cái 『Excalibur』 này là không thể chấp nhận được」

「............?」

「Tại sao em lại không hiểu, tại sao em lại hoàn toàn không hiểu chứ Iiba. Như này rõ ràng là đạo văn rồi đấy. Đạo văn trắng trợn tới cỡ này, độc giả mà đọc là chắc chắn sẽ phải 『HÁ……』 lên đấy」

「Nhưng mà, em không biết phải đặt tên sao cho ngầu nữa……」

Điều đó chẳng hơn gì là một dạng vô trách nhiệm đâu, em chính là tác giả đấy~――Trước khi bản thân kịp thét ra những lời đó, anh dồn toàn bộ cơn giận của mình qua mấy tờ giấy trên tay.

Lý do là bởi Iiba đang tỏ ra buồn bã cúi gằm mặt xuống.

「Em cứ tưởng là mình đã cố hết sức rồi chứ…… nhưng dường như là, không phải」

「......Thôi thì cũng khó mà trách em tay viết còn non được. Dị giới fantasy dù sao cũng là thể loại đầu tay của Iiba mà」

Nhằm cố để hạ hỏa cái đầu xuống, Hiro hít lấy một hơi thật sâu.

「Chắc hẳn câu chuyện mà Iiba viết được lấy ý tưởng từ những tác phẩm bán chạy nhất. Tuy nhiên vấn đề ở đây là, Iiba viết cuốn novel này có phần hơi ảo quá rồi」

「Nó thực sự, kỳ quặc tới vậy sao ạ? Như là NEET với chuyển sinh sang dị giới, thậm chí là chữ còn được in đậm để nhấn mạnh thêm nữa, em cứ tưởng là nó sẽ phải ăn khách khủng khiếp chứ……」

「Không biết là có phải do anh có thành kiến đối với thể loại dị giới fantasy hay không…… mà thôi được rồi. Cùng giải quyết từng vấn đề một nào」

「......Ưm. Nhờ anh nhé, onii-chan」

「Nãy anh đã nói rồi đấy, tính cách của nhân vật chính này khiến độc giả khó mà thực sự đồng cảm cho được. Về chuyện vui mừng khi được chuyển sinh sang dị giới thì anh không phủ nhận, tuy nhiên trước hết chúng ta cần diễn giải sao cho độc giả có thể nắm rõ tình huống mà nhân vật chính gặp phải trước đã, còn sau đó mới一一」

Hiro nói. Iiba gật đầu đáp lại. Công việc của cô em gái nhà Mitsuki đang dần tiến triển thuận lợi.

Một khung cảnh thường thấy giữa em gái là tác giả light novel với anh trai là biên tập viên ở nhà Mitsuki.

Nơi Hiro và Iiba cùng sinh sống hiện tại là một căn hộ 2LDK [note50790] ở Tokyo. Khu chung cư đã có tuổi đời 30 năm này có giá thuê là 11.3 man mỗi tháng [note50791] và cách nhà ga gần nhất 10 phút đi bộ.

Lúc này đây, chủ nhà là Hiro hiện đang ngả lưng lên chiếc ghế bệt yêu thích bên trong phòng khách.

====================

đăng cho đủ 2k từ, phần chương còn thiếu để đêm cập nhật nốt sau.