Có lẽ…
Có lẽ tôi sẽ sống sót để thoát ra khỏi đây.
Cơ thể lạnh giá của tôi đang bừng lên sự phấn khích. Tôi cố gắng giữ bình tĩnh hết mức có thể. Nếu bây giờ mà hấp tấp và phá hỏng cơ hội ngàn năm có một này thì tất cả sẽ kết thúc.
Chỉ có duy nhất một cơ hội thôi.
Theo như tôi biết thì có 3 cách để thoát ra khỏi ngục. Cách đầu tiên là hạ gục được boss ngục rồi sử dụng cổng dịch chuyển để trốn thoát trong lúc hầm ngục sụp đổ. Cách thức này tôi thậm chí còn không dám mơ tới chứ đừng nói là vượt qua.
Vô số thợ săn từng lập đội để thực hiện thử thách ấy, nhưng tính cho đến nay mới chỉ có duy nhất một lần công kích boss ngục thành công. Tuy vậy, để thực hiện được điều đó thì nửa đội đã phải bỏ mạng.
Đối với những đội thợ săn có khả năng và giàu kinh nghiệm còn là điều bất khả thi. Huống hồ một thợ săn thu thập như tôi lại dám đi thử thách nó một mình? Thêm nữa còn là một người vừa thức tỉnh? Phương pháp tẩu thoát này đáng lẽ mình chẳng nên xét tới.
Cách thứ hai thì được dùng phổ biến hơn. Đó là sử dụng vật phẩm có tên gọi 'đá thoát hiểm', có thể làm được từ đá mana.
Đá thoát hiểm được tạo ra bởi các thợ săn bằng cách sử dụng những kỹ năng chế tạo và đá mana. Nếu có kỹ năng tốt, có thể thu được hàng tá viên đá thoát hiểm chỉ từ một viên đá mana.
Đương nhiên, tôi không có đá thoát hiểm nên cách này không thể áp dụng được, và tôi cũng chẳng có bất kì kỹ năng chế tạo nào để tạo ra nó cả.
Cách cuối cùng là đập vỡ đá mana, sau đó sử dụng nó làm vật liệu chế tạo ra đá thoát hiểm. Thành thật mà nói, đá mana mới chỉ được coi như vật liệu để làm đá thoát hiểm.
Không ai biết rằng việc đập vỡ đá mana sẽ tạo ra một cổng thoát hiểm. Nhưng bạn đập vỡ nó một cách bừa bãi thì xin chúc mừng, bạn vừa đánh mất cả chục tỉ đồng đấy.
Ấy vậy, đã có một kẻ làm điều điên rồ đó.
Kẻ đầu tiên đập vỡ đá mana và thoát qua cổng thoát hiểm của nó. Câu chuyện này từng trở thành một chủ đề nóng hổi như thể một sử thi nên nó được rất nhiều người biết đến.
Thực tế, anh ta cũng là một thợ săn vô cùng nổi tiếng.
Dù sao đi nữa, nhờ có sự cố ấy, người ta phát hiện ra rằng một khi đá mana bị đập vỡ thì cánh cổng sẽ được tạo ra, số lượng người có thể đi qua sẽ phụ thuộc vào hạng của viên đá mana. Tuy nhiên, phương pháp này ít khi được sử dụng đến trừ khi là trường hợp khẩn cấp. Đó là bởi nó không được hiệu quả cho lắm.
Tại sao lại làm điều lãng phí như vậy trong khi có thể dùng đá mana để tạo ra đá thoát hiểm và giúp hàng tá người trốn thoát?
Nếu không lâm vào hoàn cảnh bị cô lập trong ngục tối như tôi thì chắc chắn anh ta sẽ chẳng làm vậy. Nhưng vấn đề là anh ta không bị nuốt chửng bởi bất kì mối tuyệt giao ngoại lệ nào cả, mà là do tự mình đi tấn công ngục quái vật. Cũng phải thôi, dù gì thì hắn cũng là một tay thợ săn chiến đấu rất mạnh. Đó chính là điểm khác biệt giữa câu chuyện của tôi và anh ta.
