Ba Vương tìm một khách sạn ở gần đó.

Ông lẳng lặng ngồi trên ghế một hồi lâu, nhịn không được dùng máy tính trong phòng tra xét chút tư liệu, lại gọi điện cho vợ trước và bà xã hiện tại, sau đó trằn trọc cả một buổi tối…

Ngày hôm sau, rốt cục ông cũng đã bình tĩnh trở lại.

Sáng sớm, ông lại đến nhà làm loạn, đầu tiên cứ như một pho tượng phật, ngồi thẳng ở trên ghế sô pha, không nói không rằng, chỉ dùng ánh mắt đảo tới đảo lui chém giết người khác.

Thấy bầu không khí khá xấu hổ, Mẹ Chu đi ra hoà giải: “Ách, thông gia. Đứa con trai này của tôi không có ưu điểm gì nhiều, thế nhưng trong chuyện tình cảm tôi vẫn có thể vỗ ngực cam đoan. Khẳng định nó sẽ không để Tiểu Vũ chịu chút ủy khuất nào đâu, nếu nó dám làm chuyện xấu với Tiểu Vũ hai chúng tôi cũng sẽ không đáp ứng! Ông già, ông nói có đúng không?”

Ba Chu có chút không được tự nhiên nói: “Ừ. Nếu nó dám đối xử không tốt với con dâu, tôi liền cắt đứt chân của nó.”

Ba Vương vốn đã có chút mềm hoá nhưng khi nghe được cái chữ “con dâu” kia thì lại ùa tới một cơn tức khác, “Cái gì mà con dâu chứ? Tôi cực khổ nuôi con trai hơn hơn 20 năm chính là để trở thành con dâu nhà các người sao?”

Rốt cục ba Chu cũng không nhịn được nữa, “Thì thế nào? Chẳng lẽ là con trai nhà tôi thành con dâu sao?”

Mẹ Chu thấy thế nhanh chóng đạp cho ông một cú, sau đó lấy lòng nói: “Không, không, thông gia, anh hãy nghe tôi nói đã, con dâu hay không con dâu, đều giống nhau cả. Dù sao thì cả đời này hai đứa nó liền dính cùng một chỗ rồi. Chúng ta cũng đừng nên xoắn xuýt về vấn đề xưng hô này làm gì cho mệt. Chính là một cặp, một cặp!”

Không ai đánh người đang tươi cười bao giờ, ba Vương có chút bớt giận, rốt cục cũng thả lỏng nói: “Hai con… Muốn vậy thì cứ vậy đi. Ba không quan tâm!”

Mọi người còn đang cao hứng, lại nghe ông hung hăng nói: “Thế nhưng! Nếu như cậu dám khi dễ con tôi… Hừ, nhóc con! Tôi sẽ bẻ gãy cổ cậu đấy!”

… Quá dã man!

Chu Phong nổi da gà, vội vàng thành khẩn cam đoan: “Ba, ba yên tâm. Con xin thề, cả đời này con sẽ thương yêu Tiểu Vũ, tuyệt không khi dễ em ấy.”

Ba Vương hài lòng hừ một tiếng, lại nói: “Chiều nay tôi sẽ lên máy bay về Thành Đô.”

“Ai nha, sao ông thông gia lại đi gấp gáp như vậy a, để bọn nhỏ dẫn anh đi dạo ở Bắc Kinh cũng tốt lắm nha.” Mẹ Chu kinh ngạc nói.

Ba Vương khẽ nâng mắt, “Tôi đã bỏ lỡ công việc cả ngày rồi. Công ty không có tôi thì không được!”

Vương Tiểu Vũ có chút không được tự nhiên nói: “Ba… Ba… Ba cũng đã lớn tuổi, đừng làm việc vất vả nha.”

Hiếm khi mới nghe được lời quan tâm từ miệng con trai, Ba Vương có chút cảm động, nói: “Ai nói, ba con là càng già càng dẻo dai đấy! Bây giờ còn có thể đi thi chạy Marathon nữa đó nha. Yên tâm, thân thể ba rất khỏe mạnh!”

Buổi trưa, người hai nhà, không phải, là người một nhà ăn một bữa cơm đoàn viên trong phòng ăn, ba Vương cũng không bới móc nữa, hỏi những dự định của hai đứa sau này về phương diện công tác và sinh hoạt, sau khi nghe xong kế hoạch của bọn nhỏ, liền gật đầu. Bất quá, đến khi nghe được chuyện mua nhà, ông nhíu mày.

“Phòng ở? Ai đứng tên?”

Mẹ Chu nói: “Kỳ thực… Hai đứa nó đều đã phát triển thành loại quan hệ này rồi, ai đứng tên cũng đều giống nhau cả thôi.”

Ba Vương suy nghĩ một chút, nói: “Như vậy, kế bên phòng ở mà mọi người coi qua tôi cũng sẽ mua thêm một căn ở đó, để Tiểu Vũ đứng tên, bình thường có thể cho thuê. Sau này vạn nhất có cái gì…”

“Ba…”

Ba Vương vung tay lên, “Được rồi, coi như ba tặng con lễ vật kết hôn đi, cứ quyết định như vậy.”

Cho nên mọi người lại tiếp tục ăn.

Buổi chiều, sau khi ba Vương dặn dò Vương Tiểu Vũ thường về thăm nhà một chút liền vội vã rời đi.

Chu Phong nói: “Tiểu Vũ, kỳ thực ba em rất yêu em.”

Vương Tiểu Vũ: “Dạ… Em biết.”

“Sau này cũng đừng dỗi với ba mẹ nữa.”

“Dạ…”

[thỉnh không cần xoắn xuýt vụ mấy vụ mua nhà ở Bắc Kinh ><, nghệ thuật cần, nghệ thuật gia công]

************

Cứ như vậy, rốt cuộc tình cảm của Vương Tiểu Vũ và Chu Phong cũng đã nhận được sự chúc phúc từ phía cha mẹ hai bên.

Sau khi Cốc Hạo trải qua một khoảng thời gian đau khổ, trong tương lai không xa đã thành công ôm mỹ nhân về, đương nhiên đối tượng chính là Từ Nhất Minh.

Vài năm sau, Vương Tiểu Vũ và học trưởng của cậu lấy thân phận rể phụ mà lục tục tham gia hôn lễ của Trương Vĩ, Triêu Văn Hủ Đạo và Phượng Phượng Vu Phi.

Chung quy Steve cũng không có thể như nguyện mà ôm một mỹ nam Đông Phương về, bởi vì cả đời này hắn đều bị trợ lý nhà mình ăn gắt gao rồi.

Thoạt nhìn, tất cả mọi người đều có một kết cục đại đoàn viên.

Các vị, mấy cưng cảm thấy thế nào?

Cuộc sống 囧 manh của Tiểu Vũ Trụ vẫn còn tiếp tục, chuyện xưa của cậu và Chu Phong vĩnh viễn sẽ không kết thúc.

Cuối cùng, tìm những truyện tương tự, tặng cho đại thần của tôi đi. [câu cuối này ta không hiểu lắm nên chém a ]

===Hoàn Chính Văn===