Bất kì thợ săn nào bước vào trong ngục đều cần một viên đá thoát hiểm. Và vật liệu để tạo ra đá thoát hiểm, đá mana, lại chỉ có thể kiếm được với số lượng bị đặc biệt giới hạn.
Mặc dù số lượng người có thể sử dụng cổng thoát hiểm sẽ tăng lên một chút nếu đá mana chế tạo được ra đá thoát hiểm nhưng nguồn cung lại không đủ dể đáp ứng nhu cầu.
Bởi vậy mà giá của những viên đá thoát hiểm đã tăng vọt cao đến nỗi đến cả những người thợ săn giàu có cũng khó mà sở hữu nó. Đôi lúc lại chẳng có nơi nào bán chúng nên dù có tiền đi nữa cũng không mua được. Kết quả là việc bán hàng gian lận tràn lan khắp nơi.
Ngày nay, phương pháp phân biệt đá thoát hiểm giả với đá thật được phổ biến rộng rãi nên cũng khá ít người bị lừa, nhưng trước kia, nhiều sự việc thảm khốc đã xảy ra. ‘Bằng một cách nào đó mà tôi đã thật may mắn khi mua được một viên đá thoát hiểm với giá cực rẻ so với giá thị trường, nhưng hoá ra lại là đồ giả’ , câu chuyện kiểu vậy được lan truyền khắp nơi như chuyện ma vậy.
Hơn nữa, có nhiều thợ săn khi chỉ vừa mới thức tỉnh đã mù quáng nhảy vào ngục quái vật với niềm tin rằng ‘Tôi sẽ là kẻ lập nên chiến tích‘. Cũng có vài người chỉ tấn công một cách vừa phải rồi thò tay cắp đá thoát hiểm của những thợ săn khác, hay cả những kẻ cố tình nhảy vào cổng của người khác để thoát ra. Tệ hơn là có những người hồn nhiên bước vào ngục cùng với suy nghĩ ‘Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi’.
Đó là cách nghĩ mà những người đổ xi măng lên cầu đá trước khi nhảy như tôi sẽ không tài nào hiểu được. Dù sao đi nữa, những người như vậy chỉ chiếm thiểu số.
Tuy nhiên, cách an toàn nhất là đi qua ngục tối. Khi một doanh nhân giàu ham muốn có được các vật phẩm trong ngục, họ sẽ tìm mua một ‘viên đá thoát hiểm nhiều người’ để đầu tư cho một hội tấn công ngục tối. Mấy quỹ đầu tư với mục đích này đã trở nên khá thịnh hành. Các thợ săn sẽ đi thám hiểm trong ngục, thu nhặt các vật phẩm để chia cho các nhà đầu tư.
Cuối cùng, những người thợ săn sẽ lao vào ngục tối cùng với lối thoát duy nhất là những viên đá thoát hiểm nhiều người. Vì là một phương pháp ổn định nên mọi người dần bắt đầu tấn công ngục bằng cách này.
Tuy nhiên, nếu như không hiểu rõ những gì đang xảy ra, rủi ro sẽ luôn tìm đến bạn. Ví dụ, một người thợ săn khi bị choáng ngợp trước những thứ trong ngục tối và muốn đi khám phá xung quanh thì anh ta sẽ lạc mất khỏi đoàn. Khi đó, số phận của tay thợ săn xấu số này đã được định sẵn.
Đó là cái chết.
Tuy nhiên, đã có trường hợp ngoại lệ và anh ta sống sót trở về. Đó chính là người xếp hạng nhất hiện tại, Seo Jihan. Anh là người giết được nhiều quái trong ngục nhất thế giới.
Sau khi giết lũ quái vật liên tục 3 ngày 3 đêm không ăn không ngủ, đến một viên đá mana anh cũng vất vả lắm mới có được. Lúc đầu anh ta rất vui khi có được nó, nhưng nhận ra nó vô ích trong hoàn cảnh ấy vì không thể thoát ra khỏi ngục tối. Trong cơn tuyệt vọng, anh đã đập vỡ viên đá và may mắn thay, một cánh cổng đã hình thành.. Điều này đã được tiết lộ ở một cuộc phỏng vấn.
Quay lại vấn đề chính.
Tôi không có sức mạnh để hạ gục hàng nghìn con quái vật như Seo Jihan. Nhưng
tôi không cần thiết phải giết nhiều đến như vậy. Trung bình một người thợ săn sẽ cần giết hàng chục đến hàng trăm con quái vật để một viên đá mana rớt ra. Cùng với kỹ năng ẩn <Vô Hình, Hữu Hình> của mình, tôi chỉ cần giết một con quái là đủ.
Chỉ một.
Kế hoạch rất đơn giản. Một con Chungwang vừa đi qua đây, vì vậy phải khoảng một lúc nữa mới có con khác đi thám thính. Trong khoảng thời gian ấy, tôi sẽ cố gắng hái nhiều cây cỏ xung quanh nhất có thể, ăn quả nhân của chúng và tăng sức mạnh cho bản thân trước khi hạ gục lũ Chungwang. Sau đó, tôi sẽ lấy được một viên đá mana và sử dụng nó để thoát khỏi đây.
Mình thực sự có làm được không?
Liệu tôi có thể chiến đấu để chống lại những con quái vật to gấp 5 lần tôi và chiến thắng?
Không.
Mấu chốt không phải ở việc nó có khả thi hay không, mà là ở tôi có dám làm hay không. Không còn cách khác nữa rồi. Tôi đã cố gắng để kìm nén nỗi sợ. Ngay cả khi run sợ, tôi vẫn phải làm. Ngay cả khi việc đó đối với tôi là không thể, tôi vẫn phải làm. Nó thực sự đáng để khiến tôi phải làm.
Tôi gồng mình, xua tan đi hết những run sợ trong người, rồi cần cù thò tay hái lấy nhiều cây nhất có thể. Nhờ có Sự Nhanh Nhạy được tăng lên chút nên tốc độ thu thập của tôi của vẻ tốt hơn trước. Những cây Evitanis, Pimtofits, raniad cũng như các loại cây tôi chưa biết đến và các thành phẩm linh tinh của chúng được chất đống gọn gàng trong túi đồ của tôi.
Đầu tiên, tôi mới chỉ xét đến việc ăn quả nhân của Evitanis, nhưng kể cả có làm vậy để tăng chỉ số lên thì sự thật là tôi đang trần trụi không có mảnh vũ khí nào trong tay vẫn không hề thay đổi. Nếu không nhanh hạ gục nó, mọi nỗ lực của tôi sẽ trở nên vô ích. Tôi quyết định sẽ phải tận dụng mọi cơ hội đang có.
Nếu quả nhân tăng được chỉ số của tôi, tốt nhất là nên ăn tất và thu càng nhiều sức mạnh từ chúng càng tốt. Tôi lấy ra quả nhân Pimtofis. Nó là một loại quả màu tím âm u và có bề mặt rất sần sùi. Liệu rằng nó có độc không? Không, không thể nào. Nếu như có độc, nó sẽ không phổ biến đến mức tôi biết cả tên nó đâu. Tôi cố gắng suy nghĩ một cách tích cực, rồi nhai quả nhân Pimtofis.
[Sức Khỏe đã tạm thời tăng lên 1 điểm nhờ việc tiêu thụ quả nhân Pimtofis.]
Nó thực sự đã có tác dụng!
Nếu Evitanis là Sự Nhanh Nhạy và Pimtofis là Sức Khỏe, thì những chỉ số cơ bản cần thiết để chiến đấu với Chungwang đã đầy đủ rồi. Trong lúc đang phấn chấn tinh thần, tôi bỏ thêm quả nhân nữa vào miệng không chút do dự.
[Trạng thái của bạn đã thay đổi thành ‘Nhiễm độc’ do việc tiêu thụ quả nhân Raniad.]
“Bleeeergh!”
Đừng hiểu lầm, âm thanh này không phải là của Chungwang. Nó là tiếng hét của tôi.
Ngay khi tôi nhai nó, những vùng miệng mà nước cốt quả nhân chảy đến đều đau đớn dữ dội. Từ cổ họng cho đến lưỡi, rồi từ vòm miệng cho đến môi tôi đều cảm nhận được cái thứ nước cốt ấy chảy xuống lan khắp ruột gan.
Đau quá, thực sự rất đau, đau chết mất.
Ughhhhhh.
“Gurghh.......”
Nó đau đến mức khiến tôi phải phát ra những âm thanh kì lạ ngay cả khi đã nhổ ra mọi thứ. Chẳng còn tâm trạng để ý xung quanh và hoàn cảnh hiện tại, tôi lăn lộn liên tục và ôm lấy bụng của mình. Thứ cây có độc mà tôi tìm thấy lúc nãy đã ở đây.........
Argh, aaargh.
Có có thứ gì, bất cứ thứ gì có thể cứu tôi ngay bây giờ không? Cái tên có vẻ lạ, chắc hẳn nó có độc. Tôi mở túi đồ và điên cuồng nhét tất cả những quả nhân đang có vào miệng. May mắn thay, một trong số đó đã có tác dụng và một lúc sau độc tố trong cơ thể tôi đã tan biến.
Sau khi trạng thái nhiễm độc trước được loại bỏ, có vẻ như tôi lại tiếp tục bị nhiễm độc và chúng cứ chồng chất lên nhau. Nó thực sự rất đau khiến tôi không nghĩ được gì, nên không biết loại nào có độc.
Ngoài Evitanis và Pimtofits, có vẻ kha khá những cây khác đều chứa độc. Đáng lẽ tôi chỉ nên ăn 2 cây kia thôi. Tôi suýt bị nghẹt thở sau sự cố ấy, đang cố gắng quay lại thu thập thêm cây Evitanis lần nữa thì bỗng tôi nghe thấy âm thanh ấy.
Lạch cạch, lạch cạch.
Có vẻ như tôi điên cuồng thu thập các loại cây ấy cũng được một lúc rồi. Con quái vật đi thám thính đã trở lại. Tôi trốn vào sau một tảng đá. Thứ âm thanh kia đang tiến đến gần hơn, khiến những suy nghĩ lo ngại liên tục xâm chiếm tâm trí tôi.
Liệu tôi thật sự làm được không?
Tôi không biết làm sao để chiến đấu, cũng như không có bất kỹ kĩ năng hay vũ khí nào, nên có thực là tôi có thể đánh bại nó? Nhỡ như thứ đó phát ra tiếng gầm khủng khiếp báo hiệu cho những con Chungwang gần đó cùng lao vào thì sao? Nhỡ như con quái vật ấy mạnh hơn nhiều so với những gì tôi đã nghĩ? Tôi có nên bỏ cuộc nốt lần này? Có khi nên thu thập hết đống Evitanis trước đã?
Dường như bị nỗi sợ hãi gặm nhấm dây thần kinh, tôi không thể hành động vào lúc này.
H-hãy thu thập thêm nhiều quả nhân nữa. Đúng vậy. Tốt hơn hết là chiến đấu với càng nhiều sức mạnh càng tốt.
Lạch cạch, lạch cạch.
Tôi nín thở. Chungwang đang chậm rãi đi qua trước mắt tôi. Cái ăng-ten dài như cây sậy của nó liên tục thăm dò các bức tường và trần ngục. Tôi kìm nén hơi thở của mình suốt thời gian ấy đề phòng trường hợp cây ăng-ten của lũ Chungwang phát hiện ra những rung động nhỏ trong nhịp thở của tôi. Nhưng tôi không thể điều khiến toàn bộ mọi bộ phận của cơ thể.
Cái bụng đói meo từ lâu của tôi, vì chỉ được ăn vài thứ quả bé tí, đã kêu lên một cách vô thức.
Ục..c..c..c…
‘Cho tôi ăn thêm đi’ dường như là điều nó muốn nhắn nhủ.
-------------------------------------------------------------------------------------------------------
Trans: Clie
Beta: @dL0wo
For more information: